Chương 155: Chương 155

Giữa hạ tuần tháng bày, đám hoa hồng giống La Mông đặt trước đó rốt cục tới rồi, đối phương cực kỳ chu đáo, không chỉ có chuyển hoa hồng giống qua đây, còn bố trí cháu trai Mario của chính mình tới đây.

Sau khi Mario giúp bọn La Mông trồng xong đám hoa hồng giống, lại nói không ít những chuyện cần chú ý trong quá trình gieo trồng hoa hồng Damascus cho bọn La Mông, còn dạy bọn họ phương pháp giâm cành nhân giống, tỉ lệ sống của trồng nhân giống cũng cực kỳ thấp, hiện tại thường dùng nhất chính là giâm cành nhân giống.

Trong mấy ngày thanh niên nước ngoài này ở lại Ngưu Vương trang, biểu hiện ra nhiệt tình cực đại đối hoa thứ hồng đã qua kỳ ra hoa trên núi, gã nói bản thân trước đó cũng làm qua nghiên cứu đối hoa thứ hồng, trong ấn tượng cũng không có mùi hoa độc đáo như vậy.

Sau khi yêu cầu được La Mông đồng ý, gã mượn thiết bị phòng thí nghiệm của Mã Đinh Lương, dùng hoa thứ hồng của Ngưu Vương trang làm một lần chưng cất.

Kích cỡ của hoa thư hồng khá nhỏ, cũng không phải đặc biệt thơm, cho dù là chất lượng của hoa thứ hồng Ngưu Vương trang sản xuất tốt một chút so với hoa thứ hồng của nơi khác, La Mông cũng không cảm thấy bọn nó có chỗ nào ghê gớm lắm, đương nhiên, ngoại trừ mấy bình mật hoa hồng bán được giá trên trời kia.

Nhưng mà tại trong mắt người cháu trai của chủ vườn hoa hồng, hiển nhiên cũng không phải như vậy, trải qua một buổi tối chưng cất, gã đạt được một bình nhỏ nước cất tinh khiết và tinh dầu, người thanh niên này coi hai món này như là báu vật, còn thương lượng khả năng xuất khẩu tinh dầu hoa hồng này cùng La Mông.

Lấy số lượng gieo trồng hoa hồng bây giờ của Ngưu Vương trang, này đương nhiên là không có khả năng, bởi vì diện tích gieo trồng không lớn, loại tỉ lệ chiết xuất tinh dầu này lại quá thấp, cho dù đều hái tất cả bông hoa chiết xuất tinh dầu, sản lượng vẫn thấp đáng thương như cũ.

Sau khi nghe xong giải thích của La Mông, thanh niên này khá thất vọng, nhưng gã vẫn là bảo La Mông cân nhắc một chút có nên trồng nhiều một chút hoa thứ hồng này hay không. Lúc này chiết xuất ra tinh dầu và nước cất tinh khiết này, gã sẽ mang về nước cho ông nội của mình và bạn làm ăn của bọn họ xem một cái, bọn họ hẳn là cũng sẽ cảm thấy hứng thú.

“Cậu nói tới có nên lại bao một ngọn núi không?”. Sau khi tiễn bước người thanh niên này này, La Mông cũng có chút động tâm, trước đó cho tới bây giờ anh chỉ nghe nói qua nhập khẩu tinh dầu, rất ít nghe nói trong nước có tinh dầu xuất khẩu.

“Làm nổi không đó?”. Tiếu Thụ Lâm hỏi La Mông.

“Cũng đúng”. La Mông nghĩ nghĩ, chỉ là những công việc hiện nay, nhân công trên Ngưu Vương trang cũng đã rất căng rồi, lại bao một ngọn núi, trồng ra một mảng lớn hoa thứ hồng, tới khi đó bất kể là hái hay là chiết xuất tinh dầu, còn có bố trí những công việc này tiến hành bình thường, đều là cần nhân công.

