Chương 46: Chương 46

Tĩnh lặng.

“Matt à?”

Matt đang cố gắng. Cậu căng chân ra , hai tay bấu chặt xung quanh một nhánh cây xù xì,cố nhích về phía sau với tất cả sức mạnh của bản thân.

Meredith gần như thét lên “Matt ! Nó đang cắt vào cổ họng mình!”

“Mình không mở cửa được ! Có một cái cây chặn bên này rồi!”

“Làm sao lại có một cái cây phía ấy được ? Bên đó là ĐƯỜNG ĐI mà!”

“Làm thế nào cái cây mọc ở đấy được ?”

Lại một sự yên lặng khác kéo dài.Matt có thể cảm nhận được – những cành cây bị gãy đang cứa sâu hơn vào gáy.Cậu PHẢI di chuyển được – bây giờ hoặc không bao giờ.

Chương 10

Elena đang rất hạnh phúc.Bây giờ là lượt của cô.

Stefan dùng con dao bằng gỗ bén nhọn chuyên dùng mở thư để tự cứa vào mình.Elena luôn ghét khi thấy anh làm thế - dùng thứ chất liệu duy nhất có thể làm tổn thương lớp da của vampire để làm đau mình;vì vậy cô nhắm tịt mắt và chỉ mở mắt ra nhìn khi máu nhỏ giọt từ vết thương nhỏ trên cổ anh.

Stefan thì thầm: “Em không nên và cũng không cần lấy đi quá nhiều đâu..” và cô biết anh sẽ còn lặp lại mấy điều này cho tới khi nào anh còn có thể “..Anh sẽ không giữ em quá chặt hay làm tổn thương đến em…”

Lúc nào anh cũng lo lắng và lần này,cô hôn anh.

Và cô hiểu anh muốn cô hôn anh hơn là để cô uống máu của anh ,điều đó thật kì lạ.Cô bật cười và thản nhiên đẩy anh nằm xuống ,lần tìm đến nơi có vết thương.Cô biết anh đang nghĩ cô lại định chọc ghẹo gì anh đây.Nhưng thay vào đó,cô dính chặt vào vết thương như một con ốc và ra sức mút lấy mút để cho tới khi tâm trí anh phải buột ra từ “làm ơn mà”.Nhưng cô sẽ không hài lòng cho đến khi anh thực sự nói thành lời câu “làm ơn mà” .

Bên trong xe,giữa bầu không gian nặng nề,Matt và Meredith cùng nghĩ đến một vài điều.Cô nhanh hơn xíu nhưng họ gần như nói cùng một lúc:

“Mình là thằng ngốc!” và “Matt,cửa sau xe dẫn ra chỗ nào?”

“Bonnie,bồ phải làm ghế của cô ấy lùi lại ! Có một tay cầm nhỏ,bồ có thể với tới và đẩy nó..”

Giọng Bonnie đáp lại đứt quãng xen lẫn tiếng nấc “Tay mình..chúng đang chọc vào…tay mình”

Meredith gượng nói: “Bonnie à ,mình biết là bồ có thể làm được. Matt ..là cột mốc ..ngay ở bên dưới ..của ghế trước ..hoặc là..”

“Đúng rồi ,ngay ở rìa ,hướng kim đồng hồ chỉ một---à không hai giờ.” Matt gần như nghẹt thở .Ngay khi cậu nắm lấy cái cây,cậu nhận ra rằng cậu càng nới lỏng khoảng cách với nó,nó càng găm sâu hơn vào cổ cậu.

Không còn lựa chọn nào nữa.Cậu hít một hơi sâu nhất có thể rồi đẩy mạnh cành cây và nghe thấy tiếng Meredith hét lên,cảm nhận được những mảnh gỗ lởm chởm giống như những con dao bằng gỗ cứa rách cổ họng ,tai và da đầu cậu.