Chương 8: Người Bí Ẩn.

“Được rồi! Chúng ta cũng nên biết thêm về nhau để dễ dàng hành động hơn nữa.” Yu Mina lên tiếng trước hỏi Nam Phong.

“OK! Tôi cũng không ý kiến gì! Mà cô cũng nên giới thiệu một chút về mình đi nhể?” Thực ra thì hắn cũng muốn biết thêm một chút về cuộc sống của vị mỹ nữ này, cũng có thể vì đây là lần đầu có một cô gái ở gần hắn như thế, đặc biệt đây lại là một cô nàng cấp bậc mỹ nữ nữa chứ.

“Về tôi sao? Thật ra cũng chẳng có gì đặc biệt cả, tôi chẳng qua chỉ là một cô gái đang cố gắng tồn tại ở thời kỳ mạt thế này mà thôi!” Yu Mina có vẻ lẩn tránh câu hỏi của hắn, nàng chỉ nói chung chung một chút mà thôi.

Mặc dù có phần hơi tiếc nuối, nhưng hắn cũng không cố tiếp tục làm gì.

Hắn biết ai cũng có bí mật riêng của mình vi chính hắn cũng đang mang một bí mật vô cùng to lớn mà cũng không hề nói với nàng, hắn hỏi câu khác: “Vậy cô có thể nói cho tôi biết về nơi này được không?”

Câu hỏi này của Nam Phong cũng không được nàng trả lời, mà đáp lại hắn là một câu hỏi: “Được rồi! Bây giờ tôi sẽ hỏi anh một câu hỏi vô cùng đơn giản. Anh hãy nói cho tôi biết, Zombie là gì?”

Nghe thấy câu hỏi này của nàng thì hắn trưng ra vẻ mặt khó hiểu và nghĩ: “Zombie là Zombie, chứ nó còn là cái gì nữa vậy?”

Nghĩ là vậy nhưng Nam Phong vẫn nhanh chóng trả lời câu hỏi của nàng: “Zombie là một dạng người chết sống lại, không biết đau ốm, mệt mỏi, mà chỉ thích ăn thịt người. Người nào mà bị lây nhiễm thì sẽ trở thành đồng loại của nó.”

Nói xong Nam Phong còn làm động tác của một nhà thông thái và tự phục chính mình về câu trả lời vô cùng hoàn hảo này.

Nghe thấy câu trả lời của hắn thì Yu Mina làm biểu tỉnh thất vọng tràn trề, nàng thở dài rồi nói: “Haizz! Tôi hỏi anh về phân loại Zombie, chứ anh nói mấy thứ đến con nít cũng biết làm gì vậy?”

“Ủa! Zombie còn phân loại nữa à? Tôi còn tưởng Zombie là Zombie, xác sống biết đi thôi mà?” Nam Phong gãi đầu của mình, bây giờ thì hắn cũng có chút hơi bối rối rồi. Zombie còn có nhiều loại nữa à, thế thì chết hắn rồi còn gì.

Yu Mina nhìn Nam Phong với vẻ mặt quái dị, nàng nói: “Anh có thật sự là người của thế giới này không vậy? Gia tộc đại năng nào lại có thể đào tạo ra được cực phẩm ba không như anh vậy?”

Nam Phong có vẻ chột dạ, hắn nghĩ: “Ách! Chẳng lẽ, nàng phát hiện ra được điều gì rồi?”

Hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nhưng sau đó hắn lại tò mò về “ba không” mà nàng nói là cái gì, hắn hỏi: “Mỹ nữ, cái ba không gì đấy mà cô nói là như thế nào vậy?”

Nghe thấy hắn hỏi như vậy Yu Mina làm ánh mắt tinh nghịch hỏi lại hắn: “Anh thật sự muốn biết à?”

Nam Phong gật đầu lia lịa và nói: “Có! Tôi muốn biết! Đó là gì vậy?”

Yu Mina nhìn hắn cười “hì hì” và nói: “Nghe xong mong anh đừng tức nha!”

Nàng nói tiếp: “Ba không mà tôi nói ở đây chính là không hiểu, không biết và không thể.”

“Ôi cái đệch! Xấu hổ vcl! Bị mỹ nữ chê mà còn đi hỏi nữa chứ! Ông trời cho con cái lỗ nào được không?” Nam Phong cảm thấy xấu hổ về chính mình.

Nếu mà ông trời thật sự tồn tại và có mặt ở đây, thì ngài sẽ nói cho hắn biết: “Một cái hố cho con thì không đủ đâu! Ở đây ta có cái xẻng, con hãy tự đào và nhảy xuống đấy đi! Này thì chửi xéo tao lúc nãy này! Khà khà!”

Nam Phong ho khan một tiếng lấy lại khí thế và nói: “Thôi thì cứ cho tôi ba không được rồi! Mỹ nhân cô nói cho tôi biết phân loại Zombie gì đó là cái gì được không?”

“Thôi được rồi! Để tôi nói cho anh, Zombie là....”