Chưa quá hai ngày, người thanh niên mới vừa về nước lại gọi điện thoại vượt đại dương qua cho La Mông, nói ông nội gã còn có bạn làm ăn của bọn họ đều nói loại mùi hoa này cực kỳ độc đáo, sao vớ tinh dầu hoa hồng thông thường bên bọn họ cũng là có một phen phong vị khác, bảo La Mông cân nhắc một chút, nếu anh có thể cho cùng hàng cho bọn họ, giá tiền, liền tạm thời gấp hai giá của tinh dầu hoa hồng Damascus.

Sau khi cúp điện thoại, La Mông cũng là dở khóc dở cười, vòng vo một vòng lớn như vậy, không ngờ bảo bối chân chính đã sớm trồng ở trên núi chính mình.

Nhưng cho dù là đối phương đưa ra giá đã cực kỳ không tồi, La Mông cũng không có cực kỳ động tâm, bởi vì hiện tại bọn họ chỉ dựa vào bán nụ hoa thứ hồng thu vào cũng đã không tồi rồi, sau khi chiết xuất thành tinh dầu, bởi vì do tỉ lệ chiết xuất ra tinh dầu rất thấp, thu vào cũng sẽ không tăng thêm nhiều lắm.

Hơn nữa, đồng dạng bởi vì do tỉ lệ chiết xuất tinh dầu rất thấp, cho dù giá đã là gấp hai của tinh dầu hoa hồng Damascus, lợi nhuận cũng không nhất định sẽ cao hơn so với tinh dầu hoa hồng Damascus, bởi vì tinh dầu hoa hồng Damascus là toàn bộ thế giới công nhận.

Nếu thật muốn mở rộng quy mô gieo trồng, lợi nhuận nhưng thật ra cũng có thể đảm bảo, chỉ là bán hai khoản nụ hoa và mật hoa, đã không hề ít rồi, nếu như thêm tinh dầu và nước cất nữa, lợi nhuận đoán chừng không nhỏ.

Nhưng mà vấn đề này hoàn toàn có thể chờ tới mùa đông năm nay cân nhắc thêm, tới khi đó sự tình trên Ngưu Vương trang cũng ít, thu hoạch cả năm trên núi cũng cơ bản đều đổi thành tiền mặt rồi, bất kể anh muốn bao núi hay là muốn trồng hoa, thời gian hoàn vốn đều là đầy đủ.

Nhưng thật ra bên Tiếu Thụ Lâm, lúc này có một cái thu hoạch ngoài ý muốn không nhỏ, trong mấy ngày Mario ở tại Ngưu Vương trang, liền nhìn thấy Tiếu Thụ Lâm đan loại rổ này, không chỉ có mỹ quan bền chắc, vừa tính tỉ giá giá tiền, thế nhưng còn cực kỳ rẻ, sau đó gã quyết định thật nhanh, lập tức liền đặt hàng một container rổ cùng Tiếu Thụ Lâm.

La Mông nghĩ không thông vườn hoa hồng cần mua một container rổ về đựng hoa, kết quả người ta nói với anh, chính mình dùng không hết có thể bán cho người khác, thuận tiện còn có thể kiếm không ít tiền.

Cứ như vậy, Tiếu Thụ Lâm chào đón một đơn hàng lớn trong sự nghiệp đan rổ của gã, một container rổ, gã tự nhiên không thể tất cả đều tự đan, nhóm dân làng của làng Đại Loan mỗi ngày trồng rau tưới nước đã bận rộn nhiều việc rồi, Tiếu Thụ Lâm đành phải phát triển sự nghiệp thủ công tới trấn Thủy Ngưu.

Vì chuyện này, gần đây cửa tiệm bán rau qua thời gian bán rau liền thành thủ công làm ngoài, trấn trên không ít người đều tự mang ghế tới đây học đan rổ.

“La Mông à, cháu thấy cái này được không?”. Một bác gái mập lùn đưa một cái rổ vừa mới đan xong tới trước mặt La Mông.

“Không được”. La Mông liếc mắt ngắm một cái cái rổ trong tay bác ta, trực tiếp lắc đầu.

“Sao không được? Cháu cũng chưa nhìn tử tế”. Bác gái còn rất nghiêm túc.

“Chỗ này, hoa văn đều đan sai rồi, còn có chỗ này chỗ này, bác nhìn đi, đồ thô ráp như vầy sao xuất khẩu được? Người nước ngoài người ta nhưng soi mói”. Người nước ngoài soi mói hay không La Mông không rõ lắm, nhưng anh biết kiểm soát nghiêm chất lượng khẳng định là đúng.

