Chương 4: Phát tiết

Sau khi đi ra ngoài Thiên Minh vẫn còn bực tức trong lòng hôm nay hắn sẽ đi uống rượu lái xe quành ra ngoài tên trung niên nam nhân vừa nãy nhìn thấy Thiên Minh bước ra thì không còn ngăn cản nữa. Hắn là người thông minh nên biết gì nên làm cái gì không nên làm nhưng khi Thiên Minh đi ngang qua hắn vẫn còn cảm thấy run sợ trong lòng cúi gằm mặt xuống.

Lái xe đến quán bar ở trong thành phố Thiên Minh đi vào trong

Sát Khí của hắn nổi lên làm cho những người ở của quán bar phải tạt cả sang hai bên rìa nhường đường cho Thiên Minh đi.

-hắn là ai vậy. Người mới sao

-ta cũng không biết nhưng nhìn hắn thấy run sợ quá

-nhỡ hắn phá nơi này thì sao

-mau đi báo cho tiểu thư

Thiên Minh đang cật lực thu liễm lại sát khí 2 mắt của hắn vẫn lạnh và vô cảm như bình thường.

-Volka đỏ.

-tiên sinh đợi 1 lát

hắn ngồi trọn vẹn chỗ mà người ta có thể ngồi được 2 ghế nhưng nhìn thân hình lực lưỡng lại ngồi cái ghế bé tẹo ở quầy thì cũng không hay nhìn nó cứ dị hợm làm sao. Thiên minh cầm lấy cốc rượu đưa vào mồm uống một hơi rồi đứng lên làm cho nhân viên pha rượu trố mắt nhìn hắn

Hắn tu như nước lọc a liệu có cháy ruột không

-lấy cả chai này ra đây

-nhưng tiên sinh....

Chưa kịp nói xong câu

Bụp 1 chồng tiền đô la mệnh giá 100 usd dầy bịch xếp lên bàn

-đủ chưa

-thừa quá nhiều rồi tiên sinh. Tên phục vụ cúi đầu nói khi thấy hắn ném ra 1 cục tiền như vậy hắn chỉ muốn nhắc nhở Thiên Minh đây là loại rượu nặng nhưng Thiên Minh lại móc tiền ra đập trước mặt hắn làm cho hắn luống cuống quên đi nhắc nhở và cứ nhìn chằm chằm vào cục tiền bằng cả mấy năm hắn làm ở đây

-cho ngươi

-tên phục vụ cúi đầu cảm tạ rồi nhận lấy chỗ tiền thừa. Mặt hắn rạng rỡ cả lên hôm nay tiếp được thần tài may mắn rồi hắn hí hửng trong lòng.

Thiên Minh cầm lấy chai rượu đi vào một chiếc bàn trống ngửa cổ lên tu thì có mấy con ruồi bắt đầu làm phiền hắn

-đại ca có thể mời tiểu muội một ly được không

Một cô gái ăn mặc hở hang mặt trát đầy phấn uốn éo trước mặt hắn cứ như móc hết tất cả những gì mà cô ta có cho Thiên Minh xem

-Cút

-đại ca.... cô nàng õng ẹo ngồi xuống bên cạnh hắn

-lần cuối cùng. Cút

Sát khí của hắn vừa kìm chế giờ lại tuôn ra làm cho cô gái run lẩy bẩy đứng dậy và nhìn như sắp ngã luống cuống bò đi khi đã đi xa được một đoạn chạy mất hút như ma đuổi

-Dao tỷ, chỗ này nhạc lớn quá muội không quen, dao tỷ còn muội thì rất thích nơi này muội muốn nhảy nhảy nhảy cô gái mặc chiếc váy ngắn bắt đầu nhún nhún theo điệu nhạc. Được rồi vậy chúng ta đi uống chút gì đã rồi làm gì thì tính sau ta cũng mới lần đầu đến đây cả 3 cô gái mới lần đầu trốn nhà đi tới đây cả 3 còn háo hức đi xem quán bar là như thế nào cô gái ở giữa được gọi là Dao tỷ tên là Hàn Dao Dao. Còn cô gái bên trái mặc 1 chiếc váy ngắn đang nhún nhảy theo điệu nhạc là Hàn Điệp, còn cô gái đứng bên cạnh Dao tỷ là Hàn Phương cả 3 đều rất xinh đẹp rất đãy đà.

