Lý Thanh Trạch nắm chặt quyền, bây giờ rất muốn đánh người!
【 Tần Khả Khanh ngươi chính là yêu tinh!】
【 Nếu không phải là thân bất do kỷ, ta sớm muộn thu ngươi!】
Qua một hồi lâu, Tần Khả Khanh mới thu tay lại, gương mặt kiều mị bây giờ đỏ bừng.
Thật là dọa người!
Một đôi mắt đẹp dị sắc liên tục, nhịn không được nhìn Lý Thanh Trạch vài lần.
Đột nhiên trong nội tâm có chút áy náy, trước đó gọi gia hỏa này là đứa nhỏ, thực sự là nàng gọi sai rồi......
Bất quá nghe được tiếng lòng của Lý Thanh Trạch nói sớm muộn thu nàng.
Tần Khả Khanh lật ra đôi mắt kiều mị, nàng thật sự muốn le lưỡi đối với Lý Thanh Trạch, ngươi có bản lãnh thì liền đến nha!
“Tốt, tỷ tỷ vừa rồi kiểm tra, không có vấn đề gì, không ảnh hưởng đến nửa đời sau.”
Tần Khả Khanh phảng phất một bộ như chưa từng có chuyện gì xảy ra nói: “Vậy tỷ tỷ ta đi trước, Tiểu Thanh Trạch ngươi dưỡng thương cho tốt a......”
【 Đi?】
【 Ngươi bây giờ muốn đi ?】
【 Ngươi nữ nhân xấu này, châm lửa rồi mặc kệ dập lửa sao?】
Lý Thanh Trạch muốn khóc, nữ nhân này thật sự quá đáng nha!
Tần Khả Khanh khóe miệng cong lên, nàng chính là cố ý.
Nàng mặc dù cảm thấy rất hứng thú với Lý Thanh Trạch.
Nhưng nếu Lý Thanh Trạch không có thái độ rõ ràng với nàng, nàng cũng không muốn trực tiếp đần độn đem bản thân mình cho không.
Ngươi cứ khó chịu đi thôi!
Muốn dập lửa thì chủ động thổ lộ với tỷ tỷ a!
Tần Khả Khanh một thân váy đỏ cất bước nhẹ lay động, đưa lưng về phía Lý Thanh Trạch rời đi, thấy cảnh này Lý Thanh Trạch càng phát hỏa.
Nữ nhân này.
Thật là nữ nhân xấu a!
..................
Cũng may.
Sau khi Tần Khả Khanh rời đi không bao lâu thì lại có người tới.
Là Kinh phó môn chủ của Ám Môn, trừ hắn ra, hắn còn mang theo hai tỷ muội Lăng Yên Hàn và Lăng Tiêu Tiêu này cùng đến phòng bệnh.
Nhìn thấy Lý Thanh Trạch nằm ở trên giường bệnh, Kinh phó môn chủ sợ hãi đến sắp chịu không được.
Tối hôm qua biết được Lăng Yên Hàn và Lăng Tiêu Tiêu bất lực không bảo hộ được, vậy mà để cho Diệp Thần kia làm cho Lý thiếu bị thương, hắn hoảng vô cùng.
Lúc này liền đem chuyện này báo cáo cho môn chủ.
Một phương diện khác thì là ảnh hưởng đến uy tín của Ám Môn.
Lặp đi lặp lại nhiều lần xử lý chuyện không thành công, hơn nữa còn để cho kim chủ bị thương nhập viện, nếu là truyền đi thì về sau tại Giang Thành này còn có công tử và phú hào nào dám thuê Ám Môn bọn hắn.
Dù sao.
Sinh ý của Ám Môn bọn hắn tại Giang Thành chủ yếu là giúp người khác làm một chút sự tình trong bóng tối, với lại tiếp nhận bảo vệ phú hào.
Trên phương diện khác nữa thì là thân phận của Lý Thanh Trạch.
Dù sao Lý Thanh Trạch cũng là đại thiếu gia của Lý gia, là người thuộc dòng chính thừa kế Lý gia.
Mà Lý gia ở Giang Thành không phải là thế lực mà Ám Môn bọn hắn có thể chọc nổi.
Nếu Lý Thanh Trạch mà xảy ra chuyện gì thì Ám Môn bọn hắn không chịu nổi lửa giận của Lý gia.
Bởi vậy.
Sau khi báo với môn chủ thì môn chủ bảo hắn mang theo Lăng Yên Hàn và Lăng Tiêu Tiêu đến tìm Lý Thanh Trạch nói xin lỗi.
“Lý thiếu, ngài, ngài không có sao chứ!”
