Chương 70: Thiếu nữ nghịch ngợm trên vách núi

“Tôi có trông thấy một người giống Kasukabe You ở đối diện một vách núi.”

Đó là thông tin cuối cùng về cô mà có người chứng kiến tận mắt.

Thủ lĩnh của Đại liên minh, Kasukabe You, hiện đã không rõ tung tích được một tháng.

Để đi tìm Kasukabe You đột nhiên mất tích như vậy, Kuro Usagi và Sharol Gundark của [Lục thương] đi tới khu vực núi cao tại khu nam Khu vườn nhỏ.

Đây là khu vực núi non rừng rậm bạt ngàn chưa được khai hoang, trước mắt chỉ có vài con đường do thú hoang đi lại tạo thành nằm tứ lung tung. Chỉ riêng việc đi tới khu vực cách xa làng mạc cả nghìn dặm này cũng đã mất rất nhiều công sức.

Kuro Usagi nhẹ nhàng chạy qua khu rừng núi cao, đứng trên vách núi quan sát toàn bộ khung cảnh.

“Hình như chỗ này chính là chỗ có người bảo trông thấy You---“

“Khoan, khoan đã! Chị Kuro Usagi chạy nhanh thế làm sao em theo kịp được!”

Ư sa? Kuro Usagi nghiêng đi đôi tay thỏ, quay đầu lại.

Sharol đang cố gắng đuổi theo bên trong khu rừng giữa sườn đồi phía đằng sau.

“Ayaya…! Xin, xin lỗi. Khiến em phải vất vả rồi!”

“Không, sao… Cũng đâu thể làm khác được. Chiến tranh chủ quyền đã không còn xa nữa rồi.”

Sharol thở hồng hộc, vừa gãi tai mèo vừa cười khổ.

Kuro Usagi dựng tai thỏ lên, gật mạnh đầu một cái.

“Đúng vậy! Muốn [No Name] chiến thắng thì sao có thể thiếu được thủ lĩnh là You chứ, chuyện đó không cần phải nói cũng biết!... Thế mà lại tự nhiên biến mất. Vừa là [Host] cũng là [người tham dự] mà sao không chịu ngồi yên một chỗ đi chứ!”

Tức thật đấy! Kuro Usagi tức đến nỗi tai chọc lên trời.

Thấy cô lo lắng như vậy, Sharol gãi mặt, nói.

“Ha ha, đúng là rắc rối thật đấy. Ừm, đối với [Lục thương] bọn em, đồng minh [No Name] mà thắng được thì bọn em cũng sẽ có được nhiều lợi ích. Vậy nên bọn em chắc chắn sẽ hỗ trợ hết mình!”

“Yes! Vậy thì tốt quá rồi!”

Kuro Usagi dựng tai thỏ lên, cúi đầu cảm ơn một Sharol đang vươn thẳng đuôi mèo, vui vẻ hứa hẹn.

[No Name] khu đông và [Lục thương] ở khu nam.

Hai Community đã có mối quan hệ từ trước giờ lại được nối tiếp.

Nhờ Sharol làm người dẫn đường tại vùng đất khu nam này cũng vì lí do đó. Nhất là, người mà hai người hiện đang tìm kiếm chính là thủ lĩnh của Community Đại liên minh của hai người. Cô là tài năng không thể thiếu trong Game Chủ quyền mặt trời được.

Trong lúc vẫn chưa biết khi nào Sakamaki Izayoi có thể quay lại Khu vườn nhỏ, cô chính là chiến lực mạnh nhất. Cho dù ra sao cũng phải đưa được cô quay về.

Sharol trèo lên vách núi, từ trên đỉnh đồi quan sát xung quanh.

“…Ừm? Gần đây có mùi của nguồn nước.”

“Tới chỗ đó tìm xem có dấu vết sinh sống hay không là đúng nhất phải không?”

“A, cơ bản là vậy. Nhưng cũng có mùi của vài loại linh thú khác, cần phải cẩn thận một chút!”

Sharol nhảy xuống khỏi vách núi. Với cả, Kasukabe You không giống với một cô gái gia giáo mà giống một người sinh trưởng trong nền văn hóa hoang dã hơn. Nghe nói lần mất tích đột ngột khi trước của cô, cả người cô lấm lem bùn đất y hệt thú hoang.

Hầu gái trưởng xinh đẹp trông thấy bộ dạng đó đã phải than thở “Cô giống hệt cha mình ở điểm không ai cần!”

