"Khoan đã, tại sao tiếng nói của tôi nghe có vẻ lạ lẫm đến như thế?
Tôi không thể phát âm như tiếng người nói được nữa mà lại như tiếng muỗi kêu vo ve?
Trời ạ, chẳng nhẽ tôi lại bị câm nữa ư?
Bị mù thì đã đành, nay lại thêm bị câm, trời ơi là trời, đất ơi là đất?
Sao tôi lại khổ sở như thế này?"
Tôi đưa tay lên ôm đầu mình theo bản năng:
“Ơ…
Khoan đã…
What The Hell ?
Cái quái gì thế này?”
Tôi hú lên quái dị!
Bởi tôi nhận ra mình có tới... sáu cái tay, à không, phải là sáu cái chân. Thật sự cũng không biết nên gọi là chân hay tay mới đúng nữa.
Nó mọc ra rất nhiều gai nhỏ và phân ra làm nhiều đoạn chứ không giống như tay chân của nhân loại.
Tôi lại phát hiện ra đầu của mình cũng rất nhỏ, hai mắt của mình lại rất to, trên đầu còn mọc ra hai cái râu dài như ăng ten ti vi.
Miệng của tôi dài như cái vòi voi và bên trong có chứa tới sáu cây kim sắc bén.
Bụng của tôi cũng rất lớn, sau lưng lại có hai cặp cánh mỏng như cánh ve.
Vì tôi đang nằm ngửa trên đất nên hai cặp cánh cồm cộm dưới lưng thấy rất rõ.
Với một chuyên gia diệt côn trùng lâu năm như tôi, tôi nhận ra thân thể mình bây giờ chính là... thân thể của một con Muỗi.
"Trời ạ!"
Tôi đã bị sốc tập thứ ba.
Tôi thực ra không phải bị mù, cũng không phải bị câm mà bởi vì tôi đã trở thành một con Muỗi.
Vấn đề là loài Muỗi bẩm sinh đã không có tai, không có miệng và hai mắt rất kém.
Nói chính xác hơn thì tôi đã chết và linh hồn của tôi đã đầu thai lên xác của một con Muỗi, loài sinh vật mà tôi ghét nhất.
Tôi vội vàng nhớ lại tất cả các kiến thức đã được học về loài Muỗi. Tôi nhớ rằng:
Mắt của loài Muỗi chỉ nhìn được 5 chu kỳ/độ. So với 10 chu kỳ/độ của mắt voi; 30 chu kỳ/độ của mắt chim và 60 chu kỳ/độ của mắt người thì quả thật bị coi là mù cũng không có sai.
Muỗi không có miệng. Muỗi chỉ có một cái vòi bên trong chứa sáu cái ống kim dài thế nên chúng không thể phát ra âm thanh như con người được.
Muỗi không tìm kiếm con mồi bằng mắt mà phải dựa vào khí tức (hơi thở) mà tìm đến.
Muỗi cực thính với khí Cacbon Đioxit (CO2) được thải ra từ các loài động vật và mùi mồ hôi trên cơ thể.
Nó có thể ngửi thấy các mùi này từ khoảng cách hơn 30m.
Thế nhưng cũng không phải loài muỗi nào cũng hút máu.
Muỗi đực chỉ hút nhựa cây và hút mật hoa.
Muỗi cái mới mới là chuyên gia hút máu con người và động vật.
Tại sao muỗi cái lại đi hút máu và động vật mà không phải là muỗi đực?
Tại vì máu của động vật là nguyên liệu để muỗi cái sinh ra trứng.
Và một vòng đời của muỗi cái có thể trải qua tám lần sinh nở.
Cụ thể, vòng đời của muỗi cái tầm ba tháng, vòng đời của muỗi đực ngắn hơn chỉ có từ một đến hai tháng thôi.
Như vậy, không chỉ loài người mới chịu quy luật con cái sống dai hơn con đực mà loài muỗi cũng y chang như thế.
Ngoài ra, loài muỗi cũng chứng minh cho chúng ta thấy rằng đôi khi ăn thịt sẽ sống lâu hơn là ăn chay, hút máu sẽ sống thọ hơn là hút nhựa cây.
Con cái mới là con Boss sau màn, con đực thực chất cũng chỉ là công cụ kiếm tiền cũng như công cụ tình dục của con cái mà thôi.
Vì thế các ông đừng có quá tự hào khi dụ dỗ được em nào đó lên giường với mình, bởi thóc chưa chắc đã là thóc mà gà cũng chưa chắc đã là gà.
Mình ngủ với người ta hay người ta ngủ với mình, mình cưỡi người ta hay người ta cưỡi mình thì cần được nghiêm túc xem xét và kiểm chứng.
