Chương 48: Quý vòng thật loạn​

Vitein là một thành thị hỗn cư có lịch sử mấy ngàn năm, qua thời gian đời đời tu kiến, đường phố của nơi này trở nên lộn xộn mất trật tự, khu nội thành vốn ban đầu được quy hoạch vuông vắn giờ đã thay đổi hoàn toàn diện mục sau vô số lần khoách trương.

Địa tinh tới, xây phòng thí nghiệm luyện kim, phòng thí nghiệm cơ giới, đường lớn để đua xe vượt thành thị.

Người thú tới, xây giác đấu trường của máu tươi và vinh dự.

Tinh linh tới, đại kịch viện và rừng nhân tạo không thể thiếu.

Pháp sư tới, các tháp pháp sư cao chạm tầng mây liên tục mọc lên.

Hai bên đường phố tràn ngập các loại kiến trúc của nhiều niên đại và phong cách khác nhau; phong cách Baroque của Dwarf trang nghiêm túc mục, phong cách Gothic của tinh linh thần bí ai uyển, phong cách kiến trúc địa tinh hỗn tạp lộn xộn giữa sắt thép và vị khói nổ, thậm chí do druid và shadow shaman vào ở, những kiến trúc theo phong cách điền viên của tinh linh thời cận đại cũng có thể được tìm thấy ở nơi này.

Có lẽ, một thành thị khác với nhiều chủng tộc hỗn cư như Sulfur cũng có tiềm lực trở thành dạng thành thị nổi danh lịch sử như Vitein, nhưng lúc này nó vẫn còn quá trẻ tuổi và bồng bột.

Thời đại mới và lịch sử giao thác ở Vitein, văn hoá của nhiều chủng tộc hội tụ tạo thành mị lực không thể cưỡng lại.

Hiện nay, theo thời đại biến đổi, thiết kế gọn gàng sạch sẽ nguyên đã không cách mà bay, thời gian và lịch sử chia vùng nội thành thành rất nhiều ‘hạp cốc’ hình chữ thập, hình chữ nhật, hình bất quy tắc. Mà khi minh ước chọn đây là nơi đặt tổng bộ, càng lúc càng nhiều chủng tộc đi vào chiếm cứ một góc của nơi này. Một toà thành thị mỗi ngày đều biến hoá đến nỗi những lão nhân sinh hoạt tại đây cả một đời cũng không nắm rõ được trong thành có bao nhiêu chủng tộc, càng không biết hết các ngóc ngách ở đây đi thông hướng nào.

Thế nhưng, có một nơi mà tất cả mọi người ở Vitein sẽ không quên – – nhà thờ Bạch Kim.

Tất nhiên điều này cũng một phần vì diện tích to lớn của nó cùng bảy toà tháp pháp sư cao tận mây vây xung quanh. Với một kiến trúc mà tại bất kì đâu ở Vitein cũng nhìn thấy nó thì tất nhiên sẽ không ai quên được.

Nhà thờ này từng là dinh thự của gã Bạch kim vương lấy xa hoa vô độ đi vào sử sách. Hồi đó, hắn là tên bá chủ chỉ huy toà thành này cùng hơn trăm toà thành xung quanh. Vì biểu thị quyền uy của mình, hắn hao công tốn sức chế tạo một toà thành trong thành với diện tích lên đến 6 km2¬, thậm chí, vì phù hợp với tên gọi của nó, hắn còn đem bí ngân và bạch kim phủ ở tường ngoài tạo thành một lớp phản quang. Nhìn từ bên ngoài, nó tựa như toà thành bảo trong mây của thiên sứ với tường luỹ lấp lánh ánh sáng, bên trong nó lại càng xa hoa hơn với vô số châu ngọc lát trên đường, gấm vóc mĩ nhân oanh oanh yến yến, rừng thịt ao rượu là chuyện thường ngày…

Thôi không nhắc chuyện làm sao tên kia bạo chính hoành hành rồi bị liên hợp lật đổ, dù sao thì hiện tại anh hùng phong vân cũng đã hoá làm xương trắng cát bụi. Giờ chỉ còn nhà thờ bạch kim mà hắn lưu lại, thứ đã trở thành biểu tượng của thành Vitein.

