Chương 192: Tiến hóa gien(thượng)

Dịch: ngunuong

Băng tử đạn, thân phận đồ đằng của phương Tây đệ nhất sát thủ - danh hiệu Băng.

Tộc trưởng Trần gia sắc mặt xám xanh nhìn hai viên băng tử đạn cứng rắn đang nằm trong tay hắn, trong mắt lóe lên vẻ hung ác. Hắn chậm rãi khép tay lại, dùng sức xoa xoa, một lần nữa mở tay ra thì trong lòng bàn tay chỉ còn lại là một ít nước.

Tộc trưởng âm trầm ngiêm mặt trầm giọng nói: ”Giết hắn, trong vòng một ngày, ta nhất định phải nhìn thấy thi thể của hắn.”

Phía dưới tộc trưởng có hai hàng người đứng tổng cộng có mười người, mười người này đồng thời gật đầu nhẹ, sau đó rất có trật tự xoay người đi ra khỏi gian đại sảnh này. Những người này từ đầu tới cuối không nói câu nào, nhưng mà từ trên người bọn họ tản mát ra sát khí nồng đậm, xem ra cũng không phải là nhân vật dễ chọc vào.

Sau khi những người này đều đã rời đi, trong đại sảnh nhất thời yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng hít thở như ẩn như hiện của tộc trưởng.

“Tộc trưởng.” Ngoài cửa truyền đến một âm thanh.

Tộc trưởng ngẩng đầu liếc mắt nhìn bên ngoài một cái, trầm giọng hỏi: ”chuyện gì?”

Một nam tử trung niên đi vào, thuận tay đóng cửa phòng lại. Hắn lại tiến lên phía trước vài bước rồi mới dừng, cũng kính nói: ”Đã tìm được người có quan hệ với hắn.”

“Vậy ngươi đến đây nói với ta làm gì? Chẳng lẽ còn muốn ta dạy ngươi phải làm thế nào sao?”

“Không phải.” Nam tử trung niên vội vàng nói: ”Là người của Long gia nhúng tay vào.”

Trong mắt của tộc trưởng bạo lóe ra một tia tinh mang, trầm giọng hỏi: ”Là có ý gì?”

“Long gia phái ra một lượng lớn cao thủ đi bảo vệ người có quạn hệ với hắn. Chúng ta căn bản là … “

“Oanh!” Tộc trưởng đột nhiên một quyền đập xuống mặt bàn, chỉ một quyền đã đem cai bàn bằng gỗ lim chắc chắn đánh vỡ tứ phân ngũ liệt. Hắn hai nắt trừng lớn, lộ ra hung quang quát: ”Bọn họ cũng giám đối nghịch với chúng ta?”

Nam tử trung niên đổ mồ hôi lạnh ròng ròng run run rẩy rẩy nói: ”Chúng ta đã tra ra, Băng sát thủ Mười Một chính là đệ tử của Long Hồn Thần Kiếm, mà người phụ trách phương diện này của Long gia là Long Hải Du, Long Hải Du lại là cháu ngoại của Thần Kiếm. Cho nên chúng ta đoán rằng, hẳn là Thần Kiếm giúp Băng sát thủ, cương ngạnh yêu cầu Long gia ra mặt can thiệp.”

Tộc trưởng nheo nheo mắt, nhưng lại không che được tinh mang bạo lóe ra trong ánh mắt, gằn từng chữ qua kẽ răng: ”Thần kiếm!” Tộc trưởng hít sâu một hơi, mạnh mẽ áp lửa giận xuống, trầm giọng hỏi: ”Vậy hắc ám thập tự thì sao?”

“Số lượng lớn hacker của hắc ám thập tự hành tung ẩn mật, thật sự là không tìm ra.” Nam tử trung niên khoe mắt hơi liếc nhìn Tộc trưởng sắc mặt càng thêm khó coi, lập tức nói: ”Bất quá, chúng ta đã tìm ra hai thành viên chiến đấu khác của họ, hành tung của Lãnh Dạ và Hầu tử.”

Tộc trưởng liếc mắt nhìn hắn, hỏi: ”Không ai bảo vệ sao?”

