Matt nhanh lẹ lao vào Damon ,chứng minh những kĩ năng đã giúp cậu đạt được học bổng đại học bóng đá. Cậu tăng tốc từ chỗ hoàn toàn bất động cho đến khi chuyển động nhanh chỉ còn là một vệt mờ,cố gắng để tấn công Damon ,hạ gục anh ta.
“Chạy” – cậu hét lên trong cùng khoảnh khắc đó – “Chạy mau!”
Elena vẫn đứng nguyên , cố gắng dựng nên một kế hoạch A sau thảm kịch này.Cô đã bị bắt phải chứng kiến Stefan bị Damon làm nhục khi còn ở khu nhà trọ,nhưng cô không nghĩ rằng cô có thể đứng yên để nhìn điều này.
Nhưng khi cô nhìn lại ,Matt đã đứng cách Damon khoảng 12 yard , khuôn mặt trắng bệch và nhăn nhó nhưng ít ra vẫn đứng vững trên hai chân.Cậu đang chuẩn bị để lao vào Damon một lần nữa.
Và Elena…không thể chạy được.Cô biết có thể đây là cách tốt nhất – Damon có thể sẽ hành hạ Matt trong một lúc ngắn rồi hầu hết sự chú ý của anh ta sẽ chuyển sang săn đuổi cô.
Nhưng cô không thể chắc chắn.Và cô không biết sự hành hạ sẽ giết chết Matt hay không , hay liệu cậu ấy có thể chạy thoát trước khi Damon tìm ra cô và có thời gian rảnh để nhớ ra cậu một lần nữa.
Không,không phải với Damon này,tàn nhẫn và không ăn năn như anh ta trước kia.
Hẳn phải có cách nào đó – cô gần như có thể cảm nhận những bánh răng trong đầu đang xoay mòng mòng.
Và rồi cô nghĩ ra.
Không,không phải như thế….
Nhưng còn có thể làm gì khác ?
Thực sự Matt lại lao vào Damon lần nữa và lần này ,khi cậu hành động uyển chuyển ,không thể ngăn lại và nhanh như một con rắn trên đà phóng,cô đã nhìn thấy điều Damon đã làm .Anh ta chỉ đơn giản bước sang một bên ngay vào giây chót,ngay khi Matt chuẩn bị húc vai vào anh ta.Đà chạy khiến Matt tiếp tục lao đi ,nhưng Damon đơn giản xoay người và lần nữa đối mặt với cậu.Rồi anh ta nhặt cành thông chết tiệt của anh ta lên.Nó đã bị gãy ở phía ngọn nơi Matt đạp vào.
Damon cau mày nhìn nhánh cây ,sau đó nhún vai,hua nó lên – và rồi cả anh ta lẫn Matt đều dừng lại như bị đông cứng. Có cái gì đó trôi đến từ bên rìa khu đất và hạ xuống trên mặt đất giữa hai người họ.Nó nằm đó,phất phơ trong gió.
Đó là một cái áo sơ mì màu mận kiểu hải quân Pendleton.
Cả hai chàng trai chậm chạp quay đầu về phía Elena – người đang mặc duy nhất một cái áo ngực màu trắng có ren.Cô hơi rùng mình và vòng tay quanh người.Trời có vẻ lạnh bất thường trong một tối như thế này.
Rất chậm chạp,Damon hạ cành thông xuống.
“Giải cứu tình nhân của người đi” – anh nói với Matt.
“Ngươi biết nó có nghĩa là gì và nó không phải như thế” – Matt đáp – “Cô ấy là bạn tôi,không phải bạn gái của tôi.”
Damon chỉ cười nhạt.Elena có thể cảm nhận được ánh mắt của anh ta trên cánh tay trần của cô .“Vậy thì..đến bước tiếp theo.” – anh nói.
Elena không ngạc nhiên.Chán nản,nhưng không hề ngạc nhiên.Cô cũng không ngạc nhiên khi Damon xoay người để chuyển ánh mắt từ cô sang Matt và đảo lại , một tia sáng màu đỏ đã nháng lên. Có vẻ như nó được phản chiếu từ mặt trong cặp kính râm của anh ta.
