Stefan gật đầu trấn an,thông điệp trong mắt anh chỉ dành cho Elena. “Cho c húng tôi vài phút được không?” Anh bảo Mary và những người kia.thế là họ quay trở ra cầu thang.
“Tạm biệt.Anh ráng giữ sức khỏe nhé Stefan.” Elena cừa ôm anh vừa nói lớn rồi cô thì thào. “Sao anh không dùng Quyền năng với chị Mary?”
“Có chứ.” Stefan nói nhỏ vào tai cô,vẻ nghiêm trọng “Ít ra là anh đã cố thử.Chắc tại anh còn yếu.Đừng lo,rồi nó cũng qua thôi.”
“Dĩ nhiên là nó sẽ qua.” Elena đáp ,nhưng dạ dày lại quặn lên. “Nhưng anh có chắc là anh có thể ở một mình không? Rủi…”
“Anh không sao đâu.Chính em mới là người không nên ở một mình,” giọng Stefan nhỏ nhẹ nhưng khẩn thiết. “Elena,anh chưa có cơ hội nào để cảnh cáo em.Em đã đúng về chuyện Damon có mặt ở Fell’s Church.”
“Em biết.Chính hắn ta gây chuyện này phải không?” Elena không nhắc đến chuyện cô đã đi tìm Damon.
“Anh…không nhớ.Nhưng anh ta rất nguy hiểm.Giữ Meredith và Bonnie ở lại với em đêm nay,Elena.Anh không muốn em ở một mình.Và hãy đảm bảo là không có ai mời người lại vào nhà em.”
“Bọn em sẽ đi ngủ ngay.” Elena hứa,mỉm cười nhìn anh. “Bọn em sẽ không mời bất cứ ai vào nhà đâu.”
“Hãy đảm bảo chuyện đó,” giọng Stefan nghe chẳng có vẻ gì là đùa giỡn ,và cô chầm chậm gật đầu.
“Em hiểu mà,Stefan.Bọn em sẽ cẩn thận.”
“Tốt.” Họ hôn nhau,môi chỉ khẽ chạm nhưng tay nắm chặt không muốn rời ra. “Báo các bạn rằng anh cảm ơn,” Stefan nói.
“Em sẽ chuyển lời.”
Năm người bạn tập trung bên ngoài nhà trọ.Matt đề nghị lái xe đưa Mary và để Bonnie và Meredith quay lại cùng Elena.Mary rõ ràng vẫn còn nghi ngờ những chuyện đã xảy ra đêm đó,và Elena không thể trách chị ấy được.Cô cũng chẳng nghĩ ngợi gì.Cô đã quá mệt mỏi.
“Anh ấy nhờ mình gởi lời cảm ơn tất cả các cậu,” Elena nhớ ra sau khi Matt đã đi khỏi.
“Không…có chi.” Bonnie nói,câu trả lời bị chen ngang bởi một cú ngáp thiếu điều sái quai hàm khi Meredith mở cửa xe cho cô bạn.
Meredith chẳng nói năng gì và khá trầm lặng kể từ lúc để Elena lại một mình với Stefan.
Đột nhiên Bonnie phá lên cười . “Có một thứ bọn mình đã quên bẵng đi mất,” Bonnie bảo. “Lời tiên tri.”
“Lời tiên tri nào?” Elena hỏi.
“Về cây cầu ấy.Cái cầu mà các cậu bảo mình có nói ấy.Đấy cậu đã đến cầu và cuối cùng có thấy lão Thần Chết nào chờ ở đó đâu.Có khi các cậu hiểu sai lời tiên tri rồi cũng nên.”
“Không đâu,” Meredith nói “Bọn mình nghe rõ từng từ mà.”
“Vậy thì có lẽ là một cây cầu nào khác.Hoặc là…mmmm..” Bonnie rúc vào áo khoác của mình,nhắm mắt lại mà chẳng thèm nói hết câu.