Chương 23: Nhiệm vụ phụ
Chuyện xấu Hứa Thu làm, sao có thể để chú mèo nhận tội được.
Nhìn đám trẻ đều nhìn Bạch Táp với ánh mắt khiển trách, cô hắng giọng nói: “Cô tin mọi người cũng nhìn thấy rồi, dấu in bên trên này là do bạn học Bạch Táp để lại, nhưng mà……”
Cô kéo dài giọng đúng lúc, di chuyển sự chú ý của mọi người tập trung vào mình, sau đó cô giải thích: “Ban đầu ván đặt ở cửa phơi khô, khi bạn học Bạch Táp chạy ngang qua đã để lại dấu in xinh đẹp như hoa mai này, và sau khi nhìn thấy dấu in xinh đẹp độc đoán này, cô liền nghĩ ra một cách, đó là để mọi người lưu lại dấu vết của chính mình trên tấm bảng.”
Đương nhiên không phải như thế này, Bạch Táp chạy nhanh như thế, lúc đến ngưỡng cửa sẽ trực tiếp nhảy qua luôn, có dấu chân rõ ràng như vậy, đương nhiên là do cô nhân lúc chú mèo nhỏ đang ngủ mà lấy chân nó ấn vào.
Không chỉ ở trên tấm bảng đá, mà trên cuốn sổ ghi chép của cô cũng có, dấu chân của một chú mèo nhỏ, đáng yêu cực kì.
Trẻ con thì cần được khen ngợi, quả nhiên, sau khi Hứa Thu nhấn mạnh vẻ đẹp và sự độc đoán thì Bạch Táp vốn dĩ đang tức giận cong đuôi lên, nghe cô nói vậy thì ngoan ngoãn hạ xuống, và phần chóp đuôi với bộ lông trắng như tuyết rung lên hai lần với tâm trạng vui vẻ.
Thấy đám trẻ lộ ra biểu cảm bỗng nhiên tỉnh ngộ thì Hứa Thu nói tiếp: “Các em là lứa học sinh đầu tiên của nhà trẻ đệ nhất vũ trụ, đợi sau này, có thời gian quay lại thăm nhà trẻ, những thứ này là kỉ niệm rất đẹp.”
Liên bang nói, cô chỉ cần ở đây đủ 1 năm thì có thể nhận được thân phận công dân.
Nhưng mà trong vòng một năm, tuyệt đối không đủ cho hệ thống dẫn cô xuyên không, quay về năng lượng quá khứ, có thể, Hứa Thu sẽ ở trên tinh cầu này rất lâu.
Nuôi đám lông xù này khôn lớn, sau đó lại tiễn chúng đi.
Lần này đám trẻ đều thống nhất một suy nghĩ, nếu như có thể ra ngoài, ai lại trở về nơi tồi tàn cũ nát này chứ.
Thấy biểu cảm phản đối của đám trẻ, Hứa Thu lựa chọn thay đổi chủ đề: “Được rồi, sắp đến giờ đi ngủ rồi, mọi người tranh thủ thời gian, lần lượt để lại dấu vết thuộc về mình, lát nữa rửa sạch màu của nước hoa bóng nước, đợi gió thổi khô là có thể đi ngủ rồi.”
Lần này đám trẻ đều không có ý kiến, nhưng mà vẫn không có ai đứng ra.
Hứa Thu nghi hoặc liếc nhìn chúng một cái.
Bảng hiệu vốn dĩ được dựng ở bên ngoài nhà trẻ giám sát đám trẻ, lúc này đột nhiên lạnh giọng nói: “Đã phát hiện lệnh của hiệu trưởng, mời xác nhận.”
Tất cả đều là âm thanh máy móc không có thăng trầm, nhưng Hứa Thu lại nghe thấy quen thuộc, đây hình như là âm thanh hệ thống của chính mình.
008 đang chỉ dẫn Hứa Thu trong tâm trí của cô.
[Nhiệm vụ phụ mới, nhiệm vụ phụ 1: Trở thành hiệu trưởng của nhà trẻ đệ nhất vũ trụ, và nhận quyền của hiệu trưởng]
Âm thanh đột ngột phát ra lập tức thu hút sự chú ý của tất cả đám trẻ, chúng đều nhìn chằm chằm vào tấm biển đáng ghét đó, sau đó chúng nhìn thấy Hứa Thu bước đến tấm bảng phát sáng màu xanh lục, nhập vào dấu vân tay và dấu lòng bàn tay, giọng nói, và con ngươi.
[Vui lòng đặt ngón trỏ của bạn trên vùng màu xanh lá cây và nhập dấu vân tay của bạn]
[Vui lòng nhập lại dấu vân tay của bạn]
[Vui lòng đặt tay phải của bạn lên vùng màu xanh lá cây]
……