Nam tử trung niên lập tức lắc đầu nói: ”Không có.”

“Được, người được bảo vệ thì đừng động vào, chúng ta bây giờ còn chưa đến mức cùng với Long gia trở mặt với nhau. Hừ, sau chuyện này, ta sẽ đi tìm Long gia tính toán vụ này! Trước đi giết hai người kia.”

“Vâng.” Nam tử trung niên cung kính trả lời một tiếng, đang muốn xoay người rời khỏi đại sảnh.

Lúc này, tộc trưởng lại đột nhiên hỏi: ”Người của “Ma quỷ” còn đang ở đây chứ?”

Nam tử trung niên vội xoay người lại nói: ”Vẫn còn.”

“Để cho bọn họ đi giết Long Hải Du, phiền toái do bọn họ gánh lấy, biệt tưởng nhượng ngã môn trần gia lai thế tha môn sát thí cổ.”

“Cái này … “ Nam tử trung niên mặt có chút khó khắn nói: ”Nhiệm vụ của bọn họ chính là giết chết Băng sát thủ, ta nghĩ bọn họ sẽ không đáp ứng đâu.”

“Không đáp ứng cũng phải đáp ứng cho ta. Hừ, chuyện của Băng sát thủ Trần gia chúng ta tự mình xử lý. Bọn họ ở đây ăn không uống không lâu như vậy, cũng phải có chút lợi tức chứ. Đi, bất kể là dùng phương pháp gì, để cho bọn họ đi giết Long Hải Du. Nếu không … “ Trên mặt của tộc trưởng xuất hiện một tia âm ngoan.

Nam tử trung niên cũng không khỏi đả liễu cá kích linh, vội đáp: ”Vâng, ta sẽ trực tiếp liên lạc với “Ma Quỷ” ngay.”

“À, nhớ kĩ, để cho bọn họ làm sạch sẽ một chút. Chuyện này đừng để liên quan đến Trần gia chúng ta.”

“Vâng, ta lập tức đi ngay.” Nam tử trung niên khom người cáo lui.

Tộc trưởng cắn mạnh răng, toàn thân phát tán ra khí tức đậm đặc, gằn từng chữ qua kẽ răng:”Long gia! Thần kiếm! Băng sát thủ!”

Cùng lúc đó, trong một cái nhà trọ.”

Mười Một đang ngồi trước máy tình xem tư liệu mà Cuồng Triều chuyển tới. Hắn dùng chứng minh thân phận Lân Chí Kiên để khai phòng, lúc này đã đổi một khuôn mặt khác, quấn áo chiến đấu cũng được thay bằng một bộ quấn áo rộng thùng thình. Thoạt nhìn hắn giống một người bình thường đến không thể bình thường hơn. Nhưng ai mà biết, phía sau một khuôn mắt rất bình thường lại che giấu danh chấn đông tây hai phương thê giới, mất tích hai năm rồi xuất hiện trở lại – Tây phương đệ nhất sát thủ, Băng.

“Sở Nguyên.” Cuồng Triều nói qua đường dây”Long Hải Du tìm ngươi.”

Mười Một một mặt nhìn màn hình máy tính, một mặt nhàn nhạt nói: ”Nối đi.”

“Tích!” Đường dây truyền đến một tiếng động nhẹ, thông báo đường dây đã thay đổi.

Mười Một nói:”Là ta.”

Trong đường dây truyền ra giọng nói của Long Hải Du: ”Yêu cầu của ngươi chúng ta đã làm được rồi.”

“Ta biết.” Cuống Triều, Nhược Từ và số hacker kia vẫn luôn giám thị hành tung bốn người mà Mười Một yêu cầu Long gia bảo vệ, cho nên bên Long gia còn chưa có động tĩnh, hắn ở bên này đã thu được tin tức.”

“Sở Nguyên, ngươi thật sự là khiến cho ta vô cùng vui mừng lẫn sợ hãi đấy. Một người đối mặt với hơn ba mươi cao thủ, còn có thể thong dong giết Trần Hải Ninh, a a, ngươi đã làm thê nào thế?”

