Chương 10: Quy Tác Khảo Nghiệm Vòng Hai

“Trò chơi này quy tắc như sau. Thông qua quan sát tôi đã đoán được đại khái con đường mỗi người lựa chọn.

Như các cậu thấy tôi đi theo con đường Ma Pháp Sư, cậu Thánh Vũ đây là con trai của Thánh Nguyệt Đường Chủ Đại Nhân vậy chi là Kỵ Sĩ. Còn Hoắc Hàn Nhi tiểu thư đây được Đường Chủ Thiên Sát Đường thu nhân, vậy chi là Sát Thủ.

Một tổ đội gồm Ma Pháp Sư có khả năng khống chế, đánh từ xa, hỗ trợ. Một Kỵ Sĩ khả năng cầm chân kẻ địch, vừa công vừa thủ được, một sát thủ nhân thời cơ đánh đòn chí mạng kết liễu đối phương, một tổ đội hoàn hảo”

Nghe được lời suy luận này, khuôn mặt Thánh Vũ lộ rõ vẻ ngạc nhiên.

“Anh ta chỉ hơn mình 2 tuổi? Cách nhau về khả năng quan sát, phán đoán có chút lớn à”

Lúc này Đường Trường Sinh đưa ra một thỉnh cầu.

“Nếu hai người không phiền, có thể để tôi chỉ huy đội của chúng ta được chứ?”

Nghe vậy hai người Thánh Vũ, Hoắc Hàn Nhi thời sững sờ, họ quay đầu nhìn nhau một cái, sau đó suy ngẫm một lúc lâu thì đồng ý.

Nhìn thấy cảnh này Đường Trường Sinh khẽ cười một cái.

Thời gian chuẩn bị cho từng nhóm dường như kết thúc, âm thanh Bạch Đồng một lần nữa vang lên.

“Tổng cộng có năm vòng, nếu các ngươi trụ được năm vòng sẽ nhận được thành tích tối đa.”

Khi nàng vừa nói xong, cánh cửa ở phía đối diện của từng đội bên trong đấu trường, nó mở ra.

Từ bên trong nó một con gấu có chiều cao 10m, bộ lông màu nâu, phần lông cổ, hai tay được bao phủ bởi ngọn lửa.

Khi vừa nhìn thấy nó bất cứ ai đều lâm vào tư thế sẵn sàng chiến đấu.

Bên phía Thánh Vũ, khi nhìn thấy nó liền chuẩn bị lao lên nhưng bị Đường Trường Sinh chặn lại.

“Nên phân tích Ma Thú trước khi đối đầu.”

Tiếp đó đối phương nhìn con gấu kia một vài giây, liền đoán ra được nó là gì.

“Tam Giai Sơ Kỳ Ma Thú, nó có tên là Liệt Diễm Hùng, chiều cao 10m, vận tốc trung bình 100m/s, có khả năng phun ra ngọn lửa hàng trăm độ C, lực tay có thể dễ dàng phá hủy cả một toà tháp.”

Nói xong Đường Trường Sinh liền đưa ra chiến thuật.

“Thánh Vũ sử dụng chức năng thiên về phòng thủ câu thời gian, Hoắc Hàn Nhi duy chuyển xung quanh tranh thủ cơ hội một đòn chí mạng.”

Lời vừa dứt hai người Thánh Vũ cùng Hoắc Hàn Nhi liền gật đầu làm theo.

Chỉ thấy từ trên tay Thánh Vũ xuất hiện một thanh kiếm, một chiếc khiên. Cậu nhảy lên trời vung ra một nhát kiếm từ trên xuống.

Nhưng Liệt Diễm Hùng chỉ giơ một tay lên liền dễ dàng chặn được rồi hất văng hắn ra xa.

“Cơ thể nó cứng thế sao?”

Khuôn mặt Thánh Vũ lộ ra biểu cảm sững sờ.

Ngay lúc còn chưa kịp phản ứng, Liệt Diễm Hùng liền há miệng ra, bên trong cái miệng chưa đựng răng nanh sắc nhọn của nó chứa đựng một ngọn lửa, nó phun về phía Thánh Vũ.

Thấy vậy Thánh Vũ liền quát.

“Quang Chi Thuẩn!”

Chiếc khiên bên tay trá Thánh Vũ phát sáng, giơ nó trước ngực tạo ra một chiếc khiên bằng Linh Lực màu vàng nhạt chắn trước người, thành công ngăn lại ngọn lửa.

“Tốt để cho chắc ăn đến lượt tôi rồi.”

Đứng từ xa quan sát Đường Trường Sinh hài lồng gật đầu.

Chỉ thấy đối phương búng tay một cái.

Một đám mây màu đen có diện tích 3m xuất hiện trên đài Liệt Diễm Hùng, đám mây đánh xuống một tia sét lao về phía cơ thể Liệt Diễm Hùng.

Chưa kịp phản ứng gì, Liệt Diễm Hùng trực tiếp nhận lấy đòn tấn công, toàn thân bị sấm sét giật cho tạm thời mất ý thức hai giây.

Chỉ chờ có thế Hoắc Hàn Nhi nhảy lên cao, rút thanh kiếm đeo bên hông ra nhẹ nhàng lướt qua Liệt Diễm Hùng, trực tiếp cắt đứt cái đầu nó thành công.

“Tốt lắm!”

Khi chứng kiến đầu Liệt Diễm Hùng bị cắt đứt, khuôn mặt Thánh Vũ lộ ra vẻ vui mừng, tiếp đó liền ngồi xuống đất nghỉ ngơi.

Đang từ trên cao quan sát Bạch Đồng, nàng nhìn xem Đường Trường Sinh giọng nói có chứa khen thưởng.

“Không tồi, với tu vi Tứ Giai Sơ Kỳ có thể dễ dàng giết Liệt Diễm Hùng nhưng lại chọn cách hợp tác. Đây là muốn thông qua hợp tác để tổ đội càng ngày càng hoàn hảo, xem ra đã đoán được vòng ba là thi gì.”

Chỉ cần người thông minh có thể nhìn ra, Đường Trường Sinh cho Thánh Vũ tiến lên phân tán sự chú ý Liệt Diễm Hùng vào Thánh Vũ.

Tiếp đó nhân cơ hội nó không để ý dùng sâm sét đánh bất ngờ, khiến cho nó bị tê liệt cũng mất ý thức hai giây, thời gian này đủ Hoắc Hàn Nhi lấy đầu nó.

[Ba mươi phút sau]

Sau khi trải qua ba mươi phút kết thúc lượt một, cánh cửa tiếp tục mở ra lần nữa. Một tia sét từ bên trong cánh cửa phóng ra ngoai

“Nó là?”

Thánh Vũ tập trung cao độ nhìn xem tia sét, dù không bằng tốc độ sấm sét 300 000ms, nhưng nó cũng bằng được 1/300.

Tam Giai có tốc độ trung bình từ một trăm đến bốn trăm mét/s, nếu ai chủ tu tốc độ thì là một ngàn mét/s

Chỉ thấy tia sét đó duy chuyển xung quanh ba người, cuối cùng cũng dừng lại ở cách cả ba không xa lộ ra nguyên hình.