Chương 57: Tai Nạn Liên Hoàn Của Bé Muỗi

Trời ơi, hóa ra câu chuyện về Hàm Hương Thể là có thật. Mệnh cách Băng Phượng cũng là có thật.

Con cưng của trời đất, con ruột của khí vận, chiếm 1% bản nguyên trái đất, toàn là những thứ danh hào xa hoa.

Những ai từng đọc các tiểu thuyết tiên hiệp hoặc huyền huyễn thì đều biết các danh hiệu trên có ý nghĩa là gì, có ý nghĩa như thế nào.

Đấy chính là các vòng hào quang bảo hộ của trời đất, nó mang lại may mắn cho người sở hữu. Đi đến đâu cũng thuận lợi, làm cái gì cũng thành công, nguy hiểm thế nào cũng tai qua nạn khỏi, cầu được ước thấy.

Nó cao quý hơn bất kỳ một hoàng tử hay công chúa nào trên trái đất. Tương lai của người sở hữu nhất định sẽ thành Đế, thành Hoàng hoặc ít nhất cũng có ảnh hưởng đến cả một thời đại.

Đừng có coi thường 1% khí vận bản nguyên. Phải hiểu 1% của cái gì mới đúng.

1% của cả trái đất thì quá là kinh khủng bởi bình thường bản nguyên của hành tinh này tan biến trong tất cả vạn vật hiện hữu từ thực vật, sinh vật, khoáng vật… mà chúng thì bao la vô số kể.

Tụ tập được 1% bản nguyên thì chẳng khác nào trời sinh trở thành vương giả, kiếp trước Mộng Thu có lẽ đã cứu cả Trái Đất nên mới được bà mẹ thiên nhiên ưu ái như thế trong kiếp này.

Gay go rồi… gay go rồi…

Cô ta là chính phái mà ta lại trời sinh là phản phái, mệnh cách xung khắc thế này mà ta lại dám hút máu của cô ta, đúng là không biết sống chết thế nào.

Vừa nghĩ đến đây thì bỗng nhiên đầu óc tôi choáng váng, khí huyết nghịch chuyển, máu Mộng Thu đang bị hút vào vòi bỗng nhiên tránh thoát tác dụng của thuốc chống đông máu.

Nó vón cục lại tắc nghẽn khắp cả vòi khiến tôi vô cùng khó chịu và đau đớn.

Tôi không thể lại hút tiếp máu đợt hai được. Vì vậy, để tránh đêm dài lắm mộng, tôi vội vã rút vòi khỏi bắp đùi trắng thơm của cô ấy.

Thế nhưng không hiểu chuyện gì xảy ra, tôi lại không thể rút vòi ra được nữa. Các cơ bắp của lỗ chân lông trên đùi Mộng Thu đã khép chặt lại từ bao giờ.

Chết mẹ, Muỗi tôi bị dính chưởng rồi. Xong phim con mẹ nhà Muỗi.

Tôi vội vã dùng cả sáu cái chân với sức mạnh 1 sm đẩy xuống để bật lên nhưng hỡi ôi tôi chỉ cảm thấy đau đớn cái vòi vô cùng.

Tôi cũng đã thử chui vào không gian thứ nguyên nhưng bất thành. Hệ thống báo rằng do lúc này thân thể của tôi còn đang bị kẹt với thân thể của con mồi và sức mạnh của tôi quá chênh lệch nên không thể lôi cả con mồi vào cùng được.

Tôi cố gắng trấn tĩnh lại để áp chế nỗi sợ hãi ở trong lòng. Trong tích tắc tôi đã nghĩ ra phương pháp giải quyết.

Bốn cái chân sau bám chặt lấy da thịt của Mộng Thu. Hai cái chân trước thì đưa ra phía trước giơ cao lên trời chặt xuống.

“Pặc… pặc…” Cái vòi bị chặt đứt trong sự đau đớn đến dại người.

Cả thân muỗi nhún nhảy một nhát bay ra đằng phía sau nhanh như tên lửa, để lại cái vòi còn ghim trong thân thể của con mồi.

Trong lịch sử bao nhiêu lần đi hút máu, mọi việc đều hữu kinh vô hiểm thuận lợi ăn cáp máu huyết của con mồi cho đến lần đột kích này.

Thật là xui xẻo! Tôi nghĩ thầm như thế.

Khi tôi bắn ra xa thân thể của Mộng Thu, định bụng sẽ chui vào không gian thứ nguyên ẩn nấp để chữa thương thì không may mắn lại một lần nữa ập tới.

Có một khách hàng nữ đang ngồi ở ghế chờ coi điện thoại bỗng chốc bị ngứa mũi đột ngột. Cô ta há miệng lên thật to, hai mắt nhắm lại đúng ngay khoảnh khắc cơ thể tôi bay tới.

Tôi hoảng sợ khi thấy thân muỗi chuẩn bị bay vào phía trong miệng của đối phương nên lập tức lấy hết sức bình sinh mà hãm phanh lại.

Sự dừng lại đột ngột gây ra một sự phản vệ dẫn đến hai đôi cánh của tôi gẫy mất một nửa.

