Thiên Minh đã rời khỏi trại trẻ lúc gần sáng
Hắn chủ động đi trước nếu 34loli biết sẽ không nỡ cho hắn đi. Hắn sẽ càng cảm thấy khó chịu hơn nên đã đi về trước.
Quay về nhà trọ chuẩn bị 1 số thứ rồi đi thuê xe hắn sẽ quay lại khu rừng để tìm hiểu sau đó 34 loli sẽ chính thức là của riêng hắn Thiên Minh sẽ đưa tất cả rời đây cả hắn nữa sẽ thoát khỏi tổ chức.
Chuẩn bị xe đi đến rừng giao kèo xong xuôi khi thuê xe đi hắn còn gặp 1 vài xô xát nhỏ có người đến trước hắn và đang hoàn thành thủ tục thuê xe thì hắn đến lạnh lùng ném cọc tiền và lấy chùm chìa khóa
-tên kia ta đến trước xe này ta thuê trước
-kệ ngươi
-khốn nạn ông chủ như này là sao
Ông chủ đang hoa mắt nhìn chồng tiền trên bàn rất thèm thuồng nhưng làm ăn là làm ăn ông chủ đành phải hạ lòng tham tạm thời xuống.
Chàng trai hay cậu cầm xe khác để đi có được không ta đã cho người này thuê rồi
-Ta thích đi xe này đó không trả thì sao
-chàng trai chiếc xe này chất lượng cũng không tốt lắm ta có thể đổi cho cậu chiếc mới nhất ở đây được không.
Chỗ tiền này của cậu cũng đủ mua 1 chiếc xe rồi hay ta bán cho cậu 1 chiếc có được không
-không cần ta thích đi xe này
-này tên kia đừng cậy to xác bắt nạt người ta đã thuê chiếc xe này đi 5 hôm ngươi chọn xe khác mà đi mặc dù nói thế nhưng người đàn ông này cũng hơi run run
-lại ném 1 cọc tiền nữa trước mặt ông chủ
2 tuần. Nói rồi quay mặt đi
Ông chủ mừng như điên cầm 2 cọc tiền chỗ này đủ cho ông ta vài tháng ăn chơi rồi cũng mặc kệ người khách đến trước
-Này thuê con merc này đi ta để giá của nó như chiếc xe cùi kia ông chủ cũng ném ra 1 chiếc chìa khóa.
-hừ. Không cần nữa
Người đàn ông thuê xe cũng bỏ đi
Không cần thì thôi. Cầm 2 cọc tiền ông chủ hôn liên tục vào 2 cọc tiền rồi mỉm cười thỏa mãn. Tên đó lúc nào cũng bạo tay. Nhưng mà ta thích hahaha.......
-đại ca hắn thuê xe 2 tuần
-ừm
Lái chiếc xe đến khu khách sạn trong rừng lần trước Thiên Minh không chậm trễ nữa và đi vào trong rừng
cảm giác này híttttttttt....tttt
Sảng khoái
-Chuyện này là sao có một cảm giác kì lạ thật thoải mái Thiên Minh nhíu mày trầm ngâm suy nghĩ. Lạ thật giống như lần trước nhưng lần này mãnh liệt hơn đi vào gần. Bỏ mặc lại suy nghĩ quay lại xe xách túi đồ xuống Thiên Minh đi vào thuê 1 căn phòng trong khách sạn
Lên phòng thay lại đồ Thiên Minh bắt đầu đi vào rừng.
rừng nguyên sinh là 1 khu rừng gần biên giới quớc gia sự kì lạ cùa nó làm cho hấp dẫn được rất nhiều người đến tham quan. Bây giờ là mùa đông nhiệt độ của khu rừng này lạnh hơn bình thường từng lớp tuyết bao phủ hết khắp mọi nơi ngoại trừ khu rừng. Diện tích của rừng nguyên sinh phải lớn bằng 1/3 diện tích của rừng amazon và nơi này kì bí hơn rừng amazon rất nhiều lần chưa có 1 bài viết cụ thể gì về khu rừng nếu xhuaw từng đến đây thì cũng chẳng có ai biết được ở đây có rừng nguyên sinh tồn tại. Chưa có 1 câu chuyện gì về khu rừng được truyền ra ngoài
Không có 1 lớp tuyết nào trên lá cây trong rừng từng cây kì lạ mọc ở sát bìa rừng mwwjc dù là mùa đông nhưng lá cây vẫn có một màu xanh không bị rụng.
Đi chầm chậm vào rừng có 1 cái gì đó mơn trớn khắp tế bào từng mỗi tấc da thịt của Thiên Minh đều cảm nhận được cảm giác sung sướng đến ngất đi này hắn càng đi càng nhíu mày chặt vì cảm giác này có 1 chút gì đó như thân thuộc có 1 chút gì đó nao nao rất khó tả
một tuần sau
trong khách sạn
-Quản lý hắn đã vào trong đó được 1 tuần rồi nhân viên quầy hàng gọi điện nói cho quản lý
-Lên phòng dọn đồ của hắn đi. Có lẽ cũng chết rồi.
thở dài một hơi hôm đó cậu có nhắc nhở hắn không, đây là người thứ 13 trong tuần rồi.