[Ting]

[Hệ thống hỗ trợ thiên hà khởi động trở lại! Xin chúc mừng ký chủ đã đến được nơi mình muốn! Mong ký chủ có những phút giây thoải!]

“Ôi cái định mệnh! Giật cả mình! Sao lúc nào mày cũng nhát ma tao vậy hả? Cái hệ thống chết tiệt kia!” Nam Phong nói thầm với hệ thống, giọng nói của hắn có phần tức giận và bất mãn, hắn nói tiếp: “Còn thoái mái cái nỗi gì! Bị mày quẳng đến cái chỗ chết tiệt này, chưa chết đã là phúc phận của ba đời tổ tiên rồi! Phút giây thoải mái cái beef!”

[Ký chủ không cần giao tiếp thành lời với hệ thống mà chỉ cần suy nghĩ. Hệ thống sẽ tự động nhận biết]

“Tao không nói cái đấy! Mà thôi nói chuyện với cái hệ thống như mày chắc cũng chẳng hiểu được cái gì đâu.” Nam Phong suy nghĩ trong đầu, tuy trong lòng có phần hơi bực tức nhưng cũng không muốn đôi co nhiều với cái hệ thống máy móc này.

[Xin ký chủ hãy tự trọng! Không nên nói lời xúc phạm đến hệ thống!]

“Ngươi là máy móc mà cũng biết tự trọng cơ à?” Nam Phong khinh bỉ trong lòng, hắn nói tiếp: “Thôi không nói đến việc này nữa. Ngươi nói cho ta biết sao lúc nãy ông đây gọi mãi mà mày không thấy trả lời hả?”

[Hệ thống lúc nãy đang cập nhập thông tin về ký chủ nên đã đi vào ngừng hoạt động tạm thời]

“Nói cho ta biết về ngươi đi? Vì sao ngươi lại đưa ta đến nơi đây và ngươi còn có tác dụng gì nữa hay không?”

[Hệ thống hỗ trợ thiên hà có chức năng giúp đỡ ký chủ hoàn thiện bản thân mình và giúp ký chủ trải nghiệm những cảm giác thú vị!]

[Thông tin ký chủ làm sao đến được đây nằm ngoài quyền hạn của ký chủ nên sẽ không được biết. Tác dụng của hệ thống là có thể giải đáp mọi thắc mắc của ký chủ trong quyền hạn nhất định và giúp ký chủ dịch chuyển đến những thế giới khác nhau khi mà ký chủ đạt đủ yêu cầu của hệ thống]

“Hả! Còn có thế giới khác nữa cơ à?” Nam Phong vô cùng ngạc nhiên, nhưng sau đó hắn cũng bình tĩnh trở lại. Hắn biết, nếu đã có thế giới của mình và thế giới Zombie này, thì thế giới khác nữa có gì mà không thể.

[Có thể! Nhưng ký chủ chưa đủ quyền hạn để trả lời]

“Lại là quyền hạn” Nam Phong suy nghĩ trong đầu, hắn nói tiếp: “Vậy làm sao để có thể có được những quyền hạn đó vậy.”

[Rất đơn giản! Chỉ khi ký chủ đạt đủ cấp độ yêu cầu, thì quyền hạn cũng dần dần mở ra cho ký chủ sử dụng]

Nam Phong vân vê cằm của mình suy nghĩ một lúc, sau đó hắn nói: “Vậy thế giới này là thế giới khác à?”

[Đúng vậy! Đây hoàn toàn là thế giới khác. Nói đúng hơn đây là thế giới song song với thế giới của ký chủ, với lịch sử có phần tương đồng cũng như bất đồng với thế giới mà ký chủ đang sinh sống]

------

“Này này! Anh có nghe tôi nói gì không hả?” thấy Nam Phong có vẻ lơ đãng bài giảng của mình thì Yu Mina vô cùng tức giận.

Lúc này thì hắn cũng giật mình và thoát ra khỏi trạng thái giao tiếp với hệ thống, hắn nói: “Hả! À! Có, tôi vẫn đang nghe cô giảng kỹ mà! Sao mà tôi có thể để một mỹ nữ nói chuyện một mình cơ chứ.”

Nghe Nam Phong nói như vậy thì Yu Mina cũng hoà hoãn trở lại, dù sao thì bất kể nữ nhân nào, thì ai lại không muốn mình được khen ngợi cơ chứ, nhưng nàng vẫn hỏi lại hắn: “Thế cậu nói lại những gì tôi đã nói xem nào?”

“E hèm! Zombie là cách mọi người hay thường gọi đối với xác sống bây giờ, thực ra thì nó còn có tên gọi khác là dạng đột biến.” Dừng một lúc Nam Phong nói tiếp: “Dạng đột biến có tất cả ba dạng, đó là người đột biến, động vật đột biến và thực vật đột biến. Trong đó mỗi dạng cũng có được phân loại rõ ràng.”

Hắn nói tiếp: “Người đột biến gồm Zombie loại thường, giống như người bình thường chỉ là nó chịu đau với sức khoẻ tốt hơn mà thôi, còn Zombie loại hai là dạng cao cấp, tất cả chỉ số của bọn chúng đều vượt qua dạng bình thường rất nhiều, có con thì bị biến đổi về hình thể, có con thì xuất hiện dị năng đặc biệt, dạng này rất gây bất lợi cho loài người.”

