Quay lại đấu trường.
Ngay lúc này Đường Trường Sinh hoá thành một tia sét lao về phía Địa Giáp Long, trên tay cầm theo một thanh kiếm màu xanh dương được tạo ra bởi Linh Lực.
Khi tới gần hắn cũng kiêm lên, nhưng phần giáp bao quanh cơ thể Địa Giáp Long rất cứng, không để lại cho nó một vết thương.
Ngay khi vừa vung kiếm xong, hắn liền hoá thành một tia sét lùi lại, tiếp đó lập đi lập lại nhiều lần ở nhiều hướng.
Số lượng thanh kiếm được ngưng tụ trên mặt đất ngày càng nhiều, mỗi khi vung kiếm xong hắn liền vứt cây củ tạo cây mới.
Bị tấn công nhiều lần, cuối cùng Địa Giáp Long bộ giáp bao quanh người nó cũng hiện lên vết nứt. Thấy vậy nó liền tức giận gào lên đạp mạnh chân xuống mặt đất.
Từ bên dưới mặt đất vô số cây gai mọc lên, chúng đồng thời bay về phía Đường Trường Sinh. Thấy vậy hắn liền định tạo ra phi kiếm chống lại.
Tuy nhiên, tử xa Hoắc Hàn Nhi chạy tới, nàng truyền Linh Lực vào lưỡi kiếm, vung kiếm lên chém ra một luồng hàn khí đóng băng những cây gai kia.
“Cùng lên nhé?”
Hoắc Hàn Nhi nhìn sang Đường Trường Sinh mỉm cười nói.
Thấy vậy hắn khẽ gật đầu biểu thị đồng ý.
Thế là cả hai người đồng thời lao về phía Địa Giáp Long, lần lượt tấn công hai hướng đối nghịch nhau khiến nó không thể nào phòng ngự được, vừa quay sang Đường Trường Sinh thì hắn liền lui về sau, nhân cơ hội Hoắc Hàn Nhi liền vung kiếm và cũng ngược lại.
Cuối cùng nó tức giận gào lên, một cơn động đất dữ dội xuất hiện, đất đá xung quanh bán kính 100m đều bị nứt vỡ, từ những khe nứt xuất hiện ánh sáng màu vàng nhạt.
“Không ổn né mau!”
Tựa như đã đoán được nó là gì, Đường Trường Sinh quát lớn.
Cả người hắn hoá thành một tia sét một tay nắm lấy tay Hoắc Hàn Nhi, một tay xách cổ Thánh Vũ mà chạy ra xa 100m.
Từ bên dưới chân Địa Giáp Long, mặt đất xung quanh 100m sau khi rung chấn một hồi thì phát nó tạo ra một vụ nổ liên hoàn.
Khi vụ nổ kết thúc, Hoắc Hàn Nhi nhìn sang Đường Trình Sinh nói.
“Chúng ta nên tiếp tục không?”
Nghe vậy Đường Trường Sinh lắc đầu, hắn mỉm cười nói.
“Đủ rồi.”
“Đủ rồi?”
Thánh Nguyệt cùng Hoắc Hàn Nhi đồng thời kêu lên, lời này của hắn khiến hai người họ khó hiểu.
Chỉ thấy Đường Trườn Sinh chỉ vào Địa Giáp Long nói.
“Tuyệt chiêu vừa rồi là Đại Địa Bạo Phát, khiến mặt đất nứt vỡ tạo ra một cơn địa chấn, tiếp đó phát nổ tạo ra vô số vụ nổ liên tiếp ngang với 10 quả tên lửa cấp C.”
Lời này vừa dứt hai người Thánh Vũ cùng Hoắc Hàn Nhi không khỏi hơi rung lên.
Nhân loại sinh tồn đến bây giờ trừ sức mạnh còn trí khôn, loài người đã chế tạo ra các vũ khí như bom sa hoàng, nguyên tử, người máy khổng lồ, Khải giáp,…
Trong đó tên lửa được chia làm từ cấp E đến SSS, cấp SSS mang ý nghĩa là vũ khí diệt thế cùng chết cùng sinh, đủ súc phá huỷ cả một thế giới ba chiều. Tên lửa cấp C đủ sức phá hủy cả một thị trấn.
Dù là Tam Giai nhưng cũng chỉ miễn cưỡng chống được các tòa nhà sụp đổ. Muốn chống lại tên lửa cấp C cần Tứ Giai.