“Bây giờ” – anh nói với Elena – “Ta nghĩ chúng ta nên đưa cô lên trên hòn đá kia trong tư thế nửa nằm.Nhưng trước hết – cần một nụ hôn nữa.” – anh quay lại nhìn Matt – “Làm theo chương trình đi Matt,ngươi đang lãng phí thời gian đó.Đầu tiên ngươi có thể hôn tóc cô ta,sau đó cô ta ngửa đầu ra sau và ngươi hôn cổ cô ta trong khi cô ta vòng tay quanh vai ngươi…”
“Matt” – Elena nghĩ thầm – “Damon vừa gọi ‘Matt’.Từ đó được thốt ra quá dễ dàng,quá đơn giản.” Đột nhiên toàn bộ bộ não cùng cơ thể cô trở nên trống rỗng , như có một âm thanh duy nhất đang rung lên , như đang bị chìm trong một bồn tắm toàn băng.Và những gì âm thanh kia nói hoàn toàn không làm cô shock ,bởi vì chuyện đó ,bằng cách nào đó, ở một mức độ đặc biệt,cô vốn đã rõ.
Đây không phải là Damon.
Đây không phải là người cô từng biết trong …thực sự mới 9 hay 10 tháng thôi sao ? Cô đã thấy anh khi cô còn là một cô gái bình thường,cô từng ghét bỏ cũng như mong mỏi anh ở cùng một mức độ – và có vẻ anh yêu cô nhất khi cô ghét bỏ anh.
Cô đã thấy anh khi cô là một vamprie và từng bị hút về phía anh bằng tất cả sự tồn tại của mình,và anh đã chăm sóc cho cô như thể cô là một đứa trẻ.
Cô đã thấy anh khi cô là một linh hồn,và từ thế giới bên kia,cô đã biết được nhiều điều.
Anh là một kẻ lăng nhăng,anh có thể trở nên nhẫn tâm,anh bước vào cuộc sống các nạn nhân của mình như một con quái vật,như một chất xúc tác,thay đổi người khác trong khi bản thân anh không thay đổi.Anh làm con người bối rối,thôi miên họ,lợi dụng họ , bỏ mặc họ hoang mang ,bởi anh mang trong mình sự quyến rũ ma quái.
Và chưa một lần cô thấy anh không giữ lời.Từ đáy lòng ,cô có cảm giác đó không chỉ là một cách hành xử ,nó là một phần của Damon , chôn sâu trong tiềm thức của anh đến nỗi kể cả anh cũng không thể làm gì để thay đổi điều đó.Anh không thể phá vỡ lời hứa của mình.Thà là anh chết đói trước.
Damon vẫn nói chuyện với Matt , đưa ra mệnh lệnh cho cậu – “..và sau đó cởi ra..”
Vậy còn lời hứa trở thành vệ sĩ của cô,lời hứa không để cô bị tổn thương?
Giờ anh đang nói chuyện với cô – “Vậy cô biết lúc nào nên ngửa cổ ra đằng sau chưa? Ngay sau khi hắn ta—”
“Anh là ai?”
“Cái gì?”
“Anh nghe tôi nói rồi đấy.Anh là ai? Nếu anh thực sự đã thấy Stefan bỏ đi và hứa với anh ấy sẽ chăm sóc cho tôi thì không có cái nào trong số những chuyện này có thể xảy ra.Ồ,có lẽ anh sẽ gây chuyện với Matt, nhưng không phải ở trước mặt tôi. Anh không phải – Damon không ngốc.Anh ấy biết một vệ sĩ là gì .Anh ấy biết chứng kiến Matt đau đớn cũng làm tôi đau đớn.Anh không phải là Damon. ANH..LÀ..AI ? ”
Sức mạnh và tốc độ như một con rắn chuông của Matt đã không đạt được điều gì .Có lẽ một cách tiếp cận khác sẽ có hiệu quả.Vừa nói Elena vừa tiến lại thật chậm để chạm vào khuôn mặt Damon.Giờ,với một chuyển động,cô tháo cặp kính râm của anh ra.
Cặp mắt đỏ lòm như máu tươi chiếu vào cô.