-Dao tỷ nhìn đằng kia xem Hàn Điệp chỉ về phía Thiên Minh đang ngồi Thiên minh đang châm 1 điếu thuốc ngồi hút rất trầm tư

Dao tỷ hắn là gấu hay là người vậy sao to hắn to như vậy cô gái vừa nhún nhảy vừa ghé sát vào tai của Hàn Dao Dao nói. Dao tỷ nhìn hắn đáng sợ quá là tiếng của Hàn Phương

Có gì phải sợ nhìn ta xem

Hàn Điệp mạnh rạn bước về phía Thiên Minh

Hàn Dao Dao và Hàn Phương cũng không kịp ngăn lại

-khi bước về phía Thiên Minh Hàn Điệp sững sờ vài giây

Cô đang nghĩ thầm trong lòng “má ơi sao hắn đẹp trai vậy, mặt Hàn điệp nóng lên”

-Soái ca ta muốn ngồi ở đây.

-Thiên Minh ngước mắt nhìn. Hàn Điệp hơi run lên

Thiên minh cầm chai rượu ngồi dậy đi sang một cái bàn trống khác hắn đứng lên so với cơ thể của Hàn Điệp Thì cũng như một con gấu với 1 con thỏ vậy

Hàn Dao Dao và Hàn Phương chạy lại chỗ Hàn Điệp.

-Điệp nhi muội làm gì vậy

-Hàn Điệp đỏ mặt lên rồi đập mặt vào giữa ngực của Hàn Dao Dao làm cho cô nàng dúi về sau vài bước. Tỷ tỷ hắn đẹp trai quá, đẹp trai quá muội thích muội thích hắn mất rồi....dao tỷ chúng ta mau ra làm quen đi, dao tỷ Hàn Điệp nhõng nhẽo.

-muội làm sao vậy

-Dao tỷ ta muốn yêu. Nói rồi ngước đầu dậy bước về phía Thiên Minh một lần nữa

Làm cho Hàn Dao Dao và Hàn Phương cũng phải chạy theo không thì lại xảy ra chuyện mất. Điệp nhi muội đứng lại đã..

-Soái ca ta lại muốn ngồi ở đây

-Biến

Hắn đang uống rượu và bắt đầu phát bực trơ lại con ruồi này lại bám theo hắn

-Hàn Điệp há hốc mồm. Hắn vừa nói ta biến cô bé khựng lại vài giây thường ngày làm giáo hoa ở trên trường luôn nhận được toàn những lời nhẹ nhàng của công tử nhà giàu, luôn được nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa bởi phụ mẫu đây là lần đầu tiên Hàn Điệp nhận được lời nói thậm tệ như vậy

-Hàn Điệp bực mình cô ngồi xuống bên cạnh hắn

-Ta không biến thì sao sau đó cầm chai rượu trên bàn của Thiên Minh tu 1 hơi như thách thức hắn nhưng khi uống xong hàn Điệp lịm người đi nằm vật ra ghế

- Hàn Dao Dao và Hàn Phương đi đến thì thấy Hàn Điệp đã nằm xuống bàn 2 mắt lim dim như đang chuẩn bị ngủ

- Điệp nhi. Hàn Dao vội chạy lại đỡ Hàn Điệp lên. Điệp nhi muội không sao chứ, Điệp nhi

Ngươi đã làm gì Điệp nhi. Hàn Dao Dao hỏi Thiên Minh giọng nói cũng đanh lại vài phần Thiên Minh đứng lên làm cho Hàn Dao Dao cũng Phải lui lại vài bước trước cơ thể của hắn

Hắn nhìn xuống, sau đó bỏ ra ngoài

-đứng lại tên kia, ta sẽ kiện ngươi cứ chờ đi Hàn Dao cũng mơ hồ nói ra. Thiên minh dừng lại một chút trên gương mặt cười lạnh rồi bước ra ngoài hắn chẳng nói lời nào đơn giản vì đàn bà luôn phiền phức

-bước ra ngoài cửa hai tên mặc bộ đồ đen chặn cửa hắn. Tiên sinh làm phiền một chút tiểu thư của ta muốn gặp tiên sinh

-Không gặp. Tránh ra

-làm phiền tiên sinh 1 tên trong đó dí 1 khẩu súng ngắn vào bụng Thiên Minh

Thiên Minh đột nhiên thấy hứng thú vài phần. “Lại có người mang được súng vào đây cơ à” thú vị.