“Giết người, thật ra rất đơn giản.” Mười Một nhàn nhạt nói: ”Là các ngươi nghĩ phức tạp lên thôi.”

“A a, ta chỉ là tò mò một chút thôi. Cho dù là thay bằng đệ nhất cao thủ của Long gia chúng ta, cũng dám chắc là không làm được.”

Mười Một hiển nhiên là đối với những lời này không chút hứng thú, nói:”Tìm ta có chuyện gì?”

“Là như thế này. Có người muốn gặp ngươi.”

“Là ai?”

Long Hải du không trực tiếp trả lời, mà lại nói:”Ngươi sẽ có hứng thú.”

Mười Một lại hỏi:”Thời gian, địa điểm?”

“Buổi sáng ngày mai, văn phòng của ta.”

“Tốt.”

“Vậy là quyết định rồi nhé, sớm mai ta sẽ đợi ngươi.”

“Ừm.” Mười Một lên tiếng. Bên Cuồng triều đã ngắt mạch liên lạc.

Cuồng Triều nói: ”Hiện tại ở bên ngoài khắp nơi đều là người đi tìm ngươi. Ngươi còn dám đi ra ngoài?”

Mười Một một mặt nhìn chỗ tư liệu trên màn hình, một mặt nhàn nhạt trả lời: ”Không sao cả.”

“Không biết đầu của ngươi nghĩ thế nào nữa.” dừng một chút, Cuồng Triều lại nói: ”Được rồi, tư liệu của cái Ba Ti Miêu mà ngươi nói không tìm được, mặc dù trong phạm vi cả nước tìm được đến hơn một ngàn người gọi là Ba Ti Miêu, giới tính nữ tuổi khoảng hai mươi lăm hai mươi sáu, nhưng không có ai phù hợp với điều kiện của ngươi. Tư liệu của Ngụy Băng Nhan cũng không tìm ra.”

“Ừm.” Mười Một suy nghĩ một chút rồi nói:”Giống ninjutsu.”

Cuồng Triều ngây ra nói:”Cái gì?”

“Thân pháp của Ba Ti Miêu. Ta ở huấn luyện doanh có học qua. Mặc dù hơi khác, nhưng hẳn là ninjutsu.”

“Ý của ngươi là, Ba Ti Miêu là người Tiểu Trùng Quốc?”

Mười Một lắc đầu nói:”Từ lời nói của cô ta, xem ra cô ta và Ngụy Băng Nhan chắc là cùng một tổ chức. Nhưng Ngụy Băng Nhan rất rõ ràng là đối địch với Tiểu Trùng Quốc, nếu không lần trước .. đợi một chút.” Mười Một đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, lập tức nói:”Tra ở Tiểu Trùng Quốc xem có tư liệu của hai người đó không?”

“Thật phiền toái.” Cuồng triều một bên gõ bàn phím, một bên nói: ”Chữ của Tiểu Trùng Quốc phải phiên dịch ra rồi lại so sánh. Ngươi không thể tìm chút công việc nhẹ nhàng cho ta sao?”

“Ngươi sao không giao cho đám hacker kia? Bọn họ ở Tiểu Trùng quốc lâu như vậy, chắc là phải có người biết loại văn tự này.”

“Đúng rồi, Ta sao lại không nghĩ tới chứ?”

Mười Một không hứng thú dây dưa với hắn ở phương diện này, tiếp tục hỏi: ”Việc người sáng lập cái Long hồn kia tìm tòi đến đâu rồi?”

“Còn chưa có kết quả, tệp tư liệu của Long Hồn thuộc về tư liệu cơ mật cao cấp nhất, ta ngay cả tư liệu về cái tổ chức này cũng không tìm được.”

“Tiếp tục tìm. Còn nữa, Lãnh Dạ và Hầu tử xuất phát chưa?”

Cuống Triều đáp: ”Còn chưa. Bọn họ và đội khảo cổ ước chừng sáng sớm ngày kia xuất phát.” Dừng một chút, cuồng Triều lại hỏi: ”Ngươi có phải là lo lằng Trần gia sẽ tìm hai người bọn họ phiền toái?”