Kinh phó môn chủ vừa tiến tới, nhìn thấy Lý Thanh Trạch trên giường bệnh, sắc mặt vô cùng lo lắng.
“A, đây không phải Kinh phó môn chủ sao?”
“Như thế nào, Kinh phó môn chủ đây là mang người đến xem ta đã chết hẳn hay chưa sao?”
Lý Thanh Trạch bây giờ thấy Kinh phó môn chủ, cũng không cho hắn sắc mặt tốt gì.
Bởi vì trên mặt ngoài, Ám Môn thất trách để hắn bị thương nằm viện, cho nên thái độ bây giờ của hắn đối với Ám Môn là rất phẫn nộ.
Aizz.
Mặc dù nói là nằm ở trên giường bệnh nghỉ ngơi nhưng kỳ thực cũng là phần diễn nhỏ.
Trên thực tế.
Nhân vật phản diện làm gì có lúc nào được nghỉ ngơi.
Nhân sinh như kịch nha.
Vì nội dung cốt truyện phát triển, hắn chỉ có thể là một bộ dáng hoàn khố như cũ.
“Khụ khụ, Lý thiếu nói đùa.”
Kinh phó môn chủ lau mồ hôi, đối với thái độ này của Lý Thanh Trạch cũng rất khách khí.
Dù sao đích thật là Ám Môn hắn đuối lý.
“Bởi vì tối hôm qua sơ sẩy, làm cho Lý thiếu bị thương, môn chủ cũng rất áy náy cho nên bảo ta mang theo hai người bọn họ đến nói xin lỗi với Lý thiếu ngài”
Kinh phó môn chủ rất là thành khẩn nói.
“Xin lỗi?, ta đã nhập viện rồi còn cần xin lỗi sao? Xin lỗi mà có tác dụng thì còn cần luật pháp làm cái gì? Còn cần cảnh sát làm cái gì?”
Lý Thanh Trạch vẫn là một bộ dáng vẻ không tha người.
“Uy!”
Muội muội Lăng Tiêu Tiêu ở một bên không nhịn nổi, cả giận nói: “Ngươi đừng quá mức, chuyện tối ngày hôm qua đích xác là chúng ta có lỗi, nhưng ngăn không được người kia cũng không phải là bọn ta cố ý!”
Trước khi đến.
Thật ra các nàng cũng đã hỏi tình huống của Lý Thanh Trạch, bác sĩ nói là không có vấn đề gì lớn.
Chính là người này muốn nằm viện.
Bây...... Bây giờ, còn ở nơi này giả bộ!
Lăng Tiêu Tiêu rất tức giận!
“Một câu không phải cố ý là được rồi sao, ta trả nhiều tiền như vậy để mời hai người phế vật các ngươi tới sao?”
Lý Thanh Trạch bất mãn nói: “Còn nữa, Kinh phó môn chủ, ngươi tự xem, ta đều đã nằm bệnh viện, hai người bọn họ vẫn còn đi lại rất tốt, ngươi nói các nàng có phải là cố ý hay không? Chuyện này Ám Môn các ngươi phải cho ta một cái thuyết pháp!”
Mặc dù.
Lúc đầu bên trong nội dung cốt truyện, Lý Thanh Trạch biết hai tỷ muội này thật sự ngăn không được Diệp Thần.
Cho nên mặc dù ngoài mặt rất phẫn nộ, nhưng kỳ thật cũng chưa từng tính toán với các nàng.
Nhưng lần này khác biệt.
Lý Thanh Trạch biết hai tỷ muội này cố ý để Diệp Thần vào.
Chuyện này coi như cũng giúp hắn hoàn thành nhiệm vụ đóng vai hôm đó nhưng thái độ của các nàng làm cho hắn rất khó chịu.
Nếu không thể nắm các nàng trong tay, vậy thì thật có lỗi với thân phận nhân vật phản diện của hắn!
“Lý thiếu, đúng thật là người phía ta không hiểu chuyện......”
Kinh phó môn chủ vội vàng xin lỗi, người làm ăn lấy hòa khí làm chủ, về điểm này, lão gia hỏa này làm rất không tệ.
Cũng là bởi vậy, nên môn chủ Ám Môn mới có thể để cho hắn ngồi lên vị trí phó môn chủ, toàn quyền xử lý mọi chuyện của Ám Môn, chỉ khi gặp phải chuyện không giải quyết được thì môn chủ mới ra tay.
Nói rồi Kinh phó môn chủ lại nhìn về phía Lăng Tiêu Tiêu: “Tại sao lại nói chuyện với Lý thiếu như vậy, không biết lớn nhỏ, một điểm cũng không biết phân tấc! Còn không mau xin lỗi Lý thiếu, đừng quên phân phó của môn chủ!”