Hai người dần bước chậm lại, để ý xung quanh mà đi tới bờ sông, lúc trông thấy được loại thực vật khổng lồ trước mắt đều la lên.

“Oa…! Cái gì đây chứ!?”

“Lồng giam dây thường xuân sao?”

Kuro Usagi nói trong vẻ mặt vi diệu. Lồng giam dây thường xuân khổng lồ này phát triển vô cùng tươi tốt, như thể muốn bao trùm hồ nước ở giữa các dãy núi cao vậy.

Sharol thử sờ vào dây thường xuân vài lần, quan sát kĩ lưỡng, cau mày lại.

“Hình như là loại dây thường xuân bình thường. Nhưng có lẽ là nhờ một Gift nào đó nên mới biến thành khổng lồ như vậy. Phát triển lớn được đến như vậy hẳn mất nhiều công sức lắm đây…”

“Vậy là, tốn nhiều công sức như vậy là để khóa lại nơi này.”

“Chắc là thế. Chúng ta có nên phá ra không?”

“A, xin đừng làm vậy.”

Bất chợt, từ trong lồng giam thường xuân vang lên một giọng nói.

Nghe được giọng nói thiếu nữ quen thuộc này, Kuro Usagi liền dựng thẳng tai thỏ, chạy tới phía trước dây thường xuân.

“Này, You đó sao!? Người bị nhốt bên trong là You đó sao!?”

“Đúng vậy. Thực ra thì có ngựa một sừng nhờ tôi giúp đỡ tái thiết lại. Nhưng… mắc phải bẫy của đám săn trộm, bị nhốt bên trong.”

Phía bên kia lồng giam dây thường xuân vang lên một giọng nói không cảm xúc. Tai thỏ của Kuro Usagi ngạc nhiên tới nỗi dựng đứng lên.

“Sao, sao có thể. Lại có cả kẻ săn trộm đủ sức bố trí bẫy giam được You bên dưới tầng thấp sao…”

Kuro Usagi không còn lời nào để nói.

Người đang bị lồng giam dây thường xuân giam giữ--- Kasukabe You là thủ lĩnh của [No Name] hiện tại, cũng là thủ lĩnh của liên minh lớn nhất Khu vườn nhỏ. Trong Khu vườn nhỏ của các vị Thần bây giờ thì cô cũng là một trong những người không thể coi thường. Làm sao lại có kẻ săn trọm giam được cô chứ.

Trong lúc nghĩ ngợi như vậy, từ trong dây thường xuân vang lên một giọng nói khác--- một người thuộc Community khác nói.

『Tộc của chúng tôi đã khiến mọi người gặp phiền phức rồi, thưa Kuro Usagi-dono.』

“Ayaya!? Giọng nói là người khi trước!?”

『Đúng vậy. Chúng tôi đúng là những ngựa một sừng từng được mọi người giúp đỡ khi hóa thân của Hạn Bạt tấn công khi trước. Tôi xin được chúc mừng mọi người đảm nhận chức vụ [Floor Master] của khu đông. Càng cảm ơn hơn nữa khi đã giúp chúng tôi một tay trong việc tái thiết. Quả là duyên phận giữa chúng ta thật tốt đẹp… Nhưng, ci bộ hiện tại chúng tôi lại gây thêm rắc rối lớn cho mọi người rồi.』

Rất xin lỗi, ngựa một sừng áy náy nói. Sừng bọn họ có sức mạnh trị thương, thế nên vẫn hay bị đám săn trộm vô nhân tính nhắm tới. Vì tìm một nơi yên ổn sinh sống nên mới tới khu vực núi cao này, không ngờ vẫn bị đám săn trộm tìm được.

Người ngoài cuộc có lẽ khó mà hiểu được nỗi cay đắng của ngựa một sừng.

『Nếu không phải để bảo vệ bọn tôi, thì ngài You đã không bị thứ bẫy khốn khiếp này giam giữ rồi. Tôi thật hối hận. Tôi phải hối lỗi ra sao mới được đây…』

“Không có cách nào khác đâu. Đừng để ý làm gì, chẳng qua là cái bẫy này rất tốt mà thôi.”

You vuốt vuốt bờm của ngựa một sừng, an ủi.

Sharol nhẹ gãi phần sau tai mèo, cẩn thận kiểm tra lồng giam dây thường xuân.