“Vậy để ở tiệm các cháu bán đi”. Bác gái mập hất hất cằm.

Mấy ngày nay người tới chỗ bọn La Mông thật đúng là không ít, chất lượng đan ra chỉ cần không sai biệt lắm, cho dù không hợp cách, La Mông và Tiếu Thụ Lâm cũng đều thu, trực tiếp để tại trong tiệm bán, mỗi ngày người tới chỗ bọn họ mua rau nhiều như vậy, giá rổ nhà bọn họ lại rẻ, thật cũng bán rất chạy, phí thủ công sẽ thấp một ít, chỉ có một nửa của rổ hợp cách.

“Bác đều là cái thứ mấy rồi? Hơn nữa, lúc này bác đan cái này cũng không phải cái giỏ rau”. Không phải giỏ rau ở trong tiệm bọn họ cũng không dễ bán.

“Ôi chao, đừng khó nói chuyện như vậy chớ, lần này cháu thu trước đi, lần tới bác đan giỏ rau, đan tới hợp cách mới thôi, thế nào?”. Bác gái của trấn trên há lại dễ xua đuổi như vậy?

“Vậy phải đan tới khi nào? Bác hoàn toàn không thiên phú phương diện thủ công đâu”. Ở trấn trên bán rau thời gian dài như vậy, La Mông và Tiếu Thụ Lâm cũng đều rất quen thuộc cùng những người này, nói chuyện thật sự tùy ý.

“Ai nói bác không thiên phú phương diện thủ công? Áo lông đánh rất tốt đó! Tiệm áo lông bên Vĩnh Thanh người ta đều tới tìm bác làm việc, đáng tiếc chính là tiền lương rất thấp, suốt ngày đánh tới mắt đều hoa rồi, cũng liền hơn ba mươi tệ, còn chưa đủ mua nửa trái dưa hấu nhà các cháu nữa, vùng chúng ta, chính là kiếm tiền quá khó khăn”. Bác gái mập nói xong, từ bên cạnh tìm tài liệu đan giỏ rau ra, định tiếp tục làm.

“Cũng không phải nói chớ, ngoại trừ làm chút buôn bán nhỏ, căn bản không chỗ kiếm tiền”. Người bên cạnh nghe bác ta nói như vậy, cũng là không dằn nổi thổn thức.

“Buôn bán nhỏ cũng khó làm, tiệm quần áo tiệm trang sức của trấn trên, mở lại đóng, đóng lại mở, cũng không biết kiếm được tiền hay không”.

“Hắc, khác không biết, công ty quảng cáo khẳng định kiếm được tiền”. Không biết là ai đột nhiên nói một câu, dẫn tới người trong phòng cười vang.

“Cũng không dễ đâu, tôi nói cho mọi người biết, trấn nhỏ lớn bằng cái mông gà, mở ba công ty quảng cáo, nếu không nhận được nghiệp vụ của trường học trong đơn vị, đó cũng rất khó”. Một người đàn ông hơn năm mươi tuổi nói.

“Chính là xem ai có người chống lưng mạnh hơn”. Trấn trên chút chuyện vặt ấy, còn có ai không biết chứ.

“Ài, dù sao chúng ta là làm không tới cái đó đâu, vẫn là đan rổ bớt lo, nếu việc này có thể lâu dài thì tốt rồi”. Có người thở dài nói.

“Lâu hay không lâu bây giờ còn chưa biết, nhưng mà nếu chúng ta làm cái này tốt một chút, vậy cơ hội liền lớn một chút”. Lúc này, La Mông chậm rãi nói một câu.

“Ai nha, lão Chu này nha, lại lừa chúng ta chăm chỉ làm việc cho cậu ta”. Không biết bắt đầu từ khi nào, biệt hiệu lão Chu này cũng bị người gọi khắp trấn trên rồi.

“Việc này sao có thể là lừa gạt chứ?”. La Mông cười cười, lão Chu liền lão Chu đi, dù sao tiền kiếm không ít liền được.