Quản lý ta có nhắc nhở mà khu rừng chỉ an toàn trong phạm vi 200m nếu đi sâu vào nhẹ thì sẽ rối loạn tâm thần nặng thì chết ngay tại chỗ. Nhưng hắn chẳng thèm nghe ta nói.
-ừm. Được rồi dọn dẹp đi có thông tin cá nhân gì của hắn thì chuyền đồ về cho người nhà của hắn
-được ta biết rồi
Vừa mới cup điện thoại xuống đang loay hoay tìm 1 cái ổ khóa dự phòng
Cạch... cạch....hhhhh........cánh của bị đẩy ra 1 thân hình lực lương bước vào
-Chuẩn bị đồ ăn cho ta rồi mang lên phòng nhanh nhất có thể
Tên quản lý đang tìm chìa khóa ngẩng lên khó chịu vì gió lạnh lùa vào
Vừa mới ngẩng mặt lên nhân viên quầy há hốc mồm
Chìa khóa vừa cầm được trên tay hắn rơi xuống đất tạo ra nhưng tiếng lạch cạch nhìn theo bóng lưng trên cầu thang mà mặt nghệt ra mãi 1 lúc sau hắn mới hoàn hồn.
Vội vàng với lấy cái điện thoại trên bàn tay run run bấm số
-Alo...
-alo Trương quản lý sao là ta tiểu Hùng
-lại là cậu có chuyện gì sao
-Trương quản lý tên đó quay lại
-Ai quay lại
-tên khách khổng lồ đi vào rừng cấm 1 tuần trước
-ngươi có mơ ngủ không
-quản lý ta không có hắn còn rặn ta mang đồ ăn lên
-con mẹ nó ngươi còn không mau chuẩn bị đồ ăn cho hắn, ta sẽ đến ngay
-dạ được Trương quản lý.
1 tuần trước
Càng đi vào sâu trong rừng cảm giác kì lạ vẫn quanh quẩn khiến cho Thiên Minh suýt nữa không kìm được lòng nằm xuống nhắm mắt tận hưởng nhưng hắn cảm giác chỉ cần vừa chợp mắt thôi là sẽ có chuyện không hay đó là 1 loại bản năng. Đi càng sâu thì cảm giác này lại làm cho hắn như muốn nằm ngủ nó thoải mái giống như ôm bảo bối của hắn vào trong ngực vậy. Càng đi sâu vào và cảm giác đó càng mãnh liệt Thiên Minh còn cảm nhận được có 1 tia năng lượng hay 1 loại vậy chất gì đó đang dẫn gọi hắn đi vào. Từ lúc đi vào trong rừng Thiên Minh không thấy 1 loại động vật nào tồn tại đến cả con muỗi cũng không xuất hiện làm cho hắn vừa đi vừa càng tò mò về nhiệm vụ của tổ chức đưa ra, và tò mò về khu rừng.
Âm thầm suy nghĩ. Không bao giờ tổ chức lại dễ dàng buông tha hắn như vậy. Tự đánh giá bản thân Thiên Minh còn tự nghĩ ra được tổ chức sẽ dùng hắn để làm 1 việc gì đó rất quan trọng lên mới âm thầm chịu đựng hắn mà còn phải chùi đít cho hắn trong những lần tâm trạng hắn không tốt lại xách dao đi giết các tên công tử nhà giàu hay của quan chức nào đó. Không bao giờ lũ người đó tha cho hắn.
Nhưng tại sao lại bắt ta đi vào khu rừng, còn lệnh cấm sát thủ lúc trước nữa không được đặt chân vào khu rừng... chuyện này nhất định có điều gì mờ ám không chỉ đơn giản là bắt ta điều tra về khu rừng.
Đã 2 ngày trôi qua Thiên Minh vẫn cứ đi vào trong rừng theo sự vẫy gọi đó
Càng đi hắn càng suy nghĩ nhiều hơn. Đã mấy ngày nay không được gặp bảo bối nên có chút nhớ Thiên Minh lại cắn răng đi vào để có thể hoàn thành xong nhiệm vụ không biết mục đích của kẻ đứng sau là gì nhưng hắn sẽ không thất hứa... Thiên Minh đảm bảo được trong lần tiếng nói đó và lời hứa lúc hắn hôn mê 5 năm trước.
đến ngày thứ 3 đi vào trong rừng rất sâu rồi Thiên Minh lúc này đây cảm thấy rất đói. Đã 3 ngày nay hắn chưa ăn gì lúc đầu cứ nghĩ sẽ giết động vật để ăn nhưng 3 ngày nay chưa tuèng xuất hiện một loại động vật nào làm cho kế hoạch của ThiêMinh tan biến hắn ý định sẽ quay lại khách sạn để chuẩn bị đồ ăn nếu không thì cũng chết vì đói cũng đã 3 ngày hắn chưa chợp mắt ngủ lần nào cảm giác khoan khoái vẫn còn luẩn quẩn nhưng vẫn làm cho hắn có chút mệt nhưng khi chuẩn bị quay đầu lại
1 cảm giác mãnh liệt lôi kéo Thiên Minh làm cho hắn phải quay lại bước gần thêm 1 chút nữa.
