Chương 41: Chương 41

Khi Stefan nói,những tiếng rên rỉ của Vickie từ từ tắt,nhưng cô vẫn vùng vẫy và uốn éo mình mẩy.

“Cậu phải nhìn hắn,Vickie.Giúp chúng tôi chống lại hắn đi.Trông hắn như thế nào?”

“Trông hắn giống như quỷ dữ!”

Câu nói đó gần như là một tiếng hét.Meredith ngồi phía bên kia Vickie và nắm lấy tay cô bạn.Cô ngó qua cửa sổ nhìn Bonnie,Bonnie trợn mắt nhìn lại và khẽ nhún vai.Cô chẳng hiểu Vickie đang nói cái gì.

“Kể cho tôi nghe thêm đi,” Stefan điềm tĩnh nói.

Miệng Vickie méo xệch,lỗ mũi nở rộng như vừa ngửi thấy mùi gì khủng khiếp lắm.Khi cất tiếng ,cô bật ra từng chữ như thể chúng khiến cô muốn bệnh.

“Hắn mặc…một chiếc áo mưa cũ.Gió thổi nó tung bay phần phật.Hắn khiến cho trời nổi gió.Mái tóc màu vàng.Gần như bạch kim,dựng đứng trên đầu hắn.Mắt hắn xanh lơ – xanh như điện vậy.” Vickie liếm môi và nuốt nước bọt,nhìn như sắp nôn tới nơi. “Màu xanh là màu chết chóc.”

Sấm chớp ầm ì trên trời.Damon thoắt ngẩng lên nhìn,rồi nhíu mày,mắt nheo lại.

“Hắn rất cao.Và hắn phá lên cười.Hắn thò tay về phía tôi.Nhưng Sue đã hét lên “Không,không” và cố lôi tôi trở lại.Cho nên hắn bắt cậu ấy.Cửa sổ bị vỡ,và ban công ở ngay đó.Sue kêu lên , ‘Làm ơn đừng mà’ Và rồi tôi đứng nhìn hắn – đứng nhìn hắn ném cậu ấy…” Hơi thở Vickie đứt quãng ,giọng cô thất thanh đầy hoảng loạn.

“Vickie,không sao đâu mà.Cậu đâu có thực sự ở đó.Cậu an toàn mà.”

“Làm ơn đừng mà – Sue ! Sue ! Sue! ”

“Vickie,ở lại với tôi.Nghe đây.Tôi chỉ cần biết một điều nữa thôi.Hãy nhìn hắn.Nói xem có phải hắn đeo một viên ngọc xanh…”

Nhưng Vickie đang gục gặc đầu như điên từ sau ra trước,nức nở càng lúc càng kích động . “Không! Không! Tôi là người tiếp theo.” Bất chợt cô mở bừng mắt ra như khi tự mình tỉnh dậy khỏi cơn thôi miên, miệng hớp hớp không khí rồi cô nhìn quanh quất.

Trên tường, một bức ảnh đang rung lên.

Tiếp theo là chiếc gương có khung bằng tre, những lọ nước hoa và những cây son trên chiếc bàn bên dưới. Rồi bông tai trên giá nổ tung như bắp rang. Tiếng rung lắc càng lúc càng lớn. Một chiếc mũ rơm văng khỏi móc. Hình ảnh rớt như mưa. Băng Cattsette và đĩa CD từ trên giá túa ra sàn như những lá bài đang được chia.

Meredith đứng bật dậy, và Matt cũng thế, tay cậu thu lại thành nắm đấm.

“Dừng nó lại ! Dừng nó lại đi!” Vickie gào thét.

Một tiếng sét nổ ngay phía trên ngôi nhà.

Bonnie nhảy dựng khi nhìn thấy một tia chớp hình zigzag rạch ngang bầu trời. Theo bản năng, cô túm lấy ngay một thứ để bám vào. Khi chớp lóe lên, một tấm poster trên tường phòng Vickie bị rạch chéo một đường như một lưỡi dao vô hình chém qua. Bonnie cố ngăn tiếng thét và túm chặt hơn.

Rồi, đột ngột như có ai đó tắt công tắc, tất cả mọi âm thanh ngừng bặt.