“Nhưng mà khó hiểu thật đấy. Chị Kasukabe You sao không thể phá hủy loại lồng giam này chứ? Có nguyên do gì sao?”

“Ừm. Có một tấm giấy da dê viết cấu tạo lồng giam đấy… Sharol đọc được không? Chị thì không rồi.”

“Em? Không phải là chị Kuro Usagi?”

“Đúng thế. Ngôn ngữ này rất giống với loại ngôn ngữ chị từng thấy được. Chị cảm thấy có lẽ Sharol thuộc miêu tộc sẽ đọc được.”

Ha ha, Sharol dựng thẳng tai mèo lên, đi về phái trước.

Cô là người có dòng máu của miêu tộc, tộc tập hợp các loại ngôn ngữ lại. Và trong miêu tộc thì huyết thống của cô cũng là một trong những người nổi danh nhất.

You đặt kì vọng vào chiến lực chủ chốt của [Lục thương] là cô.

“Đây đúng là lĩnh vực của em rồi. Xin hãy đợi chút. Em sẽ dịch ra ngay.”

Sharol đứng phía trước lồng giam dây thường xuân, lạch cạch bỏ hành lí xuống, bắt đầu dịch lại những chữ trên đó. Kuro Usagi thì đi tới gần You phía bên kia lồng giam, hỏi.

“You, cô không sao là tốt quá rồi. Tôi lo đến muốn chết đây này.”

“Xin lỗi. Nếu đợi hết một ngày không có ai đến, tôi sẽ dùng sức mạnh phá hủy nó… Nhưng mà tôi thấy, Gift Game thì thắng bằng cách hoàn thành điều kiện mới là đúng nhất.”

Đúng vậy, Kuro Usagi dựng thẳng tai lên.

Bất chấp mọi cách để thắng, đó là cách lí luận chỉ dành cho những kẻ yếu.

Còn nếu là người thuộc tổ chức cao hơn, đây là điều không được phép.

Những ai không biết xấu hổ với chuyện như vậy, không suy nghĩ gì cho [Host], thì không thể thu phục lòng người được. Là [Floor Master] của khu đông, cô bị yêu cầu chất lượng trong chiến đấu.

Thế nên mới đợi thử cứu viện một lần.

“Tôi rất mừng với sự kiên nghị của You. Vậy mới là thủ lĩnh của bọn tôi chứ!”

“Cảm ơn. Nhưng mà [Geass Roll] không đọc được như vậy thật sự là quá gian xảo. Chuyện đó cũng được phép sao?”

“Được phép. Trong Gift Game mà không đọc được thì là lỗi của bản thân… Nhưng, chuyện này rất hiếm gặp. Vì trên mặt ngôn ngữ, thế giới Khu vườn nhỏ đã tính toán ngược lại trên lịch sử thật, sử dụng khái niệm [toàn bộ ngôn ngữu rồi sẽ bị thống nhất] mà đúc kết thành [Gift thống nhất ngôn ngữ nguyên thủy].”

Thế giới Khu vườn nhỏ sẽ dãn tới những chủng tộc ở những thời đại khác nhau.

Vốn dĩ những người không thể giao tiếp ngôn ngữ lại có thể trao đổi ý thức như vậy là nhờ Gift đó vẫn luôn bao trùm khắp thế giới Khu vườn nhỏ.

Lịch sử loài người đến cuối sẽ tập hợp thành một loại ngôn ngữ.

Lệch khỏi không thời gian, là điểm quan sát vũ trụ theo góc nhìn thứ ba, Khu vườn nhỏ từ thuyết điểm kết (omega) mà tính ngược lại, tạo thành [Gift thống nhất ngôn ngữ nguyên thủy].

“Mà, không thể viết hoặc đọc ngôn ngữ linh thú thì không thể tổ chức Gift Game được còn gì.”

“Yes! Đúng là như vậy, thế nên có khả năng rất cao [ngôn ngữ không đọc được] cũng là một loại Gift… Chuyện sao rồi Sharol?”

Hiểu được chứ? Kuro Usagi nghiêng tai thỏ, hỏi.

Đang đọc chữ trên đó, tai mèo của Sharol không có chút phản ứng gì với câu hỏi, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc mà cố gắng đọc. Một người vẫn luôn vui vẻ thoải mái như cô rất hiếm khi trưng ra vẻ mặt này.