“Ngươi đã làm gì?” – cô thì thào – “Ngươi đã làm gì với Damon?”
Matt ở ngoài tầm để có thể nghe thấy giọng cô nhưng đang nhúc nhích quanh đó,cố gây được sự chú ý của cô.Cô thiết tha ước rằng Matt có thể tự biết chạy đi.Còn ở lại đây chỉ biến cậu trở thành phương tiện cho sinh vật này uy hiếp cô.
Với một cử động trông không nhanh lắm, cái thứ giống –Damon cúi xuống và giật lấy cặp kính râm từ tay cô.Dù sao nó cũng quá nhanh cho cô để có thể kháng cự.
Sau đó hắn nắm lấy cổ tay cô ,siết nó trong một gọng kìm đau đớn.
“Điều này đáng lẽ sẽ dễ dàng hơn nhiều nếu cả hai ngươi chịu hợp tác” – hắn nói vẻ thản nhiên – “Có vẻ các ngươi không nhận ra điều gì có thể xảy ra nếu khiến ta tức giận.”
Gọng kìm của hắn siết chặt cô,cuộc bô phải quỳ xuống.Elena quyết định không thỏa hiệp.Nhưng không may là cơ thể cô không chịu hợp tác,nó phát ra những tín hiệu khẩn cấp thông báo sự đau đớn đến tâm trí cô.Cô những tưởng có thể lờ nó đi ,có thể đứng vững cho đến khi hắn ta bóp nát cổ tay cô.Cô đã nhầm.Trong một thoáng,đầu óc cô bỗng hoàn toàn tối sầm,và điều tiếp theo cô biết là cô đang quỳ bằng gối cùng với cổ tay sưng đau gấp ba lần kích cỡ bình thường , buốt nóng dữ dội.
“Lũ người yếu đuối” – Damon khinh bỉ nói – “Ta luôn chế ngự được các ngươi…Từ giờ ,các người đã biết không hay ho gì khi chống lại ta.”
“Không phải Damon” – Elena kịch liệt thầm nghĩ đến độ cô ngạc nhiên là kẻ giả dạng đã không nghe thấy .
“Được rồi” – giọng nói của Damon tiếp tục vang lên phía trên cô , hào hứng như thể hắn ta chỉ đơn giản đưa cho cô một lời đề nghị – “Ngươi đến ngồi trên tảng đá kia,ngả ra đằng sau,và Matt , ngươi hãy tiến lại gần cô ta,đối mặt với cô ta.” Giọng chỉ huy của hắn rõ ràng rất hòa nhã nhưng Matt lờ nó đi và cậu đang ở bên cạnh cô,ngó những dấu ngón tay hằn trên cổ tay Elena với một biểu hiện không thể tin nổi.
“Matt đứng lên,Elena ngồi xuống,hay ngược lại sẽ bị trừng phạt đích đáng.Vui vẻ lên lũ nhóc.” – Damon đã giương chiếc camera lên một lần nữa,
Matt dùng ánh mắt để tham khảo ý kiến của Elena.Cô nhìn kẻ giả mạo và nói ,từng từ đều phát âm rõ ràng : “Dù ngươi là ai , mau cút về địa ngục! .”
“Ngay tại đây,làm điều đó,chỉ tự chuốc khổ vào thân.” – sinh vật không-phải- Damon ngâm nga.Hắn nở một nụ cười vừa đáng sợ vừa rạng rỡ với Matt.Rồi hắn vung cành thông lên.
Matt lờ nó di.Cậu đợi,khuôn mặt biểu lộ vẻ kiên nhẫn,đợi cơn đau ập đến.
Elena đấu tranh để đứng thẳng lên cạnh cậu.Cùng nhau,họ có thể thách thức Damon.
Trong một giây,có ai đó đã tỏ ra mất bình tĩnh – “Các ngươi đang cố tỏ ra rằng các ngươi không sợ ta.Nhưng các ngươi sẽ.Có lời trăn trối gì thì mau nói ra ngay bây giờ.”
Hắn bước một bước về phía Elena vẻ hăm dọa – “Tại sao ngươi không sợ ta?”