Mười Một bình thản nói: ”Nếu bọn họ bị giết dễ dàng như vậy, có sống cũng vô dụng.”

Cuồng Triều cười cười không nói nữa.

Sau một lúc lâu, Mười Một lại hỏi: ”Bên Long Quốc thế nào?”

“Ồ, hình như cao tầng một mực hội nghị, đến bây giờ còn chưa có kết quả. Sở Nguyên, ngươi nghĩ Long quốc có nhúng tay vào không?”

“Có.” Mười Một nói: ”Nếu người sáng lập kia đối với bọn họ thật sự trọng yếu như vậy.”

Cuồng Triều thời dài nói: ”Ta nghĩ rằng, dù sao thì Trần gia thế lực quá lớn, cả phương diện chính trị và quân đội đều có người của bọn họ ở trong. Một khi trần gia đến nước chó cùng cắn càn, cả quốc gia sẽ lâm vào trạng thái hỗn loạn, làm không tốt còn phát sinh nội chiến.”

Mười Một nhàn nhạt nói:”Không liên quan đến ta.”

“Ai, thật sự có đôi khi cảm thấy ngươi rất có nhân tình, có đôi lúc lại cảm thấy ngươi thật sự không có nhân tính.”

“Sát thủ không cần nhân tính.”

“Thật vậy sao? Vậy tại sao ngươi phải giúp Âu Dương Nguyệt Nhi và Nguyễn Thanh Ngữ.”

Mười Một trầm mặc một lúc rồi nói:”Cuồng Triều.”

“Cái gì?”

“Ngươi rất nhàm chán.”

Hiện ở trên màn hình đều là tư liệu của những nhân vật trọng yếu về chính – thương của Trần gia, những người này đều là mục tiêu để giết tiếp theo của Mười Một. Đối với nhiệm vụ, Mười Một cho tới bây giờ chưa từng khinh thường, cho nên hắn rất cẩn thận phân tích tư liệu cụ thể về từng người, kể cả sở thích của bọn họ cho đến hoàn cảnh xung quanh nhà ở và văn phòng của bọn họ.”

Vất vả xem xong hết đám tư liệu này, Mười Một nhìn đồng hồ thì thấy đã là hơn bốn giờ rạng sáng. Hắn tắt máy tính rồi đi đến bên giường khoanh chân ngồi, vận hành tâm pháp của Long gia. Đây là khóa trình bắt buộc phải tu luyện mỗi ngày của hắn, mặc dù cảm giác môn công pháp này cũng không mang đến cho hắn bao nhiêu ích lợi, nhưng hắn vẫn kiên trì không ngừng tu luyện tiếp. Bởi vì hắn tin tưởng Lục Dương, Lục Dương đã từng nói qua, Cổ võ học của Long quốc bác đại tinh thâm, thường xuyên tu luyện mới có thể thấy được sự lợi hại của nó, mười năm mài một kiếm và một ngày mài mười kiếm ý nghĩa về bản chất lại hoàn toàn bất đồng.

Chân khí Long gia tuần tự theo lộ tuyến bình thường vận hành, chân khí trong cơ thể hôm nay so với lúc đầu tu luyện quả thật là lớn mạnh hơn rất nhiều. Chân khí giống như một dòng nước suối chảy đến mỗi kinh mạch toàn thân. Sau khi vận hành được một chu thiên, đột nhiên lại có một cỗ khí lưu tiếp tục rót vào, hai cỗ năng lượng không hề giao tranh, vẫn duy trì trạng thái bình hành tiếp tục vận hành. Đây là rất lâu trước kia xuất hiện việc lạ, là sau khi chân khí Long gia vận hành một chu thiên, năng lượng của băng dị năng lại bị dẫn động, cùng tiến hành tu luyện. Bởi vì vẫn nghĩ rằng mọi vẫn việc bình an vô sự, cho nên Mười Một cũng không để ý, tùy ý để hai cỗ năng lượng này vận hành xong rồi đều tự tản đi.

