Nhìn xem tráng hán đang từng bước đi tới, Trần Vũ tâm tình chìm tới đáy.
Thì ra "cấp trên" trong miệng những người này không phải là võ giả cấp ba, mà là ông chủ tập đoàn Nhạc Duy của bọn hắn.
Cấp ba, chỉ là cận vệ mà thôi...
"Mẹ nó!"
Thầm mắng một câu, thân hình Trần Vũ nhanh chóng lùi lại. Đồng thời ném một viên bom khói.
"Tê tê tê —— "
Thân đạn rơi xuống đất, lập tức phun ra sương mù cấp tốc bành trướng, thẩm thấu.
Trong một giây, liền tràn đầy cả phòng.
"Muốn chạy?" Tráng hán diện mục dữ tợn, dựa theo ký ức vọt tới cửa phòng, phất tay đấm một quyền!
"Đông!"
Trực tiếp đem Trần Vũ đánh bay đụng vào trên vách tường.
【 bị tổn thương: Khí huyết +1785 】
"Ọe..."
Lau khô máu tươi tràn ra trên khóe miệng, Trần Vũ xoay người đứng lên giấu vào trong chỗ có khói dày đặc.
"Ta nhìn khói mù này có thể kiên trì bao lâu." Tráng hán một người ngăn ở cổng: "Dám giết hại Nhạc tổng, thần tiên cũng không thể nào cứu được ngươi!"
"..."
Trần Vũ cũng không đáp lời. Trong tuyệt cảnh, đại não của hắn cực kì tỉnh táo, đầu tiên là gọn gàng giết chết hai địch nhân vẫn còn ngất.
Lập tức ngồi xuống, nhanh chóng suy nghĩ đối sách.
Nhưng vô luận là nghĩ như thế nào cũng nghĩ không ra một cái đường sống trong chỗ chết.
Đối phương mặc dù bị trọng thương, nhưng bằng sinh mệnh lực mạnh mẽ, căn bản không ảnh hưởng đến hành động.
Thực lực trước mắt bị "Gia trì" của Trần Vũ, vẫn là thua xa thực lực của võ giả cấp ba.
Nếu như không phải đối phương muốn bắt sống Trần Vũ, một quyền vừa rồi liền có thể trực tiếp đánh nát lồng ngực của hắn...
Một lát sau, Trần Vũ có dự định.
Hắn nắm chặt đường đao, hai chân trùng điệp đạp mạnh!
"Ầm!"
Cả người vọt lên cao mấy mét.
Sau đó lăng không dựng ngược, hai chân đạp liên tiếp lên trần nhà!
"Sưu!"
Phóng như một mũi tên tới cửa phòng. Giống như muốn chạy ra từ khe hở của cửa cánh.
"Nằm mơ."
Tráng hán nghe âm thanh đoán được vị trí, cong đầu gối nhảy vọt, vung mạnh cánh tay đem Trần Vũ đập bay.
【 bị tổn thương: Khí huyết +1543 】
"Quyền này thật mạnh."
Vuốt vuốt bả vai bị đau, Trần Vũ đổi tay cầm chuôi đao, công kích lần nữa.
"Đông!"
【 bị tổn thương: Khí huyết +1644 】
Lại xông!
"Phanh..."
【 bị tổn thương: Khí huyết +1706 】
Tiếp tục xông!
"Thùng thùng..."
【 bị tổn thương: Khí huyết +1220 】
【 bị tổn thương, khí huyết +1352 】
Tráng hán phát lực càng ngày càng mãnh.
Lại càng ngày càng cảm thấy không thích hợp...
Dù là cùng đối thủ cấp bậc trực tiếp nhận nhiều quyền như cũng phải bị nội thương.
Vì sao thằng nhóc con này không có chuyện gì?
Còn có thể nhảy nhót tưng bừng?
"Ầm!"
Một cước đạp bay đối phương lần nữa, tráng hán nhét ruột vào trong bụng, vận chuyển khí kình quán chú toàn thân.
Ông ta chuẩn bị mấy chiêu hung ác, trực tiếp làm cho đối phương mất đi năng lực hành động.
Nhưng mà Trần Vũ lại dừng lại. Trong tay lấy ra một trái lựu đạn.
"Két."