Dùng đầu ngón tay ve đi vẽ lại các chữ cái, Sharol lẩm bẩm như thể tự nói một mình.

“Chữ tượng hình rất giống với chữ Celtic… Nhưng, đây là loại chữ tượng hình không biết tới. Cũng không phải là tiếng Ogham hay Rune. Xét theo việc sử dụng dây thường xuyên thể hiện sự nữ tính, có thể đoán rằng người làm thuật là phụ nữ.. Nếu thế thì, chẳng lẽ chữ tượng hình này là biến thể của tiếng [gothic]?”

Sharol vừa nghi ngờ vẽ lại chứ cái vừa nói.

Nhưng, không có chuyện gì xảy ra.

“…Không có phản ứng gì sao. Nếu có người đọc được thì những người khác cũng đọc được ngay, vậy là sao chứ, chẳng lẽ thứ này ngay từ đầu đã có tính chất là không cách nào giải mã được? Nếu vậy… không, có lẽ nào…!!? Không phải là [ngôn ngữ không đọc được] mà là [ngôn ngữ không thể quan sát được] sao---!!?”

Nya sao lại có chuyện này chứ!!?

Tai mèo dựng thẳng lên, Sharol đúng vụt dậy.

“Khoan, khoan đã hai chị! Không, không được rồi! Đây là phát hiện lớn!!! Cái này, cái này, đây đúng là một loại ngôn ngữ đã mất (lost language) rồi! Chưa, chưa kể, còn là ngôn ngữ nguyên thủy 2000 năm trước công nguyên của Celtic nữa!!! Một thứ siêu hiếm đó!”

Trông thấy Sharol ngạc nhiên đến nhảy dựng lên, You nghiêng đi chiếc đầu nhỏ nhắn.

Còn ngược lại, Kuro Usagi thì cũng dựng thẳng tai thỏ, ngạc nhiên nói.

“Ngôn ngữ đã mất…!!? Tôi, tôi cũng từng nghe kể về nó rồi! Theo sự phát triển của lịch sử loài người, không còn được sử dụng trong thời đại sau nữa, sẽ biến thành ngôn ngữ nguyên thủy không thể quan sát của loài người! Loại ngôn ngữ nguyên thủy được sử dụng trước cả thời đại của Thần được lập ra…!!?”

“Đúng thế! Lúc này, ngôn ngữ nguyên thủy của Celtic được cho rằng, thời đại sớm nhất sinh ra cũng là khoảng chừng 800 năm trước công nguyên, nhưng ngôn ngữ Celtic này còn trước cả lúc ấy! Đúng là loại ngôn ngữ có cùng thời đại với bản thật của [Cuốn sách xâm lăng] rồi!”

Thế giới khu vườn có một nguyên tắc là [tiêu diệt linh cách của những người không thể quan sát]. Vẫn thường gọi là [No Former].

Giống như [Cuốn sách xâm lăng] Sharol nói tới, là cuốn sách sử giả khi lịch sử của Celtic bị xuyên tạc sau khi đạo Kito lan tới. Cuốn sách sử giả này là do tín đồ của đạo Kito sửa lại thần thoại Celtic để diệt trừ các loại tôn giáo khác, tư tưởng bọn họ có thể hiện trong đây. Gift Game mà mấy người Kasukabe You từng trải qua tại [Thành phố Kouen], [Tain Bo Cuailnge], cũng là một trong số đó.

Thế nên kết quả bị thay đổi do đời sau lưu truyền, khiến cho lịch sử thực sự rơi vào trạng thái không thể quan sát--- các nền văn minh và lịch sử bị thiêu rụi trong lịch sử loài người, hoặc những tương lai không có khả năng, đều tương đương thành [No Former].

Nhưng--- nhưng thứ vốn đã mất đi này, đáng ra không thể quan sát được từ Khu vườn nhỏ mới đúng. You vừa nhìn chữ[no Former] viết trên thẻ Gift mình vừa nghiêng đầu đi.

“Nhưng [No Former] vì không thể quan sát được nên mới là [No Former] kia mà? Cái này sao lại tồn tại ở Khu vườn nhỏ chứ?”

Đối với câu hỏi rất chuẩn xác này, Kuro Usagi cũng nhẹ gật đầu.

Sharol dựng tai mèo và ngón trỏ lên, nói ý kiến của mình về [ngôn ngữ không thể quan sát].