đến lại gần 1 cái hố nước to trước mặt diện tích của nó chỉ lớp bằng một cái bể bơi nhưng trong khu rừng này nguồn nước có được là từ đâu nó nằm ở giữa một khu đất trống. Không có nguồn nước mà cái hồ nước này lại xuất hiện cái hồn này từ đâu ra lại nằm giữa rừng như này.
Bước đến lại gần cảm xúc lạ đang dâng trào lên từng tế bào như đang hưng phấn khi đến lại gần làm cho Thiên Minh khụy xuống.
-khốn khiếp đây là lần đầu làm cho hắn phải khụy cả 1 gối xuống cảm giác hưng phấn khó tả Thiên Minh chật vật đứng dậy đi đến gần hồ nước
Nhìn xuống dưới, nước trong hồ trong vắt và chẳng nhìn thấy đáy đâu thường thì nước trong sẽ phải thấy đáy tầm nhìn của con người là vô tận nó chỉ hẹp dần vật chất nhìn thấy khi ở xa nhưng lần này không thể nhìn thấy đáy làm cho Thiên Minh khá ngạc nhiên chẳng lẽ do nước có vấn đề hay cái hồ nước này sâu thật sự Thiên Minh liên tưởng đến cái hố đen vũ trụ. Cởi bộ đồ xuống hắn đang trần truồng giữa khu rừng dù sao thì cũng chỉ có mình hắn ở đây đưa tay xuống cảm nhận nước để điều chỉnh nhiệt độ cho phù hợp dù sao hắn cũng chỉ là con nguoief không phải máy móc chẳng qua là sức chịu đựng của hắn và 1 vài khả năng đặc biệt hơn người mà thôi.
Kì quái: nước rất ấm không như ta tưởng tượng.....chẳng lẽ... Thiên Minh đưa tay lên xoa cằm trầm ngâm.
Đeo cái đồng hồ vào tay hắn vặn vài vòng làm nóng cơ rồi sau đó phi người xuống nước như 1 quả tên lửa
Vừa bơi vừa suy nghĩ : nước vẫn thế không thấy nóng hơn nhưng ưmmmm con mẹ nó sảng khoái sướng quá
Dòng nước chảy qua mơn trớn khắp cơ thể như đang nằm trong đệm bông vậy nhưng nó sung sướng không chỉ bề ngoài mà còn thấm vào sâu bên trong linh hồn nữa Thiên Minh đê mê tận hưởng
Được 3 phút kể từ lúc hắn bơi xuống nhưng sau đó 1 điều kì lạ đã xảy ra
Con đầu long của hắn cũng bắt đầu căng phồng lên Thiên Minh cúi nhìn nó thì nó đã căng đến mức độ như sắp nổ to đến tận 35 cm và cái đầu rùa tím to gấp rưỡi quả trứng đang giật giật Thiên Minh rất ghét con đầu long này của hắn đến tận bây giờ mức độ to khủng bố của nó làm cho hắn chưa được làm tình với bất kì cô gái nào nhìn khỏa thân cũng chưa. Giật giật vài cái và chất trắng đục từ con đầu long thoát ra ngoài làm cho Thiên Minh nhũn hết cơ bắp ra chất trắng đục còn vọt qua gần bắn vào mặt hắn may mắn là hắn né kịp ra chất trắng từ con đầu long phi ra nhìn thấy cả dòng trôi xuống dưới rồi biến mất tung tích. Thiên Minh đang bị mất nhịp thở. Hắn gồng hết cơ bắp lao lại trên bờ
-phù mém chết. Chật vật bám vào bờ nhún người nhảy lên nhìn xuống con đầu long đã xìn xuống nhưng vẫn còn rất to đến mức dọa người. Thiên Minh thở dài mặc lại quần áo xem lại cái đồng hồ
5p12s
Trầm ngâm. Còn kém khả năng của ta Thiên Minh có thể nín thở dưới nước được khoảng 10p nhưng lần này có biến cố lần đầu tiên hắn xuất tinh nhưng hắn cũng chẳng biết đó là xuất tinh 1 tên chưa nếm thử mùi đời còn rất non và lần xuất tinh đó cũng là lần đầu tiên được ghi vào trong lịch sử xuất tinh nhanh vì nó chỉ xuất hiện đúng 1 lần mà mãi đến sau này... à mà thôi ^^!
Quay trở lại thôi.
Cảm khái nhìn xuống cơ thể có lẽ phải luyện tập nhiều thêm nữa Thiên Minh đang bắt đầu đói đã 3 ngày nay hắn chưa ăn uống gì hắn đang quay trở lại cảm xúc vẫy gọi đoa hắn vẫn kìm chế được mặc dù cũng đang rất tò mò về cái hồ nước kì lạ trong hồ này nhưng là 1 sát thủ không thể bán rẻ mạng sống của mình để mạo hiểm như vậy đấy là nguyên tắc làm việc của hắn quay lại trở về khách sạn.