“Dù ngươi là ai thì ngươi cũng chỉ là kẻ bắt nạt to đầu.Ngươi làm đau Matt.Ngươi làm đau ta.Ta chắc chắn ngươi có thể giết chúng ta.Nhưng chúng ta không sợ hãi trước sự đàn áp của ngươi.”
“Ngươi sẽ sợ.” – Giọng Damon giờ đã hạ xuống thành một tiếng thì thầm đe dọa – “Cứ đợi đó.”
Có cái gì đó đang rung lên trong lỗ tai Elena,nói với cô hãy lắng nghe những lời cuối để liên hệ với …với ai nhỉ ? – và cơn đau ập đến.
Đầu gối của cô sụp xuống.Nhưng giờ cô không đơn giản là đang quỳ , cô đang cố gắng cuộn thành một quả bóng ,cố gắng để dìm nén mọi sự thống khổ.Mọi suy nghĩ và lý trí bị quét sạch khỏi đầu cô.Cô cảm giác được Matt bên cạnh cô,cố gắng đỡ cô,nhưng cô không thể liên hệ được với cậu như thể cô đã bị cuốn bay đi nơi nào.Cô rùng mình và giộng thân mình lên xuống như thể đang lên cơn động kinh.Vũ trụ của cô tràn ngập nỗi đau,và cô chỉ nghe thấy những âm thanh như thể chúng đến từ một nơi rất xa.
“Dừng lại!” – nghe Matt có vẻ phát cuồng – “Dừng lại! Ngươi điên rồi ? Đó là Elena , vì chúa ! Ngươi muốn giết cô ấy à?”
Và rồi kẻ không-phải-Damon nhẹ nhàng khuyên nhủ cậu – “Là ta thì ta sẽ không nói như vầy đâu” , nhưng âm thanh duy nhất Matt đáp lại là một tiếng gầm lên giận dữ đầy hoang dại.
…………
“Caroline!” – Bonnie đang nổi giận,đi đi lại lại trong phòng Stefan khi Meredith đang làm chuyện khác với chiếc máy tính – “Sao cô ta dám ?”
“Cô ta hoàn toàn không dám tấn công Stefan hay Elena , chỉ dám nguyền rủa trong lòng.” – Meredith nói – “Vì vậy cô ta nghĩ ra điều này để tóm tất cả chúng ta.”
“Nhưng Matt—-”
“Matt sẽ ổn thôi.” – Meredith đáp dứt khoát – “Và vấn đề không may là trên người hai bọn họ đều có những bằng chứng xác thực.”
“Ý bồ là sao? Matt không có…”
“Những vết cào ấy cháu yêu.” – Mrs.Flowers chêm vào , trông bà rầu rầu – “..gây ra bởi cặp răng sắc nhọn của lũ bọ .Chỗ thuốc đắp ta cho các cháu dùng sẽ chữa khỏi các vết ấy nên chắc giờ trông chúng sẽ chỉ như vết vào bằng móng tay của một cô gái.Và vết mà chúng để lại trên cổ các cháu…” – Mrs.Flower khẽ ho vẻ tế nhị – “..trông chúng sẽ giống một thứ mà những người ở thời của ta gọi là ‘dấu ấn tình yêu’ .Hay gọi là dấu hiệu của một buổi hẹn hò kết thúc trong bạo lực thì hơn nhỉ? Đương nhiên bạn của các cháu có lẽ không bao giờ làm điều đó.”
“Bonnie,bồ có nhớ tình trạng của Caroline khi chúng ta nhìn thấy cô ta không?” – Meredith khô khốc tiếp lời – “Không phải chuyện cô ta bò lổm ngổm khắp nơi ,mình cá bất cứ thứ gì là giờ này cô ta đi lại hoàn toàn bình thường . Nhưng gương mặt cô ta kìa,Mắt và má cô ta đều thâm đen.Thiệt hoàn hảo về khung thời gian.”
Bonnie có cảm giác như thể mọi người đều cách xa hai bước phía trước cô – “Khung thời gian gì cơ ?”
