Chương 8: Thanh Lâu

Một tháng sau,Bạch Nhã Hi sáng sớm đã ngự Tuyết Lạc Kiếm đến Hoàng Hoa Trấn.Sau khi y rời đi,trong phòng Mặc Thiên Dung phát ra ánh nến,Mặc Thiên Dung tóc xõa xuống hai vai,y phục trắng muốt lại càng làm nổi bật nên làn da trắng trẻo vốn có của y.Chỉ thấy y nói nhỏ với Diên Tư điều gì đó,một lúc sau liền thấy Phong Ngôn và Lâm Hàn Tử bước vào trong phòng.Lâm Hàn Tử và Phong Ngôn cúi đầu hành lễ:

" Trưởng môn sư bá,Diên Tư sư bá sáng an,không biết mới sáng sớm đã triệu tập chúng đệ tử đến đây là có chuyện gì ạ?"

"Đứng lên đi" Mặc Thiên Dung nói họ đứng lên,cũng không vòng vo mà nói thẳng:

"Ta cần nhờ hai ngươi theo dõi xem Nhã Hi đến Hoàng Hoa Trấn để làm gì,Hoàng Hoa Trấn thuộc Lưu Ly Chi Phái mà mấy ngày trước Nhã Hi đánh Lưu nhị công tử của họ.Nếu họ biết sẽ gây khó dễ cho Nhã Hi".

"Sư bá không cần lo,đệ tử sẽ bảo vệ chu toàn cho Nhã Hi sư tỷ". Phong Ngôn mỉm cười nói

" Vậy liền nhờ cậy cả vào hai ngươi rồi"

Sau khi Lâm Hàn Tử và Phong Ngôn gật đầu rời đi họ liền ngự kiếm đến Hoàng Hoa Trấn.Trong lúc ở Đông Sơn Phái mọi người đang lo lắng cho Bạch Nhã Hi thì ở bên này cô cũng đã đến được Hoàng Hoa Trấn.Hoàng Hoa Trấn nổi tiếng được mọi người nói là phong cảnh hữu tình,nơi đây người người qua lại tấp nập,buôn bán đủ mọi thứ khiến Bạch Nhã Hi không khỏi phải cảm thấy thích thú. Không ngờ có thể gặp được nhân vật chính mà mình tự tay viết ra,theo như cốt truyện trong bộ [ Sư Tôn,Người Chạy Không Thoát Đâu! ] thì nhân vật chính là một đứa trẻ nghèo,không cha không mẹ từ nhỏ,đi đường cũng bị đám trẻ khác bắt nạt.Lớn lên rồi thì bị người ta lừa bán vào Thanh Lâu,tưởng chừng cứ thế là hết,cuộc đời của y sẽ chìm trong bóng tối thì một hôm y quyết tâm bỏ trốn khỏi cái nơi dơ bẩn này. Y bị phát hiện,người của tú bà ráo riết đuổi theo đòi bắt y bằng được.Cứ tưởng y sẽ lại bị bắt về thì từ xa có một "anh hùng" lao đến đánh bại đám người của tú bà để cứu "mĩ nhân" thoát khỏi đó,không những cứu y mà còn cho y một chốn nương thân.Tiếp đó là tác hợp cho một mối tình đẹp sư tôn và đồ nhi.Mà người "anh hùng" đã cứu "mĩ nhân" kia không ai khác là Bạch Nhã Hi trong nguyên tác và Liễu Ngọc-nhân vật chính trong bộ truyện.Nhưng sau này vì một số lý do mà Liễu Ngọc đã tự tay giết chết Bạch Nhã Hi trong nguyên tác.Bạch Nhã Hi nghĩ,nếu cô tiếp tục cứu sống Liễu Ngọc rồi đưa y về Đông Sơn Phái,để sư tôn và y thành một đôi,an phận thủ thường mà sống ngày qua ngày thì có phải kết cục sẽ thay đổi chăng? chính vì suy nghĩ đó mà bây giờ cô đang đứng ở đây! đứng ở trước cửa thanh lâu nơi Liễu Ngọc sắp bỏ trốn.

Bạch Nhã Hi đang định bước vào thanh lâu thì bị hai tên gác cửa ngăn lại,hai người đó thô bạo mà đẩy ngã cô nói:

"Ở đây không tiếp nữ nhân!"

Bạch Nhã Hi tức giận xắn tay áo nói lớn:

" Đây là thời đại nào rồi?! tiểu ca ca a huynh có thể đừng cổ hủ được không hả? nữ nhân vào thanh lâu thì có làm sao đâu chứ?ta có tiền!"

"Ha" Hai nam nhân cười khinh bỉ nói tiếp:

" Chắc là ngươi lại giống mấy bà cô đến đây tìm phu quân,xong đánh ghen ha? nếu đánh ghen thì chờ phu quân về rồi đánh,bọn ta không rảnh chơi với mấy người"

" Ngươi..các ngươi dám nói vậy! bản cô nương còn chưa có xuất giá a!" Bạch Nhã Hi đang định cãi nhau thêm thì thấy mọi người đang chỉ trỏ bàn tán về phía mình,thấy tình hình không ổn nên quyết định không xo đo với mấy người này.Cô rời đi đến một tiệm may y phục gần đó đặt mua một kiện đắt nhất,nói là mua về cho phu quân mặc.