Vào trong đây đã 3 ngày nhưng lúc ra hắn phải mất 4 ngày vì rất đói và rất mệt như đang lả cả người đi. Trở về khách sạn kịp dặn dò tên nhân viên sau đó đi lên bên trên tắm rửa. Hắn có thể thoát ra ngoài mặc dù trong rừng làm mất phương hướng nhưng 1 sát thủ lại bị mất phương hướng thì chuyện đó là không thể nào xảy ra rồi rất đơn giản để quay trở về
-tiểu hùng tên đó đâu
-Trương quản lý nhanh như vậy mới có 5p ông từ đâu chui ra vậy
-hà hà ta đang ở trong khách sạn chứ ở đâu
-Trương quản lý ông trốn việc bỏ lại tôi ở đây 1 mình
-được rồi. Đừng nhiều chuyện nữa nói cho ta biết tên đó đâu
-đây. xe đồ ăn này ông đẩy lên trên đi hắn ở phòng 304. Mà nè chuyện này mà xong việc ông chủ có thưởng phải chia cho tôi 1 nửa.
-được rồi. Trương Chính đang vui mừng đẩy chiếc xe ra chiếc thang máy lên phòng của Thiên Minh hắn đã làm quản lý ở đây rất lâu rồi người lúc nào cũng cười hà hà và còn chuyện quan trọng của hắn ở đây nữa là đón tiếp những người từ trong khu rừng cấm đi ra đây là việc bất khả thi do ông chủ sai hắn từ lúc nhận việc và treo thưởng tới giờ vẫn chưa có kẻ nào dám bước vào trong đó chỉ đi sâu thêm 200m là có kẻ chết có kẻ điên chạy ra. Nhưng hắn vẫn còn hy vọng chỉ cần đón tiếp hỏi 1 số thông tin từ người đi từ trong rừng cấm đi ra là hắn sẽ phát tài. Và từ lúc nhận việc cũng chẳng có kẻ nào mạo danh đi vào nên công việc này hết sức nhàn nhã.
-ting ting chuông của reo lên
-Vào đi
Đẩy chiếc xe vào trong hồi hộp từn tí một sắp phát tài rồi
-Tiên sinh. Ta đến đưa đồ ăn
Để đó rồi ra ngoài đi Thiên Minh vừa tắm xong đi ra ngoài tay còn đang xoa xoa lau đầu bước ra ngoài
Trương Chính đứng trân trối vài giây
Ực....ực nuốt nước bọt mồ hôi hột rịn ra
Tên này là người hay quái thú Trương Chính nhìn lên Thiên Minh mà hắn cứ tưởng đứng bên cạnh 1 con gấu khổng lồ múi bụng của hắn phải to bằng cả cơ ngực của những tên lực sĩ mà hắn biết bắp tay cũng toàn là cơ nổi lên như những nhân vật hoạt hình mângn mà con hắn hay xem...
Thiên Minh nhíu mày
Còn chưa đi. Hắn rất khó chịu vì có người nhìn hắn chằm chằm như vậy mà lại là 1 tên đàn ông
-à à tiên sinh mời dùng bữa Trương Chính đẩy chiếc xe lại gần rồi bước nhanh ra ngoài đóng cánh cửa lại. lau đi mồ hôi hột trên trán
Ui. Con mẹ nó lại quên rồi
Nhìn cơ thể đột biến của Thiên Minh mà hắn quên đi cả việc lớn
Thôi kệ gọi điện báo cho ông chủ đã chắc chắn hắn bước ra từ khu từng rồi không còn nghi ngờ gì nữa
Bấm số điện thoại báo ngay cho ông chủ
Hàn Lão bản sao là ta Trương Chính
Có chuyện gì không ta đang bận
Lão bản có kẻ đi từ trong rừng cấm đi ra
Có thật không
Là thật lão bản hắn đi vào trong đó được 1 tuần rồi
Được ta tới ngay
8h sau chiếc xe đỗ xuống trước cửa khách sạn
Trương Chính chạy ra cười hà hà đón tiếp Tiểu thư đi cùng Hàn lão bản sao
Mở cửa xe bước xuống dưới là một người phụ nữ chính là Hàn Dao Dao đỡ ông già trên xe xuống là Hàn Cồ
Mau dẫn ta đi gặp hắn
Tiểu Thư, lão bản nối này
Phụ thân tại sao lại bắt ta đi đang lúc họp của tổng công ty mà
Hàn Dao Dao cũng khá bực tức vì chuyện mấy hôm nay cả 3 tiểu thư của nhà họ hàn cũng luôn đỗ xe ở trước cửa quán bar mai phục đợi Thiên Minh đi tới nhưng đã cả tuần nay không thấy hắn làm cho Hàn Dao Dao bực bội trong người nhìn gương mặt xinn đẹp đang phồng má lên làu bàu đến cả Trương Chính có vợ con rồi nhưng cũng bị đứng hình vài giây vì cô nàng này đúng chuẩn hoa khôi của nữ nhân. Phụ thân còn bắt nàng toàn làm chuyện không đâu
Nhìn cái gì. Hàn Dao Dao quay sang mắng Trương Chính vì hắn cứ nhìn vào nàng
-xin lỗi tiểu thư là ta thất lễ
Được rồi Dao Dao đừng có làm loạn lên. Trương Chính dẫn đường
Vâng. Lão bản
Cả 3 người đi vào trong khách sạn
Lão bản hắn ở phòng này
hắn ở trong lâu chưa.