“Cái đêm mà lũ bọ tấn công Matt.Buổi sáng sau đó viên cảnh sát gọi đến và nói chuyện với cậu ấy.Matt đã thừa nhận là mẹ cậu ấy đã không trông thấy cậu ấy cả đêm , và cái gã hàng xóm hay dòm ngó ấy nói rằng đã thấy Matt lái xe về nhà, về cơ bản mọi thứ đều suy ra được.”
“Lúc ấy là do chất độc của lũ bọ.Cậu ấy mới vừa chiến đấu với lũ malach xong!”
“Chúng ta biết điều đó.Nhưng họ sẽ nói là cậu ấy vừa trở về sau khi tấn công Caroline.Mẹ của Caroline khó mà đứng ra làm chứng được,bồ thấy tình trạng của bà ấy rồi đó.Giờ ai sẽ nói là Matt không qua đêm ở nhà Caroline? Đặc biệt cậu ấy được cho là đã lập kế hoạch tấn công từ trước.”
“Chúng mình! Chúng mình sẽ bảo đảm cho cậu ấy—”- Boonie đột ngột khựng và dừng lại – “Ưm ,mình đoán là sau khi cậu ấy rời khỏi đây điều đó mới xảy ra.Nhưng không,tất cả chuyện này đều sai hết rồi!” – cô bắt đầu liến thoắng lần nữa – “Mình đã nhìn thấy một trong số lũ bọ và trông chúng y hệt như Matt đã miêu tả.”
“Và chúng có để lại thứ gì không? Không gì cả.Thêm nữa,họ sẽ nói là vì cậu ấy,bồ sẽ khai bất kì điều .”
Bonnie không thể đi đi lại lại một cách bâng quơ được nữa.Cô phải đến chỗ Matt,phải cảnh báo cho cậu – đó là nếu họ tìm thấy cậu hoặc Elena. “Mình tưởng bồ là người không thể đợi một phút nào để đi tìm họ chớ?” – cô hỏi Meredith như tố cáo.
“Mình biết,mình đã như thế.Nhưng mình cần tìm một thứ ,và bên cạnh đó, mình muốn thử một lần nữa trên trang web mà chỉ có vampire mới đọc được : trang Shi no Shi .Mình đã chỉnh màn hình theo mọi kiểu mình có thể nghĩ đến và chẳng có thứ gì được viết ở đây cả,mình thực sự không thể tìm được nó.”
“Vậy tốt nhất là không lãng phí thêm thời gian với nó nữa.”- Mrs.Flower nói – “Lại đây và mặc áo khoác vào nào các cháu yêu.Chúng ta sẽ bắt chuyến xe vàng hay là không đây nào?”
Trong một giây Bonnie đã có một viễn tưởng tùy tiện về một chiếc xe ngựa kéo,kiểu như xe của nàng lọ lem có điều không có hình quả bí ngô.Sau đó cô nhớ ra đã thấy chiếc xe dù cổ lổ sĩ sơn màu vàng của Mrs.Flower đỗ trong cái nơi có lẽ đã từng là chuồng ngựa của khu nhà trọ.
“Khi đi bộ,có vẻ chúng mình đối phó với mọi thứ tốt hơn khi ngồi trong xe ô tô .”- Meredith vừa nói vừa xoay vặn nút chỉnh màn hình lần cuối – “..chúng mình năng động hơn là…ôi chúa ơi ! mình làm được rồi nè !”
“Làm cái gì được cơ?”
“Trang web ấy.Lại đây coi nè.”
Cả Bonnie và Mrs.Flower tiến đền chiếc máy tính.Màn hình có màu xanh lá sáng với những dòng chữ mảnh,mờ màu xanh lá đậm.
“Bồ làm thế nào vậy? – Bonnie hỏi trong khi Meredith cong người để với lấy quyển vở và một chiếc bút để chép lại những gì họ đang thấy.,
“Mình không biết nữa.Mình chỉ đang chỉnh lại cài đặt màu sắc lần cuối , mình đã thử giảm độ sáng, đặt chế độ tiết kiệm năng lượng,chỉnh độ phân giải cao,chỉnh độ tương phản cao và tất cả những cách kết hợp mà mình có thể nghĩ ra.”
Họ đọc những từ ngữ.