Nhưng mà hôm nay lại rất kì quái, hai cỗ năng lượng trên đường vận hành đột nhiên rời khỏi lộ tuyến hành khí nguyên bản, nhằm cánh tay trái chạy tới. Mười Một bỗng nhiên cả kinh, muốn khống chế lại hai cỗ năng lượng này, nhưng mặc kệ là chân khí Long gia hay là băng dị năng, hai loại năng lượng đều gióng như ngựa hoang thoát cương, toàn bộ mạnh mẽ tiến vào tay trái, sau đó không cảm giác được nữa.

Cùng lúc đó, cánh tay trái của Mười Một không tự chủ được kịch liệt rung động, rung động rất kịch liệt. Từ bên ngoài nhìn vào, Mười Một tựa như không ngừng dùng sức rung tay vậy.

Mười Một cũng không biết tay trái lúc này xảy ra chuyện gì. Sau khi hai cỗ năng lượng tiến vào tay trái, tất cả đều không chịu sự khống chế của hắn, hình như hai cỗ năng lượng này và cánh tay trái đều rời khỏi thân thể vậy. Hắn cũng không động, một lần nữa tích hết chân khí trong bụng và băng dị năng đang trôi nổi bất định trong cơ thể, nhưng mà hai cỗ năng lượng vừa mới một lần nữa xuất ra lại không chịu sự khống chế chạy đến tay trái. Hình như cánh tay trái này giống như một cái động không đáy, hút đi tất cả năng lượng trong cơ thể. Mười Một không dừng lại, hắn biết mình không thể dừng, nếu không lộ tuyến vận hành của đạo chân khí mới, cũng rất dễ dàng gặp phải vấn đề. Rất có thể là một thân công lực toàn bộ bị phế, sau này khí lực ngay cả người bình thường cũng không bằng, hoặc là để lại di chứng, thỉnh thoảng phát tác sống không bằng chết. Loại dấu hiệu sau tẩu hỏa nhập ma này Lục Dương cũng nói qua với hắn, Mười Một cũng biết tẩu hỏa nhập ma đáng sợ. Mặc dù không biết trạng thái bây giờ của mình có phải tẩu hỏa nhập ma hay không, nhưng mà cẩn thận một chút vẫn tốt hơn. Cho nên hắn chỉ có thể tích toàn bộ năng lượng, rồi lại trơ mắt nhìn nó bị hút đi.

Cứ như vậy trải qua không biết bao lâu, trải qua Mười Một không ngừng kiên trì cố gắng, tray trái rốt cuộc cũng không tiếp tục hấp thu năng lượng. Nhưng mà bất kể là chân khí Long gia hay băng dị năng đều nhỏ đến mức cơ hồ không thể phát hiện được. Mười Một mang hai cỗ chân khí một lần nữa thu lại, chậm rãi mở mắt ra, lúc này hắn mới phát hiện mình khắp người đều dính mồ hôi.

Mười Một trước tiên nhìn đồng hồ một chút, đã là hơn tám giờ sáng, hắn từ trên giường đi vào phòng vệ sinh, cởi bỏ quần áo chuẩn bị trước tiên lau rửa mùi hôi hám trên người.

Ngay đúng lúc hắn cởi quần áo, toàn bộ cánh tay trái đột nhiên đau nhức một lượt. Mặc dù Mười Một ý chí kinh người, cho dù có đứt hẳn cánh tay cũng không nhíu mày một cái. Nhưng mức đố đâu nhức này cũng khiến cho cơ nhục trên mặt hắn vặn vẹo một chút. May là sự đau nhức này cũng rất nhanh qua đi, vừ mới có cảm giác đã lập tức tiêu đi. Ngay sau đó một đường kéo dài từ ngón tay cánh tay trái kéo đến ngực bên trái, tất cả xương cốt đều truyền đến cảm giác tê dại.

Mười Một dường như ý thức được cái gì, lập tức cởi hết quần áo, lộ ra từ ngực trái đến vai trái.

Nhưng mà vừa thấy một khối khu vực cơ thể này, hắn đột nhiên biến sắc.