Đã 8h rồi
Có lẽ hắn đang ngủ. Chúng ta quay lại đợi hắn ra
Phụ thân. Hàn Dao Dao nhìn vào phụ thân
Được rồi Dao Dao đợi hắn thêm 1 lát
Ta không biết ta không muốn mất thời gian cho việc vô bổ này nữa
Ting ........ting ....cạch cạch... cạch...... Hàn Dao Dao vừa bấm chuông vừa gõ cửa. Tính khí của Hàn Dao Dao lâu dần ở cạnh Hàn Điệp nhiễm dần tính nóng vội
Thiên Minh đi ngủ đã 8h trôi qua rồi hắn vẫn còn đang ngủ thì tiếng chuông cửa và tiếng gõ làm cho hắn mở mắt bừng tỉnh
Quấn lấy cái khăn ngang người che đi hạ bộ chậm dãi đi ra mở cửa
Aaaaaaa......aaaaaa Hàn Dao Dao nhìn thấy người đàn ông mở cửa chỉ kịp nhìn thấy hắn đang cởi trần lấy tay che mặt hét lên
Chưa kịp nhìn vào mặt hắn
-Thiên Minh đau đầu khó chịu hỏi
Có chuyện gì
Hàn Cồ cũng ngạc nhiên không kém vì kẻ bước ra ngoài là Thiên Minh
Chào cậu ta là Hàn Cồ
Tìm ta có việc gì
Có phải cậu đi từ rừng cấm đi ra vài hôm trước không.
Thiên Minh nhíu mày hắn nhìn chằm chằm vào lão già này
Đúng thì sao không đúng thì sao
Lão già thấy hắn nhìn chằm chằm vào thì cũng không yếu thế nhìn lại hai mắt sáng như đuốc
Chàng trai ta chỉ muốn hỏi cậu 1 vài vấn đề ở trong đó thôi không có ý gì khác
Không rảnh
Thiên Minh đóng sầm cửa lại quay lại giường ngủ
Là hắn.
Trước khi Thiên Minh đi vào Hàn Dao cũng lấy hết can đảm mở mắt nhìn lên mặt hắn
Cô nàng cứ mở mắt nhìn chăm chú vào hắn như bị hắn hấp dẫn không thốt ra được lời nào đến khi hắn đi vào mới thốt ra được 2 tiếng
-lão già nhìn vào Hàn Dao Dao
Dao Dao con biết hắn sao.
Phụ thân ta đã gặp qua hắn Hàn Dao Dao 2 má còn nóng bừng lên nhìn cánh cửa
Phụ thân hắn không giúp sao
Đi xuống dưới chúng ta đợi hắn
Hàn Cồ quay người bước đi
Dao Dao còn đứng nhìn 1 lúc lâu mới hoàn hồn chạy xuống dưới
Lấy điện thoại ra bấm số
-Tiểu Điệp, tỷ tỷ thấy hắn rồi
-là soái ca người gấu sao tỷ tỷ đang ở đâu nói cho ta nhanh lên
-ta đang cùng phụ thân ở khách sạn rừng nguyên sinh
-ta đến ngay đây điện thoại rơi xuống đất còn chưa tắt máy đi còn có cả tiếng vang ra từ trong điện thoại
“tiểu Phương không chơi game nữa tỷ tỷ tìm thấy soái ca người gấu rồi tỷ tỷ nói thật sao
Đúng vậy ta đi đến với tình yêu của ta đây hihi cho muội đi cùng với. Vậy nhanh lên gọi cho Phác thúc chuẩn bị xe đi ta đi lấy đồ”
2 nha đầu này
Hàn Dao Dao cũng lấy 1 căn phòng ở đây rồi đi vào 2 má còn đàn nóng bừng lên. Hắn đã ở đây rồi không biết lúc nãy hắn có nhìn thấy ta không nằm vật ra giường Hàn Dao Dao lăn qua lăn lại.