----
Ngay khi hắn xác nhận rõ bản thân mình hiện tại đã là một con muỗi thì một phần ký ức lạ lẫm xuất hiện trong não tôi.
Nó tựa như là một bộ phim quay nhanh cuộc đời của thân muỗi tiền nhiệm từ thời kỳ trứng muỗi cho đến khi thời kỳ trưởng thành.
Vòng đời muỗi có bốn giai đoạn chính là: trứng, ấu trùng, nhộng và muỗi trưởng thành.
Khi Muỗi cái có đủ lượng máu cần thiết, nó sẽ tìm một con Muỗi đực để giao phối.
Sau đó chúng sẽ tìm nơi có nước ngọt để đẻ trứng.
Muỗi cái đẻ trứng theo từng đợt, mỗi lần số lượng tầm vài chục cho đến vài trăm quả.
Chúng đẻ nhiều như thế là bởi cần đảm bảo thế hệ sau có thể sống sót trước những loài thiên địch như cá, ếch, nhái...
Trung bình cứ bốn mươi tám giờ đồng hồ thì các quả trứng sẽ nở thành ấu trùng. Và chúng có tên là Lăng quăng.
Những con Lăng quăng sẽ ăn vi sinh có trong nước ngọt để phát triển. Chúng sẽ tự lột xác tới bốn lần để lớn lên.
Lần lột xác cuối cùng Lăng quăng sẽ tiến hóa thành con Nhộng. Thời kỳ Lăng quăng tồn tại cần từ bảy cho đến mười bốn ngày mới hoàn thành.
Con Nhộng không còn được gọi là Lăng quăng nữa mà có cái tên mới là con Cung quăng.
Ở giai đoạn Cung quăng, chúng không lo ăn nữa mà tập trung vào việc nghỉ ngơi.
Khoảng chừng hai ngày sau, Cung quăng sẽ tiến hóa sang thành muỗi trưởng thành.
Trong giai đoạn này, lớp ngoài của Cung quăng sẽ tách ra và xuất hiện hình dạng một con Muỗi.
Con Muỗi sẽ nằm nghỉ ngơi trên mặt nước một thời gian ngắn để hong khô cánh và các bộ phận khác trên cơ thể.
Một con muỗi trưởng thành có kích thước khá nhỏ chỉ từ 5 – 20mm và cơ thể được chia thành ba bộ phận rõ rệt là đầu, ngực và bụng.
Sau khi đủ cứng cáp chúng sẽ bay đi và thực hiện nhiệm vụ của từng loài:
- Muỗi đực hút mật hoa để tồn tại.
- Muỗi cái hút máu người và động vật để sinh sản.
---
Bộ phim ngắn về cuộc đời của Muỗi tiền nhiệm đã kết thúc.
Cuối cùng, nguyên nhân cái chết của nó cũng được hé lộ, trớ trêu thay lại do bị nhiễm độc bởi bình xịt côn trùng mà công ty tôi đã cung cấp ra thị trường.
Nghĩ đến đây, tôi thật sự muốn khóc dù không có nước mắt để chảy.
Phật gia có nói nhân quả tuần hoàn hóa ra là có thật.
Nghiệp quả nếu chưa tới không có nghĩa là không tồn tại mà vì chưa đến lúc trổ hoa.
Nghĩ đến thân mình hiện giờ là thân con Muỗi, tôi cũng chẳng còn thiết tha để mà sống tiếp.
Cũng bởi vì tôi đã được chứng thực rằng luân hồi tái sinh là có thật cho nên tôi đã nảy sinh ra ý định tự chấm dứt cuộc đời.
Mục đích là để hy vọng rằng lần đầu thai tiếp theo sẽ được trở về thân người một lần nữa.
Hoặc nếu không thể thành người thì ít nhất cũng có thể thành hổ, báo hay sư tử gì đó.
Chứ bây giờ đầu thai thành con muỗi - một loài côn trùng yếu ớt, nhỏ bé, đứng hạng chót trong chuỗi thức ăn, tôi thật sự không cam tâm.
Nghĩ như vậy, tôi bắt đầu tính toán và lựa chọn cách chết cho mình.
Cách đầu tiên mà tôi có thể nghĩ ra là kêu lên vo ve để loài người phun thuốc nhưng lại nghĩ rằng mình đã chết một lần như thế, giờ lại chết theo cách như vậy thì thật là quá thảm.
Bản thân tôi có thể chấp nhận việc mình bị vấp ngã nhưng tôi không cam lòng khi bị vấp ngã hai lần ở cùng một chỗ.
Như vậy thì thật quá ngu ngốc, phải không?