Dù tầng kim loại hiếm xa xỉ cực độ trên tường luỹ sớm đã bị bóc đi, trên vách tường giờ chỉ còn những loại thực vật ma pháp như thường thanh đằng, toà cung điện to lớn xa hoa này vẫn là nơi xinh đẹp nhất thành Vitein, thậm chí cả lòng đất rộng lớn!

Hiện nay thành Vitein đã không phải lúc Bạch Kim vương một nhà độc đại mà tiến đến thời bốn bá chủ chế ước lẫn nhau, nó thuỷ chung nằm ở trạng thái vô chủ, điều này càng khiến không kẻ nào dám mò tay vào toà cung điện này. Tuy nhiên, hôm nay, cánh cửa lớn của nhà thờ bạch kim lại mở rộng một lần nữa, bởi lẽ nó chính là hội trường nơi tổ chức minh hội.

Hoa khói không ngừng bay múa trên không trung, Griffin và Manticore đi đi về về tiếp dẫn những tân khách tới chơi, uy nghiêm như rồng cũng chỉ là gác cửa, từng chiếc xe ngựa đều dùng ma thú siêu cấp thay ngựa kéo, món ăn của bữa trưa sử dụng đủ loại nguyên liệu quý hiếm, những thành chủ đến tham dự thịnh hội ai nấy cũng là cường giả. Dù nơi đây có lẽ không xa hoa giàu có bằng hoàng cung của đế quốc nhân loại, nhưng thế giới dưới lòng đất lấy cường giả vi tôn cũng có phương thức của chính mình để điểm xuyết thêm trang sức cho cuộc minh hội hai năm một lần.

Chúng ta tới khá sớm, tuy vậy xung quanh đã là một biển người, hội trường ở đây được chia làm ba tầng, tầng ngoài cũng chính là khu ngoại thành của nhà thờ bạch kim, nơi này cho phép thường dân ra vào, bọn hộ vệ của các lĩnh chủ đứng canh gác tại đây, ngoài ra chỗ này còn có rất nhiều loại hình hoạt động biểu diễn, hội hè yến tiệc ít nhất phải bày vẽ một tuần. Tầng giữa là dành cho một số lĩnh chủ nhỏ và các anh hùng khá có danh vọng, tiệc rượu thiết đãi bọn họ cũng được duy trì ba ngày. Tầng trong là dành cho các cuộc họp quan trọng và các nhân vật lớn, nơi đó chỉ mở hai ngày cho các đại lão nháo loạn với nhau.

Hơn mười tên Roland titan bước đều hành tẩu, không ngừng chế tạo từng cơn động đất nhẹ. Những chiếc xe khác thấy chúng đều vội vàng tránh sang một bên, trên đường có một con cương bối á long(*) cậy mông mình to không chịu nhường trực tiếp bị Roland II nhấc lên tập ném tạ…. Ta đương nhiên không tiêu tiền vô ích, tuy chúng chỉ có thể dừng ở hội trường ngoài thành thế nhưng mục đích tuyên bố vũ lực đã được thực hiện.

Thành chủ dưới lòng đất rất ít có ai có tính tình tốt, một đường đi đến ma sát nhỏ không ngừng, nhân viên trị an cũng chỉ đành bảo trì trầm mặc, trên đường đi tới của chúng ta cũng nhìn thấy mấy trận quyết đấu, trong đó không thiếu cao thủ truyền kì giai.

Trên thực tế, thị uy và bảo an chính là nguyên nhân khiến các thành chủ mang theo những hộ vệ cường đại nhất của mình. Các bá chủ càng không cần phải nói, tám con rồng đỏ trước cổng kia không phải là đòn thị uy của Morel sao?

