- Có đến hai bộ nguyên thuật ư?
Trong lòng Chu Nguyên chợt rung động, nhìn Yêu Yêu với ánh mắt nóng rực, quả nhiên long hấp thuật mà sư phụ Thương Uyên truyền thụ cho hắn vô cùng cao thâm huyền ảo, đây rõ ràng không phải vật phàm, mà bên trong còn ẩn dấu hai bộ nguyên thuật, không cần nói cũng biết hai bộ nguyên thuật này hẳn là không hề đơn giản.
- Bộ thứ nhất là long bộ, thứ hai là long bi thủ.
Yêu Yêu dùng tay vuốt ve Thôn Thôn đang nằm trong lòng, chậm rãi nói.
- Long bộ? Long bi thủ?
Chu Nguyên lẩm nhẩm suy nghĩ.
Hắn có thể cảm giác được trong chín mươi tám thức đoán long hí có chứa một chút ảo diệu, nhưng không cách nào phân biệt rõ ràng được, dù sao sư phụ Thương Uyên chỉ ném long hấp thuật cho hắn mà thôi, có nhiều thứ đều phải dựa vào bản thân hắn tự mình tìm hiểu, nên tiến triển sẽ hơi chậm một chút.
Vì thế hắn nhìn về Yêu Yêu, muốn thỉnh giáo cô đôi điều.
Yêu Yêu chớp đôi mắt xinh đẹp nhìn hắn, cười khẽ.
Chu Nguyên ngầm hiểu, vung tay lên, ngay lập tức có thị nữ mang bình rượu phỉ thúy lên, lúc này Yêu Yêu mới thỏa mãn, sau đó dùng tay xách Thôn Thôn từ trong ngực cô lên, ném ra ngoài thạch đình.
Thấy cô làm thế, mí mắt Chu Nguyên giật một cái, trong lòng có cảm giác không ổn:
- Không lẽ thứ này Thôn Thôn cũng biết?
Đôi môi đỏ mọng của Yêu Yêu kéo thành một đường cong, lộ ra nụ cười trêu đùa, nói:
- Lúc trước Hắc gia gia không có viêc gì để làm nên đã dạy cho Thôn Thôn. Nên nếu tính ra thì Thôn Thôn có thể xem là sư huynh của ngươi.
Khóe miệng Chu Nguyên co giật, trong lòng lại nhịn không được mà gào thét, Thôn Thôn có phải là người đội lốt thú không vậy ? Ấy thế mà có thể tu hành cả nguyên thuật? Nó rốt cuộc là loài nguyên thú gì vậy?
Bất quá hắn chỉ có thể rít gào trong lòng, dù sao thứ nên học vẫn phải học. Cho nên hắn lại gần Thôn Thôn, nhẹ nhàng sờ lên đầu nó, cười rất đỗi dịu dàng:
- Thôn Thôn ngoan, luyện long bộ và long bi thủ cho ta xem đi.
Nhưng mà khi nãy Thôn Thôn mới vừa bị Yêu Yêu ném đi xong, trong lòng đang tức tối hậm hực lắm, nên chỉ liếc Chu Nguyên một cái rồi nằm một chỗ không thèm động đậy.
Chu Nguyên duỗi ngón tay chọc chọc cái bụng béo của Thôn Thôn, khiến cho mỡ bụng rung rung, nhưng mà dù hắn có làm gì thì nó vẫn không phản ứng, nằm giả chết.
Thấy con tiểu súc sinh này giả chết, Chu Nguyên hơi nhíu mày lại, vẫy vẫy tay, thị nữ lập tức bưng một mâm thịt nguyên thú đưa tới.
Thôn Thôn ngửi thấy mùi thơm đảo tròng mắt một vòng, nháy mắt đã nhảy phốc dậy, ngao lên một tiếng rồi nhào về mâm thịt.
Chu Nguyên rụt tay thu mâm thịt lại khiến Thôn Thôn vồ hụt. Nó liền quay sang nhìn hắn nhe răng trợn mắt gầm gừ gào thét.
- Đánh xong một lần thì ta cho ngươi ăn.
Chu Nguyên híp mắt cười nói.
Thôn Thôn nhìn Chu Nguyên một lát lại nhìn sang khay thịt nguyên thú tỏa ra hương thơm mê người, rốt cục nó cũng đầu hàng trước mĩ thực. Lúc này Thôn Thôn đột nhiên đứng thẳng bằng hai chân sau, hai chân bước ra thành một bộ pháp kỳ lạ.
