Chương 1: Xuyên vào cuốn tiểu thuyết

Edit : Mặc Đình Phong

                            Chương 1

"Tiểu thư, đã tới lúc thức dậy rồi ạ." Tiếng hầu gái như thường lệ vang lên.

Trình Diệu Vy đóng cuốn sách trên tay lại, đặt lên bàn. Sau khi hàm hồ đáp một tiếng để hầu gái không gọi lại lần thứ hai, cô đứng dậy, đi vào phòng tắm. Ở bồn rửa mặt, cô nhìn thấy một gương mặt không phải của mình.

Đã ba ngày rồi, thế nhưng cô vẫn chưa quen nhìn gương mặt này. Trình Diệu Vy mở nước, giặt khăn, sau đó thấm một chút lên mặt. Tóc mai của cô dính nước, dán lên gương mặt. Trình Diệu Vy nhìn mặt mình, lại thong thả đi tới tủ quần áo, chọn một bộ đồ sang trọng quý phái mà không kém phần thanh lịch mặc vào người.

Đã ba ngày kể từ khi cô tới thế giới này, mọi thứ vẫn đang trong tầm kiểm soát. Thế nhưng tối nay, tất cả sẽ kết thúc. Trình Diệu Vy xuống nhà, ở đó có ba người đang ngồi: ba mẹ Trình, và em gái cô Trình Ngọc.

"Trong vở kịch gia đình này, Trình Diệu Vy đóng vai đại tiểu thư Trình gia, con gái của ông bà Trình và là chị gái không cùng huyết thống của Trình Ngọc. Phải. Thế giới mà cô đang sống không phải là thế giới của cô, mà là thế giới trong một cuốn tiểu thuyết ngôn tình."

Ở thế giới gốc của mình, Trình Diệu Vy đã chết vì tai nạn xe khi đang trên đường đến gặp đối tác.

Khi tỉnh lại, cô thấy mình cũng đang ngồi trên xe, nhưng người bên cạnh đã thay đổi, biến thành mẹ Trình. Kí ức bị tai nạn và cơn đau khi nội tạng bị cán nát quá mức chân thực, khiến cho Trình Diệu Vy không tin rằng tất cả chỉ là giấc mơ. Trình Diệu Vy liền có một suy đoán lớn gan. Sau đó, cô bắt đầu thử mẹ Trình.

Bằng những manh mối được bộc lộ trong cuộc nói chuyện, Trình Diệu Vy biết được cô đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết ngôn tình mới nổi dạo gần đây, cụ thể hơn là xuyên vào nữ phụ độc ác.

Bộ truyện đó tên là “Tiểu thư trở về". Câu truyện bắt đầu khi “Trình Diệu Vy” từ nước ngoài trở về. Sau khi xuống sân bay, cô trở về Trình gia, gặp Trình Ngọc. Trình Ngọc nhìn người chị đã năm năm không gặp của mình, ánh mắt đầy ngưỡng mộ. Sau năm năm, “Trình Diệu Vy" so với trước càng thêm xinh đẹp cộng thêm vừa mới tốt nghiệp Harvard, tương lai của cô sau này nhất định chính là người kế thừa công ty, đi lên đỉnh cao vinh quang, còn Trình Ngọc sẽ ở bên cạnh hỗ trợ, trở thành cái bóng cho cô. Nhưng đáng tiếc, “Tiểu thư” trong “Tiểu thư trở về” không phải là "Trình Diệu Vy" mà là chỉ Trình Ngọc.

Qua những tình tiết ban đầu trong truyện có thể thấy được “Trình Diệu Vy" là một cô gái thông minh nhưng kiêu ngạo, tính tình không tốt lại không được lòng ba mẹ, cũng không có ý muốn kéo gần khoảng cách với bọn họ. Trước năm mười tám tuổi, cô thường xuyên tiêu tiền quá trán, làm loạn trong các buổi tụ họp khiến ba mẹ rất đau đầu. Nhưng vào năm cấp 3, vì một lý do nào đó mà “Trình Diệu Vy” bắt đầu điên cuồng học tập rồi đỗ đại học Harvard sau đó rời khỏi nhà.

Trong thời gian đó, người ở bên cạnh cha mẹ Trình là Trình Ngọc. Vậy nên khi trở về nhà, “Trình Diệu Vy” giữ khoảng cách với Trình Ngọc, vô tình cũng khiến cha mẹ không vui muốn cô phải sửa lại thái độ. “Trình Diệu Vy" kiêu ngạo đương nhiên không đồng ý, bữa cơm đầu tiên đã kết thúc trong không vui.

Tối đến, quản gia đi lên an ủi Trình Ngọc, đồng thời nói với Trình Ngọc rằng trong lòng người làm, Trình Ngọc vĩnh viễn là tiểu thư của bọn họ. Trình Ngọc lương thiện mỉm cười, sau đó lắc đầu.