Lúc này Đường Trường Sinh không khỏi lộ ra chút bất ngờ.
“Nên nói các cậu may mắn nhỉ? Địa Giáp Long này dù lực phá hoại cao nhưng phạm vi kỹ năng thì thấp thật, khả năng cao nó tập trung vào phòng ngự.”
Nói xong hắn cũng khẽ cười một cái.
“Nhưng, tôi phải thừa nhận nhờ vận may tốt nên chúng ta thắng chắc rồi nhìn đi.”
Nghe vậy hai người nhìn sang Địa Giáp Long, chỉ thấy có vô số vết nứt xuất hiện trên người nó.
Thấy cảnh này hai người đồng thời ngạc nhiên. Tựa như đã sớm nhìn ra bọn họ sẽ ngạc nhiên, Đường Trường Sinh liền giải thích.
“Đại Địa Bạo Phát khi dùng sẽ không thể duy chuyển, nó bắt buộc phải ở lại cùng nhận sát thương với địch nhân. Nên nói con Địa Giáp Long này tự mình hại mình.”
Nói xong Đường Trường Sinh búng tay một cái rồi nói.
"Nên đến lúc kết thúc trò chơi này rồi."
Từ xung quanh đấu trường, những thanh kiếm được chế tạo từ Linh Lực của hắn bay lên, có đến hàng trăm không nên nói là có đến hàng ngàn thanh Linh Kiếm ở bốn hướng.
Ngay lúc này Đường Trường Sinh liền giải thích mọi việc.
"Lớp vỏ của Địa Giáp Long rất cứng, nên từ nãy đến giờ tôi chỉ đang khiêu khích nó, chờ đợi nó sử dụng Đại Địa Bạo, nhân thời cơ lấy mạng nó"
Nói xong hắn búng tay một cái, hàng ngàn thanh kiếm từ bốn phía đồng thời bay về phía Địa Giáp Long.
Ngay lúc này Đường Trường Sinh không quên bổ sung thêm một câu.
"À quên nói, đừng chạy cơ thể ngươi đã bị ta đánh dấu bằng Linh Lực của mình, ngươi không thể nào chạy thoát. À mà ngươi bây giờ đã sức cùng lực kiện rồi, ngoan ngoãn chịu chết đi nhé."
Khi vừa nói xong hàng ngàn thanh kiếm từ bốn phía bay về phía cơ thể Địa Giáp Long, tấn công từ bốn phía nó không thể nào chạy được, chỉ có thể dùng cơ thể chống cự. Nhưng nếu là thời sung sức còn có thể, lúc này bộ giáp của nó đã sắp vỡ.
Hàng ngàn thanh kiếm cứ như đang nhắm vào một bao cát đồng loạt lao về phía Địa Giáp Long, bộ giáp bao phủ cơ thể nó dần dần hiện lên nhiều vết nứt lớn, cuối cùng vỡ tung. Cơ thể Địa Giáp Long bị hàng ngàn thanh kiếm xuyên qua, mất mạng tại chổ.
Nhìn cơ thể Địa Giáp Long bị hàng ngàn thanh kiếm xuyên qua, cả người dính đầy máu của bản thân. Hai người Thánh Vũ, Hoắc Hàn Nhi cuối cùng cũng thở phào.
Nhưng vào lúc này mây đen mịt mù, từ trên bầu trời một tia sét đánh xuống trực tiếp đánh nát cơ thể Địa Giáp Long ngay cả tro cũng không còn.
"Đường Trường Sinh, dù sao nó cũng chết rồi cũng không nên...."
Nhận ra đòn này là của ai, Thánh Vũ nhìn sang Đường Trường Sinh nói. Nhưng còn chưa hắn nói xong thì Đường Trường Sinh liền đáp.
"Không thể nhìn nó tử vong mà rời đi, tốt nhất nên phá hủy linh hồn cho nó không thể siêu thoát, hoặc ít nhất là đánh nát cơ thể thành tro bụi. Cách làm này của tôi dù theo hướng cậu khá cực đoan, nhưng đó là cách làm tốt nhất."
Từ trên cao quan sát mọi thứ, Diệp Vũ Đồng tán thưởng với lời này.
"Tên nhóc này nói đúng, cậu nhóc tên Thánh Vũ này vẫn là quá không trải đời, Ma Thú đã đối xử Nhân Tộc chúng ta thế nào, còn thảm hơn những gì Đường Trường Sinh làm."