Nhân tiện nhắc tới, vốn tiểu Hồng cũng định đến, thế nhưng giờ nàng không nguyện ý rời giường (bảo khố do ‘tham lam’ mang về), ta cũng đánh bó tay, chỉ ước định rằng đến lúc cần nàng thì phát tín hiệu….

Vậy mà lúc Morel nhìn thấy chúng ta lại thở phào một hơi, ả cũng biết con gái mình có tính cách thế nào, vạn nhất tại minh hội bị con gái treo lên đánh thì ôi thôi mất mặt…

“Hi, long hậu, ta tới rồi, mấy ngày nay thế nào?”

Khai chiến khi minh hội diễn ra là hành vi tuyệt đối cấm, người vi phạm sẽ trực tiếp trở thành công địch của liên quân minh ước, tuy nhiên điều đó không ảnh hưởng gì đến việc ta nói móc, hoặc giả có thể nói tình huống mọi người chỉ có thể dùng miệng thì càng tiện cho việc ta trào phúng hơn nhiều… Lúc này, khi nghe ta đề cập đến kinh lịch mấy ngày nay, khuôn mặt vốn đang tươi cười của long hậu lập tức vặn vẹo.

Ha ha, ta thừa biết mấy ngày qua bọn họ sống không được yên, đủ kiểu phiền phức từ đạo tặc đến thành chủ thậm chí vong linh quân chủ tập kích. Dù Morel và Dath có nội tình đủ cứng, chống được sóng gió, thế nhưng hai bá chủ như họ đã bao giờ phải vượt qua quãng thời gian như chó chạy qua đường như vậy!?

“A ha, đã xuất hiện sáu tên chấp chính quan rồi nhỉ, may mắn ba tên bài danh hàng đầu chưa thấy ra mặt… Nếu không có lẽ ta đã không tìm được các ngươi, kiến độc của Ramstein cắn sướng không? Đau chết đi sống lại ấy nhỉ!”

Morel có bề ngoài rất đẹp nhưng bây giờ ả lại mặc một bộ váy dạ hội kín kẽ phủ đến tận vai, áo khoác lông thú che phủ cả nửa người trên. Phong cách hoàn toàn khác biệt với thường ngày thế này nói rõ trên người ả có vấn đề, lại nghe nói ả và Ramstein hôm qua vừa giao thủ, ta tất nhiên sẽ liên tưởng đến loại nọc kiến trí mạng nào đó, vì vậy ta cứ cố ý nhè chỗ đó mà đá xoáy thật lực.

Quả nhiên, mặt Morel càng vặn vẹo mãnh liệt, đên đường long văn bên má trái cũng nhăn nhúm cả lại. Mãi lúc lâu sau ả mới cố cắn răng nhịn xuống.

Morel tiếp lấy một ngụm cocktail từ trên tay người hầu, uống một hơi cạn sạch rồi đi thẳng, bỏ lại sau lưng một câu.

“Ngươi không đắc ý được lâu đâu!”

Ta lập tức đáp trả.

“À đúng rồi, con gái ngươi nói muốn đập bẹp ngươi, nhớ mang bảo tiêu nhé. Cái đám ở ngoài cửa kia chưa đủ nàng đánh.”

Ta cố ý nói lớn lời này, các thành chủ xung quanh kinh ngạc vì có người lớn gan dám khiêu khích long hậu ở đây, sau đó điều khiến bọn họ chấn động hơn xảy ra, long hậu nghe vậy mà chỉ cắn răng nghiến lợi không nói lời nào như thể mặc nhận hiện thực.

“Cốt đầu thúc, ngươi trêu ả như vậy liệu tí nữa ả kịch liệt cản trở thì sao?”

“Không làm gì thì ả không cản trở chắc? Nếu đã nhất định phải đắc tội thì đắc tội triệt để đi. Mà ở thế giới dưới lòng đất này, cường thế mới nhận được sự tôn trọng, chúng ta quả thực đắc tội long hậu, tuy vậy cũng nhờ thế mà nhận được ấn tượng tốt từ địch nhân của ả. Ngươi xem, tên mập ngốc đằng kia nhìn ta cười thật vui vẻ!”