Tháo chốt an toàn.
Khói đen đậm đặc phun ra một lần nữa.
Sương mù vốn đang nhạt đi lại bắt đầu nồng đậm trở lại.
Tráng hán giận nghiến răng nghiến lợi: "Ông đây nhìn xem cậu còn có bao nhiêu bom khói có thể dùng!"
"..."
Trần Vũ vẫn không đáp lời, xách ngang đường đao, tiếp tục công kích.
Đêm nay liên tiếp tử đấu, để cho Trần Vũ tăng thêm rất nhiều kinh nghiệm và kỹ xảo trong việc sử dụng trường đao.
Cũng coi như niềm vui ngoài ý muốn...
"Bạch!"
Tráng hán nhắm mắt lại nghiêng người tránh thoát những đường đao của Trần Vũ, tiện thể đá nghiêng một cái, kình phong gào thét.
Trần Vũ đồng dạng nhắm hai mắt,
Lợi dụng thính giác để tránh né.
Tốc độ hai người cực nhanh, giao thoa ba hiệp liền bị tráng hán bắt lấy sơ hở, vung khuỷu tay đánh bay.
"Đông!"
【 bị tổn thương: Khí huyết +2060 】
"Phốc..."
Máu trong miệng Trần Vũ phun ra ngoài giống như không cần tiền vậy.
"Ta thật không tin đánh không chết ngươi!"
Xóa sạch vết máu, hắn "lại lại lại lại" nhảy tới...
【 bị tổn thương: Khí huyết +2233 】
【 bị tổn thương: Khí huyết +2347 】
【 bị tổn thương: Khí huyết +2400... 】
"Ta sẽ không để ngươi chạy đâu." Tráng hán chịu đựng đau bụng, phát động từng lớp từng lớp khí kình đem Trần Vũ đánh lùi.
Bề ngoài là ông ta chiếm ưu thế tuyệt đối.
Nhưng rất nhiều lần, ông ta rõ ràng cảm giác được mình đã phá hủy nội tạng của đối phương, nhưng mà một giây sau, đối phương còn có thể tiếp tục xông lên với khí thế không giảm so với trước...
"Con bà nó tiểu tử này tuyệt đối có vấn đề!"
Tráng hán kiềm chế lửa giận, lẳng lặng chờ đợi thời khắc mà sương mù tiêu tán.
Đến lúc đó, lấy thực lực tuyệt đối áp chế, nhiều nhất ba chiêu liền có thể bắt được Trần Vũ.
Về phần tại sao là bắt mà không phải giết chết...
Muốn giết thì ông ta đã sớm giết!
Hiện tại chủ tịch đã chết, toàn bộ thành phố Thanh Thành đều sẽ chấn động, ông ta làm bảo tiêu sẽ khó thoát trách nhiệm. Chỉ có thể bắt sống ở hung thủ mới có thể giảm xuống trừng phạt mà ông ta phải nhận.
"Bạch!"
Trong làn sương mù dày đặc, tiếng khuấy động khí lưu phía trước truyền vào trong tai tráng hán.
"Lại nữa."
Lồng ngực của ông ta như là bị đè nén, tăng lớn khí kình, trực tiếp một quyền nặng mang theo lực lượng mạnh mẽ bay thẳng về phía trước!
Công kích lần này so với những lần trước mạnh hơn nhiều!
"Lần này ngươi nên ngã xuống đất đi..."
"Phốc phốc!"
Quyền thế bàng bạc!
"Răng rắc..."
Máu xương văng khắp nơi!
"Hả? Không đúng..."
Tráng hán nhận thấy xúc cảm cùng tiếng vang này không giống với bình thường, lập tức lấy lại tinh thần, mở to mắt nhìn . Sau đó, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch.
Khi ở khoảng cách gần, ông ta đã thấy rõ ràng...
Cú đánh vừa rồi không phải là trúng Trần Vũ.
Mà là...
Trúng đầu của đổng sự trưởng Nhạc Duy!
Thì ra lần này Trần Vũ mang theo thi thể Nhạc Duy xông lên.
"Không được!"
Tráng hán phản ứng cực nhanh, đang muốn né tránh.
Nhưng đã không còn kịp rồi...
"Phốc phốc!"
