Chương 31: Canh Gà

Mấy ngày nay, Lâm Dao ăn ngon ngủ ngon, hơn nữa lại dùng thuốc, trên mặt chỉ còn lại một ít dấu vết nhợt nhạt, phủ một ít phấn liền có thể che khuất hết sự xanh xao, ẩn ẩn hiện ra dung mạo thanh lệ xuất chúng của nàng.

Vân Phó là người không nhìn dung mạo của người khác, hắn ta đối với những người khác đều cảm thấy giống nhau, đại khái là bởi vì hắn ta trời sinh so với tất cả mọi người đều đẹp hơn nhiều, vậy mà hôm nay lại đứng đó chết lặng, cảm thấy Lâm Dao cười dịu dàng khiến cho tim người nhìn thấy đập vô cùng nhanh.

Hắn ta cũng không nói gì, chỉ là cảm thấy rất đẹp.

“Lâm phu nhân, ta phải trở về nhà rồi.” Vân Phó lần đầu tiên cảm giác được cùng người chia lìa là cảm giác như thế nào.

Lâm Dao nhìn thấy bộ dạng Vân Phó sắp khóc, đôi mắt xinh đẹp chứa đầy bọt nước, tựa như ngay lập tức rơi xuống, nếu là một nam tử tầm thường, nàng rất muốn mắng hắn ta một câu làm ra vẻ mềm yếu, nhưng cố tình lại là Vân Phó, hơn nữa tính tình của hắn ta vô cùng tốt, làm cho người khác trong lòng sinh ra vài phần thương tiếc.

“Tại sao lại đột ngột trở về, không ở đây vài ngày?”

“Còn không phải bệ……” Vân Phó lập tức liền dừng lại lời tiếp theo, thiếu chút nữa hắn ta đã đem chuyện hoàng đế xuất cung ra nói: “Ha ha ta ở nơi này cũng đã một khoảng thời gian, cũng nên trở về rồi.”

Lâm Dao nói: “Cũng nên như vậy thật ra mấy ngày nay ta đã quấy rầy Ngũ gia rồi.”

Vân Phó thấy Lâm Dao không nếu kéo mình có chút buồn bã, cho đến khi nhìn thấy cái lẩu, liền tạm thời quên hết này đó phiền não, hắn ta dùng muỗng múc ra một chén nhỏ, uống thử một ngụm, lộ ra thần sắc thỏa mãn nói: “Là dùng canh gà nấu thành nước cốt phải không? Màu canh trong trẻo đặc sệt, hẳn là dùng lửa nhỏ ngao mấy canh giờ, canh gà vốn đã ngọt còn bỏ thêm nấm làm cho hương vị vô cùng thơm ngon.”

Lâm Dao đã sớm biết được bản lĩnh của Vân Phó, vị giác của hắn ta vô cùng lợi hại, rất nhiều thức ăn chỉ ăn qua một miếng trên cơ bản đều có thể nói ra nguyên liệu có trong đó: “Nếu Ngũ gia cảm thấy ngon, vậy kêu Lục gia tới ăn cùng đi.”

“Chuyện này? Không được!”

Vân Phó cảm thấy chột dạ, hoàng đế nếu tới đây nói không chừng sẽ bại lộ chuyện hắn ta giả mạo Ngũ ca.

“Là nơi này của ta quá mức xấu xí đi?” Lâm Dao cũng không có ý tứ châm chọc, nàng là thiệt tình cho rằng như vậy, bọn họ đều là con cháu thế gia đều được nuông chiều từ bé, cơm bưng nước rót không cần đụng tay, biệt viện này của nàng cũng không có tu sửa qua, đương nhiên không thể so với biệt viện nhà bên cạnh.

“Đương nhiên là không phải như vậy!”

Lâm Dao vẫn luôn muốn gặp mặt vị Lục gia ( hoàng đế ) ở nhà bên cạnh nói lời để nói lười cảm ơn, lúc này vừa vặn Vân Phó cũng ở chỗ này, vừa lúc có thể chiêu đãi hai huynh đệ bọn họ, thật là xấu hổ chỉ có thể được nhiêu đây.

Vân Phó phát hiện không thể ngăn cản, nhất thời muốn cào tường, đột nhiên liền nhớ ra những lời hoàng đế nói lúc hắn ta ra cửa, nói hắn sẽ không giống hắn ta tới đây xin cơm, tức khắc liền yên lòng.

Bệ hạ là người nào? Ngài ấy không giống hắn ta, hơn nữa đồ ăn của Lâm phu nhân đều vô cùng tinh xảo, nhưng đó lại là những món tầm thường, cùng Ngự Thiện phòng vô pháp so, muốn hoàng đế hạ mình lại đây dùng bữa, ai có thể mời được bệ hạ? Đương nhiên là không có khả năng! Vân Phó càng nghĩ càng yên tâm.

Hoàng đế đang ở trong thư phòng tìm thư, nhìn thấy Lý Hiện đi đến nói:“Tiểu lục đã trở lại chưa?”

“Dạ chưa thấy trở về, ngài ấy nói muốn ở bên kia dùng bữa tối, Lâm cô nương mới nghiên cứu ra một phương pháp ăn mới gọi là lẩu, mời ngài cùng qua đó để dùng thử.” Lý Hiện cẩn thận nhìn biểu cảm của hoàng đế, hắn ta kỳ thật có chút không hiểu được ý tú của hoàng đế, hoàng đế vẫn luôn đối với Lâm thị vô cùng quan tâm, nếu thật sự có bí ẩn nhưng chuyện gì cũng không có xảy ra, rốt cuộc hai người bọn họ đến mặt cũng chưa từng gặp qua, nghĩ đến đây hắn ta vẫn là nói tiếp: “Bệ hạ, Lục gia cũng không hiểu chuyện cho lắm, ngài thân phận cao quý như thế nào có thể đi qua bên kia dùng bữa? Nô tài liền đi từ chối?”

“Trẫm sẽ đi.”

Lý Hiện: “……”

Trong phòng liền yên lặng, Lý Hiện là người tinh ý đầu óc nhanh chuyển lập tức nói: “Nô tài đáng chết, thiếu chút nữa quên mất Lục gia ở bên kia dùng bữa ngài ấy lại hay gây ra chuyện? Bệ hạ vẫn nên qua đó nhìn một cái mới an ổn, chính là vất vả cho bệ hạ rồi.”

Hoàng đế liếc mắt nhìn Lý Hiện một cái, ánh mắt kia rất có thâm ý làm cho Lý Hiện nhịn không được khẩn trương mà nuốt nước miếng.

Vân Phó đang uống trà, nghĩ một lát liền có thể ăn cái lẩu kia, liền rất là chờ mong kết quả vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy hoàng đế đang đi đến, hoảng sợ là cho một miệng đầy trà thiếu chút nữa phun ra ngoài.