Chương 61: Chương 61

“Tyler không vừa lòng với nhà Fells.”

“Nhưng họ chết từ đời nào rồi mà,” Bonnie bảo.

“À thì, đối với Tyler việc đó có vẻ như chẳng nhằm nhò mấy. Mình nhớ hắn cũng có nói chuyện đó trong nghĩa địa, khi cả đám đang xem mộ của nhà Fells. Tyler nghĩ họ đã cướp mất vai trò người sáng lập thị trấn lẽ ra phải dành cho tổ tiên hắn, hay gì gì đó.”

“Elena này,” Meredith nghiệm nghị hỏi, “trong quyển nhật ký còn có chi tiết khác nào có thể làm hại Stefan nữa không? Ý minh là ngoài mấy chuyện liên quan đến ông già ấy?”

“Chuyện đó còn chưa đủ sao?” Nhìn đôi mắt đen đang đăm dăm quan sát mình, Elena cảm thấy nỗi bất an nhộn nhạo giữa những giẻ xương sườn. Meredith đang hỏi về chuyện gì chứ?”

“Đủ để khiến Stefan bỏ chạy khỏi thị trấn như hai đứa nó nói,”

“Đủ để chúng ta phải lấy lại quyển nhật ký từ tay Caroline,” Elena bảo. “Vấn đề là bằng cách nào?”

“Carolione nói nó giấu cuốn nhật ký ở một nơi nào đó an toàn. Có thể là nhà nó.” Meredith cắn môi nghĩ ngợi. “Nó chỉ có một đứa em trai đang học lớp tám, đúng không? Mẹ nó thì không đi làm, nhưng rất hay đi shopping ở Roanoke. Nhà đó vẫn còn người giúp việc đấy chứ?”

“Sao cậu lại hỏi?” Bonnie nói. “Có hay không thì sao chứ?”

“Thì chúng ta đâu có muốn ai đó bước vào ngay lúc chúng ta đột nhập nhà.”

“Lúc chúng ta làm gì kia?” Bonnie ré lên. “Cậu đùa chắc!”

“Vậy chứ bọn mình làm gì bây giờ, ngồi yên đó đợi đến Lễ Những Người Sáng Lập và để cho Caroline đọc nhật ký của Elena trước toàn thể thị trấn sao? Chính nó đã ăn cắp quyển nhật ký từ nhà cậu. Bọn mình chỉ phải chôm lại thôi,” Meredith nói, bình tĩnh dến nuwacs khiến người ta điên tiết.

“Bọn mình sẽ bị bắt mất thôi. Bọn mình sẽ bị đuổi khỏi trường... nếu như không bị tống vào tù.” Bonnie quay sang Elena khẩn khoản, “Khuyên Meredith đi, Elena.”

‘Ờ thì...” Thật lòng mà nói, những viễn cảnh đó cũng làm cho chính Elena cũng cảm thấy chột dạ. Không hẳn do chuyện bị đuổi học hay thậm chí vào tù, mà là tưởng tưởng ra cảnh mình bị bắt quả tang tại trận. Khuôn mặt kênh kiệu của bàn Forbes lơ lửng trước mắt Elena, ngập tràn sự phẫn nộ chính đáng. Rồi nó biến thành khuôn mặt Caroline đang phá lên cười hiểm độc trong lúc mẹ ả xỉa ngón tau buộc tội thẳng mặt Elena.

Hơn nữa, việc đó có vẻ... phá luật quá, dám đột nhập vào nhà người ta khi họ vắng nhà để lục lọi đồ đạc. Cô sẽ rất ghét nếu có ai làm vậy với mình.

Thế nhưng, dĩ nhiên đã có người làm thế. Caroline đã đột nhập vào nhà Bonnie, và giờ đây đang nắm giữ một vật riêng tư nhất của Elena.

“Chúng ta cứ làm vậy đi,” Elena nói khẽ. “Nhưng phải cẩn thận”

“Bọn mình không bàn bạc chuyện này được sao?” Bonnie yếu ớt hỏi, ngó từ khuôn mặt cương quyết của Meredith sang Elena.