Chu Nhất trầm tư chốc lát nói: "Ta sẽ an bài nhân thủ sớm nhất, loại bỏ tình huống nội thành, làm tốt hết thảy chuẩn bị, hiện nay chúng ta thiếu nhân thủ nghiêm trọng, có muốn để Hoàng ca viết phong thư cho Thiên Cương tông bên kia không, để bọn hắn phái người mới tu luyện có thành tựu đến giúp đỡ chúng ta?"
Hoàng An nghe nói, không khỏi nở nụ cười, "Không phải nói an bài là có thể an bài, người ra từ Thiên Cương tông đều hết sức quý hiếm, Lâm Dương chúng ta cũng không phải quá có tiềm lực phát triển, phương diện phúc lợi càng khó có thể đánh đồng với nhưng chỗ khác, cho nên muốn chiêu mộ người của Thiên Cương tông, thật vô cùng khó."
Đối với loại tình huống này, Chu Nhất cũng rất bất đắc dĩ.
Tông môn đỉnh tiêm cũng chính là như vậy, đệ tử ra ngoài, đều cần khổ tu hơn mười năm, đều hết sức trân quý, dĩ nhiên, cũng có một chút thiên tài, ngắn ngủi mấy năm đã có thể hơn người khác nỗ lực hơn mười năm, tiền đồ vô lượng, thế nhưng mà thiên tài như vậy cũng không phải Lâm Dương bọn hắn có thể cướp được.
Đều bị những Trấn Ma ti đại thành kia cướp đi, chức vị cất bước đã cao hơn người khác, phúc lợi càng khó có thể tưởng tượng.
"Ai, được rồi, tạm thời vẫn không nên nghĩ, hôm nay là ta sơ sẩy, vậy mà ném cây lược tiêm nhiễm khí tức quỷ dị lưu lại ở trên đường, nếu như bị bách tính bình thường nhặt đi, hậu quả khó mà lường được."
Nội tâm Chu Nhất còn sợ hãi.
Một trận hoảng sợ.
Nếu thật là như vậy.
Hắn chính là tội nhân lớn nhất.
Hoàng An trấn an nói: "Chớ suy nghĩ lung tung, về sau chú ý một chút là được."
Ngày kế tiếp.
Sáng sớm.
Lâm Phàm ngủ một giấc dậy, chưa bao giờ có tinh thần như thế, đều là chỗ tốt do tu luyện mang tới, tâm tình vô cùng vui vẻ.
Xem xét bảng.
【 Đếm ngược vô địch: 39 ngày 】
Xem như an ủi duy nhất.
Cũng giống thường ngày, ăn xong điểm tâm, đã cầm lấy cái chổi quét sạch lấy sân nhỏ, tuyệt đối không muốn những cái không có kia, tâm tình buồn khổ đến cực hạn hắn, nhưng mà nói cho ai nghe.
Một bên quét rác, vừa quan sát bốn phía.
Chỉ sợ đột nhiên có quỷ dị, xuất hiện ở phương xa nhìn chăm chú lấy hắn.
Chuyện này đối với hắn mà nói như là sấm sét giữa trời quang, đả kích cực mạnh.
Đã từng có người nói qua.
Làm bất cứ chuyện gì đều phải toàn tâm toàn ý, nếu như không quan tâm, thì chuyện gì cũng không làm được.
Nói rất có lý.
Hắn quét sạch mặt đất, đứng tại chỗ động đều không động, khu vực nhỏ bị hắn quét sạch đều có thể phản quang.
"Tiểu Phàm, lại đây với ta."
Hoàng thúc vẫy chào với hắn.
Lâm Phàm buông cái chổi xuống, đi theo Hoàng An rời khỏi, trong lòng nghi ngờ vô cùng, không biết có chuyện gì, nếu như Hoàng thúc để cho hắn trở thành Trừ Ma Vệ, hắn quả quyết muốn từ chối.
Một khi có liên hệ với quỷ dị.
Cho dù thật không dứt.
Rất nhanh.
Hắn cùng Hoàng thúc đi tới sân tập luyện.
Trời còn sớm, nhưng đã có rất nhiều người đều đang tu luyện, trong lúc không có chuyện gfi làm, đoàn người đều sẽ tu luyện, dù sao tu vi càng caolúc gặp được quỷ dị thì càng có thể an toàn.
Theo có chút tu vi, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được trong lúc đoàn người tu luyện, có cỗ khí huyết hùng hậu ở trong người sôi trào, nhìn như giống như bình thường không có gì lạ, thế nhưng lúc bạo phát ra uy thế, tuyệt đối rất khủng bố.
Có thể nói là khó có thể tưởng tượng.
"Tiểu Phàm, ngươi lén tu luyện, ngày thường khẳng định cũng không thế nào rèn luyện, tuy nói ngươi xem rất nhiều sách, đối với quỷ dị cùng phương diện tu luyện có kinh nghiệm hết sức phong phú, nhưng kinh nghiệm là kinh nghiệm, chỉ có chân chính ra tay đó mới là hữu dụng nhất."
Hoàng An chậm rãi nói ra.
Lâm Phàm nghe xong lời này.
Đã biết Hoàng thúc muốn dẫn hắn tới tu luyện.
Nhưng hắn thật không muốn
Ta chỉ muốn khiêm tốn sống qua ba mươi chín ngày mà thôi.
Nhưng hắn có thể nói sao?
Rõ ràng là không được.
Tình huống trước mắt này, Hoàng thúc quyết tâm muốn cho hắn học một khóa nha.
Được rồi.
Lên lớp thì lên lớp vậy.
Ngược lại chỉ cần chớ bị quỷ dị nhìn chằm chằm, vậy thì chuyện gì cũng dễ nói.