Chương 74: NGOẠI TRUYỆN 4

Ngoại truyện trở về Anh Quốc

Sau hơn một tháng ở Việt Nam thì tôi và Minh Long quay về Anh Quốc. Dù gì thì ở bên đó Minh Long còn rất nhiều việc phải giải quyết.

Hôm nay, mọi người tiễn gia đình tôi ra sân bay. Mẹ ôm tôi, dặn tôi cố giữ gìn sức khỏe. Con Minh Thùy đứng đó nhìn tôi.

“Sao đây? Không lại ôm mình một cái à?” Tôi hỏi Minh Thùy. Nó cười cười. “Lại đây nào chị dâu, ôm em một cái rồi mấy năm sau mới gặp lại đó!” Tôi dang tay, nhìn nó mỉm cười. Minh Thùy tiến đến, hai đứa ôm nhau.

“Giữ gìn sức khỏe nha!” Nó nói.

“Ừm, chăm sóc tốt cho anh mình nha! Khi nào sinh con nhớ gọi mình, mình về đặt tên cho!” Tôi chọc nó.

“Ok baby! Khi nào sinh nhớ cho mình biết là trai hay gái nha!” Nó dặn tôi. Tôi gật đầu.

“Đi thôi em!” Minh Long gọi tôi. Cậu ta mỉm cười với mọi người rồi cùng tôi đi vào khu vực cách ly.

Tôi đã từng ghét họ nhưng bây giờ, lúc chia xa thì lòng tôi có một chút buồn buồn. Chỉ một chút thôi.

Lên máy bay, Minh Phong đã ngủ. Cái thằng bé này, cứ hễ lên máy bay lại lăn đùng ra ngủ. Không biết giống ai nữa.

*

Hôm nay là một ngày trời đẹp rực rỡ ở Anh Quốc. Minh Long đưa tôi ra biển đi du thuyền, biển xanh, nắng vàng. Mọi thứ thật đẹp. Lúc này đây, chỉ có hai chúng tôi, không ai làm phiền được.

“Anh đã mong lâu lắm rồi giây phút này!” Cậu ta thỏ thẻ nói vào tay tôi.

“Thật sao?” Tôi hỏi.

“Thật! Anh yêu em!” Cậu ta nói.

“Em cũng yêu anh!” Tôi quàng tay lên cổ cậu ta rồi khẽ nói. Cậu ta cúi xuống hôn tôi, môi cậu ta gần chạm môi tôi thì…

“All around me are familiar faces, Worn out places, worn out faces,…” Chuông điện thoại của cậu ta reo lên.

“Điện thoại kìa anh!” Tôi nói.

“Kệ nó!” Cậu ta trả lời.

“Bright and early for the daily races, Going nowhere, going nowhere,…” Nó reo dữ dội hơn.

“Thôi, để sau đi!” Cậu ta buông tôi ra, nghe điện thoại. Mặt mày căng thẳng. Nghe xong, cậu ta quay người nhanh cuối xuôn hôn tôi. Rất nhanh, cứ như là sợ điện thoại lại reo lên lần nữa. Tôi đáp trả nụ hôn.

Cuối cùng em và anh cũng đã về bên nhau. Sau bao nhiêu lầm lỡ, sai lầm ta lỡ mất nhau thì duyên số lại đưa ta về bên nhau. Minh Long à, em yêu anh! Nhiều lắm đấy!

END…