“ Cảm thấy chán chường trước những viên lapis lazuli?
Muốn có một kì nghỉ ở Hawaii ?
Những món ăn cũ mèm giống nhau đến phát ngán ?
Hãy đến thăm Shi no shi .”
Dưới đó là quảng cáo của “Cái chết của Cái chết” – một nơi mà vampire có thể được hóa giải khỏi trạng thái bị nguyền rủa và trở lại làm con người.Và đó là một địa chỉ.Chỉ có tên đường , không nhắc đến tên bang hay tên thành phố nhưng đó là một đầu mối.
“Stefan không hề nhắc đến một địa chỉ ” – Bonnie nói .
“Có lẽ anh ấy không muốn làm Elena lo lắng.” – Meredith đáp vẻ dứt khoát – “Hoặc có lẽ khi anh ấy nhìn vào trang web,địa chỉ này không có ở đó.”
Bonnie rùng mình – “Shi no Shi – mình không thích cách phát âm của nó.Mà đừng có cười mình.” – cô đề phòng thêm vào với Meredith – “Hãy nhớ những gì Stefan đã nói về chuyện tin tưởng vào trực giác của mình.”.
“Không ai cười bồ đâu Bonnie.Chúng ta cần phải đến chỗ Elena và Matt.Trực giác của bồ nói với bồ thế nào về chuyện này?”
“Nó nói là chúng ta sắp gặp rắc rối , và rằng Elena với Matt cũng đang gặp rắc rối.”
“Hay quá ha ,bởi vì đó là những gì ‘quyết định’ của mình nói cho mình biết.”
“Bây giờ chúng ta đã sẵn sàng chưa vậy?” – Mrs.Flowers hua hua đèn pin.
Merdith ngó lại chính mình và cảm thấy nó đã ổn định,mạnh mẽ trở lại.
“Đi thôi.” – cô nói , một lần nữa thuận tay tắt cây đèn ngủ của Stefan .
Bonnie và Mrs.Flower đi theo cô xuống lầu , ra khỏi nhà , xuôi theo con đường mà họ vừa chạy trối chết không lâu trước đó.Mạch Bonnie đập loạn,tai cô râm ran những tiếng ‘whipwhip’ .Nhưng ngoại trừ tia sáng rọi ra từ chiếc đèn pin của họ , khu rừng cổ hoàn toàn tối đen và tĩnh lặng đến kì lạ.Không có đến một tiếng chim hót trong đêm trăng.
Họ bước vào , và lạc đường sau vài phút.
…………..
Matt cựa mình tỉnh dậy và trong một lúc ,cậu không biết mình đang nẳm ở đâu.Ngoài trời ? Mặt đất ? Picnic ? Đang đi dạo ? Ngủ thiếp đi ?
Khi cậu thử di chuyển,sự thống khổ ập đến như một ngọn lửa phun trào và cậu nhớ ra tất cả. “Tên khốn đó đã tra tấn Elena” – cậu nghĩ.
Tra tấn Elena.
Hai từ này không nên đặt cạnh nhau,không khi đó là Damon.Elena đã nói gì vào lúc cuối mà khiến hắn giận dữ vậy ?
Suy nghĩ đó làm cậu nhức nhối,nhưng nó cũng chỉ là một câu hỏi không lời giải đáp khác , giống như lời nhắn trong nhật kí Elena của Stefan vậy.
Matt nhận ra mặc dù rất chậm chạp,cậu vẫn có thể cử động.Cậu quan sát xung quanh,di chuyển đầu thật cẩn thận cho tới khi cậu nhìn thấy Elena đang nằm bên cạnh mình như một con búp bê bị hỏng.Cậu đau đớn và cảm thấy khô kiệt.Hẳn cô ấy cũng cảm thấy như vậy .Đầu tiên cần đưa cô ấy đến bệnh viện , những cơn co thắt cơ bắp ở cường độ này có thể làm gãy một cánh tay hay thậm chí một cẳng chân.Chúng đủ dữ dội để khiến cô bong gân hoặc trật khớp.Đó là chưa kể Damon đã làm gãy cổ tay cô ấy.