“Chị Kasukabe You. Em đoán rằng Game săn bắt này có lẽ là một thứ cổ đại được chế tạo từ tận thời kì bình minh của Khu vườn nhỏ. Có một lúc trở thành ngôn ngữ đã mất nên không còn sức mạnh.”

“Vậy thì, sau đó?”

“Có lẽ là vì một cơ hội nào đó mà ngôn ngữ đã mất lấy lại được sức mạnh của mình--- Và, còn phải là bắt nguồn từ một chuyện rất gần đây nữa. Vậy là có thể [ngôn ngữ không thể quan sát] đã [biến thành dòng thời gian có thể quan sát]. Chẳng lẽ đã xảy ra một [Chuyển đổi hệ thuyết] khổng lồ?”

Do biến đổi thời thế, ngôn ngữ không thể quan sát, biến thành ngôn ngữ có thể quan sát.

Kuro Usagi như thể nhận ra gì đó mới đập tay một cái.

“Có khi nào, là lúc chúng ta đánh bại Ma vương Azi Dakaha…?”

“Nhất định là như vậy! Lúc mấy người các chị đánh bại Ma vương đã đưa tới một [Chuyển đổi hệ thuyết] có quy mô vô cùng khổng lồ, thời đại [Cuốn sách xâm lăng] được phát hiện bị thay đổi, khiến cho ngôn ngữ tối cổ cũng có thay đổi theo! Vì đang là lúc sắp tổ chức Chiến tranh chủ quyền, thời gian chưa được xác lập, thế nên bị xác định thành ngôn ngữ không thể đọc được!”

Ô ô… Kasukabe You phát ra âm thanh cảm phục.

Không ngờ chỉ trong thời gian ngắn như vậy đã vén màn được bí ẩn của [ngôn ngữ không thể quan sát]. Quả không hổ danh [Floor Master] khu nam.

Sharol lại nhảy nhót hơn nữa, vung vẩy cái đuôi, ôm lấy tấm [Geass Roll] có viết chữ.

“Nghe nói rằng nền văn minh Celtic cổ đại là xã hội mẫu hệ. Nếu đúng là Gift từ thời kì khởi nguồn, vậy thì chắc chắn là [Geass Roll] của một tổ linh cấp bậc Nữ thần! Đem thứ này về nghiên cứu là có thể khiến cho [Quyền chủ Game] của bọn em--- [Dergestiefelte Kater] 《Vua mèo đi hia》trở nên mạnh mẽ hơn rồi!”

Ư nya♪ Sharol Gundark vui vẻ vung vẩy cái đuôi.

Còn Kasukabe You phía bên kia thì đặt tay lên cằm, nghĩ đến chuyện mấy chốt.

“…Khoan, khoan đã. Vậy là vẫn không thể đọc được Game này?”

“Ừm?... A, đúng vậy.”

Lượt hết một lượt lại trở về như ban đầu, vẫn chưa tìm ra được phương pháp mấu chốt để đọc được, đúng là vẫn chỉ là [Floor Master] mới nhậm chức.

Mà không, nếu như suy luận nãy giờ đúng, vậy thì có thể kết luận ngôn ngữ này không có cách để đọc được.

Kasukabe You thở dài thườn thượt, nói với ngựa một sừng.

“…Xin lỗi. Coi bộ chỉ có cách phá hủy cùng khu nước này thôi.”

“Hả!?”

“Chị nói gì nya!?”

Kuro Usagi và Sharol đều ngạc nhiên la lớn, ngựa một sừng dùng một giọng nói đầy đau khổ, từ trong lồng giam kể về tình huống hiện tại.

『Thật ra… Lồng giam dây thường xuân khổng lồ này cắm rễ trong hồ nước, nếu phá hủy thì nó sẽ ngay lập tức hút nước lên tái sinh. Phá hủy lồng giam thường xuân này cũng nghĩa là phải khiến cho hồ cạn sạch nước. 』

Lí do lớn nhất khiến You chần chừ không giải quyết lồng giam thường xuân là điểm này.

Vì tái kiến lại nên mới tới nơi này, như vậy mà còn không biết nguyên nhân được sao. Nơi ở của ngựa một sừng nhất định phải ở bên cạnh nguồn nước tinh khiết mới được.

Từ bỏ nguồn nước khó khăn lắm mới tìm được, bọn họ lại phải bắt đầu cuộc sống lang bạt.

Hiểu được nguyên nhân chuyện này, Sharol liền dựng tai mèo lên, nhanh nhẹn mỉm cười.