Chưa hết. Tưởng như đã dừng lại trước đôi môi của nữ khách 10 cm là đã an toàn nhưng không, một cơn bão không khí cùng nước miếng từ cái miệng đó lại phun ra với tốc độ 200m/s kèm theo một âm thanh trời long đất lở.

“Hắt… xì… hơi…”

Vì thân muỗi cách quá gần khẩu pháo diệt thế ấy thế nên muỗi tôi lãnh đủ cơn cuồng phong mưa gió.

Âm thanh hắt xì làm tôi choáng váng, gió hóa thành lưỡi dao cắt xẻ thân tôi còn nước miếng thì như hàng trăm viên đạn pháo Kachiusa đang san lấp mặt bằng.

Nhưng gớm nhất là cái mùi hôi hám từ cái miệng ấy thổi ra khiến tôi như muốn tắc thở. Mẹ con nhà Muỗi ơi. Trời đất thánh thần ơi. Sáng nay bà không có đánh răng hả bà nội. Trời ơi, thúi chết muỗi tôi rồi.

“Bành… bành… bành…”

Cơ thể tôi bắn xa ba mét đập mạnh vào chiếc cột bê tông ngay trước quầy giao dịch rồi tà tà rơi xuống mặt đất.

Đầu óc tôi như một mớ hỗn độn, gió thét gào qua thân như muốn nhắc nhở sắp có một vụ tai nạn giao thông hàng không nghiêm trọng, tôi chỉ kịp phát động ý nghĩ đem thân ném vào trong không gian thứ nguyên rồi ngất đi chết giấc.

Một sự kiện kinh hoàng như vậy đã xảy ra trên thế giới nhưng không có một ai chú ý tới cũng không có một bài báo nào đề cập dù chỉ một tin tức ngắn ngủi kiểu như:

“Ngày… tháng… năm… một vụ tại nạn liên hoàn ở Phòng Giao Dịch ngân hàng XCB đã khiến cho một thanh niên Muỗi bị thương nghiêm trọng. Diễn biến vụ tai nạn ấy như sau:

Nghe nói, thanh niên muỗi đang bận làm việc thì tai nạn lao động xảy ra làm anh ta bị đứt mất vòi của mình.

Sau đó trong cơn hoảng loạn anh ta bị một cơn bão siêu cấp thổi trúng gây ra một tai nạn hàng không kinh hoàng.

Thân thể của thanh niên muỗi đã bị rơi tự do xuống đất từ độ cao 2000 minimet và đã bị mất tích.

Các cơ quan chức năng đã tiến hành nghiệp vụ cứu hộ cứu nạn ngay khi nhận được tin báo.

Thế nhưng hiện tại ngoài việc tìm thấy ở hiện trường một số mảnh vỡ của cơ thể như cánh muỗi, chân muỗi, lông muỗi thì đội cứu hộ vẫn chưa thể tìm thấy các mảnh thân thể còn lại của anh rơi ở đâu.

Theo đại tá xyz, đội trưởng đội cứu hộ cứu nạn quốc gia Đông Lào, thì tỷ lệ sống sót của nạn nhân gần như bằng 0, tiên lượng tình trạng rất xấu.

Mong thân nhân gia đình bớt đau buồn và nhanh chóng chuẩn bị hậu sự.

Ai có thông tin gì liên quan đến vụ tai nạn liên hoàn trên thì xin báo về đường dây nóng 1900xxxx.

Chúng tôi xin chân thành cảm ơn và hậu tạ!”

Đấy, ít ra cũng phải được một cái tin như thế trên báo Nhân Dân hay báo Công an Thành phố, hoặc trang đầu của báo Thanh niên hoặc Tuổi trẻ cũng coi như an ủi.

Đằng này thì…

----

Khi tôi mở mắt tỉnh lại thì thời gian cũng đã đến giữa trưa, mọi người trong ngân hàng cũng đã đóng quầy để đi ăn.

Cảm giác thân thể đau đớn lên từng cơn, tôi đành phải kiểm tra kỹ lưỡng mọi nơi ngay lập tức.

Mẹ muỗi nhà nó ơi. Hai cặp cánh thì bị gãy một cặp, cặp còn lại thủng lỗ chỗ như bị đạn bắn. Sáu cái chân cũng bị rớt đâu mất hai cái.

Râu không mất đi nhưng bị gãy ngang cụp xuống. Hai mắt muỗi chảy ra huyết lệ, chỗ mọc ra vòi cũng trống trơn.\

Tình cảnh thân thể thảm thương đến không lỡ nhìn.

Nghĩ tới nguyên nhân mình bị xui xẻo là do hút máu mà không xin phép nạn nhân, vì vậy mà bị phản dame.

Muỗi đi chích người thì có bao giờ đi xin giấy phép? Càng không có bằng cấp để chứng minh trình độ học vấn.

Tất cả tộc muỗi chúng tôi đều đi xuất khẩu lao động chui chứ nào có ai phải xin phép nạn nhân đâu.

Nghĩ hâm hâm một chút, tôi liền lấy ra chục bình sinh mệnh lực để uống vào cho nhanh hồi phục sức khỏe.