Chương 50: Cán Cân Sự

Chấp Pháp Viện

Đây là một tổ chức chuyên xử lý những ai vi phạm luật lệ, quy luật của Nhân Tộc. Chuyên thẩm vấn các tội phạm, tội đồ của Nhân tộc.

Bên trong Chấp Pháp Viện bao gồm một Tối Thượng Chấp Pháp Giả sở hữu tu vi Nửa Bước Phong Vương cùng Ba Chấp Pháp Giả tu vi nghe đồn đều đạt tới Cửu Giai.

"Thiên quốc chấp pháp giả, xin hãy đợi chút."

Ngay lúc này một giọng nói vang lên, cổ áp lực đè lên người Thánh Vũ, một người chắn trước mặt hắn, người này không ai khác ngoài Thánh Nguyệt cha của hắn.

"Thánh Nguyệt đường chủ có việc gì?" Thiên Quốc đáp.

"Xin hỏi, ngài có việc cần gặp con trai ta là việc gì? Có thể hỏi ngay tại đây không."

Chắn trước mặt Thánh Vũ, Thánh Nguyệt lớn tiếng nói.

"Thánh Nguyệt đường chủ xin yên tâm, ta chỉ là có một tí việc muốn hỏi riêng quý công tử, ngài không cần lo lắng." Thiên Quốc lạnh giọng nói.

"Nếu như ta muốn ngài nói tại đây thì sao?" Thánh Nguyệt lớn tiếng đáp.

Nhìn thấy tình hình có vẻ không được như mình muốn, Thiên Quốc khẽ thở dài một tiếng, tiếp đó tựa như đã làm ra quyết định. Giơ một ngón tay ra trước mặt, tiếp đó khẽ nói.

"Lãnh Địa Khai Mở, Cán Cân Sự Thật."

Trong nháy mắt, hai người Thiên Quốc cùng Thánh Vũ đồng thời biến mất trước mắt tất cả mọi người. Đồng thời đột nhiên xuất hiện một quả cầu nhỏ màu đen.

"Là Lãnh Địa Khai Mở?! Tên khốn đó hắn dám." Thánh Nguyệt lập tức nhận ra.

Khuôn mặt ông hiện rõ vẻ tức giận, lớn tiếng quát.

Khi đạt tới Cửu Giai có thể Khai Mở Lãnh Địa để đem người khác dịch chuyển vào không gian bên trong cơ thể. Người bên ngoài nếu muốn tiến vào không gian đó, cần phải xé rách không gian để tiến vào bên trong quả cầu đó.

"Thật đấy à? Đang yên đang lành gây thêm phiền phừc, xem ra mình phải tốn công rồi." Đường Trường Sinh thở dài một cái.

Tìm một vị trí không ai phát hiện, đôi mắt hắn chuyển sang "Chân Thực Nhãn", Tiếp đó cả người Đường Trường Sinh hòa vào trong không khí, không một ai có thể cảm nhận được bất cứ khí tức gì về hắn.

Tiếp đó tiến về phía quả cầu kia, từ bên trong đôi mắt bắn ra hai tia sáng màu trắng, một lổ hỏng không gian xuất hiện, hắn tiến vào bên trong rồi biến mất.

Lúc này bên trong không gian kia.

Khi vừa bị nhốt vào đây Thánh Vũ liền nhìn xung quanh, hắn đang đứng lơ lững giữa không trung, ở trước mặt hắn là một chiếc cân khổng lồ màu vàng kim cùng với Thiên Quốc đang đứng trước chiếc cân.

"Đây là cán cân sự thật, khi nó hướng về phía bên trái hạ xuống tức là ngươi đã nói dối, nếu nó hướng về phía bên phải hạ xuống tức là ngươi nói thật. Độ công bằng của nó là tuyệt đối, dù thân là người khai triễn như ta cũng không thể nào điều chỉnh.

Nếu cán cân hạ xuống phía bên trái tức là ngươi dã nói dối, ngươi sẽ phải chấp nhận án phạt của nó, một nguồn trọng lực khổng lồ sẽ đè ngươi xuống mặt đất, đè nát cơ thể ngươi."

Hắn giải thích cho Thánh Vũ nghe về cơ chế hoạt động của lãnh địa này.

Tiếp đó Thiên Quốc cất cao giọng lớn tiếng nói.

"Thánh Vũ ta hỏi ngươi một câu! Ngươi có phải gian tế của Thần Tộc hay đã tiếp nhận truyền thừa từ Thần Linh nào không!"

Khi lời vừa dứt, cán cân khổng lồ sau lưng hắn phát ra một âm thanh, một cổ sức mạnh quy tắc được khởi động.

"Ta kh..."

Khi Thánh Vũ muốn tìm cớ viện lý do để thoát thân thì phát hiện mình thất bại, một cổ sức mạnh quy tắc nào đó đã tác động lên hắn khiến hắn không thể nào nói dối.

Ngay khi hắn sắp muốn nói ra bản thân nhận phải truyền thừa từ Thiên Sứ Thần, thì đột nhiên một đôi mắt màu trắng khổng lồ xuất hiện sau lưng hắn. Sự xuất hiện của nó bất cứ ai cũng không nhận ra, không ai nhận ra rằng nó đã xuất hiện lúc nào.

Đôi mắt đấy hơi phát sáng, một cổ sức mạnh có cùng nguyên tắc nhưng ở đẳng cấp cao hơn vô số lần lãnh địa được phát ra, nó áp đảo quy tắc từ lãnh địa, cả lãnh địa bị đôi mắt đó hay nói đúng hơn là Đường Trường Sinh điều khiển.

"Ta không phải." Thánh Vũ lớn tiếng quát.

Tiếp theo đó hắn sững sờ đồng thời vô cùng khó hiểu, khi nãy rõ ràng cán cân sắp đưa ra phán quyết hạ về phía bên trái, thì đột nhiên hắn có thể nói dối được, đồng thời cán cân lại hạ về phía bên phải.

"Cái gì?!" Thiên Quốc lộ ra vẻ sững sờ.

Hắn quay đầu lại nhìn về phía sau, phát hiện cán cân đã hạ xuống phía bên phải, lời Thánh Vũ nói là chính xác.

"Là do ta nhìn lầm sao? Nhưng rõ ràng đôi cánh kia trông rất giống Thiên Sứ Tộc." Thiên Quốc khẽ nói.

Tiếp đó vì không suy nghĩ được nguyên nhân gì hắn liền thở dài, bản thân hắn không hề nghi ngờ về phán quyết của cán cân, vì cán cân này mang theo sức mạnh từ quy tắc "Sự Thật". Đứng trước "Sự Thật" không thể nào có sự giả tạo.

Tuy nhiên, hắn lại không biết "Sự Thật" chỉ có một, nhưng "Chân Thực" lại có vô số, đồng thời "Chân Thực" còn là quy tắc áp đảo trên "Sự Thật.". Không nói đến việc đó, "Cán Cân Sự Thật" lãnh địa này của Thiên Quốc cũng chỉ mang một ít sức mạnh từ quy tắc "Sự Thật."