Sắc bén đường đao xuyên qua thi thể Nhạc Duy trực tiếp đâm vào ngực ông ta.
Giao thủ mười mấy hiệp, ám độ trần thương, liền vì một chiêu tuyệt sát này!
"A! !" Trần Vũ hai mắt đỏ lên, cổ tay hoành chuyển, đẩy thi thể cùng tráng hán vọt ra khỏi phòng.
Rời đi sương mù, hai người đều thấy rõ mặt mũi dữ tợn của nhau.
"ĐKM mày!" Ánh mắt tráng hán như sắp trừng ra ngoài, tay trái che lấy dịch từ ruột non trong bụng tuôn ra, tay phải vung lên một vòng bổ vào cánh tay trái Trần Vũ!
"Răng rắc!"
Cánh tay trái Trần Vũ lập tức uốn cong kèm theo tiếng gãy xương rợn người vang len.
【 bị tổn thương: Khí huyết +4180 】
"Răng rắc..."
"Răng rắc..."
Đồng thời gãy thêm mấy cây xương sườn trong ngực.
Nhưng mắt Trần Vũ cũngg không nháy cái nào, tiếp tục điên cuồng gia tốc, dùng đường đao đẩy tráng hán chạy về phía trước.
"Đang! ! !"
"Đông!"
Cuối cùng hai người đụng vào vách tường trên hành lang.
Đường đao đâm xuyên qua lưng của tráng hán bị lực tác động mạnh mẽ này bẻ gãy.
Trần Vũ tiếp tục nắm chặt chuôi đao muốn chặt đứt "Ngực" của đối phương.
Tráng hán tự nhiên không có khả năng ngồi chờ chết.
Ông ta buông lỏng tay trái đang che phần bụng ra, mặc kệ phần ruột bị lòi ra ngoài, nắm lấy đường đao trên ngực: "Trần Vũ! Ta muốn ngươi chết! ! !"
Lưng dựa vách tường kim loại, ở giữa lại là một cỗ thi thể, tráng hán không phát được lực đành phải đấm ra một quyền vào phần đầu của Trần Vũ bằng tay phải.
Trần Vũ cũng biết lúc này đối phương không có khả năng lưu thủ, lập tức khom người cúi đầu, dùng lực lượng toàn thân chống đỡ lấy chuôi đao, tiếp tục ý định làm chết đối phương.
"Rống!"
Trong miệng Tráng hán phun ra từng ngụm nùng huyết, bản năng cầu sinh giúp ông ta nắm chặt cánh tay trái đã gãy của Trần Vũ, lực lượng khá lớn, cả ngón tay đều đâm sâu vào trong cơ bắp.
"A! ! !"
Trần Vũ kêu thảm, tơ máu trong mắt càng đỏ.
Đau nhức kịch liệt kích phát toàn bộ hung tính của hai người.
Adrenalin điên cuồng bài tiết như là đem xăng đổ vào trong đống lửa.
"Rống!"
"A! !"
"Phốc phốc..."
"Răng rắc..."
Tráng hán mất một lượng lớn máu, cùng với phần ngực và bụng bị trọng thương làm cho khí lực của ông ta càng ngày càng yếu.
Trạng thái Trần Vũ vẫn như không hề có chuyện gì xảy ra!
"Ta... Không. . . Không có khả năng..." Bọt máu tràn ra từ trong lỗ mũi tráng hán, sắc mặt của ông ta càng dữ tợn.
"Uống!"
Bỗng nhiên Trần Vũ thoát ra, kéo dài khoảng cách, sau đó dùng hết lực lượng toàn thân giơ chân đá về phía chuôi đao!
"Đông!"
"Xùy —— "
Lưỡi đao bổ ngang!
Tráng hán đã kiệt lực rốt cục bị một đao chặt đứt bộ ngực ...
"..." Miệng ông ta mở rộng, đôi mắt trợn tròn trên khuôn mặt, chậm rãi ngã xuống: "Không. . . Không thể..."
"Bịch."
Một võ giả cấp ba cứ như vậy bỏ mình.
Chết không nhắm mắt.
"Bịch."
Mà Trần Vũ cũng xụi lơ trên mặt đất, toàn thân mồ hôi lạnh chảy ròng...
...