Diệp Băng Vũ cũng không nói lời nào, hai chân nàng bắt chéo hơi hơi khai mở, lụa mỏng che lấp như ẩn như hiện, xinh đẹp quyến rũ làm bộ điệu đà, bàn tay trắng như ngọc nhẹ nhàng khiên khiên lọn tóc, không biết muốn câu dẫn hồn phách ai, ánh mắt thật là câu người.
Ừng ực!
Đào Bảo đành phải nuốt nước miếng.
Diệp Băng Vũ ngẩng đầu nhìn Đào Bảo, trong mắt thản nhiên lướt qua một tia khinh thường cùng xem thường, khí chất quyến rũ và xinh đẹp trên người trong chớp mắt tiêu tán mất tích, thay vào đó là hờ hững cùng lãnh diễm.
Cái nữ nhân này cũng như tên.
-Khục khục, trước tự ta xin tự giới thiệu một chút, ta là Đào Bảo, ba năm trước đây đã ly hôn, hiện tại đang tìm kiếm người hữu duyên. . .
Diệp Băng Vũ thản nhiên cắt đứt lời của Đào Bảo:
-Đào tiên sinh, ta biết ngươi là hôn thác, đừng giả vờ giả vịt, kỹ xảo biểu diễn của ngươi không được.
Đào Bảo: . . .
-Cho nên, Diệp Tiểu Thư tìm ta có chuyện gì?
Nếu như đối phương đã nói rõ rang như vậy, Đào Bảo cũng liền mở miệng nói thẳng.
Diệp Băng Vũ từ trong túi tiền lấy ra một tấm ảnh chụp, thản nhiên nói:
-Nhận ra nàng không?
Đào Bảo xem xét, toát mồ hôi.
Có thể không nhận ra sao?
Đây là vợ trước hắn a!
-Xem ra là nhận thức.
Không đợi Đào Bảo mở miệng, Diệp Băng Vũ liền thản nhiên nói.
-Ách. . .
Đào Bảo thu xếp lại tâm tình, thản nhiên nói:
-Diệp Tiểu Thư đến cùng muốn nói cái gì?
-Không có gì. Theo ta được biết, sáng hôm nay nàng với ngươi vừa có một hồi ra mắt, đúng không?
Diệp Băng Vũ lại thản nhiên nói.
-Ách. . .
Đào Bảo hoàn toàn không hiểu Diệp Băng Vũ này đang suy nghĩ gì a.
Lúc này, Đào Bảo đặc biệt hi vọng Thuận Phong Nhĩ của hắn có thể thay đổi thành Độc Tâm Thuật.
Hắn nghĩ nghĩ, sau đó thận trọng đáp:
-Vâng.
Diệp Băng Vũ không nói chuyện, trực tiếp mở ra ví đầm, từ bên trong lấy ra mấy xấp Mao gia gia đỏ rực, ném đến trước mặt Đào Bảo, thản nhiên nói:
-Hạ Tình là một nữ nhân đơn thuần, đừng lừa gạt tình cảm của nàng. Ta muốn nói chính là những thứ này.
Nàng nói xong, trực tiếp cầm lấy ví, rời đi phòng VIP, liền cà phê cũng không có uống.
-Ôi chao!
Đào Bảo trừng mắt nhìn.
Vẫn còn không có hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
Tuy không có hiểu rõ xảy ra chuyện gì, nhưng Đào Bảo vẫn là thuận tay đem những xấp tiền trên bàn này nhét vào trong túi.
Vừa thu được tiền, Trương Nam liền gõ cửa đi vào.
-Ai, Đào Bảo, cô gái đẹp kia hàn huyên với ngươi những gì thế?
Trương Nam hiếu kỳ nói.
Đào Bảo giang tay ra:
-Sát, ta không rõ ràng lắm.
Trương Nam vẻ mặt u oán:
-Keo kiệt!
Đào Bảo trở lại phòng làm việc của mình, đóng cửa lại, sau đó đem tiền từ trong túi lấy ra, kiểm lại một chút.
