Ngày tháng năm
Hôm nay, là một ngày vô cùng trọng đại của cuộc đời mười bảy năm của tôi – ngày tôi chính thức làm mẹ.
Tiếng khóc chào đời của con làm tôi xúc động đến rơi nước mắt. Mười bảy tuổi, cái tuổi đẹp nhất đời người, cái tuổi đáng ra được vui chơi thì tôi phải hoãn lại việc đó để học cách làm mẹ, học cách chăm con và còn phải tiếp tục việc học của mình. Dù gì ở xã hội này tốt nhất cũng phải có được cái nghề thì mới cho con mình một cuộc sống đầy đủ.
Tôi nhìn người ta có chồng chăm sóc mà buồn rơi nước mắt. Nhìn con người ta có đủ cha đủ mẹ mà tôi thấy tủi thân dùm con trai của tôi. Đến mẹ nó mà còn không biết ba nó là ai thì làm sao nó biết được. Chắc suốt cuộc đời này con tôi không biết nói từ ba.
Tôi cũng đã từng đọc qua cuốn mang thai tuổi 17 , cô bạn Min Min ấy may mắn hơn tôi, cũng mang thai ở độ tuổi này nhưng cô có sẵn một gia đình chồng chờ đợi, cô còn có cả Chan Chan quan tâm, lo lắng. Tôi cũng từng ước sao giống Min Min, gặp được một cool boy như Chan Chan nhưng số phận lại không cho tôi toại nguyện. Tôi cũng giống cô rồi đấy Min Min, tôi cũng mang thai và làm mẹ ở tuổi 17.
Nhưng đó chỉ là sách, nếu là sách thì tác giả muốn viết sao mà chả được. Còn đây kaf cuộc đời của tôi, tôi phải tự viết kịch bản cho cuộc đời của mình. Nói cho đúng thì thời gian mới là nhà biên kịch và đạo diễn, còn tôi chỉ là một diễn viên. Cho dù diễn tốt đến cỡ nào cũng chẳng nhạn được cát-sê