“Ta......”
Lăng Tiêu Tiêu rất muốn nổi giận, nhưng vẫn nhịn xuống.
Xem gia hỏa này đẹp trai như vậy, xin lỗi thì xin lỗi a!
“Xin lỗi.”
Lăng Tiêu Tiêu không lạnh không nhạt nói.
“Không có thành ý, ta cũng không nhận.”
Lý Thanh Trạch bất vi sở động.
“Ngươi......”
Lăng Tiêu Tiêu bực bội, cho tới nay tỷ tỷ đều chiếu cố nàng rất tốt, nàng đã lúc nào nhận qua loại ủy khuất này đâu.
“Xin lỗi!!!”
Lăng Tiêu Tiêu oán hận nói.
“Còn chưa đủ, thái độ này ngươi giống như là đang nói xin lỗi sao?”
Lý Thanh Trạch nằm ở trên giường bệnh, nắm một nắm hạt dưa bắt đầu cắn.
Gia hỏa này, dáng dấp rõ ràng đẹp trai như vậy, tại sao lại hèn mọn như vậy chứ!
Lăng Tiêu Tiêu quả thực là muốn cắn chết hắn.
“Ta xin lỗi......”
Lăng Tiêu Tiêu tận lực làm cho ngữ khí của mình ngữ khí mềm ra.
Nhưng Lý Thanh Trạch vẫn giả vờ một bộ dáng vẻ không nghe thấy.
“Lý thiếu, vừa rồi thái độ của Tiêu Tiêu thật sự không đúng, ngươi đại nhân đừng chấp nhất với tiểu nhân, ta thay nàng xin lỗi ngươi......”
Nhìn thấy dáng vẻ ủy khuất của muội muội, Lăng Yên Hàn ở một bên nhíu nhíu mày, đứng ra mở miệng nói.
A ——
Mắt Lý Thanh Trạch lộ ra nghiền ngẫm.
Tỷ tỷ này rất che chở muội muội nha!
Lý Thanh Trạch đột nhiên nghĩ đến một chuyện thú vị, nghĩ nghĩ nói: “Được, vậy ta liền tha lỗi cho nàng.”
“Đa tạ Lý thiếu!”
Kinh phó môn chủ ở một bên nhẹ nhàng thở ra, vội vàng lên tiếng.
Lý Thanh Trạch khoát tay áo, tùy ý nói: “Cái chuyện thiếu cũng bù lại rồi, còn có chuyện gì sao?”
“Là như vậy Lý thiếu, đối với chuyện tối ngày hôm qua, môn chủ cũng cảm thấy rất có lỗi, cho nên ngoại trừ đặc biệt phân phó ta dẫn các nàng đến xin lỗi ngài, còn phân phó để các nàng lưu lại bên người ngài bảo vệ ngài, xem như Ám Môn chúng ta đền bù......”
Kinh phó môn chủ bổ sung.
“Đền bù?”
Lý Thanh Trạch cười cười.
Này thì đúng như trong kịch bản. Ám môn thật sự an bài như vậy.
Để cho đôi tỷ muội này lưu lại bên cạnh Lý Thanh Trạch, xem như bảo vệ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ đối phó với Diệp Thần thì lại trở lại Ám Môn.
Bất quá đó là sau khi hắn xuất viện a.
Chẳng lẽ kịch bản lại đến trước thời hạn?
“Nhưng mà hai người bọn họ tối hôm qua đều không bảo vệ được ta, Ám Môn các ngươi thật sự để các nàng tới bảo vệ ta, có hữu dụng không?”
Lý Thanh Trạch ngoài mặt vẫn phải chất vấn thực lực của hai tỷ muội này một phen.
Nhưng nghe được lời nói của Lý Thanh Trạch, Lăng Tiêu Tiêu lập tức liền không vui.
Tối hôm qua nếu không phải nàng và tỷ tỷ cố ý nhường thì Diệp Thần làm sao có thể là đối thủ của các nàng?
Bất quá lần này Lăng Tiêu Tiêu không tiếp tục nói đi ra.
Chỉ là rất bất mãn liếc Lý Thanh Trạch một cái.
“Khụ khụ, Lý thiếu yên tâm, hai người bọn họ đã coi như là cao thủ đứng đầu Ám Môn, nếu như các nàng không bảo vệ được ngài, vậy Ám Môn chúng ta cũng thật sự không có cách nào......”
Kinh phó môn chủ không nói đầy đủ lời ra nhưng đây đã là phương sách tận lực mà Ám Môn bọn hắn có thể đền bù.
Cũng không thể.
Trực tiếp thỉnh môn chủ ra tay a?