-dẫn đường đi

Hai tên mặc đồ đen được huấn luyện chuyên nghiệp dẫn đường hắn ra sau khu vực quán bar đi vào trong 1 căn phòng ở phía sau quán bar trong một tầng dưới

-mời

-Thiên Minh từ tốn bước vào như đi trong phòng của mình.

-phạm Thiên Minh, 22 tuổi đang học đại học xxx, mồ côi cha mẹ được nhận vào nuôi tại trại trẻ mồ côi Thanh Hoa. Đang làm huấn luyện viên cho 1 câu lạc bộ tồi tàn, sống trong một trong nhà trọ mạt rệp, gia cảnh nghèo nàn. Ta nói đúng chứ tiếng nói của một nữ nhân vang lên sau bức rèm

-tìm ta có chuyện gì. Nói nhanh

Cũng chẳng có gì to tác ta chỉ muốn dạy dỗ ngươi một chút vào trong quán rượu ta chơi quy tắc ngầm thì cũng được nhưng ngang nhiên dùng thuốc mê thì không được. Vào quán rưọu của ta đã nghèo còn ra oai như vậy ta thấy nhức mắt.

-người đâu tháo 2 ngón út của hắn xuống trước.

một vài người áo đen từ bên trong nườm nượp chạy ra ngoài nhìn bọn chúng có cao có thấp nhìn như 1 đống tạp quân hỗn loạn vây quanh Thiên Minh. Hắn cười lạnh đứng dậy vặn người một chút cho ấm người lên rồi bắt đầu xông vào lũ người này toàn bộ bị hắn túm vào đầu sau đó ấn mạnh xuống sàn nhà như cầm một quả bóng ném xuống đất đầu bọn chúng nát ra như quả dưa hấu não và máu tung tóe khắp nơi

-lý thiếu gia, không dừng lại

-trần thiếu, dừng lại đi mà

-hu hu má ơi..gia gia tha cho con

-tha ch...o...

Bụp lại 1 cái đầu được tiếp xúc xuống nền nhà đầu nát bét như quả dưa hấu chưa kịp xin tha đã bị chết không thể chết hơn.

-má ơi gặp phải tên giết người rồi chạy mau có tiếng vang lên từ những tên áo đen đó tất cả bọn chúng không phải là những tên chuyên nghiệp. Tất cả đều là những công tử ca chuyên đóng giả làm xã hội đen để tạo niềm vui thú cho mình nhìn những người khác khi gặp bọn chúng run nẩy bẩy xin tha rồi lũ công tử ca chuộng trò này. Hắn để cho 1 người làm người đứng đầu sau đó khi dọa được mục tiêu thì xong vào đấm đá và cười sung sướng trong điên dại. Nhưng hôm nay tất cả đều chấm hết... từn người lần lượt nằm xuống thành những cái xác không đầu Thiên Minh lau vết máu trên mặt hắn nở 1 nụ cườ lãnh khốc. Nói:“lũ cặn bã”

Có tiếng run nẩy bẩy từ sau cái rèm Thiên Minh đi tới từng tiếng dày của hắn nện xuống nền nhà như từng tiếng trùy gõ vào lồng ngực người đang ngồi bên trong.

Vén cái rèm lên

-là một nữ nhân sao

Thiên Minh nở một nụ cười mà gương mặt dính đầy máu miệng nhếch lên như miệng của thằng hề thì chằng khác gì một ác ma. Máu dính đầy trên mặt hắn còn trên người cái áo ba lỗ cũng phủ toàn cái chất màu trắng giống như bã đậu nhưng đó chính là não của những tên vừa nằm xuống ở kia

- cô còn thiếu một chi tiết. Hắn nói rất nhẹ nhàng nhưng đầy lãnh khốc và mất nhân tính. Ta còn là một tên thích giết người

Trần Thiến Thiến cũng run lên bần bật từ lúc nghe thấy tiếng động những tiếng bụp bụp ở ngoài căn phòng máu văng lên hết rèm và những tiếng hét run rẩy làm cho Trần Thiến Thiến run lên và không bước chân ra của sau để chạy được.

