Nghe được lời nói của Kinh phó môn chủ, Lý Thanh Trạch nhẹ nhàng trả lời: “Được, ta đã biết.”
Xem ra buổi tối hôm nay không tắm rửa được rồi.
“Thiếu gia, ngài muốn ra ngoài sao?”
Tiểu Ảnh cùng Tiểu Linh đi lên phía trước, trong tay còn cầm khăn tắm, nhìn thấy Lý Thanh Trạch muốn đi, không khỏi hỏi.
“Ừm.”
Lý Thanh Trạch gật đầu một cái.
Không có cách nào, thiếu gia cũng không muốn đi nha.
Đêm hôm khuya khoắt rồi cũng không quá đáng như vậy chứ!
............
Lý Thanh Trạch lái xe đến cửa một khách sạn.
Sau lưng còn một chiếc xe thương vụ màu đen đi theo sau, là vệ sĩ của hắn.
Mà tại cửa khách sạn có một người trung niên mặc áo bào đã đợi rất lâu, nhìn thấy Lý Thanh Trạch xuống xe, vội vàng tiến lên nghênh đón.
“Lý thiếu!”
Người trung niên mặc áo bào này chính là Kinh phó môn chủ của Ám Môn.
“Ừm, Kinh phó môn chủ từ khi chia tay đến giờ vẫn khoẻ a.”
Lý Thanh Trạch cười lên tiếng chào.
Mặc dù đối phương chỉ là phó môn chủ, nhưng bây giờ đa phần sự vụ của Ám Môn trên thực tế đều là do hắn xử lý.
Còn môn chủ của Ám Môn thật ra là một nữ nhân.
Hơn nữa còn là một trong những nữ chính.
Bất quá vẫn là rất thần bí.
Ám Môn này thì nàng cũng không có để ở trong lòng, chỉ là một thế lực tiện tay lập nên tại Giang Thành mà thôi, mục tiêu chân chính của nàng là cả Hạ quốc.
Đương nhiên, đó là kịch bản rất lâu sau đó .
Lúc đó thì Lý Thanh Trạch cũng đã diễn xong rồi nên cũng không có quan hệ gì với hắn.
“Ha ha, Lý thiếu khách khí!”
Kinh phó môn chủ khách sáo một câu, dẫn theo Lý Thanh Trạch đi về hướng bên trong khách sạn.
Rất nhanh liền đã đến cửa một căn phòng.
Mở cửa phòng ra, đi vào, liền nhìn thấy một nữ nhân xinh xắn mặc váy màu làm bao trọn cặp mông nảy nở đang hôn mê nằm ở trên giường.
Chính là Liễu Băng Nhi.
Mà ở trong phòng còn có hai nữ nhân mặc áo đen, dung mạo xinh đẹp.
So sánh với Liễu Băng Nhi thì dung mạo hai người cũng không thua kém chút nào.
Hơn nữa một mắt cũng có thể nhìn ra được hai nữ tử này là chị em.
Nhìn thấy hai người này, Lý Thanh Trạch cũng không ngoài ý muốn.
Hắn cũng có ấn tượng đối với hai nữ nhân này.
Bởi vì hai nữ nhân xinh đẹp với khuôn mặt lạnh này là chị em, bất quá cũng không phải là song sinh, nhưng tuổi của hai người chênh lệch cũng không lớn.
Tỷ tỷ tên là Lăng Yên Hàn, 26 tuổi.
Muội muội gọi là Lăng Tiêu Tiêu, 24 tuổi.
Chỉ là hai nữ nhân này mặc dù dung mạo xinh đẹp, nhưng ở trong kịch bản cũng không phải là nữ chính.
Ân, nói như thế nào đây?
Hai nữ nhân này là người của Ám Môn, hoặc đúng hơn mà nói thì là người của môn chủ Ám Môn.
Dưới tình huống Lý Thanh Trạch dùng tiền để Ám Môn ra tay đối phó với Diệp Thần, Ám Môn ba lần bảy lượt cố gắng đối phó với Diệp Thần nhưng chơi không lại Diệp Thần.
Ở trong quá trình này thì Lăng Yên Hàn và Lăng Tiêu Tiêu này cũng thường xuyên giao thủ với Diệp Thần.
Nhưng cũng đánh không lại Diệp Thần.