Tên mập ngốc trong lời của ta đang nói chuyện vui vẻ cùng Kaya, hắn nhìn thấy ta lập tức vẫy tay gọi đến, điều này lại làm những kẻ xung quanh ồn ào nghị luận, trước đắc tội long hậu, sau nhận được lời mời từ bá chủ Astranaar Alur, tên ‘người mới’ như ta lập tức trở thành đầu đề trò chuyện của quần chúng.

Thân thể Astranaar Alur tròn trùng trục, nhìn xa hệt như một quả trứng luộc mới bóc vỏ, ai nhìn cũng thấy vậy nhưng người dám biểu thị ra thật sự không có.

Đối mặt lời mời của hắn, ta lại lùi bước, đẩy Annie lên trên thực hiện chức trách của mình.

Gần đây trong thành Vitein rối loạn không ngừng, cơ hội để nàng tìm người đánh nhau không ít, thêm vào đó là mọi người trong đoàn chủ động đứng ra mớm chiêu khiến thực lực gần đây của nàng tiến bộ rất nhiều. Đặc biệt, sau khi nghe kinh lịch đột phá truyền kì của cha nuôi mình, nàng đã mơ hồ tìm thấy cái gì đó, thậm chí đột phá trong mấy ngày tới cũng không kỳ quái.

Ngược lại với Annie, Eliza dạo gần đây có chút trầm mặc, khác với người chú định trở thành thành chủ Sulfur trong tương lai, Eliza hiện tại không biết mình muốn cái gì và cần làm cái gì, một người mê hoặc với tương lai làm sao có thể bước lên con đường truyền kì.

Mấy ngày nay trông nàng có vẻ rất phiền muộn.

“Đừng nghĩ nhiều như vậy, hiện tại đã rất tốt rồi!” dù lời an ủi của người ngoài có rất ít tác dụng với con đường truyền kì, thế nhưng ta vẫn không nhịn được mà nói nhảm.

Lời an ủi của ta làm Eliza chấn động mạnh, trong khi nàng tính hồi đáp lời, tiếng chuông keng keng vang lên, trên bầu trời bốc lên từng luồng khói hoa, ngoài thành bắt đầu huyên náo ầm ĩ, minh hội cũng chính thức bắt đầu.

“Tiến vào đi.” Nhìn dòng người bước vào nội thành, ta cố tình bước nhanh chân hơn một chút, ta thật sự không nỡ để một mình Annie đi vào hội nghị đối mặt đám cáo già kia.

“Ta đề nghị, thành lập liên quân, xoá sổ bọn gian tế do mặt đất phái xuống.” tiếng rống giận của sư vương vang vọng khắp đại sảnh, con mắt độc nhất giận dữ nhìn chằm chằm vào ta, gian tế là ai mọi người thừa sức tự hiểu.

“Đến thành chủ cũng là anh hùng nhân loại, bọn họ cuối cùng được tính ở phe nào, thành Sulfur có tư cách gì đòi gia nhập minh ước, tính tiến vào làm gián điệp sao? Ta đề nghị trục xuất bọn chúng! Ai dám phủ quyết đề nghị của ta, kẻ đó là địch nhân của Long thành!” lời uy hiếp của long hậu rất trực tiếp, cũng rất hiệu quả, dù sao đắc tội với Long thành là một phiền toái cực lớn.

Quả nhiên hội nghị vừa bắt đầu thì liên minh của Dath và Morel liền khai hoả với ta, thế nhưng thấy tình huống này ta lại cười rất vui vẻ.

“Vậy đây là đề án số một, mọi người biểu quyết đi, ai tán thành thì giơ tay.”

Sư vương và long hậu kinh ngạc nhìn sang, chúng không ngờ Alur và Kaya không những không phản đối đề nghị, ngược lại còn coi đây là đề án tiến hành biểu quyết.