7h sau nữa
tỷ tỷ hắn đâu, tỷ tỷ Hàn Điệp nóng vội hét toáng lên trong khách sạn
Sau khi dừng xe phi thân vào bên trong gọi toáng lên Hàn Phương còn chật vật kéo cả chiếc vali trên xe xuống cùng Phác thúc
Nhìn thấy phụ thân đang ngồi ở trong phòng chờ Hàn Điệp nhanh chóng xịu xuống
Tiểu Điệp sao con lại tới đây: Hàn Cồ cau mày hỏi
Phụ Thân cũng ở đây sao
Tiểu Phương cả con nữa sao lại đến đây
Phụ Thân cũng đến đây tìm tên khổng lồ sao
Hàn Điệp lấy tay bịt miệng Hàn Phương lại. Nha đầu này làm hỏng chuyện rồi. Hàn điệp cuống cuồng lên
Phương nhi tên khổng lồ là ai
Cả 2 đều đang cuống lên thì Dao Dao bước ra ngoài
A tỷ tỷ. Phụ thân chúng ta nói chuyện sau nhé
Nhìn thấy Hàn Dao Dao cả 2 đều vui mừng trong mắt. Hàn Điệp nhanh chóng kéo Hàn Phương đi theo vào không thì phụ thân sẽ hỏi ra mất
Cả 3 lại kéo nhau vào bên trong căn phòng của Hàn Dao Dao
Tỷ tỷ hắn đâu, nhanh dẫn muội đi
Ta ngại
Tỷ tỷ nói gì vậy muội không biết dẫn muội đi
Nhưng mà
Không nhưng nhị gì hết muội không biết
Được rồi. Đi theo tỷ Hàn Dao Dao đi trước dẫn đường rồi quay đầu lại
Tiểu Phương muội có đi không
Hàn Phương cũng rất muốn đi nhưng vì tâm lý rụt rè, nhút nhát đợi mãi tỷ tỷ mới nói câu cần nói cúi găm mặt xuống 2 má đỏ lên
Tỷ tỷ muội có
Aiya nhanh lên Tiểu Phương cất đồ vào trong phòng Dao tỷ đi Hàn Điệp đã nóng vội lắm rồi
tỷ tỷ không biết hắn có nhớ ta không, muội muốn nhìn mặt hắn quá tỷ tỷ tiểu Phương đi nhanh lên
Tiểu Điệp đợi đã Hàn Dao Dao đứng người lại gọi hàn Điệp.
Tỷ tỷ có chuyện gì sao. Nhanh lên đi thôi
Nói tỷ biết muội thích hắn rồi sao
Hai má Hàn Điệp nóng lên
Tỷ tỷ muội cũng không biết muội cảm thấy rất nhớ hắn muốn nhìn gương mặt của hắn. Cả tuần nay không được gặp muội cứ cảm như hưmmm cứ như người thân lâu năm không được gặp vậy. Cảm giác này lạ lắm hắn là người đầu tiên cho muội cảm giác này.
Chúng ta mới gặp hắn 1 lần
Nhưng muội không quan trọng muội yêu hắn rồi tỷ tỷ. Tỷ đừng nói cho phụ thân biết nha
Ta biết rồi
Tiểu Điệp cũng có suy nghĩ giống ta như vậy. Không thể nào chẳng lẽ ta cũng thích hắn rồi. Quay sang nhìn Hàn Phương cô nàng này cũng đang rất háo hứ hiện lên cả trong đôi mắt. Hàn Dao Dao thở dài. Hắn có gì mà hấp dẫn với cả 3 tỷ muội ta vậy tên đáng ghét xấu tính này.
Cả 3 nhanh chóng đến phòng của Thiên Minh hắn đang đả tọa trong phòng chỉ là đang ngồi thiền thôi không phải tu luyện hasn chẳng biết gì về tu luyện cả những khả năng của hắn toàn bộ là nhờ vào cơ thể các cấp tế bào vượt trội so với thườn nhân còn được hắn nỗ lực cuoefng hóa nó. Nhưng mội lần ngồi đả tọa tĩnh tâm cảm nhận dòng máu tùe tim chảy khắp cơ thể tạo cho Thiên Minh cảm giác khó tả hắn điều khiển mội hoạt động của cơ bắp gân cốt xương khớp đến mức độ thượng thừa thông qua việc chỉ ngồi cảm nhận lâu dần nó đã trở thành 1 thói quen.
Cộc cộc cộc
Là tiếng gõ cửa Thiên Minh nhíu mày mở mắt ra đi đến mở cửa
Khi mở cửa ra có 3 cô nàng cứ nhìn chằm chằm vào hắn
Cô nàng ở giữa cứ đứng đực mặt ra rồi còn đưa tay chậm rãi chạm vào bụng của hắn 2 mắt thì vẫn cứ nhìn lên mặt
Thiên Minh giật lùi người về sau
-chuyện gì?
-soái ca, muội nhớ huynh cô bé đứng giữa này nói ra từng chữ như người mất hồn
Thiên Minh nhíu mày cả 3 cô nàng này hắn cảm giác cũng quen quen nhưng mà cũng chẳng nhớ ra là ai. Cũng chẳng quan trọng. Hắn không cảm giác được cảm giác nguy hiểm từ 3 cô gái này
Đang chuẩn bị đóng cửa vào thì cô bé bên cạnh lao vào trong người làm cho Thiên Minh cũng không kịp phản ứng,
-Tiểu Phương
Hàn Dao Dao và Hàn Điệp còn đang há hốc mồm nhìn Tiểu Phương nhảy hẳn vào soái ca người gấu. Cô nàng nhút nhát rụt rè của chúng ta đây sao Hàn Điệp và Dao Dao nhìn nhau rồi nhìn lại Tiểu Phương đang dụi dụi mặt vào người Thiên Minh cứ như đang động tình vậy
Thiên Minh lấy cánh tay đẩy đầu cô nàng này ra thô bạo rồi đóng rầm cửa lại
Hàn Phuoeng hai má còn nóng bừng lên cả 3 người đều có vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành đi đến đâu cũng được ngưỡng mộ, các công tủe ca luôn đợi xếp hàng dài để tán tỉnh nhưng mà ái ngại gia thế của Hàn Gia nên cũng không dám làm gì nhưng việc tán tỉnh tỏ tình lãng mạn thì không bao giòe thiếu. Nhưng bây giờ
Tỷ Tỷ Muội nhìn nhầm sao
Hàn điệp cứ đứng mở to mắt ra nhìn
Không được ta cũng muốn ôm hắn
-soái ca mở cửa cho muội nhanh lên Hàn Điệp đập cửa
Thiên Minh rất bực tức hắn sẽ định dùng sát khí để đè ép đuổi nhưng con ruồi này đi chuyện như này Thiên Minh cũng gặp không ít nhưng chỉ cần thả ra 1 chút sát khí là ai nấy đều sọe hãi không dám đến gần hắn.