Bộ pháp của nó đại khái đại hợp, cũng phát ra một loại cảm giác hư ảo, chẳng mấy chốc thân hình của nó cũng trở nên mơ hồ, ẩn ẩn giống như chân long cưỡi mây đạp gió, khó thấy dáng hình.
Một con thú nhỏ thi triển bộ thân pháp ảo diệu, nhìn cỡ nào cũng có cảm giác buồn cười, nhưng sắc mặt Chu Nguyên vô cùng nghiêm túc, mắt nhìn chăm chú không nháy mắt dù chỉ một cái.
- Đây là long bộ, rồng ẩn mình trong mây, hư ảo không thể nhìn thấy, mà long bộ cũng có hư vô chi ý, khiến cho người khác không thể đoán ra.
Thanh âm hờ hững của Yêu Yêu phát ra từ bên trong thạch đình.
- Ngươi thử tấn công Thôn Thôn đi.
Nghe vậy bàn tay Chu Nguyên nắm chặt, Thiên Nguyên bút liền xuất hiện trong tay:
- Võ hình thái!
Thiên Nguyên bút đột nhiên biến to, hai tay Chu Nguyên khép lại nắm lấy thân bút, thân hình giống như biến thành một mũi tên, xẹt về phía Thôn Thôn, đầu bút sắc bén mang theo tiếng xé gió vù vù đâm tới.
Mấy ngày nay Chu Nguyên đều luyện tập thương pháp căn bản nên bây giờ thi triển Thiên Nguyên bút cũng có chút khí thế hơn rồi.
Đầu bút mãnh liệt phóng tới, tưởng chừng sắp đâm trúng Thôn Thôn. Trong chớp mắt, một chân của nó nghiêng qua một bên, thân thể dường như khẽ cúi xuống, ngòi bút liền bay vụt qua.
Chu Nguyên thấy vậy thì có cảm giác không thể tin được, liền vận chuyển lực lượng ở hai tay, Thiên Nguyên bút hung mãnh đâm tới lần nữa.
Nhưng tốc độ của Thôn Thôn vẫn không nhanh không chậm như cũ, thân thể đôi lúc trở nên mơ hồ.
Mặc cho Chu Nguyên tấn công ra sao đều không thể đánh trúng nó.
Rốt cuộc Chu Nguyên cũng thở hổn hển ngừng lại, hai mắt sáng lên, hắn bắt đầu nhận ra sự huyền diệu trong long bộ, ví dụ như thân pháp mờ ảo kia đủ khiến cho đối thủ hoa mắt chóng mặt, đây rõ ràng không phải thân pháp nguyên thuật bình thường.
Thôn Thôn thấy Chu Nguyên dừng lại thì cũng ngừng lại, nó dùng móng vuốt vỗ vỗ cái bụng béo mập, khinh bỉ chỉ vào Chu Nguyên.
- Sau khi luyện thành long bộ, nguyên khí của bản thân sẽ chuyển động theo không khí, có tác dụng như thủ thuật che mắt, tạo nên hiệu quả mơ hồ, nói cách khác, nhìn như người khác muốn tấn công cổ họng ngươi nhưng thật ra công kích của hắn lệch hướng khoảng ba tấc so với bản thể của người, mà sự huyền diệu của long bộ cũng được thể hiện rõ nhờ vào ba tấc này.
- Tiếp theo là long bi thủ.
Yêu Yêu ung dung lên tiếng.
Chu Nguyên nhìn về phía Thôn Thôn, lúc này nó bỗng giơ móng vuốt, động tác lúc chụp lúc nắm, đại khai đại hợp, nhìn qua như cự long giơ vuốt, tản ra một cỗ lực lượng mạnh mẽ, giống như cự long trảo bia phá núi.
Ầm!
Trảo ảnh tung ra, đánh lên một tảng đá lớn thật mạnh, tảng đá ngay lập tức vỡ nát, vô số vụn đá bắn ra khắp nơi.
Đồng tử Chu Nguyên co lại, uy lực của chiêu thức này thật bá đạo, quan trọng nhất chính là hắn co thể cảm thấy được rõ ràng Thôn Thôn không có dùng nhiều nguyên khí, có thể nói, nếu như đổi lại là hắn, nếu như tu thành thì uy lực cũng sẽ không yếu.
Long bi thủ này rõ ràng mạnh hơn hỗn nguyên chưởng cùng với toái không thông minh quyền kia nhiều lắm.
Ngao ngao.