-Oa, xem ra không tầm thường, năm vạn khối không sai biệt lắm đó! Bảo Ca hạnh phúc chết rồi. Ân, Diệp Băng Vũ đó đến cùng muốn làm gì?
Đào Bảo thầm nghĩ qua thoáng chốc, đột nhiên hai mắt tỏa sáng, đã hiểu rõ chút vấn đề.
Diệp Băng Vũ đó đại khái lầm tưởng cho rằng mình lợi dụng ra mắt lừa gạt cảm tình Hạ Tình, những số tiền này xem như bồi thường tiền chia tay cho mình.
Đào Bảo khóe miệng giật giật:
-Bớt ảo tưởng! Rõ ràng là Hạ Tình lừa gạt Ca cảm tình. Tỉ mỉ suy nghĩ một chút, mối tình đầu của Ca, nụ hôn đầu tiên và đêm đầu tiên đều cho nữ nhân kia. Kết quả, kết hôn không tới ba tháng, nàng liền quyết đoán đưa ra ly hôn. Chính mình vừa cự tuyệt, nàng liền trực tiếp lấy lí do 'Vợ chồng quan hệ tan vỡ, không thể vãn hồi' trực tiếp hướng về phía toà án khởi tố, quả thật làm quá dứt khoát.
-Thật sự không phải ở bên ngoài có nam nhân chứ? Thế nhưng là, cho tới nay Hạ Tình vẫn còn độc thân. . . . .
Đào Bảo nghĩ nghĩ, vẫn còn không có đầu mối gì, đành phải thôi.
Ở công ty chờ đợi đến buổi chiều, không có việc gì, đến lúc tan việc, Đào Bảo lập tức trở về.
Trở lại nhà trọ Hắc Mân, Hạ Tình ở phòng bếp lầu một nấu cơm, Tô Noãn Noãn tại gian phòng của mình tiến hành internet stream.
-Oa, thật là không nghĩ tới a, bạn học Hạ Tình vậy mà biết làm cơm a.
Đào Bảo vẻ mặt kinh ngạc.
Trước kia, thời điểm hai người cùng một chỗ, trên cơ bản đều là Đào Bảo xuống bếp làm cơm.
Hạ Tình không lạnh không nhạt nói:
-Xa ngươi rồi, ta vẫn ăn ngon mặc ấm như thường.
-Cắt, nói rất hay, kiểu như ta xa ngươi rồi, phải chăng trời liền sụp đổ xuống.
Đào Bảo nghĩ đến có bạn học thời đại học đang theo đuổi Hạ Tình, trong nội tâm tựa như khó chịu, vì vậy lại nói:
-Ta nói với ngươi, chúng ta ly hôn, ta còn giao du qua một cái bạn gái siêu xinh đẹp, siêu khêu gợi.
Hạ Tình ngẩn người, sau đó thản nhiên nói:
-A..., tuổi tác khẳng định là lớn hơn ngươi a?
-Ồ? Làm sao ngươi biết? Ngươi đừng hiểu lầm a, chỉ là lớn hơn ba tuổi mà thôi, mỹ nữ ngự tỷ 26 tuổi!
Đào Bảo lập tức nói.
Hạ Tình thở dài, thầm nghĩ trong lòng:
-Tên khốn này vốn chính là tỷ khống (yêu tỷ tỷ), cho dù dùng cái mông nghĩ, cũng biết ngươi chọn bạn gái là cái dạng gì.
Bất quá, lời này, Hạ Tình cũng không có nói.
Nàng dừng một chút, lại nói:
-Vậy vị bạn gái mỹ nữ ngự tỷ của ngươi đâu rồi?
-Chia…chia tay.
Đào Bảo ấp úng nói.
Hạ Tình thản nhiên cười cười:
-Bị người đá?
-Chúng ta là cùng nhau chia tay! Không đúng, Hạ Tình, vẻ mặt này, ngươi vui sướng trên nỗi đau của người khác là có ý gì?