Tiếp đó, một màn khiến người ta càng kinh ngạc lại phát sinh, một đề án có quá nửa khả năng có thể thông qua như vậy lại chỉ có rải rác vài người nhấc tay tán thành.

“Như vậy đề án thứ nhất không được thông qua.”

Đến nước này kẻ nào còn không biết có vần đề thì thực sự là thằng ngu, sư vương và long hậu nhìn nhau, hai mắt đầy kinh ngạc và chấn động.

Các thành thị dưới lòng đất thường cách nhau rất xa, không ít người tham dự minh ước vốn có thâm thù đại hận, liên quân minh ước vốn dĩ là một tổ chức cực kỳ rời rạc, đến các bá chủ cũng không dám nói có thể tuyệt đối chi phối những người ủng hộ mình, vậy nhưng hiện tại, những thành chủ ủng hộ và có quan hệ tốt với mình cũng không giơ tay tán thành, đây là làm sao?

Dath và Morel biết thành Sulfur sẽ toàn lực lôi kéo những thành chủ địa hạ khác, nhưng những thành chủ đó cũng không kém phần kiêu ngạo, đã thế lại cách xa trời nam đất bắc, sư vương và long hậu muốn thu mua khó như lên trời.

Với lại mấy ngày vừa qua chính bọn họ cũng là chuột chạy qua đường, không có thời gian để chặn đường ngoại giao của thành Sulfur, từ ý nghĩa nào đó, hiệu quả ta muốn có khi ném ra vĩnh dạ quyền trượng đã đạt thành.

Alur nhìn lướt qua toàn bộ hội nghị, gật đầu tiếp tục nói.

“Tiếp theo, đề án thứ hai do ta và Kaya cùng nhau đưa ra, đề nghị cho phép thành Sulfur trở thành một thành viên của minh ước, thành viên mới sẽ được cấp địa vị ngang hàng với ta, Kaya, Dath và Morel. Đúng vậy, chúng ta có khả năng có thêm một vị phó minh chủ.”

Đề nghị này vừa đưa ra, cả đại sảnh lập tức huyên náo lật trời. Vị trí bá chủ không phải do minh ước quyết định, thé nhưng nếu đề nghị này thực sự được tất cả các thành chủ cường lực ở trong minh ước thông qua thì thành Sulfur và những bá chủ kia khác nhau ở đâu, vị trí phó minh chủ minh ước vốn chính là cách gọi trên mặt giấy tờ của các bá chủ.

“Đề nghị này cực kỳ trọng yếu, án theo quy định cần 80% số thành viên không phản đối mới được thông qua, phương án giải quyết là bỏ phiếu không ký danh, mọi người cứ yên tâm bỏ phiếu đi.”

Không có ai cho rằng đề án này có thể thông qua, trừ ta…

Ta quay ra nói nhỏ với Alur và Kaya rằng: “Cái đề nghị này khẳng định không thể thông qua, như vậy chúng ta lui một bước để đề án đằng sau dễ dàng được thông qua một chút. Chỉ có điều chúng ta cần một lần ra mặt có tính rung động, để trả giá, chúng ta sẽ bỏ ra….”

Một lát sau, tổ kiểm phiếu bắt đầu công bố kết quả.

“110 phiếu thuận….”

Nghe số phiếu thuận, sư vương và long hậu cười gằn, con mắt nhìn ta tràn đầy khinh miệt như thể đang nói rằng: “Tên nhà quê, muốn một bước lên trời à, mơ đi.”

“206… phiếu chống….”

“Không thể nào!!!” Số phiếu tán thành ít là đương nhiên, thế nhưng số phiếu phản đối cũng ít ỏi như vậy khiến sư vương giận dữ đứng lên đập bàn.

Con ngươi giận dữ như muốn ăn thịt người của Dath làm người đọc kết quả toàn thân run rẩy.

“….3267 phiếu trung… trung lập và phiếu trắng, số người tham dự là…là…3583, đề… đề án được thông qua! A a a!”

Người đọc kết quả rú lên sợ hại rồi đem tờ kết quả quăng đi, sau đó vừa lăn vừa bò chạy ra khỏi hội trường.