Vận lên bộ y phục nam nhân,bước về phía thanh lâu kia.Bạch Nhã Hi đến,hai người gác cửa ban nãy giờ đây cuối cùng cũng cho cô vào.Bước vào thanh lâu,nơi đây đậm mùi son phấn khiến Bạch Nhã Hi phải lấy tay che mũi lại. Tú bà thấy Bạch Nhã Hi ăn mặc như vậy liền vui vẻ mà chạy qua nói:

" Aizaa tiểu công tử nhà nào đây a,hôm nay vào đây là lựa chọn sáng suốt của ngài rồi.Thúy Hoa,Thúy Liên mau lại đây tiếp đãi khách a~"

Từ xa chạy lại hai người phụ nữ dung mạo xinh đẹp,hai tay bám lấy tay của Bạch Nhã Hi khiến cô phải nổi da gà,người ta như này bảo sao nam nhân đều muốn đến thanh lâu chứ.Bạch Nhã Hi gỡ hai tay người phụ nữ kia ra nói lớn:

" Bản công tử là người có tiền! sao ngươi lại dám đưa hai người xấu xí như này ra tiếp đãi ta? ngươi dám khinh ta?! "

Nghĩ mình đã chọc phải người không nên chọc,tú bà liền nhỏ nhẹ bảo hai tiểu cô nương kia xuống rồi quay sang nói với Bạch Nhã Hi:

" Aizzo tiểu công tử a,là ta suy nghĩ không chu toàn,công tử nói xem người thích tiểu cô nương như nào đây? ta sẽ giúp người tìm kiếm,ta đảm bảo ở chỗ bọn ta không có nữ nhân nào mà chỗ ta không có!"

Bạch Nhã Hi nghe vậy thì không nặng không nhẹ mà nói:

" Ta nghe nói chỗ ngươi có người mới đến? gọi Liễu Ngọc cô nương đến tiếp đãi ta.Bao nhiêu bạc không thành vấn đề"

Tú bà nghe vậy thì cười cười nói với cô:

" Haha,tai mắt của công tử quả thực nhạy bén,ở chỗ ta quả thực có một nữ nhân mới chuyển đến tên Liễu Ngọc.Aizzo nhưng mà cô ta không biết nghe lời,còn đang trong quá trình dạy dỗ.Chi bằng công tử khi khác hẵng chọn cô ta,chỗ chúng ta có hoa khôi của năm nay Phi Thúy? không biết công tử thấy thế nào?".

" Ta nói rồi,ta muốn Liễu Ngọc cô nương,bà liệu mà sắp sếp"

Thấy khách hàng lần này là khách hàng khó chơi,tú bà cũng chỉ đành chấp thuận nhưng ra giá 5 lượng bạc.Bạch Nhã Hi ném cho bà ta một túi bạc,đến lúc đó phòng mới được sếp,người mới được gặp.Sau khi Bạch Nhã Hi vào phòng chờ nhân vật chính xuất hiện thì ngoài này hai nam nhân từ nãy đến giờ vẫn chú ý đến cô uống một tách trà.Một nam nhân trong đó tuấn tú khôi ngô miệng cười khanh khách nói:

"Lâm sư huynh a,không ngờ Nhã Hi sư tỷ có khẩu vị mặn như vậy,haha Nhã Hi sư tỷ muốn Liễu Ngọc cô nương"

Lâm Hàn Tử nhấp một tách trà,quay sang trách Phong Ngôn:

"Đệ nói ít lại đi,trưởng môn sư bá kêu chúng ta đến bảo vệ cho Nhã Hi sư tỷ,chứ không phải đến để cho đệ bàn tán sau lưng tỷ ấy".

Phong Ngôn nghe sư huynh trách mình như vậy miệng vẫn cười,nói với y:

" Sư huynh lo như vậy làm gì,ta còn tưởng Nhã Hi sư tỷ lần trước bị người của Lưu Ly Chi Phái dạy dỗ,lần này không cam tâm nên muốn đến gây chuyện,ai dè tỷ ấy đến thanh lâu,haha đúng là lo xa mà".

Lâm Hàn Tử nghe y nói vậy cũng không biết nên nói gì thêm,tiếp tục xem có động tĩnh gì không.Trong lúc hai người kia đang ở dưới lầu trò chuyện sôi nổi thì ở trên này Bạch Nhã Hi bắt đầu sốt ruột,sắp được gặp nhân vật chính rồi.Khi cô đang nghĩ xem dung mạo của y thế nào thì bên ngoài tấm rèm đỏ xuất hiện một cô nương,dù cách một tấm màn che nhưng Bạch Nhã Hi vẫn có thể chắc chắn rằng người này là một giai nhân tuyệt sắc.Người kia không mặn không nhạt mà nói:

" Bạch công tử,không biết gọi ta đến làm gì? ta bán nghệ không bán thân"