“Cảnh báo, cảnh báo”
“Cảnh báo, cảnh...”
“Này, có chuyện gì..., hệ thống làm sao như thế này” Hồ An bị đánh thức, lim dim mở mắt, hỏi
“Xét thấy kí chủ không chăm chỉ tu luyện, hệ thống thu hồi các phần thưởng đã trao, đếm ngược 3,2,1. Thu hồi hoàn tất, vạn sinh quyết, 1 giới chỉ, thối thể đan đã phục dụng không thu hồi ”
Hồ An mặt vẻ mộng bức, chuyện này là thế nào? Ta chỉ hưởng thụ hoan lạc vài ngày thôi mà.
“Vậy hệ thống có tác dụng gì?” Hội An vẫn còn ngơ ngác mà hỏi
“Hệ thống nhận thấy cái chủ không chăm lo tu luyện, vì thế sẽ có phương pháp để ký chủ trở thành cường giả của vũ trụ này”.
Chớp mắt trước mặt Hội An xuất hiện mấy đạo dòng chữ:
[Tiếp tục trở thành phàm Nhân, dàn nhạc đến cuối đời. Hoàn thành ban thưởng có sức mạnh tối đỉnh của thế giới này.]
[Tập trung vào tu tinh trở thành cường sẽ thối đỉnh của vũ trụ. Hoàn thành ban thưởng tăng một đại cảnh giới.]
[Tùy tâm sở giáo dục lựa chọn con đường tieu dao tự tại. Hoàn thành ban thưởng tặng một pháp bảo không gian.]
“Yêu cầu ký chủ lựa chọn một trong ba đạo, mỗi một đạo là một con đường mà cái chủ sẽ được hệ thống hỗ trợ để hoàn thành, mỗi một đạo sẽ có phương hướng cũng như thời gian hoàn thành khác nhau, song song với đó sẽ có nhiều nguy hiểm trắc trở cũng như những niềm vui bất ngờ mà cái trụ sẽ được trải nghiệm, cái chủ nên cân nhắc để lựa chọn. Trân trọng”
Hồ An chưa dùng đến một giây để lựa chọn
“Hệ thống tuyển cho ta đạo thứ ba”
Đùa sao chẳng lẽ tao phải sống trăm năm rồi trở về với đất mẹ, đạo thứ nhất bỏ đi. Ta ta cũng đâu phải là Liễu Hạ Huệ, cắm đầu vào tu luyện tức mệt lắm. Đạo thứ ba, thích hợp với ta hơn, thích làm gì thì làm, không bức bách không uẩn khúc vui hơn nhiều
“Chúc mừng kí chủ nhận được, Minh Nguyệt châu”
Hồ An mở bảng thuộc tính
Tính danh: Hồ An
Tu vi: Luyện khí sĩ tầng 6
Tuổi thọ: 130 năm
Lực chiến: luyện khí sĩ tầng 4
Công pháp: Thiên địa tâm kinh
Vũ kĩ: Lôi Kiếp thần đao
Pháp bảo: Minh Nguyệt châu, lôi đao
Trong lòng hồ An rầm rỉ, thực chiến lại yếu hơn tu vi, xem ra ta phải luyện, luyện tập một chút a
...
“Ting, yêu cầu ký chủ lựa chọn”
[Tiến hành tổ chức hôn lễ. Hoàn thành thưởng tăng lên một tiểu cảnh giới]
[Không tổ chức hôn lễ, chỉ tổ chức một tiệc nhỏ, giới thiệu với mọi người. Hoàn thành +1 khí lực đan]
[Viết một lá thư với nội dung: chào bá phụ, ta là Hồ An, lôi Phượng và lan hoa cùng ta đi ngao du thiên hạ khi chán sẽ về, à không khẳng định sẽ về trước ngày đi về trời của ngài. Thân Ái.]
Hồ An nhanh chóng kêu tỉnh hay vị mĩ nữ, nhanh chóng tìm bút giấy viết thư...
Thấy Hồ An chuẩn bị giấy bút, hai nàng cũng thấy hơi nghi hoặc, nhưng cũng mặc kệ, hắn có bình thường đâu, mới lần đầu gặp đã đè nàng ra rồi
Sau gần 30 phút viết thư, nội dung có bao gồm hệ thống yêu cầu, mà còn thêm một vài dòng tâm tình chắc đủ để Lôi Chiến nổi trận lôi đình.
Dắt tay hai nàng ra khỏi khách điếm, Hồ An cho người gửi thư về Lôi gia. Đang suy ngẫm nên đi đâu thì có một tên tùy tùng gửi cho hắn một bức thư.
