Anh nói mất lí trí nghĩa là sao? Elena tự ái nghĩ thầm. “Em chẳng sao hết.” Cô cất tiếng nói qua hai ngón tay Damon đang đặt trên môi mình. “Em chỉ mệt thôi. Em đang chuẩn bị ngủ thì nghe tiếng hai người đánh nhau, nên em đến giúp anh. Vậy mà anh còn không chịu để em giết hắn ta nữa.” Elena tức tối nói.
“Đúng, sao anh không để cô ấy làm thế đi?” Stefan nói. Anh ta trừng trừng nhìn Damon như muốn dung ánh mắt xoi thủng người chàng ra. Mọi dấu vết hợp tác đã biến mất. “Đâu có khó khăn gì.”
Damon trừng trừng nhìn lại và bất thình lình nổi giận, sự căm thù trong chàng dâng lên gần bằng mức của Stefan. “Có thể tại tao không thích mọi chuyện dễ dàng,” Damon rít lên, rồi có vẻ như lại kiểm soát được bản than. Môi cong lên mỉa mai, chàng nói thêm: “Nói thế này cho dễ hiểu nhé, em trai bé bỏng: Nếu có ai có thể tận hưởng niềm vui sướng được giết mày thì đó phải là tao. Không được là người khác. Tao muốn tự mình làm việc đó. Và tao cam đoan với mày, chuyện đó tao làm tốt lắm.”
“Anh đã chứng tỏ chuyện đó rồi.” Stefan khẽ nói, cứ như mỗi lời thốt ra làm anh ta muốn bệnh.
“Nhưng còn cô gái này,” Damon nói, quay sang nhìn Elena bằng đôi mắt lấp lánh. “Thì không phải tao giết. Tại sao tao phải làm thế chứ? Tao muốn biến đổi cô ta lúc nào mà chả được.”
“Biết đâu tại vì cô ấy đã đính hôn với người khác?”
Damon nâng bàn tay Elena lúc này vẫn đan vào tay chàng lên. Trên ngón áp út lấp lánh một chiếc nhẫn vàng đính viên đá xanh thẫm. Elena nhíu mày, lờ mờ nhớ ra đã từng trông thấy nó trước đây. Sau đó cô nhún vai và mệt mỏi tựa người vào Damon.
“Bây giờ thì,” Damon cúi nhìn cô bảo, “việc đó cũng đâu có gây ra trở ngại gì, đúng không? Ta nghĩ cô ấy sẽ lấy làm mừng vì đã quên mày đi đấy.” Chàng ngước nhìn Stefan, nở nụ cười khó chịu. “Nhưng chúng ta có thể khám phá ra ngay khi cô ta đã trở lại là chính mình. Lúc đó chỉ việc hỏi cô nàng chọn ai trong số hai ta thôi. Đồng ý không?”
Stefan lắc đầu. “Sao anh có thể mở miệng ra đề nghị chuyện đó được? Sau những gì đã xảy ra…” Giọng anh ta lạc đi.
“Với Katherine? Ta có thể nói ra điều này nếu mày không dám. Katherine đã lựa chọn một cách ngu ngốc, và nàng đã phải trả giá vì điều đó. Elena thì khác, cô ấy biết mình muốn gì. Nhưng mày có đồng ý hay không thì mặc kệ mày,” Chàng nói thêm, át đi những lời phản đối từ phía Stefan. “Elena đang rất yếu và cần có máu. Ta sẽ đi lo tìm máu cho cô ấy uống, rồi ta sẽ đi tìm kẻ nào gây ra chuyện này. Mày thích thì đi theo, không thì thôi. Tùy!”
Damon đứng lên, kéo Elena dậy theo. “Đi nào!”
Elena hăm hở đi theo, cảm thấy mừng vì được động chân động tay. Quang cảnh rừng đêm thật thú vị; trước đây cô chưa bao giờ để ý. Bầy cú rú lên những tiếng kêu thê lương, khắc khoải trong những tán cây, lũ chuột thì hối hả bỏ chạy khi bàn chân Elena lướt ngang qua. Không khí chỗ lạnh nhiều chỗ lạnh ít, vì những chỗ trũng trong rừng thường có khuynh hướng đóng băng trước. Cô nhận ra thật dễ dàng di chuyển bên cạnh Damon qua thảm lá rụng không một tiếng động, chỉ cần để ý xem mình đặt chân xuống chỗ nào. Cô chẳng thèm ngó lại đằng sau xem Stefan có đi theo họ hay không.