“Gì chứ, ra là vậy sao! Thế thì tới chỗ [Underwood] bọn tôi là được mà? Mọi chuyện cứ để tôi nói hộ là được!”

『…Thật là được sao?』

“Đương nhiên rồi! Trông thế thôi nhưng tôi dù sao cũng là chủ lực của [Lục thương] đó nhé! Sẽ ai từ chối hết! Còn có thể bảo vệ mọi người khỏi đám săn trộm nữa!”

Sharol giương ngón cái lên mà nói. Với loài ngựa một sừng vẫn phải chịu bị săn trộm, ở lại trong làng mạc phố xá thực sự vẫn có điểm không hợp, có khi còn không nói chuyện được với [Lục thương] nữa.

Kuro Usagi mới nhẹ chạm lên lưng của ngựa một sừng trong lúc ông hoang mang.

“Yên têm đi. [Lục thương] và [Will-O’-Wisp] đều là những Community đồng minh đáng tin nhất của [No Name] bọn tôi. Chắc chắn sẽ đón nhận mọi người với tư cách bạn tốt.”

“Ừm. Có cả những linh thú ngựa khác sống tại đó mà, chắc chắn sẽ sống chung tốt thôi.”

『…Tôi hiểu rồi. Ngài You và Kuro Usagi-dono là ân nhân cứu mạng bọn tôi, hai người đã nói như vậy, chúng tôi xin được nghe theo lời đề nghị của hai người.』

Ngựa một sừng hạ quyết định, gật đầu nói.

Kasukabe You tự vỗ hai má mình, từ trong ngực lấy ra [Mục lục sự sống], tập trung tinh thần.

“Được rồi! Đã quyết định xong thì đập tan lồng giam này nào!”

“Yes! Chúng ta cũng tránh đi thôi Sharol!”

“Vâng!... Mà khoan đã, chị ấy sẽ phá hủy cả Geass Roll mất, phải lấy nó đi mới---“

Sharol nhanh nhẹn chạy tới cầm lên tấm da dễ. Nhưng cầm lên tấm [Geass Roll] đi được vài bước, Sharol nhận ra tấm Geass Roll không thể dịch chuyện được nữa.

“…Hể?”

Hự hự, cố kéo đi. Nhưng nó không có vẻ gì là sẽ rời xa khỏi lồng giam.

Phía bên kia, Kasukabe You đã khiến cho [Mục lục sự sống] thay đổi, bước vào trạng thái chiến đấu.

Cảm nhận được một luồng khí nóng rực, Sharol ngay lập tức có linh cảm về kết quả, mặt mũi tái nhợt.

“Khoan… đợi chút đã chị You! Em, em còn chưa chạy đi mà---!!!”

Sharol la lên.

Kasukabe You không để ý tới cô.

Lửa Kim Sí nằm trong tay phải cô, bàn tay còn lại nắm lấy [Mục lục sự sống] thì chứa đựng một Gift khác.

Đây là răng của một con Long Xà nghe nói từng nuốt đi Cây thế giới. Kasukabe You kết hợp hai loại Gift lại, trên cơ thể hiện ra cánh bằng vàng và lửa đen, nói.

“Đây là cơ hội tốt… để dùng thử vũ khí mới…!!!”

“Khoan đã! Dừng lại đi mà!!! Em còn chưa chạy đi mà!!! Cả tấm [Geass Roll] này nữa, bị hủy mất thì có lợi gì đâu chứ!!! Đây chính là vật khảo cổ quý hiếm vô cùng đó, không, khoan, xin chị hãy chờ thêm chút nữa đi mà!!!”

“Thế hả. Thế thì cố bảo vệ nó cho thật tốt nhé.”

Chị đừng có làm bậy---!!!

Cùng lúc tiếng kêu tuyệt vọng này vang lên, từ trong lồng giam thường xuân lóe lên luồng lửa mặt trời khổng lồ.

Là lửa của Rồng đen, hay là lửa của Chim thần đây.

Bị ngọn lửa cùng cực đốt trụi cây cối cuốn vào, Sharol dù đã sử dụng lá bài tẩy của mình, nhưng lúc thấy lại được cô thì đã trong tình trạng thảm thiết toàn thân bỏng nặng, may mà chưa chết luôn, sau đó cô được sức mạnh của sừng ngựa một sừng cứu lại cái mạng.