Dừng lại một chút lấy lại hơi Nam Phong tiếp tục: “Động vật đột biến cũng chia ra làm hai dạng động vật bị hủ hoá và không bị hủ hoá. Con người nếu bắt được dạng không bị hủ hoá thì có thể ăn được thịt của chúng. Tiếp theo là thực vật cũng phân làm hai loại, loại chuyên săn loài người nhưng cũng có loại chuyên săn Zombie.”

Nam Phong giơ bàn tay của mình lên vuốt vuốt mũi của mình và nói tiếp: “Đột biến có rất nhiều loại nhưng bon chúng có một điểm trung là rất máu chiến và có khả năng sinh sản rất cao. Nhưng con người cũng được lợi ích từ đó, vì trong hạch tâm của chủng loài đột biến có noãn ngọc. Con người có thể dùng noãn ngọc để làm năng lượng vận hành cho những thiết bị máy móc hoặc chế tạo thuốc tăng cường thể năng. Tôi nói như vậy có đúng chứ?”

“Ừm! Cậu nói đúng rồi, cho qua!” Yu Mina gật đầu đồng ý và nói tiếp: “À phải! Đưa tay phải của cậu cho tôi, để tôi giúp cậu đo đạc thể năng của mình.”

Nam Phong gật đầu làm theo lời của Yu Mina, thì thấy nàng tháo chiếc đồng hồ trên tay xuống và đeo vào tay của hắn.

Sau khi làm những động tác mà Nam Phong không biết thì chỉ số của hắn dần hiện lên. Xem xong thì Yu Mina nhìn hắn bằng ánh mắt vô cùng kinh ngạc.

Thấy ánh mắt của nàng nhìn mình có vẻ kỳ quái thì hắn hỏi: “Làm sao vậy? Chỉ số của tôi cao quá phải không? Tôi biết ngay mà! Ngày này rồi sẽ đến, tôi sẽ ngạo nghễ ở tân thế giới này mà!”

Lần này thì nàng không nhịn được cười nữa mà ôm bụng, chỉ thiếu điều chưa nằm lăn lộn dưới đất mà thôi, nàng vừa cười vừa nói: “Chết cười tôi mất thôi! Lại còn ngạo nghễ tân thế giới nữa chứ?”

Nam Phong không phục cãi lại: “Không thì sao? Cô nói cho tôi nghe đi!”

Lúc này thì Yu Mina đành phải nén cười vào trong bụng, nhưng nước mắt của nàng vẫn đang chảy làm cho nàng phải lấy tay gạt chúng đi.

Nam Phong nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì ánh mắt của hắn có vài phần si mê: “Mỹ nữ mà! Đến cả cười to mà cũng đẹp được như vậy!”

Thấy biểu hiện tức giận của Nam Phong thì nàng cũng cố dừng lại và giải thích cho hắn hiểu: “Tôi ngạc nhiên vì chỉ số của anh sao lại thấp đến như vậy, chỉ có sáu điểm thể năng, hơn được bọn con nít có một điểm mà thôi.”

Nam Phong giật mình hắn hỏi qua hệ thống: “Có thật chỉ số của ta chỉ là sáu mà thôi không?"

[Đúng vậy]

Hắn hỏi tiếp: “Thế là rất kém cỏi à?”

[Hệ thống chưa thống kê được chỉ số của thế giới này, thế nên chưa thể đưa ra kết luận chính xác. Nếu ký chủ muốn xem bảng trạng thái của mình thì có thể nhắm mặt lại và nghĩ]

Nam Phong nghe lời của hệ thống nhắm mắt lại và suy nghĩ “Trạng thái”, thì một bảng trạng thái màu trắng hiện ra ngay trong đầu của hắn một cách vô cùng rõ ràng.

[Nhân vật: Vũ Nam Phong

Lv: 1

Nghề nghiệp: Sinh viên đh Hàng Hải

Thể năng: 6

Trang bị: 0

Kỹ năng: 0

Điểm tích trữ: 10

Kết luận: Vô cùng bình thường]

“Cái mẹ nó nữa! Có cần phải ghi kết luận như vậy không?” Nam Phong chửi thề trong đầu.

------

Cách chỗ của Nam Phong không xa có một người bí ẩn mặc áo choàng đen đang đứng ở đó. Nếu mà Nam Phong nhìn thấy hắn có mặt ở đây thì sẽ vô cùng bất ngờ, vì vị trí người áo đen này đang đứng lại chính là căn nhà của hắn.

Trên bàn tay phải của người này đang cầm một cuốn sổ màu đen và dường như là hắn đang xem từng trang sách trong đó một cách vô cùng cẩn thận.

Một lúc sau, hắn gập cuốn sổ đó lại, nhìn về phía nhà của Nam Phong và nói: “Ngài ở đâu vậy? Đấng cứu thế của tôi!”