Thôn Thôn nhảy đến trước mặt Chu Nguyên, móng vuốt chỉ về phía khay thịt nguyên thụ, ngao ngao kêu to.
Chu Nguyên đưa khay thịt cho nó, trong mắt lại lộ ra vẻ trầm tư. Hắn luyện tập đoán long hí bao nhiêu ngày nay xem như có chút thành tựu, cho nên liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy, dù là long bộ hay long bi thủ khi nãy, căn bản đều được sinh ra từ đoán long hí.
Chu Nguyên đứng một chỗ trầm mặc thật lâu, bỗng giơ chân lên, bước nghiêng đạp ra, bước chân của hắn vô cùng kỳ diệu, giống như rồng bay, cùng lúc đó, đệ nhất mạch trong cơ thể hắn bắt đầu hấp thu nguyên khí trong thiên địa, sau đó lan ra khắp nơi trong cơ thể.
Ngay khi tốc độ lưu động của nguyên khí trong cơ thể của Chu Nguyên đồng bộ với bộ pháp của hắn, trong chớp mắt, Chu Nguyên nâng chân quét ngang thì thân hình bắt đầu trở nên mơ hồ, không thể nhìn rõ, có chút kỳ quái.
Yêu Yêu ngồi trong thạch đình nhìn thấy cảnh này, đôi mắt chợt lóe, trên gương mặt xinh đẹp lộ ra nụ cười tán thưởng
Rõ ràng Chu Nguyên đã nắm bắt được cách thức thi triển long bộ.
Hắn không ngừng luyện tập, sau thời gian một nén nhang, bộ pháp lúc đầu còn có phần loạng choạng dần dần trở nên nhuần nhuyễn hơn, từng bước di chuyển nhìn như tùy ý, nhưng lại khiến cho thân thể của hắn thỉnh thoảng trở nên mơ hồ, hư ảo khó tìm.
Chu Nguyên dừng bước, trong mắt tràn đầy sự kinh hỉ và hưng phấn, long bộ này quả thật bất phàm, nhìn qua thì giống như nháy mắt đã trở nên mơ hồ, nhưng thật ra đấy là bởi vì nguyên khí của bản thân đã tạo thành phản ứng kỳ lạ nào đó với không khí xung quanh, che giấu đi phần nào thân thể, hư hư thật thật, khiến người ta khó mà đoán ra.
Sau khi Chu Nguyên hiểu ra phần nào về long bộ này thì hắn lại chuyển tâm tư về lại long bi thủ.
Đạo nguyên thuật này như cự long nắm bia phá núi, vô cùng mạnh mẽ, lực bộc phát trong nháy mắt kia rõ ràng có vẻ tương đối dọa người.
Đạo nguyên thuật này không quá khó khăn, chẳng qua lúc ra tay, cảm giác như cự long nắm bia phá núi với sức mạnh sơn băng địa liệt, nguyên khí trong cơ thể di chuyển theo kinh mạch, đột nhiên ra tay.
Quyền chưởng của Chu Nguyên dần biến ảo, có chút thong thả nhưng tản ra cảm giác mạnh mẽ, giống như tay nắm một tấm bia thật nặng, khí thể dần hiện ra .
Lúc này nguyên khí trong cơ thể hắn bắt đầu chảy dọc trong kinh mạch, cuối cùng tràn vào lòng bàn tay.
Một khắc ấy, ánh mắt Chu Nguyên bất ngờ ngưng tụ, khuôn mặt non nớt dần xuất hiện khí thế sắc bén, nắm đấm của hắn động một chút, một nắm một kéo, giống như như cự long gầm thét, bia đá trong long trảo liên tục đập mạnh lên dãy sơn mạch nối dài liên miên.
Oanh!
Nắm đấm của Chu Nguyên nện thật mạnh lên một thân cây thật to, lực lượng cuồng bạo bộc phát ra từ trong nắm đấm của hắn, lập tức khiến cho mảnh gỗ vụn bay tán loạn, toàn bộ thân cây cũng bị một quyền của Chu Nguyên đánh thủng.
Mồ hôi tuôn nhễ nhại trên mặt, nhưng hai mắt của Chu Nguyên lại sáng ngời dị thường, bởi vì hắn biết rõ, có được long bộ và long bi thủ này, sức chiến đấu của hắn sẽ được tăng lên trên phạm vi lớn.
Tiếp theo, chỉ cần hắn đả thông được đệ nhị mạch nữa thôi thì hắn sẽ không sợ bất kỳ ai trong kỳ thi sắp tới nữa.