Cuối cùng môn chủ của Ám Môn ra tay nhưng lại bởi vì cảm thấy thiên phú của Diệp Thần không tồi, thế là coi trọng Diệp Thần.
Cảm thấy Diệp Thần là một nhân tài, muốn chiêu mộ về dưới trướng nàng.
Kết quả là môn chủ của Ám Môn liền thuận lý thành chương trở thành một trong những nữ chính.
Còn đôi tỷ muội Lăng Yên Hàn và Lăng Tiêu Tiêu này.
Vốn là theo lấy tính tình của nhân vật chính Diệp Thần, tất nhiên là bất kỳ một nữ nhân dáng dấp xinh đẹp nào cũng sẽ không bỏ qua.
Nhưng mà a, về phía sau của quyển tiểu thuyết này, có lẽ là cẩu tác giả viết quá nhiều nữ chính nên quên mất hai chị em xinh đẹp này.
Nên mãi đến cuối kịch bản thì các nàng cũng không có thêm phần diễn nào nữa.
Cũng chính là lỗ hổng làm nhiều độc giả căm giận cẩu tác giả đến tận xương tuỷ.
Cho nên nghiêm túc mà nói thì đôi tỷ muội này không tính là nữ chính, chỉ có thể là một đôi nữ phụ mà thôi.
“Lý thiếu, ngài yên tâm, là hai người bọn họ bắt Liễu Băng Nhi , tuyệt đối không có người nào khác chạm qua......”
Nhìn thấy Lý Thanh Trạch không nói chuyện, Kinh phó môn chủ vội vàng giải thích.
“Ha ha, Kinh phó môn chủ hiểu lầm rồi, các ngươi làm việc, ta tất nhiên yên tâm.”
Lý Thanh Trạch cười nói.
Kinh phó môn chủ nhẹ nhàng thở ra, một mặt nịnh nọt nhìn về phía Lý Thanh Trạch: “Lý thiếu thật tốt hưởng thụ, ta trước tiên cáo từ.”
Nói xong.
Ánh mắt lại nhìn về phía Lăng Yên Hàn cùng Lăng Tiêu Tiêu, nhắc nhở nói: “Hai người các ngươi ở lại nơi này bảo vệ Lý thiếu thật tốt, nhớ kỹ, không cho bất luận kẻ nào quấy rầy đến Lý thiếu!”
Nghe được lời nói của Kinh phó môn chủ, Lăng Yên Hàn và Lăng Tiêu Tiêu nhíu nhíu mày.
Vốn là làm loại sự tình này làm cho các nàng cảm thấy rất trơ trẽn, bây giờ còn bảo bọn nàng ở lại nơi này bảo vệ gia hỏa này, các nàng làm sao có thể đồng ý!
“Xin lỗi, chúng ta cự tuyệt.”
Hai nữ không khách khí nói.
Ở bên trong Ám Môn, ngoại trừ mệnh lệnh của môn chủ thì mệnh lệnh của ai các nàng cũng sẽ không quan tâm.
“Các ngươi chắc chứ, đây là mệnh lệnh của môn chủ!”
Kinh phó môn chủ nhíu nhíu mày, rõ ràng rất nóng giận.
Hai nữ nhân này, rõ ràng thực lực rất mạnh nhưng lại không nghe lệnh của hắn.
Nếu không thì có hai nữ nhân này ra tay, địa vị của Ám Môn tại Giang Thành chắc chắn có thể nâng cao một bước.
“Được rồi, bọn ta đã biết.”
Lăng Yên Hàn cùng Lăng Tiêu Tiêu cắn răng đồng ý.
“Nhớ kỹ, tuyệt đối không được đắc tội Lý thiếu!”
Kinh phó môn chủ giao phó một phen, sau đó liền rời đi.
Thế là trong gian phòng liền chỉ còn lại có Lý Thanh Trạch, Liễu Băng Nhi đang hôn mê cùng với đôi tỷ muội này.
“Các ngươi nhất định phải ở trong này nhìn sao?”
Lý Thanh Trạch nhìn hai nữ một mắt, khuôn mặt Lăng Yên Hàn cùng Lăng Tiêu Tiêu lập tức đỏ lên.
-
-
-
-
-
Đừng quên những thao tác khi đọc xong chương a🤟🤟