Dath nhặt lấy kết quả, xem đi xem lại mấy lần, từng dòng chữ giấy trắng mực đen rõ ràng làm hắn chỉ có thể cắn răng xé nát nó cho đỡ giận.

“Làm thế nào hay vậy?” Kaya nhướn thân đi qua, thì thầm thổi nhẹ bên tai ta, ta thì chỉ cười thầm dưới mặt nạ, không nói câu gì.

Kỳ thực nói toạc ra cũng chả sao, chỉ là lúc mọi người cho rằng ta đang đùa giỡn, thực ra ta đã và đang làm không ít việc có giá trị.

Ví dụ như dùng con mắt của một luật sư và một người lập pháp chuyên nghiệp nghiên cứu cặn kẽ tất cả điều lệ và quy tắc của minh ước…

“Quyết nghị quan trọng cần 80% số người không phản đối là có thể thông qua.”, điều này được đặt ra vì ngăn ngừa tình trạng phân liệt nội bộ khiến minh ước không thể nhất trí thông qua hoặc phủ quyết vấn đề. Mà cũng chính vì sự phân liệt nội bộ đó nên số phiếu tán thành một đề án quan trọng thường rất thấp, do đó mới quy định dựa vào số phiếu không phản đối để xét duyệt.

Nhấn mạnh lại lần nữa, là không phản đối chứ không phải tán thành…

Nếu ta muốn các thành chủ bỏ phiếu thuận xác thực rất khó, nhưng để họ không bỏ phiếu chống thì lại có khá nhiều cách, chẳng hạn như:

“Tư liệu luật pháp đúng là thiếu một bộ phận quan trọng, tuy nhiên nếu ngươi có thể không bỏ phiếu phản đối khi biểu quyết xét duyệt việc chúng ta gia nhập minh ước, chúng ta sẽ giao lại toàn bộ tài liệu đầy đủ cho ngươi. Đúng, không phản đối là đủ rồi, ngươi xem, ta chỉ cần chút mặt mũi thôi mà….” Đây là uy hiếp….

“Ha ha, đây là chút quà mọn của thành Sulfur. Các người đang đau đầu vì vấn đề quần áo đúng không? Đây, những chiếc y phục đan từ lá cây và dây mây này chính là thứ do các druid của chúng ta cố công làm cả đêm mới có, đảm bảo nguồn gốc tự nhiên trăm phần trăm. A không không, đừng đưa tiền, tất cả là miễn phí. Chẳng qua nếu ngài có thể giúp đỡ chúng ta một chút trong minh hội thì tốt quá. Ngài cũng biết chúng ta là người mới, mọi thứ không quen thuộc lắm. Hi vọng đại ca ngài nể tình.” Đây là nhân tình….

“Các ngươi không cảm thấy tình huống hiện tại rất gay go sao? Bốn phó minh chủ mỗi bên một nửa, đấu đá không ngừng, sớm muộn liều ngươi chết ta sống. Các ngươi không cảm thấy cần thêm một ít đệm giảm xóc sao? Hắn cần có thực lực mạnh mẽ, lại không thể quá mạnh, tốt nhất là không có dã tâm….” Đây là thuyết phục….

Sư vương và long hậu bị kiềm chế bởi vụ quyền trượng giúp ta có cơ hội chạy khắp nơi kiếm phiếu, khi tất cả những thành chủ kia đều mang tâm lý ‘Cần đến tám thành mới được thông qua cơ mà, dù ta bỏ phiếu trắng thì cuối cùng cũng không thể thông qua’ đi bỏ phiếu, thành công của chúng ta đã là chú định.

“Chúc mừng, chúc mừng phó minh chủ mới.”

Lời chúc mừng của Alur mang theo sự ác ý, vị tế ti tối cao của ám tinh linh gần như đã tựa hẳn trên người ta, phía đối diện Dath và Morel sát ý nồng nặc… không quản trước đây nói tốt bao nhiêu, hiện tại ta đã chọc giận cả bốn bá chủ, không có ai nguyện ý đem quyền uy của mình phân chia cho người khác.