Đào Bảo mặt sạm lại a.
-Không có gì.
Hạ Tình xoay người đi xào rau đi.
Đào Bảo quan sát bóng lưng Hạ Tình, hơi trầm ngâm, lại nói:
-Hạ Tình, chúng ta ly hôn, ngươi có giao du bạn trai hay không?
-Nói nhảm. Chẳng lẽ ngươi còn cho rằng ly hôn, ta sẽ vì ngươi thủ trinh tiết?
Hạ Tình không có quay đầu lại, nói.
-Haha, quả là thế à.
Đào Bảo có chút buồn bực, không nói thêm cái gì nữa, trở lại phòng khách xem TV.
Sau khi Đào Bảo rời đi, Hạ Tình nắm chặt đôi bàn tay trắng như phấn, vẻ mặt cũng rất là phiền muộn:
-Đáng giận! Không nghĩ tới tên Đào Bảo khốn nạn kia đều giao du một người bạn gái, mà ba năm qua bản thân lại không thu hoạch được gì! Gặp lại khiêu chiến, bản thân ở một chỗ, bại hoàn toàn a. Aaa, khó chịu!
Phòng khách, Đào Bảo đang xem TV, đột nhiên Tô Noãn Noãn từ trên lầu đi xuống:
-A, Đào Bảo, ngươi trở về a. Nhanh lên dạy ta làm sao lợi dụng internet stream kiếm tiền.
-Hả? Không nghĩ đến nâng cao nhân khí sao?
-Hiện tại ta đang cần dùng tiền gấp.
Đào Bảo nghĩ nghĩ, vỗ tay phát:
-Có!
Sắc mặt Tô Noãn Noãn biểu lộ cực kỳ vui vẻ:
-Ta nên làm như thế nào?
Đào Bảo duỗi ra hai đầu ngón tay:
-Mua hai cái Camera, một cái chiếu nửa người trên, một cái chiếu nửa người dưới. Mở ra hai cái góc nhìn, góc nhìn tầm thường và góc nhìn đại gia. Góc nhìn tầm thường, miễn phí, hấp dẫn nhân khí. Góc nhìn đại gia, thu phí, gia tăng thu vào. Góc nhìn tầm thường chính là nửa người trên của ngươi, góc nhìn đại gia liền nhắm trúng nửa người dưới của ngươi.
Tô Noãn Noãn cúi đầu xem xét quần jean bản thân, khó hiểu:
-Quần jean có cái gì tốt mà xem?
Thời điểm nàng stream, tương đối bảo thủ, luôn luôn đều là mặc quần jean.
Đào Bảo liếc phần thân dưới Tô Noãn Noãn một cái, nói:
-Ngươi thay đổi váy ngắn, là nhìn tốt ngay thôi.
Tô Noãn Noãn: . . .
-Đào Bảo, lão nương không bán thân!
Tô Noãn Noãn thở phì phò đi.
Đào Bảo tiếp tục xem TV.
Đúng lúc này, Đào Bảo đột nhiên nghe được Hạ Tình tựa hồ là tại nói điện thoại.
Thính lực bình thường nghe không ra Hạ Tình đang nói cái gì.
Đào Bảo lập tức mở ra Thuận Phong Nhĩ.
Định vị đến phòng bếp nhà trọ Hắc Mân.
Thanh âm Hạ Tình lập tức truyền đến tai Đào Bảo rất rõ ràng.
-Ta đang nấu cơm, nghe cũng bất tiện, cúp máy trước.
Nói xong, Hạ Tình liền cúp điện thoại.
Bà mẹ nó!
Lại chậm một bước!
Đào Bảo phiền muộn a.
Trực giác báo cho Đào Bảo, vừa gọi điện thoại cho Hạ Tình hẳn là đàn ông.
-Là ai? Là cao phú soái Diệp Hướng Dương? Hay là bạn học truy cầu Hạ Tình?
Ps: Cầu kim phiếu, đừng quên thêm vào kho truyện.