Hắn đang hoang mang, mình ở đây làm gì có ai biết mà gửi thư. Bèn mở ra xem
Nội dung đại khái là có một nữ nhân yêu cầu Viễn Dương tiêu cục hộ tống một nữ nhân đến Trường Xuân đường, đến Trường Xuân Đường ít nhất cũng phải một tháng, bảo hắn phải chú ý bảo trọng. Nhiệm vụ của hắn là đánh xe, trong xe chính là cô nương đó. Hồ An nhất quyết phải đưa được cô ta về đến Trường Xuân Đường. Mẫu thân Lôi Phượng nói cô nương đó là con gái của bằng hữu phụ thân Lôi Phượng. Cuối thư có nói sau khi hoàn thành sẽ tổ chức hôn lễ, thư do mẫu thân Lôi Phượng viết. Địa điểm nhận nhiệm vụ là ở cửa đông Phi Tiên thành.
“Trường Xuân đường” Hồ An lẩm bẩm
“Cái gì Trường Xuân đường” Lôi Phượng nghi hoặc hỏi
“Đây hai muội đọc đi” Hồ An vừa nói vừa đưa cho hai người
...
“Trong thư yêu cầu có mỗi huynh, muội phải ở đây sao” Lôi Phượng có chút buồn mà hỏi
“Vào này muội không cần lo, ta có phương pháp cho hai muội đi theo mà không ai biết” Hồ An cười thần bí nói
Rồi cả ba đi đến địa điểm tiếp nhận nhiệm vụ. Khi gần đến cổng thành Hồ An dùng Minh Nguyệt châu thu hai nàng vào, hắn cũng theo đó mà tiến vào
Xuất hiện trước tầm mắt của ba người là một không gian tối om, chỉ biết là đang đứng trên mặt đất thôi. Hồ An có xem giới thiệu, đây là một không gian pháp bảo có thể thu vật sóng vào đây, nhưng vì chưa có pháp tắc hoàn thiện, nên chỉ có một màu tối om
Hồ An vội vả ra ngoài, mua một đống đồ dùng sinh hoạt, hắn dùng tốc độ hốt hẳn hoi hốt cả một con đường, bạc cứ ném bừa, tay thì cứ bốc, chẳng mấy chốc cửa hàng hết sạch đồ, tính qua con dường khác mua tiếp, nhưng vì sợ người nữ nhân kia đợi lâu, làm mất mặt mẹ vợ tương lai thì rõ khổ
Khi hắn trở lại Minh Nguyệt châu lúc này đã có thể thấy mặt nhau được rồi. Hồ An lúc đi ngang qua một xưởng mộc có ôm luôn một số thứ. Bây giờ là lúc hắn dựng phòng tạm cho hai nàng, mọi thứ đều đủ cả đủ để 10 người sinh hoạt trong một năm, chỉ là nước uống và thức ăn không đảm bảo mà thôi.
“Cực khổ cho các nàng rồi” Hồ An hôn lên trán hai nàng, rồi tạm biệt, trước khi đi hắn đã làm hẳn hoi một căn phòng, chỉ có điều là không có ánh mặt trời, không có gió, mọi thứ đều không, chỉ có một mảng yên tĩnh, tĩnh đến lạnh người.
...
Lãnh Như Băng đang ngồi trong một cỗ xe ngựa thô sơ, rất bình thường.
Trong lòng cô đang lo sợ, tuy cô có võ công lợi hại, nhưng lại đang bị bệnh, sợ rằng 2 phần lực muốn phát cũng không ra
Cố gắng lắm cô mới liên hệ được với Lôi gia, xin nhờ hộ tống, cô đang đặt cược, vốn từ trước đến nay cô ít khi giao thiệp với Lôi Gia, còn đám Địa ngục môn đáng căm phẫn kia nữa. Nghĩ đến đây từ trong thể nội của cô lại tuôn ra một cỗ hàn khí làm sắc mặt cô tái mét hơn.
Lúc này Hồ An đang đi tìm cổ xe ngựa như trong thư, nhưng hắn đã 2 lần nhầm xe, thiếu một chút là hắn bị rượt. Hắn vừa đi vừa lèm bèm
-Cái thiên hạ này đâu chỉ có xe các ngươi, làm gì mà dữ thế, không lễ nghĩa gì cả
Hồ An đâu biết rằng 2 cỗ xe ngựa, hắn đến nhầm người ta đang làm việc cấm trẻ nhỏ, lại bị một tên lạ hoắc gọi thế mào không nổi điên lên, không trực chém chết hắn là may tám đời nhà hắn rồi.
-Ừ đúng chính xác là cổ xe này, lần này mà nhầm ta thề không là Hồ An
Bèn tiến lại gần
“Cốc cốc”
“ Viễn Dương tiêu cục người”
“Lên xe” một âm thanh kiều mị nhưng yếu ớt vang lên
Hồ An sau khi lên xe thì vô cùng kì quái
“Chẳng lẽ xe này có không gian bí mật... để một đống quần áo ở đây làm gì, thật là...” Hồ An lèm bèm nói
“Ngươi làm gì” âm thanh từ đống quần áo vang lên
Lãnh Như Băng trong lòng nổi đoá, còn hàng này lại nhiều chuyện như thế
“Ra ngoài làm xa phu” Lãnh Như Băng giọng băng lãnh nói
“Ha hả, đùa tí thôi mà, hi vọng chuyến này mĩ mãn” Hồ An cười ngượng đi ra ngoài.