Mà phần lớn ánh mắt các thành chủ nhìn đến cũng không mang ý tốt, dù sao việc ta vừa tương đương khiến toàn bộ bọn hắn ăn quả lừa, tuy lời ta nói đều là thật.

“Ha ha, đây mới là điều ta muốn.” Ta cười thoả mãn, nhưng việc đồng thời bị mấy ngàn tên truyền kì nhìn chằm chằm thực sự không tự nhiên cho lắm.

“Ta không có thời gian chờ Annie chầm chậm lớn lên, áp lực càng lớn trưởng thành càng nhanh, từ giờ trở đi, cả thế giới lòng đất đều coi chúng ta là kẻ địch. Vượt qua nó đi! Đây mới chính thức là khảo nghiệm ta dành cho ngươi.”

“Roland! Mau tới giúp đỡ, chúng ta gặp phiền toái lớn! Doanh địa bị vong linh quân chủ công kích.”

Đột nhiên giọng nói của tiểu Hồng vang lên trong đầu ta, nàng vậy mà chủ động liên hệ khẩn cấp. Vong linh quân chủ đủ sức khiến nàng cầu viện ít nhất phải có trình độ của chấp chính quan đế quốc Ciro.

“Ngươi không đắc ý được lâu đâu!”, lời Morel cảnh cáo vụt qua rồi tắt trong trí óc, ta lập tức hiểu chuyện gì xảy ra.

“Lấy quyền đấu giá hoặc cơ hội quan sát để đạt thành hiệp nghị với chấp chính quan sao? Nội bộ minh ước không thể động thủ, thế nhưng chấp chính quan thì không chịu hạn chế. Chà chà, quả nhiên không thể coi thường các bá chủ nha!”

Ta đứng dậy định quay về chi viện thì lại bị Morel chặn đường.

“Ngươi định đi đâu? Hội nghị chưa kết thúc mà phó minh chủ đại nhân, ngươi làm vậy là không tôn trọng cả thảy…. Á, tên nhóc nhà ngươi đang làm gì?”

Một tên Gnome không biết ở đâu chạy ra đang dùng đôi chân ngắn liều mạng đá long hậu, điều khiến người ta kinh ngạc là dù đôi chân nhỏ đó đá không nhanh nhưng Morel lại không cách nào né được! Nhiều lần đều bị đá trúng đầu gối.

“Người xấu, dám khi dễ cha ta, A Đang đánh ngươi.”

Không hiểu sao ta cảm thấy thanh âm này rất quen thuộc, vậy nhưng trực giác của ta lại đang cảnh báo sắp có đại hoạ giáng xuống đầu.

“Theo kinh nghiệm xui xẻo lâu năm, mỗi khi có cảm giác này, phiền toái cực lớn sắp tới!”

Tên nhóc Gnome ngẩng đầu lên, trên mặt đầy tàn nhanh, nước mũi nước dãi chảy tùm lum, hai mắt nó nhìn ta chằm chằm rồi cười ngây ngốc.

“Cha.”

“….A Đang!”, đã rất lâu rồi, nếu không phải cách xưng hô quen thuộc này, ta không thể nào liên hệ con Gigant Stitches khủng bố kia với tên nhóc Gnome trước mặt…

Cùng lúc này, một giọng nói lạnh lẽo vang lên sau phía đằng sau:

“….Đến con tư sinh cũng có, lại còn là Gnome, chủ nhân, sở thích của ngài khiến người ta không còn gì để nói. Ta có thể hỏi mẹ của đứa bé này bị ngươi xử lý ra sao không? Chẳng lẽ bị nhét bao tải vứt xuống sông rồi? Chủ nhân, ngài quá dơ bẩn….”

(*) Đại loại là loài có ngoại hình giống con khủng long gai lưng. Ai không tưởng tượng được tra gg Stegosaurus xem hình.