Đó là một phần thực tế và hợp lý trong số những suy nghĩ đang nảy sinh trong cậu.Nhưng câu hỏi kia vẫn cứ ám ảnh,xoay tròn trong tâm trí khiến cậu thực sự ngạc nhiên.
“Hắn làm hại Elena ? Giống với cách hắn làm hại mình ? Không thể tin được. Mình biết là hắn bệnh hoạn,lệch lạc nhưng chưa từng nghe hắn đánh con gái .Và không bao giờ , không bao giờ là Elena. Nhưng mình..nếu hắn định đối xử với mình như đối xử với Stefan thì hắn sẽ giết mình , và mình không có khả năng tự chữa trị của vampire.
Mình phải đưa Elena ra khỏi đây trước khi hắn giết mình .Mình không thể để Elena một mình ở đây với hắn được.
Bằng cách nào đó,dựa vào bản năng cậu biết Damon vẫn còn quanh đây.Điều đó được chứng thực khi cậu nghe thấy vài tiếng động nhỏ,quay đầu lại thật nhanh và thấy một đôi giày đen mờ mờ đang di động. Sự mờ ảo và di động đó là do cậu đã quay đầu quá nhanh,nhưng ngay khi cậu xoay người ,đột nhiên cậu cảm thấy mặt mình bị ép xuống nền đất bẩn thỉu ,đầy lá thông .
Một đôi giày.Nó đang đè trên cổ cậu , dí mặt cậu xuống đất.Matt tạo ra một âm thanh không lời chứa đựng sự giận dữ thuần túy và dùng cả hai tay nắm lấy cẳng chân phía trên đôi giày , cố gắng kéo và quăng Damon ra.Nhưng khi cậu nắm được lớp da mềm mại của đôi giày thì cũng không thể di chuyển nổi nó. Như thể tên vampire trong đôi giày kia đang biến thành cái bàn là .Matt có thể cảm thấy gân trên cổ mình nổi lên, mặt đỏ gay và những khối cơ bắp căng chặt dưới lớp vải áo sơ mi trong nỗ lực nhằm đẩy Damon ra. Cuối cùng , ngực nặng trĩu và kiệt lực , cậu vẫn nằm đó.
Trong cùng một giây,đôi giày nhấc lên.Chính thế , cậu nhận ra khi đó chính là lúc cậu đã quá mệt mỏi để ngóc đầu dậy.Cậu dồn hết lực gắng gượng lần cuối và nâng đầu lên vài inch.
Và đôi giày kề dưới cằm cậu , nâng mặt cậu lên thêm chút xíu.
“Thật đáng thương làm sao” – Damon nói với giọng khinh miệt – “Lũ người các ngươi yếu quá.Đùa với các ngươi chẳng vui chút nào.”
“Stefan…sẽ trở lại.” – Matt vừa thốt ra vừa nhìn lên Damon từ mặt đất nơi cậu đang nằm bò ra một cách vô lực – “Stefan sẽ giết mày.”
“Đoán coi.” – Damon đáp lại – “Ngươi có biết một bên mặt ngươi giờ là một mớ lộn xộn những vết xước ? Trông ngươi có dáng vẻ của con ma trong nhà hát opera đó (Phantom of the opera)”
“Nếu anh ấy không làm,tao sẽ làm.Tao không biết bằng cách nào, nhưng tao nhất định sẽ làm.Tao thề.”
“Hãy cẩn thận với những gì ngươi thề.”
Ngay khi cánh tay Matt vừa có đủ lực để chống cơ thể lên thì chính xác một phần trăm của giây sau đó,Damon cúi xuống và nắm tóc cậu , ép cậu ngẩng đầu lên.
“Stefan..” – Damon tiếp tục , nhìn thẳng vào mặt Matt và bắt cậu nhìn lại vào hắn , mặc cho Matt có cố sức đển ngoảnh đi đến mấy- “..chỉ mạnh trong vài ngày bởi hắn đã uống được máu của một linh hồn đầy sức mạnh vẫn chưa hoàn toàn giáng thế.Nhưng giờ nhìn cô ta xem.” Hắn xoắn gọng kìm đang nắm tóc của Matt lần nữa khiến cậu đau đớn – “Một linh hồn tầm thường ,đang nằm xòe trên mặt đất .Giờ sức mạnh ấy đã trở lại nơi mà nó nên ở.Ngươi có hiểu không? Hiểu không cậu bé ?”
