Lâm Nha khẽ nắm tay An Tiểu Yêu, trong lòng đầy áy náy nhưng do bất đắc dĩ mà thôi. Tiểu Yêu, hãy tha thứ vì lời nói dối, cô cũng là không còn cách giải quyết nào khác, nhưng ở chung với Mị Âm Tuyết cũng tốt. An Tiểu Yêu tát Mị Âm Tuyết thì quay lại nhìn Long Viêm Dạ. Nói chung Long Viêm Dạ đối với cô cũng không tệ, từ khi gặp nhau tới giờ, tuy anh có lăng nhăng, có lúc lại nổi điên nhưng nói chung cũng là người tốt, nếu Mị Âm Tuyết không đột nhiên xuất hiện thì có thể cô sẽ suy nghĩ đến chuyện ở chung với Long Viêm Dạ. Long Viêm Dạ cũng nhìn An Tiểu Yêu, nhưng anh không thể làm gì được. Hai người cứ thế nhìn nhau, lúc lâu thì An Tiểu Yêu mới mở miệng, nếu không có Long Viêm Dạ thì cô cũng không có nơi nào để ở.
"Cảm ơn anh ———"
Lúc này ngoài câu cảm ơn ra thì An Tiểu Yêu không biết nói gì. Nghe được câu này của con gái, An Ba nở nụ cười, đã nói thế thì nghĩ là con ông đã có quyết định rồi, An Ba quay qua nhìn Mị Âm Tuyết trên mặt còn hiện rõ dấu tay của An Tiểu Yêu.
"Ha ha ha ——— tốt rồi, thật sự quá tốt. Dù sao cũng là cha của Bảo Bảo vậy thì cũng nên chịu trách nhiệm chứ, khi nào thì cậu qua đón vợ con đây?"
Tất cả mọi người đều sốc khi nghe câu này của An Ba. Mị Âm Tuyết thích An Tiểu Yêu, An Tiểu Yêu cũng chấp nhận số phận rồi, nhưng cũng chưa có ai nghĩ đến một đám cưới cả. Mị Âm Tuyết cảm thấy hơi lo, dù sao anh cũng là lừa gạt tình cảm, giờ anh lấy An Tiểu Yêu, sau này cô ấy phát hiện ra tất cả chỉ âm mưu thì phải làm sao? Mị Âm Tuyết định bồi dưỡng tình cảm trước, nhưng giờ bị An Ba ép cưới làm anh hơi bất ngờ. Thấy Mị Âm Tuyết im lặng, An Ba liền đứng trước mặt Mị Âm Tuyết, tay túm cổ áo anh ta kéo lên.
"Tiểu Yêu nhà ta có chỗ nào không tốt hả? Đồng ý cho cậu lấy nó mà cậu còn do dự, còn muốn sống không hả?"
" ———"
Mọi người toát mồ hôi lạnh, An Ba thật đáng sợ, Long Viêm Dạ cùng Long Quân An sờ sờ cổ mình. An Tiểu Yêu mà giống cha thì thật đáng sợ, hai anh em họ Long nhìn nhau, lau mồ hôi trán.
An Tiểu Yêu xấu hổ, hai má ửng hồng, tóm tay cha. Đâu phải mình không có ai để gả đâu mà trước mặt bao nhiêu người cha lại ép cưới chứ, thật xấu hổ.
"Cha, cha không cần quản chuyện này có được không? Cũng phải cho bọn con vun đắp tình cảm trước đã, giờ một chút tình cảm cũng không có mà lấy nhau, nếu anh ta không tốt thì con phải làm sao?"
"Nó dám, nếu nó không tốt với con thì cha sẽ chặt tay chân của nó ———"
" ————"
Đúng là bản chất xã hội đen mà, cách giải quyết cũng không bình thường. Sau khi An Ba bỏ tay ra, Mị Âm Tuyết chỉnh lại cổ áo, lấy lòng An Ba. "Bác trai yên tâm. Cháu nhất định sẽ tốt với Tiểu Yêu, ha ha ha ———"
Thấy mọi chuyện đã được giải quyết, Long Viêm Dạ cảm thấy mình không còn lý do gì mà ngồi đây nữa. Giấu cảm xúc vào trong, Long Viêm Dạ nhìn Long Quân An, coi như giao mọi chuyện còn lại cho em trai, còn mình thì bỏ ra ngoài.
Dù tình cảm nhiều hơn nhưng anh vẫn thua Mị Âm Tuyết, Long Viêm Dạ oán trách bản thân sao người đó không phải là anh chứ. Nói đến chuyện tình một đêm làm Long Viêm Dạ nhớ đến mình cũng từng không nhớ rõ một cô gái đã qua đêm cùng mình, chỉ biết tên là An An ———