“Thụ Lâm à, chúng ta tới giao hàng”. Lúc này, một đôi mẹ con đi vào trong tiệm, người mẹ nhìn qua có hơn bốn mươi, con gái liền bộ dáng mười bảy mười tám.

“À”. Tiếu Thụ Lâm buông việc trong tay, cầm lấy đám rổ hai mẹ con kia mang tới, về công việc thủ công bên ngoài này, Tiếu Thụ Lâm chuyên môn phụ trách dạy người và làm mẫu, La Mông liền quản tài liệu, thuận tiện phụ trách tốn hơi thừa lời lảm nhảm cùng người khác, thúc đẩy không khí.

“Tổng cộng mười hai cái, giá tiền công của một cái là bảy tệ một cái, chỗ này mười một cái hợp cách, còn có một cái không hợp cách chỉ có thể trả tiền công ba tệ rưỡi để ở trong tiệm bán, hai người muốn tự cầm về nhà dùng cũng có thể, đưa ba tệ phí tài liệu liền được”. Sau khi Tiếu Thụ Lâm nghiệm hàng nói với hai mẹ con.

“Không cần, không cần, trong nhà đã có rồi”. Người phụ nữ trung niên vội vàng nói.

“Không phải tôi nói cô nha, Thục Phương à, cái không hợp cách khẳng định lại là cô đan chứ gì?”. Một người trong tiệm quen hai mẹ con cười nói giỡn.

“Hài, tôi liền nhìn Oánh Oánh đan, giống như cũng rất dễ, tự mình ra tay lại không được”. Người phụ nữ trung niên kêu Thục Phương lau lau mũi, cười nói.

“Liền biết đủ đi, hiện tại Oánh Oánh nhà cô một ngày đều có thể kiếm mấy chục tệ rồi, tôi nhưng đều còn ngồi xổm ở đây học nè”. Nhìn thấy con gái nhà người ta một ngày đều có thể kiếm được nhiều như vậy, những người trong tiệm cũng là âm thầm nóng ruột, một đám hàng tổng cộng liền chỉ nhiều bấy nhiêu thôi, đan hết rồi lần tới nhưng liền không biết phải chờ tới lúc nào đây.

“Nó có thể làm mấy ngày chớ? Còn có một tháng liền khai giảng rồi, ban ngày đi học, buổi tối còn tự học muộn nữa”. Ngô Thục Phương cười cười, cầm lấy tám mươi tệ năm đồng trong tay Tiếu Thụ Lâm, trong lòng thỏa mãn, ở vùng bọn họ, một ngày muốn kiếm chừng này tiền nhưng không dễ.

“Lần này nhận nhiều chút tài liệu về chứ?”. Tiếu Thụ Lâm hỏi hai người.

“Được, lần này nhận ba mươi cái trước, vẫn là loại bảy tệ”. Ngô Thục Phương nói xong lại hỏi Tiếu Thụ Lâm: “Loại giá tiền này còn bao nhiêu?”.

“Còn cần mấy trăm cái nữa, chờ màu này đan xong rồi, tới khi đó đổi màu khác đan, vẫn là loại kiểu dáng này”. Tiếu Thụ Lâm cũng biết một cái kiểu dáng sau khi làm quen tay rồi, hiệu suất làm việc sẽ nâng cao rất nhiều, đổi tới đổi lui sẽ ảnh hưởng tốc độ.

“Vậy được, chờ Oánh Oánh nhà tôi sau khi khai giảng rồi, tôi hẳn là cũng có thể tự đan”. Ngô Thục Phương nói.

“Đây, tài liệu của ba mươi cái rổ, hai người cầm đi”. La Mông ôm một gói tài liệu và dây thép đã qua gia công đưa cho hai người.

Trong khoảng thời gian gần đây lúc Tiếu Thụ Lâm ở trong tiệm dạy những người này đan rổ, La Mông rãnh rỗi cũng học xong hí hoáy đám dây thép này, dù sao cũng là đàn ông, lực tay lớn, hơn nữa anh lại không ngốc còn có nền tảng linh tuyền, học lên tự nhiên cũng không có gì khó khăn, nhưng mà muốn anh đan rổ, vậy không kiên nhẫn được.

