Chương 1: Chương 1

“Tất cả sẽ y như ngày xưa ấy,” Caroline nồng nhiệt nói, siết tay Bonnie thật chặt.

Nhưng không phải thế. Không gì có thể giống như trước khi Elena chết cả. Không gì hết. Và Bonnie thật sự thấy bất an về buổi tiệc Caroline đang tìm cách tổ chức này. Một cảm giác bứt rứt mơ hồ tận sâu thẳm trong lòng mach bảo với cô rằng, vì lý do nào đó, buổi tiệc này là một ý kiến rất, rất dở.

“Sinh nhật Meredith đã qua mất rồi mà” Cô chỉ ra vấn đề “Từ thứ Bảy tuần trước lận mà”.

“Nhưng cậu ấy đâu có tiệc tùng gì, không hề có bữa tiệc thật sự nào giống như lần này. Bọn mình có đến cả đêm; bố mẹ mình đi đến tận sáng Chủ Nhật mới về. Thôi mà, Bonnie, nghĩ mà xem, Meredith sẽ ngạc nhiên đến mức nào”

Ừ, ngạc nhiên là cái chắc rồi, Bonnie nghĩ bụng. Ngạc nhiên đến nỗi sau đó, dám cậu ấy giết mình luôn ấy chứ. “Nghe này, Caroline, lí do Meredith không tổ chức sinh nhật đình đám là vì chẳng có tâm trạng đâu mà tiệc tùng. Nó có vẻ… thiếu tôn trọng sao sao ý…”

“Nhưng vậy là không nên Elena sẽ muốn bọn mình được vui vẻ, cậu thừa biết mà Elena thích tiệc tùng lắm. Và chắc chắn cậu ấy chẳng thích thú gì chuyện sáu tháng sau ngày cậu ấy mất mà bọn mình vẫn còn ngồi đây khóc lóc đâu.” Caroline chồm người tới trước, đôi mắt xanh như mắt mèo đầy vẻ thành khẩn. Trong đó không hề có nét giả tạo, không hề có kiểu thao túng đáng ghét như mọi khi. Bonnie tin cô nàng thực sự thành tâm.