Chương 12: Raiden Makoto

“Viu....!!!!”

Đạo kim quang xông đến thì Nguyễn Anh Tuấn cũng cảm giác được đạo kim quang bên trong tràn đầy khí tức cuồng bạo cùng huỷ diệt nhưng hắn không hề có ý định ra tay, hắn biết thứ sắp chạy tới là gì.

“Raiden Makoto! Bái kiến chủ thượng!”

Đạo kim quang quả nhiên xông tới và dừng lại trước mặt hắn, sau đó một tiếng nói tràn đầy vẻ non nớt bỗng nhiên vang lên bên tai Nguyễn Anh Tuấn khiến cho hắn lập tức giật mình liền quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy xuất hiện trước mắt hắn là một tiểu nữ hài với mái tóc dài màu hoàng kim được bện sau lưng và kẹp tóc ở bên phải, chân dẫm một toà kim sắc lôi trì, trên tay cầm theo một cây tử sắc lôi điện trường đao.

Thiếu nữ đeo một dải ruy băng nhỏ màu đỏ thẫm trên cổ như một chiếc vòng cổ, trên người của cô ấy mặc một bộ đồ giống như kimono của Nhật Bản có nhiều loại hoa văn với các sắc thái khác nhau như tím và đỏ thẫm.

Ngoài ra thiếu nữ còn mặc chiếc quần bó cao đến đùi màu tím sẫm với những lỗ kim cương nhỏ ở trên cùng, ở mặt sau của bộ trang phục có một chiếc nơ màu đỏ thẫm có tua, đi dép, chiếc bên phải được tô điểm bởi hai bông hoa màu tím nhạt.

Nhìn bộ dáng này giống hệt với Lôi Thần trong trò chơi Genshin Impact kiếp trước của hắn, chỉ khác ở chỗ là màu tóc màu tím lại là màu hoàng kim, hơn nữa Raiden Makoto thành ra như thế đều là chủ ý của Nguyễn Anh Tuấn.

Dù sao thân là chủ thượng của Raiden Makoto, hắn có một chút kì quái đam mê nên đem hình tượng Lôi Thần đưa cho Raiden Makoto tham khảo để hoá hình nhưng không nghờ nó trực tiếp áp dụng vào luôn!

“Ngươi là Raiden Makoto à? Tụ linh thành công rồi sao?”

Nguyễn Anh Tuấn cảm nhận được khí tức quen thuộc liền hỏi, khuôn mặt cũng chuyển hoá lên vẻ vui mừng mà Raiden Makoto cũng gật đầu, sau đó mới mở miệng cảm ơn:

“Đa tạ chủ thượng! Nhờ có ngài ta mới có thể thành công hoá hình!”

“Như vậy thì chúng ta rời khỏi đây thôi! Dù sao nơi này đã không có gì đáng để lưu luyến!”

Nguyễn Anh Tuấn gật đầu cười nói, dù sao toàn bộ Hư Không Lôi Trì đã bị Raiden Makoto thu vào hết trong Lôi Trì dưới chân nàng, thậm chí sau này sẽ mất rất nhiều thời gian thì Hư Không Lôi Trì mới có thể sinh ra.

“Toạ đỗ cũ là chỗ này! Chỉ cần đục thủng liền có thể từ Hư Không Lôi Trì trở về Ma Thú Sơn Mạch!”

Cả hai nhanh chóng quay lại đường cũ để trở về nơi Nguyễn Anh Tuấn từng xuất hiện đầu tiên, sau đó khi cả hai định xé rách không gian rời đi thì một cái đen xì xì hình người đột nhiên xuất hiện ở trước mắt cả hai.

“Khí tức quen thuộc này! Là Mang Thiên Thước lão đầu kia! Hình như còn ngất xỉu rồi!”

Đứng trên Thành Tiên Đỉnh, Nguyễn Anh Tuấn nhìn cái vật thể đen xì xì kia thì giật mình kêu lên, hắn nhớ rõ ràng mới chia tay không lâu thì Hư Không Lôi Trì lại bạo động, xem ra Mang Thiên Thước bị hắn tai vạ a.

“Toàn thân bị Hắc Ma Lôi đánh đen xì, còn có mùi thịt khét! Thật là thê thảm a! Đấu Khí cạn kiệt! Nhục thân trọng thương! Lục phủ ngũ tạng cũng lệch lạc! May mắn là không bị thương tới bản nguyên! Vẫn có thể cứu được!”

Sau khi dùng linh hồn lực kiểm tra toàn bộ thân thể của Mang Thiên Thước thì Nguyễn Anh Tuấn cũng biết lão đầu tử này còn chưa liền đem Mang Thiên Thước vác đi, dù sao không thể để người ở nơi nguy hiểm như thế này.

“Chủ thượng muốn cứu hắn sao! Là người quen à!”

Bay ở bên cạnh hắn, Raiden Makoto mở miệng hỏi mà Nguyễn Anh Tuấn chỉ gật đầu một cái xem như trả lời, sau đó vận chuyển Thứ Nguyên Lực vào Thành Tiên Đỉnh để ra lệnh cho nó mở ra không gian thông đạo.

