Chương 4: Chương 4

Cảnh sát đã tìm thấy chiếc xe của Stefan bị bỏ lại ven đường Nhánh Sông Cũ.Có nghĩa là anh đã bỏ nó lại đâu đó khoảng giữa Nhánh Sông Chết Đuối và k hu rừng.Elena loạng choạng suýt vấp ngã trên lối đi um tùm cỏ dại băng ngang nghĩa địa,nhưng cô cứ dấn bước ,đầu cúi gằm,tay túm chặt vạt ó len mỏng manh.Cả đời cô đã quá quen với khu nghĩa địa này,thậm chí nhắm mắt cô cũng tìm được đường băng qua nó.

Đến khi qua cầu thì cơn run rẩy của Elena đã trở thành đau đớn.Tuyết không rơi dày như lúc nãy,nhưng gió thổi mạnh hơn nhiều.Gió lùa qua quần áo như thể chúng chỉ là khăn giấy mỏng.,làm cô không thở nổi.

Stefan..Elena nghĩ thầm,rẽ vào đường Nhánh Sông Cũ,khó nhọc lê bước về hướng bắc.Cô không tin Damon.Nếu Stefan đã chết thì chắc chắn cô sẽ biết.Anh vẫn còn sống,ở đâu đó,và cô phải tìm anh bằng được.Anh có thể ở bất cứ nơi nào trong cơn lốc trắng quay cuồng này,có thể anh đang bị thương và lạnh cóng.Elena lờ mờ nhận ra mình không còn suy nghĩ tỉnh táo nữa.Tâm trí co để cả vào một ý nghĩ duy nhất : Stefan.Tìm Stefan.

Càng lúc càng khó đi đúng đường.Bên phải Elena là những ngọn sồi,bên trái là dòng nước chảy xiết của Nhánh Sông Chết Đuối.Cô lảo đảo bước chậm lại.Gió không còn dữ dội nữa,nhưng Elena cảm thấy hết sức mỏi mệ.Cô cần ngồi nghỉ,chỉ một phút thôi.

Khi ngồi bệt xuống vệ đường,Elena bất thần nhận ra mình thật ngớ ngẩn khi bỏ ra ngoài tìm Stefan.Stefan sẽ đến tìm cô.Cô chỉ cần ngồi đây đợi.Có khi giờ anh đang trên đường đến cũng nên.

Elena nhắm mắt,gác cằm lên đầu gối.Giờ cô thấy ấm hơn.Đầu óc lãng đãng,cô nhin thấy Stefan,thấy anh đang mỉm cười với mình.Đôi tay anh vòng qua người cô thật mạnh mẽ và chở che,Elena thả lỏng người tựa vào anh,sung sướng được trút bỏ mọi sợ hãi và căng thẳng.Cô đã về nhà,về nơi mình thuộc về,Stefan sẽ không bao giờ để bất cứ thứ gì làm hại cô.

Thế nhưng,thay vì ôm Elena,Stefan lại túm lấy cô mà lay.Anh đang phá hỏng phút giây nghỉ ngơi êm đềm của cô.Cô nhìn thấy khuôn mặt Stefan nhợt nhạt và khẩn thiết,đôi mắt màu lục tối sầm vì đau đớn.Elena cố gắng khuyên anh bình tĩnh lại,nhưng anh chẳng chịu nghe cô.Elena,tỉnh dậy,Stefan nói,và cô cảm nhận được sự thúc ép trong đôi mắt xanh đang bắt cô phải làm theo .Elena,tỉnh dậy ngay !

“Elena,tỉnh dậy đi!” Giọng ai đó cao vút và hoảng hốt. “Thôi nào,Elena!Tỉnh dậy đi! Bọn mình không khiêng nổi bồ đâu !”

Elena chớp chớp mắt,một khuôn mặt dần trở nên sắc nét.Khuôn mặt nhỏ,hình trái tim với làn da trắng gần như trong suốt,bao quanh bởi những lọn tóc đỏ mềm mại.Đôi mắt nâu mở to với hàng mi bám đầy tuyết đang lo lắng nhìn vào mắt cô với vẻ chăm chú.

“Bonnie,” Elena chậm chạp nói . “Cậu đang làm gì ở đây thế?”

“Cậu ấy giúp mình tìm bồ chứ gì nữa,” giọng nói thứ hai trầm hơn vang ngay bên Elena.Cô khẽ quay đầu lại và nhìn thấy cặp lông mày cong cong cùng làn da màu ôliu.Cặp mắt đen của Meredith,bình thương mang đầy vẻ châm biếm,giờ đây cũng có vẻ lo lắng. “Đứng dậy đi,Elena,trừ khi bồ muốn trở thành một nàng công chúa băng giá thực sự.”