“Tốt a, vậy cứ để các nàng ở lại đây đi.”
Lý Thanh Trạch một bộ bộ dáng không vui.
Lăng Tiêu Tiêu thấy vậy thì rất tức giận, ngay cả tỷ tỷ Lăng Yên Hàn tính tình lạnh nhạt cũng bất mãn với thái độ này của Lý Thanh Trạch.
Bất quá nghĩ đến mệnh lệnh của môn chủ, cũng không thể kháng cự.
“Nếu đã như thế, vậy ta trước hết cáo từ.”
Gặp Lý Thanh Trạch không truy cứu nữa, Kinh phó môn chủ thở dài một hơi, sau đó rời đi.
Còn Lăng Yên Hàn và Lăng Tiêu Tiêu hai tỷ muội này tất nhiên là ở lại.
Nhưng đối mặt với Lý Thanh Trạch, hai tỷ muội này đều không cho cái sắc mặt tốt.
Đứng ở một bên cũng không nói chuyện.
Hắc!
Nằm ở trên giường bệnh, vừa rồi Lý Thanh Trạch vốn là bị Tần Khanh trêu chọc một chút, rất tức giận.
Bây giờ thấy dáng vẻ này của hai tỷ muội này, trong nháy mắt lại càng khó chịu!
Hắn còn trị không được các nàng đúng không.
“Ngươi, đỡ ta đi phòng vệ sinh!”
Lý Thanh Trạch chỉ Lăng Yên Hàn nói.
“Đi phòng vệ sinh?”
Lăng Yên Hàn nhíu nhíu mày!
“Xin lỗi, chức trách của bọn ta chỉ là bảo hộ ngươi, không cần phải làm những chuyện này.”
Lăng Yên Hàn trực tiếp cự tuyệt.
Tốt.
Rất tốt.
Có tính khí.
Ta thích.
Lý Thanh Trạch lập tức liền không vui: “Ngươi không đỡ ta đi, vạn nhất ta xảy ra chuyện gì trong phòng vệ sinh, ngươi lấy cái gì bảo vệ ta?”
“Ngươi!”
Lăng Yên Hàn lập tức liền á khẩu.
Hỗn đản này, nói cũng rất có lý a!
Cắn răng, dù là cực kỳ không tình nguyện nhưng Lăng Yên Hàn vẫn đỡ Lý Thanh Trạch đi phòng vệ sinh.
Còn Lăng Tiêu Tiêu da mặt mỏng thì chờ tại phòng bệnh, không cùng đi.
Đến cửa phòng vệ sinh, Lăng Yên Hàn buông lỏng Lý Thanh Trạch ra, lạnh lùng nói: “Ngươi đi vào đi, ta ở chỗ này chờ, sẽ không xảy ra chuyện gì.”
“Ngươi không thấy chân ta không tiện sao, ngươi không dìu ta làm sao ta đi vào?”
Lý Thanh Trạch đùa nghịch vô lại.
“Nếu như ngươi nhất định muốn ta dìu ngươi đi vào, vậy ta tình nguyện trở về tiếp nhận sự trách phạt của môn chủ, cũng sẽ không đáp ứng.”
Lăng Yên Hàn lạnh lùng cự tuyệt, đây là ranh giới cuối cùng.
“Phải không?”
Lý Thanh Trạch vui vẻ, mở miệng nói: “Chuyện tối ngày hôm qua, các ngươi cố ý để Diệp Thần vào phòng a?”
“Ngươi có ý tứ gì?”
Lăng Yên Hàn nhíu nhíu mày.
“ý tứ ngay câu nói, ngươi chẳng lẽ cho rằng ta cái gì cũng không biết sao?”
Thần sắc Lý Thanh Trạch thay đổi, bộ dáng hoàn khố thường ngày trong nháy mắt thành lạnh nhạt.
“Đương nhiên, chuyện này ta cũng không có ý định truy cứu, bất quá ta lại nghĩ đến một chuyện khác, ngươi có lẽ sẽ cảm thấy hứng thú hơn......”
“Ngươi nói xem, nếu như Tiêu gia ở đế đô biết, trước kia Lăng gia bị hủy diệt, kỳ thực còn một đôi tỷ muội còn sống sót thì sẽ phản ứng như thế nào?”
Tiêu gia?
Khuôn mặt Lăng Yên Hàn đại biến, nhìn chòng chọc vào Lý Thanh Trạch, mặt mũi tràn đầy không thể tin được.
Liên quan tới thân thế của nàng và muội muội của mình, ngay cả môn chủ cũng không biết.
Tên trước mắt này.
Hắn...... Hắn tại sao lại biết!