Mở cửa ra đã bực lắm rồi Thiên Minh nổi sát khí lên. Mở mạnh cánh cửa ra cả r người nhìn hắn mở của ra thì cũng run run đứng không vững nhưng mà chỉ là phản ứng thoáng qua 1 lần nữa Hàn Phương lại nhảy vào ôm hắn rất chặt không thả tay ra nữa đầu cứ áp vào trong ngụec trần rộng khổng lồ dụi dụi như con mèo nhỏ Thiên Minh khá ngạc nhiên vì lần này sát khí không dọa được người
Nhưng sau đó lại là cô bé mất hồn lúc nãy cũng đến ôm vào hắn rất chặt
Lần đầu tiên Thiên Minh không dọa được người
Hắn không muốn giết 2 cô bé này dù sao hắn cũng chỉ giết nguoief vô tội vạ khi không kìm chế được. Thiên Minh cũng là con người aa
Lần nữa đẩy 2 cô nàng này ra sau đó đóng cánh cửa lại lên giường đi ngủ tối nay sẽ lại tiếp tục quay trở lại khu rừng.
Hàn Phương và Hàn Điệp bị đẩy ra cứ đứng cười ngây ngô như mất hồn
Tiểu Phương Tiểu Điệp 2 muội vừa làm gì vậy
Tỷ tỷ cả 2 đều quay lại ôm vào Dao Dao tỷ tỷ người hắn thật dễ chịu muội còn muốn ôm hắn
Hàn Dao Dao quá bất ngờ vì 2 tiểu muội như vậy Tiểu Điệp thì không nói làm gì nhưng còn Tiểu Phương. Chẳng lẽ hắn đã làm gì 2 nha đầu này
Đi. Đi về phòng Với tỷ
Không muội còn muốn ở lại
Có đi về nhanh không tỷ nói cho phụ thân biết đấy
Nói đến phụ thân cả 2 như con mèo cụp đuôi không dám ương bướng nữa phụng phịu đi về phòng cùng Hàn Dao Dao
2h đồng hồ sau Thiên Minh chuẩn bị quay lại khu rừng lần này hắn sẽ chuẩn bị đồ ăn và bình õy thỏe dưới đó nhưng mà đây là rừng không có bình lặn nên Thiên Minh khởi hành sớm để đi mua những thứ cần thiết rồi mới quay lại rừng.
Vẫn là những thứ cần thiết của dân gym 1 chiếc áo ba lỗ 1 quần thể thao đôi giày vải quần áo đơn điệu hết sức tránh sự nổi bật. Nhưng khi vừa bước xuống hắn đã cảm nhận được những đạo ánh mắt chăm chú vào hắn làm cho Thiên Minh cảm thấy khó chịu.
Vẫn là lão già và 3 cô gái kia Đang ngồi trên ghế sofa của phòng chờ. Thiên Minh mặc kệ bỏ ra ngoài
Phụ thân hắn đi rồi
Hắn sẽ quay lại
Tại sao phụ thân lại nghĩ vậy
Ông già xoa cằm mỉm cười ánh mắt lóe lên vệt sáng mà không một ai có thể nhận ra
vừa bước ra ngoài 1 lát Thiên Minh quay lại vào bên trong hùng hùng hổ hổ đi đến chỗ 4 người
Ông già ông làm hỏng xe của ta
Hàn Cồ vẫn bình tĩnh ngồi đó cầm chén trà lên nhấp vào môi chậm rãi nói
Ánh mắt nào của cậu nhìn thấy ta làm hỏng xe của cậu
Soái ca huynh ngồi xuống đây chúng ta nói chuyện Hàn Điệp vừa nói xong cả 2 tỷ muội Hàn Điệp và Hàn Phương đều tự động xích ra 2 bên tạo ra 1 khoảng trống cho hắn ngồi vào giữa làm cho Hàn Cồ đang điềm tĩnh cũng phải nhíu mày lại.