“La Mông, phòng ở trên lầu nhà chú có còn phòng hay không?”. Lúc này, Vương Đại Thắng ở trong tiệm đồ uống từ mật ong bên cạnh đi qua đây.

“Còn, sao?’. La Mông cò cho là gã muốn mượn chỗ của nhà mình để một chút đồ linh tinh.

“Thuê một phòng cho anh đi, đoạn thời gian trước anh mời xét nghiệm viên chiều nay liền tới rồi!”. Vương Đại Thắng nói.

“Sao bây giờ mới tìm phòng vậy?”. La Mông hỏi gã.

“Hài, đừng nói nữa, trước đó tìm cho bọn họ rồi, người ta vừa mới tới tìm anh, nói con trai nhà bọn họ không đồng ý đem nhà cho thuê, vậy đó, anh liền lúng túng”. Vương Đại Thắng ngoài miệng nói như vậy, thực tế cũng không sốt ruột lắm, thật sự không được, trước dàn xếp bọn họ quá độ hai ngày trong khách sạn cũng có thể, nếu không dẫn tới nhà mình cũng được, trước ở tạm hai ngày, nhà sớm hay muộn đều sẽ tìm được.

“Vậy được rồi, để bọn họ ở lầu hai, tiền phòng tìm ai thu đây?”. Hiện tại mấy tầng trên đã bị TIếu Thụ Lâm làm kho hàng rồi, đúng lúc đằng trước cái phòng đằng sau tầng hai chính là cái phòng bếp kiêm phòng khách, phía trước phòng đó là phòng ngủ, ở giữa còn có cái phòng vệ sinh, bọn Vạn Lương Sơn tới đây ở thật cũng vừa vừa khít.

“Hiện tại anh liền đưa cho em”. Vương Đại Thắng nói xong liền móc ví tiền: “Ấn giá thị trường hiện tại của trấn trên chúng ta, một năm hai ngàn tệ, điện nước tới khi đó em bảo bọn họ tự trả”.

“Đừng keo kiệt, chút điện nước này có thể tốn bao tiền của anh chứ, trả luôn đi, ba nghìn tệ bao điện nước”. La Mông và Vạn Lương Sơn thông qua một cuộc điện thoại, ấn tượng cực kỳ tốt đối chàng trai này, lúc này liền thoáng giúp cậu ta tranh thủ một chút phúc lợi.

“Được rồi, ba nghìn liền ba nghìn”. Vương Đại Thắng này cũng là lần đầu mời một nhân tài xét nghiệm viên như thế, không muốn để lại ấn tượng keo kiệt bủn xỉn cho người ta.

Kết quả chờ sau khi hai vợ chồng Vạn Lương Sơn tới trấn Thủy Ngưu, La Mông vừa nghe nói Lâm Xuân Ngọc vợ của Vạn Lương Sơn trước đây là làm kế toán, không nói hai lời, lập tức liền kéo người tới Ngưu Vương trang làm việc. Cặp vợ chồng trẻ này ở tại trấn Thủy Ngưu, ban ngày Vạn Lương Sơn tới chỗ Vương Đại Thắng làm xét nghiệm viên, Lâm Xuân Ngọc liền ôm con ngồi xe tới Ngưu Vương trang làm kế toán.

Sau khi ở trong thành phố chen chúc trên xe buýt, Lâm Xuân Ngọc một chút cũng không cảm thấy mỗi ngày ngồi xe đi làm có cái gì không ổn, ngược lại, cô còn cảm thấy cuộc sống bây giờ rất tốt, một ngày ba bữa ăn tới cô vô cùng thư thái, có đôi khi còn có thể cọ chút sữa trâu cho con cô uống.

Chính là Vương Đại Thắng người này vẫn thầm xỉ vả La Mông, nói hai vợ chồng bọn họ một người làm việc ở chỗ gã, một người làm việc bên La Mong, sao gã còn phải trả tiền nhà cho La Mông chớ? Ngay cả phí điện nước đều bị tên nhóc này lừa lấy rồi. Cho tới khi La Mông tặng miễn phí hai trái dưa hấu lớn cho gã, lúc này mới vui tươi hớn hở hết bực dọc rồi.