Cô ta là tiểu thư của Trần gia con gái của ông trùm xã hội đen của thành phố này từ nhỏ đã được nuông chiều nên bây giờ tính cách của cô cũng bị vặn vẹo một chút nhìn bề ngoài cũng là một tiểu đài các xinh đẹp cơ thể chuẩn của một nữ nhân 3 vòng hoàn hảo và cô ta cũng có một sở thích đó là nghe người khác run lẩy bẩy quỳ gối dưới đất liếm giầy cho cô ta như một con chó vì thế mà lâu dần sinh ra một loại tâm lí vặn vẹo nhìn thấy thiên minh thấy cơ thể bặm trợn khổng lồ của hắn thì rất phấn khích muốn những kẻ như Thiên zminh cũng phải quỳ lạy trước cô ta để cầu xin nên mới làm ra trò như này

-nhưng khi thấy Thiên Minh thu lại nụ cưòi dã quỷ vừa nãy thì Tần Thiến Thiến lại nhìn vào mặt của Thiên minh. Gương mặt của hắn quá đẹp, rất cuốn hút Trần Thiến Thiến không còn sơ nữa cô ta lấy được can đảm đứng dậy

-anh muốn gì

-tao muốn gì. Thiên minh bật cười trước câu hỏi của Trần Thiến Thiến

-hắn gầm lên từng chữ. Muốn giết người

Trần thiến thiến run lên cô ta cũng là một nữ nhân nhìn gương mặt tràn đầy sát khí như vậy thì cũng rất sợ hãi

-tha cho tôi. Thiến Thiến khó khăn nói ra từng chữ

-Thiên Minh nhìn bằng ánh mắt thương hại sau đó quay mặt bỏ ra ngoài.

Hắn không thích giết phụ nữ chỉ là không thích thôi còn giết thì hắn vẫn giết số phụ nữ mà hắn giết cũng không phải là con số nhỏ

Thiên minh bỏ ra ngoài Thiến Thiến cứ nhìn chằm chằm vào Thiên Minh nhưng cô ta lại quan sát được ánh mắt thương hại của hắn làm cho máu tiểu thư lại sôi lên

-ta sẽ để ngươi phải trả giá . Chẳng lẽ ngươi không có người thân hay sao cô ta lẩm bẩm trong miệng nhưng chỉ lẩm bẩm thôi cũng đủ cho Thiên zminh nghe rồi. Hắn quay người lại cơ thể hắn bắt đầu điên cuồng lên vì nghe được câu nói “chẳng lẽ ngươi không có người thân sao” hai mắt hắn lóe lên như 1 ánh kiếm sau đó chúng bắt đầu đỏ lên quay người lại căn phòng nhanh như 1 tia chớp Thiên Minh lấy tay bóp vào cổ Trần Thiến Thiến nhấc cô ta bổng lên cao Thiến Thiến bị nghẹt cổ hai chân cứ đạp loạn lên không trung Thiên Minh đưa mặt lại gần.

-nói cái gì cơ

Thiến thiến cũng bị máu tiểu thư làm cho mờ mắt cô ta lần đầu chịu nhục nhã như vậy

-phụ thân ta sẽ giết hết người thân bên cạnh ngươi không chừ...a.....

Roẹtttttt... một cái đầu lăn lông lốc xuống sàn nhà thiên minh lấy con dao gần đó chém đứt đôi đầu Thiến Thiến xuống sàn và hắn cũng bị điên cuồng lên hình ảnh của một người phụ nữ trong kí ức của hắn hiện ra người phụ nữ đó cũng bị hãm hại nhưng trong lức đó hắn bất lực không làm gì được và từ đó huyết tính trong người của hắn nổi lên sau một thời gian làm quen với 34 tiểu loli trong trại trẻ huyết tính của hắn cũng được giảm xuống và không còn điên cuồng như trước nữa nhưng nó chỉ bị chìm đi thôi chưa biến mất đi và 34 tiểu loli chính là mục tiêu cho hắn sống đến tận bây giờ khi nghe đến “giết hết người thân” máu của hắn điên cuồng sôi lên.