Matt chỉ nhìn Elena . Cuối cùng,cậu thì thào – “Sao ngươi có thể làm như thế?”
“Một bài học đích đáng về ý nghĩa của việc chống lại ta.Và hẳn ngươi không muốn ta làm nhục cô ta rồi quăng cô ta đi chứ hả?”- Damon đe dọa – “Ngươi không có nhiểu thời gian đâu.”
Matt không nói gì cả.Cậu phải đưa Elena ra khỏi đây.
“Lo lắng cho cô ta? Cô ta chỉ đang giả bộ ngốc , hi vọng ta sẽ lờ cô ta đi và tập trung vào ngươi.”
“Mày nói dối.”
“Vậy ta sẽ tập trung vào ngươi.Nhân tiện nói về việc không có nhiều thời gian,ngươi biết không – ngoại trừ mấy vết xước và các thứ khác, ngươi là một gã thanh niên khá ưa nhìn đó.”
Ban đầu những lời đó chẳng có ý nghĩa gì với Matt .Nhưng khi hiểu ra , Matt có thể cảm thấy máu đã đông cứng trong cơ thể.
“Là một vampire,ta có thể nói cho ngươi những lời khuyên trung thực nhất.Vì là một vampire nên giờ ta đang khát.Ngươi thì ở đây và đằng kia là cô gái vẫn đang giả vờ ngất.Ta chắc là ngươi hiểu ta đang muốn nói gì.”
“Mình tin ở bồ,Elena” – Matt thầm nghĩ – “Hắn ta là kẻ nói dối , luôn luôn là thế.”
“Hút máu tao đi.” – cậu uể oải lên tiếng.
“Ngươi chắc chứ?” – giọng Damon nghe có vẻ háo hức – “Nếu ngươi chống cự,cơn đau sẽ rất khủng khiếp.”
“Cứ làm đi.”
“Như ngươi muốn” – Damon thản nhiên quỳ xuống bằng một đầu gối , cùng lúc xoắn gọng kìm đang nắm chặt tóc của Matt khiến Matt phải nhăn nhó.Một gọng kìm mới siết chặt phần cơ thể phía trên,dọc theo đầu gối Damon của Matt khiến đầu cậu ngoặt ra sau , cổ cậu cong lại và phô bày hết thảy.Trên thực tế,Matt chưa bao giờ cảm thấy lộ liễu , vô dụng và nhục nhã thế này trong đời .
“Ngươi luôn có thể đổi ý kiến.” – Damon chế nhạo.
Matt nhắm mắt,quyết định không nói gì.
Vào phút cuối , khi Damon cúi xuống với cặp răng nanh lộ ra,những ngón tay của Matt tự cử động như thể bằng cách nào đó,cơ thể cậu đã tách khỏi tâm trí cậu , chúng nắm lại thành một nắm đấm và thật bất ngờ , cậu đột ngột vung nó lên nhằm giáng một cú vào thái dương Damon. Nhưng , nhanh như cắt , Damon vung tay và chộp bằng một bàn tay cú đấm đó với thái độ gần như thờ ơ , giữ những ngón tay Matt trong một gọng kìm siết chặt.Cùng lúc cặp răng nanh sắc như dao cạo cắm vào mạch máu trên cổ Matt và một cái miệng đã hé mở áp vào cổ Matt , hút và uống dòng máu đang phun trào .
Elena đã tỉnh nhưng không thể di chuyển nổi từ nơi cô ngã xuống,không phát ra nổi một âm thanh hay ngẩng đầu lên được .Cô bị bắt phải nghe toàn bộ cuộc trao đổi,bị bắt phải nghe thấy tiêng Matt rên la như thể đang chống cự tới cùng vì bị hút máu trái với ý nguyện .
Và rồi cô nghĩ ra một thứ khiến cô suýt thét ra thành tiếng trong sợ hãi ,dù hiện cô cũng đã rất sợ hãi và chóng mặt