(Up trước nội dung phần 2 trong lúc chờ admin duyệt)
Mời đám nhà báo đi về xong, Lam Uyên trực tiếp ngó lơ Dạ Trạch, tự mình bắt taxi đi đến trường quay.
Đoàn phim 'Tây Hải' dường như ai cũng quá quen thuộc với cảnh hai người dăm bữa nửa tháng lại bày trò giận dỗi, không buồn để tâm tới họ nữa. Kết thúc phân khúc, Lam Uyên hẹn gặp Dạ Trạch ra ngoài nói chuyện.
Buổi tối mùa thu ở Thượng Hải se se lạnh. Thời diểm họ Dạ có mặt thì Lam Uyên đã uống tì tì hết hai cốc cà phê. Anh ngồi xuống ghế đá bên cạnh cô, không hài lòng nhíu mày:
Uống nhiều không tốt cho sức khỏe đâu!
Bất quá, phản ứng của cô hoàn toàn đi ngược lại thông thường, đem ánh mắt như băng tuyết ngàn năm hướng tới anh, giọng nói đều đều không một tia ấm áp:
Cậu có cái gì giấu tôi đúng không?
Tim Dạ Trạch nảy lên một cái, kín đáo quan sát thái độ của cô. Lam Uyên không chờ anh trả lời, lạnh lùng đem một tập giấy trong túi xách đập xuống khoảng ghế trống giữa hai người:
Tại sao lại lừa tôi?