Lúc này, quá khứ của bọn họ được kể ra. Trước kia, “Trình Diệu Vy" đã một lần bị bắt cóc vào năm ba tuổi. Mãi tới nửa năm sau, cô mới được tìm thấy đang thoi thóp ở bãi rác nhìn không ra hình người. Từ lần đó, “Trình Diệu Vy" từ một cô bé hoạt bát lúc nào cũng thích cười bắt đầu sợ hãi mọi thứ, tính tình cũng thay đổi, thậm chí không nhận ra ba mẹ. Điều này khiến cho ba mẹ Trình cực kì đau lòng.

Phải mất một thời gian dài, "Trình Diệu Vi" mới thích ứng được. Mặc dù vậy, cô vẫn rất ít khi cười. Cho nên vào sinh nhật sáu tuổi của “Trình Diệu Vi" bọn họ nhận nuôi Trình Ngọc, một cô bé kém “Trình Diệu Vi” một tuổi để làm bạn với cô bé. Đó là lý do vì sao Trình Ngọc bước chân vào Trình gia.

Câu chuyện bắt đầu từ đây. Sau khi “Trình Diệu Vy" trở về, nam chính, nam phụ, nữ chính, nữ phụ lần lượt lên sàn, các loại biến cố cũng ập tới. “Trình Diệu Vy” phát hiện vị hôn phu của mình và Trình Ngọc có gian tình ngay trong lễ đính hôn, chịu một nỗi nhục lớn khiến cho tâm lý vốn đã vặn vẹo của cô càng không ổn.

Khi tiến vào công ty, Trình Diệu Vy bằng kiến thức và trình độ của mình, trực tiếp ngồi lên chức Phó giám đốc phòng nhân sự, còn Trình Ngọc trở thành nhân viên bình thường. Tuy nhiên, “Trình Diệu Vy" ngứa mắt Trình Ngọc, khắp nơi đè ép Trình Ngọc. Mỗi lần không phải nam chính thì cũng là nam phụ xuất hiện, giải cứu Trình Ngọc đồng thời vạch mặt “Trình Diệu Vy" khiến cho danh tiếng của “Trình Diệu Vy" trong công ty càng ngày càng xấu.

Bị hôn phu rời bỏ, người trong công ty căm ghét khiến cho “Trình Diệu Vy" càng hận Trình Ngọc, lập mưu hãm hại.

Nhưng đúng lúc này, nam chính lại đưa ra bằng chứng nói rằng “Trình Diệu Vy” không phải con của ba mẹ Trình. Năm đó khi bị bắt cóc, lũ bắt cóc đã tráo đổi “Trình Diệu Vi” với tiểu thư thật. Mà vị tiểu thư thật đó, lại là Trình Ngọc.

Sự việc tới đây, kết cục của “Trình Diệu Vy” đã rõ ràng. Ba mẹ Trình không thể nhắm mắt làm ngơ việc mình nuôi một kẻ giả mạo suốt hai mấy năm, cũng không dung thứ cho một kẻ như vậy hãm hại con gái mình. “Trình Diệu Vy" bị đuổi đi, toàn bộ tài chính bị cắt đứt. Khiến cho "Trình Diệu Vy" từ một tiểu thư sống trong nhung lụa biến thành một kẻ ngay cả chỗ ở cũng không có.

Nhưng tình cảm hai mươi mấy năm không phải nói bỏ là bỏ. Ba mẹ Trình vẫn sắp xếp cho cô một căn nhà nhỏ và một số tiền, hi vọng cô có thể an phận. Nhưng an phận thì sao có thể đủ tiêu chuẩn trở thành “Nữ phụ độc ác” thế nên "Trình Diệu Vy” dùng toàn bộ số tiền đó thuê sát thủ giết Trình Ngọc, nghĩ rằng làm vậy bản thân liền có thể trở về Trình gia, tiếp tục làm thiên kim tiểu thư.

Nhưng sát thủ này vậy mà lại là bạn thân của nam chính. Sát thủ báo cho nam chính, sau đó nam chính dàn dựng một màn ám sát Trình Ngọc để lừa "Trình Diệu Vy" khiến cho ba mẹ Trình tức giận, tình cảm với “Trình Diệu Vy" cũng theo đó tan thành mây khói. Sau đó, nữ chính Trình Ngọc và nam chính tiếp tục vừa yêu nhau vừa ngược nhau, còn “Trình Diệu Vy" thì bị nam chính xử lý, không biết làm mồi cho cá mập hay là đã thành ăn xin rồi.