ngồi đi
Ta không cần ngồi nói đi cái xe của ta là sao
Ta có thể đưa cho cậu một chiếc xe mới nhưng cậu có thể giúp ta 1 việc
Thiên Minh tức giận chiếc xe này rất quan trọng với hắn đó là còn cả 1 hồi ức 2 mắt của hắn lại đỏ lên bắp tay nổi gân xanh lên cơ thể đang đi vào trạng thái chiến đấu hắn túm cổ áo của Hàn Cồ nhấc bổng ông ta lên như túm 1 con gà
Anh dừng tay lại Hàn Dao Dao đứng dậy kéo vào tay của hắn cả hàn Điệp Hàn Phương ngồi đơ 1 lúc sau đó cũng đứng dậy sốt sắng lên
Đại ca đừng có đánh phụ thân của ta
Đại ca mau bỏ tay ra đi
Cả 2 bắt đầu khóc tiếng khóc sụt sịt làm cho Thiên Minh tỉnh ra hắn lấy lại được bình tĩnh bỏ tay ra khỏi ông già mặt ông ta cũng đỏ lên vì máu không lưu thông và khó thở
Khụ khụ cúi xuống nuốt nước bọt ho khan vài cái Hàn Cồ mới ngồi đuoejc dậy sau sự lo lắng của 3 con gái
Ta không sao
Cả 3 người đều lo lắng cho phụ thân nhưng mà không như trong tưởng tượng cả 3 người sẽ bắt đầu căm ghét hắn mà còn nhìn hắn đắm đuối hơn trong ánh mắt đó còn chứa đựng sự hâm mộ độ cuồng nhiệt.....
Hàn Cồ nhìn 3 cô con gái như vậy thì chán nản lắc đầu ngao ngán
-Ngồi đi. Chiếc xe đó khi đến đây nó đã bị bục lốp trước rồi không phải ta làm nếu cậu cần thì cầm lấy chiếc này đi tạm đi ta sẽ đưa nhân viên ra sửa nói xong Hàn Cồ đẩy ra 1 chùm chìa khóa toàn là những hiệu xe đắt tiền sang trọng nhưng Thiên Minh còn chẳng nhìn đến nửa cái.
-ông cần gì từ ta. Thiên Minh đã bình tĩnh lại ngồi xuống móc điếu thuốc ra châm từ tốn hỏi
-cậu đã đi vào trong rừng đó
-đúng
-vậy cậu có thấy 1 cái hồ nước rất lớn ở đó không
-không có. Cần gì nói nhanh ta không muốn mất thời gian
-nếu cậu vào trong đó tìm thấy 1 loại cỏ mọc sát gần bờ cái hồ nước lớn đó ta sẽ trả thù lao cho cậu
Sao có đồng ý không
-bao nhiêu?
Cậu muốn bao nhiêu có bấy nhiêu Hàn Cồ bật cười
-nó quan trọng như thế nào
-rất quan trọng là thuốc cho lão bà của ta
Mong anh giúp cho chúng ta
Thiên Minh cúi xuống nhìn Hàn Dao Dao đang bặm môi chăm chú nhìn hắn Thiên Minh cũng suýt nữa thì động lòng dù sao cô nàng rất đáng yêu mà đàn ông chẳng bao giờ ghét phụ nữ như vậy cả nhưng vẫn biểu hiện ra gương mặt lạnh lùng cúi xuống cầm chùm chìa khóa
-nếu thấy ta sẽ cầm ra cho các ngươi đưa ảnh của cây đó đây
-chỉ có 1 loại cây duy nhất ở chỗ đó
Thiên Minh bỏ ra ngoài để cả 4 người cứ nhìn theo hắn cho đến khi hắn biến mất khỏi tầm nhìn
-nói đi cả 3 đứa đều biết hắn
-phụ thân không có, chúng ta mới chỉ nhìn thấy hắn 1 lần
-Phải không? Hàn Cồ im lặng trầm ngâm
cả 3 tỷ muội run lên vì lão ba rất nghiêm khắc trong các mối quan hệ xung quanh của 3 tỷ muội
-Tiểu Phương hắn có đẹp trai không
-có phụ thân
-aaa... tỷ tỷ sao tỷ cấu ta
-Hàn Điệp ngồi ngay lên
-dạ phụ thân
-con yêu hắn lâu chưa
-lâu rồi
Aaaa...aaa Hàn Điệp lấy tay che miệng lại vì nỡ lời cả 3 đều sốt sắng lên vì lỡ lời
Hàn Cồ bật cười. Được rồi ta không cấm các con yêu đương nhưng với hắn thì không được nói đến Thiên Minh Hàn Cồ cũng phải đanh mặt lại hắn thật sự rất nguy hiểm
Chương đf
Ra ngoài đường chính phải đến 2 canh giờ sau Thiên Minh mới quay trở lại được vì đồ hắn mua không bán nên hắn phải đi cả trăm cây số mới có nơi bán quay trở lại khách sạn lên phòng chuẩn bị hết tất cả các đồ đạc Thiên Minh đi vào trong rừng tên quản lý nói chi phí của hắn ở đây đều miễn phí cho dù có tìm thấy cái cây đó hay không Thiên Minh cũng chẳng để ý tới số tiền lẻ đấy dù sao thì tiền của tổ chức đưa cho hắn với hắn tiền chỉ là những con số không hơn không kém