Và cô, bằng một cách nào đó đã xuyên vào nữ phụ ác độc đúng vừa vào lúc câu chuyện bắt đầu. Khi biết được chuyện này, Trình Diệu Vy đã ôm đầu ai oán cho số phận của mình thế nhưng sau khi điều trỉnh tâm trạng thì hiện giờ cô đã thấy ổn hơn. Cô đi xuống, ngồi vào bàn ăn, sau đó chậm rãi ăn bữa sáng. Mẹ Trình cũng tranh thủ nhắc cô.

"Vy Vy, tối nay có buổi tiệc đính hôn quan trọng của con, nhớ phải ăn mặc tử tế, cư xử phải phép, đừng có luôn giống như trước kia nữa. Con đã 23 tuổi rồi."

"Vâng, con nhớ rồi ạ" Trình Diệu Vi nhẹ nhàng đáp, lần nữa đổi lấy cái nhìn khó tin từ ông bà Trình, và cả Trình Ngọc.

Cũng phải thôi do trước kia “Trình Diệu Vy” là người thế nào ba người họ đều rõ hơn ai hết. Trong năm năm học ở nước ngoài, “Trình Diệu Vy” cũng không liên lạc gì nhiều, khoảng cách của cô với ông bà Trình càng ngày càng xa. Thế nhưng sau khi Trình Diệu Vy xuyên vào, cô đã thay đổi hoàn toàn so với trước kia.Trở nên điềm tĩnh hơn, ngoan ngoãn hơn, ngay cả cách ăn mặc cũng là cách mà ba mẹ Trình trước kia muốn “Trình Diệu Vy" mặc mà không được.

Ba mẹ Trình nhìn nhau đầy vui mừng, chỉ có Trình Diệu Vy là ở trong lòng tự mình kêu khổ.

Lúc biết bản thân xuyên vào bộ truyện ngôn tình không có não này, cô đã tiếc nuối cho số phận của mình. Kiếp trước, Trình Diệu Vy dù là trẻ mồ côi, nhưng nhờ vào may mắn và nỗ lực của bản thân liên tiếp nhận được mấy cái học bổng cho nên được hưởng nền giáo dục tử tế, thi vào một ngôi trường cũng không tệ, học thẳng lên đại học. Sau đó cô dùng toàn bộ tuổi thanh xuân của mình để ngồi lên vị trí giám đốc điều hành vào năm 35 tuổi, đó cũng là một thành tựu không nhỏ. Mới mười phút trước, cô là một người phụ nữ 37 tuổi, một lúc sau mở mắt lại biến thành cô gái tuổi hai mươi ba.

"Ông trời ơi… Không phải 27 đâu… Là 37, 37 đó. Cô đã sắp bước vào thời kì mãn kinh rồi, sắp thành bà già rồi, giờ bắt cô giả làm một cô gái xinh tươi hồn nhiên 23 tuổi chưa hiểu sự đời là muốn thế nào?"

Chưa kể đến cô còn phải đối phó với nam chính nữ chính với hào quang vạn trượng, tránh kết cục bi thảm như trong nguyên tác.

Xin giới thiệu, cặp đôi nhân vật chính vàng trong làng ngôn tình.

Nam chính Sở Vĩnh Dương, tổng tài bá đạo lạnh lùng lên làm chủ tịch năm 25 tuổi, năm nửa nền kinh tế đất nước trong tay, có bạn thân là sát thủ, muốn ai biến mất người đó liền biến mất. Dựa vào quyền lực có thể vì nữ chính khuấy đảo thiên hạ.

Nữ chính Trình Ngọc, người đang ngồi đối diện cô lúc này, cô bé ngây thơ trong sáng ngọt ngào, độ lõi đời với tỉ số âm. Được nguyên tác miêu tả là một người thông minh không kém cô chị nhưng mỗi tội là cứ dính vào rắc rối là biến thành thỏ trắng ngây thơ yếu đuối cần được bảo vệ. Đụng một chút là đỏ mắt cứng miệng chờ nam chính tới bảo hộ lúc nào cũng ám chỉ rằng chị mình ở nhà không ra sao, khiến hình tượng “Trình Diệu Vy" trong mắt mọi người đã xấu lại càng xấu.

Mặc dù điều cô ta nói cũng là sự thực. Nhưng Trình Diệu Vy nhíu mày. "Bà đây ghét nhất là thể loại ám chỉ nửa úp nửa mở, ném đá giấu tay. Muốn nói xấu thì phải bắc loa lên mà nói cho cả thiên hạ, giả vờ tội nghiệp cái gì? Nói xấu sau lưng người khác dù bằng phương pháp nào cũng đã là sai. Nếu thế sao không gào mồm lên mà nói, khóc với chả lóc. Phụ nữ là phải mạnh mẽ lên, tự hào lên, nói xấu cũng phải thẳng lưng dõng dạc."

────────────────────

Lời của editor : Cầu ủng hộ

Lưu ý nhỏ : "Trình Diệu Vy" ở đây ý chỉ là nhân vật gốc trong cuốn tiểu thuyết.