“Roẹt...!”

Một đạo ngân sắc vòng xoáy hiện lên trước mặt cả hai, nếu nhìn kĩ thì có thể thấy sau cùng của ngân sắc vòng xoáy là vô số rừng rậm cùng sơn phong - nơi đó là Tây Bắc Địa Vực - Ma Thú Sơn Mạch.

“Đi thôi…!”

Nguyễn Anh Tuấn chân đạp Thành Tiên Đỉnh xông vào trước, Raiden Makoto dẫm Lôi Trì đuổi theo sau, khi cả hai bước vào thì ngân sắc vòng xoáy cũng đóng lại, ngăn cản bất cứ ai có cơ hội đuổi theo.

“Oanh...!!!!”

Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Thành Tiên Đỉnh đã đưa hắn đến nơi cần đến, trong thời gian này hắn cũng rảnh tay dạy cho Raiden Makoto tu hành Già Thiên Pháp, đồng thời cũng kiểm tra được thực lực của mình:

Tên: Nguyễn Anh Tuấn

Biệt danh: Chủ thượng, Anh Tuấn Tiểu Nhi, Đế Tôn.

Tuổi: 7.

Quốc tịch: Việt Nam(kiếp trước).

Dân tộc: Kinh(kiếp trước).

Chủng tộc: Nhân Tộc.

Tu vi(Thứ Nguyên Pháp): Khai Thiên Cảnh trung kì(Bậc 9B).

Tu vi(Thân thể): Giới Trụ Cảnh sơ kỳ(Bậc 8C).

Tu vi(Linh Hồn): Giới Trụ Cảnh viên mãn(Bậc Cao 8A).

Thể chất: Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai(Bậc Cao 3A).

Binh khí: Thành Tiên Đỉnh(Bậc Cao 3A).

Thân ngoại hóa thân: Nhất Khí Hóa Tam Thanh(Bậc 3B).

Công pháp: Thứ Nguyên Kinh(Bậc Cao 1A), Già Thiên Pháp(Bậc 3A).

Tuyệt kỹ: đại hư không thuật, hư không đại thủ ấn, bão sơn ấn, nhân vương ấn, phiên thiên ấn, chân long ấn, lục đạo luân hồi quyền, đấu chiến thánh pháp….(Bậc 5C đến Bậc 3A).

Nguyên thuật: cải thiên hoán địa, quan thế pháp, điểm thạch thành kim thủ, nguyên thiên thần giác, địa mạch hóa long thuật, cấm tiên thuật, nguyên thiên âm dương trận, thế mệnh thuật(Bậc 3A).

Ban Ân(Là Thứ Nguyên Pháp đột phá mỗi tiểu

cảnh giới đều thức tỉnh thần thông bí thuật):

- Đệ Nhất Ban Ân: Dung Niệm Chí Tôn(Tuyệt đối dung hợp, có thể cho sở hữu giả quyền năng dung hợp tất cả mọi thứ đã xuất hiện trong Tam Đại Thứ Nguyên từ chân thật đến giả tạo thành một siêu thoát mới)

- Đệ Nhị Ban Ân: Minh Ước Thánh Thần(Tuyệt đối khế ước, có thể cho sở hữu giả quyền năng làm bất cứ thứ gì dựa trên hai bên cùng kí vào minh ước, bất cứ ai kí kết minh ước thì trong Tam Đại Thứ Nguyên đều không thể có ai phá bỏ).

Thế lực nắm giữ: Thứ Nguyên Đảo(Bậc Cao 1A).

Thân phận: Thứ Nguyên Đảo truyền nhân đời thứ 2(Bậc Cao 1A).

Bảo vật nắm giữ: Ngộ Đạo Cổ Trà Thụ, Thái Sơ Cổ Quáng(Bậc 3A).

Hộ Đạo Giả: Raiden Makoto(Bậc 6A).

…………………………………………………………….…….

“Ta mới rời đi 1 năm mà Ma Thú Sơn Mạch xảy ra chuyện rồi sao!”

Xuyên qua không gian đường hầm, Nguyễn anh Tuấn vừa đặt chân xuống đất liền nhíu mày lẩm bẩm nhìn hoang tàn phế tích xung quanh, rừng rậm có đủ loại vết tích cháy đen, hơn nữa từ phía xa có đủ loại tiếng nổ xung kích truyền đến:

“Oanh...! Ầm....! Uỳnh...!”

“Nguyên Thần Chi Lực(Linh hồn lực) - Khai!!”

Nguyễn Anh Tuấn Giới Trụ Cảnh đại viên mãn nguyên thần chi lực(Đấu Hoàng đỉnh phong, Lục Phẩm Luyện Dược Sư) phun trào ra rồi xông đến phía xảy ra chiến đấu, hắn muốn biết mọi chuyện gì đang xảy ra sau một năm biến mất.

Ngoại vi phương tây của Ma Thú Sơn Mạch, cảnh tượng đẫm máu giữa con người và ma thú chém giết lẫn nhau hiện ra, xác chết chất thành núi, máu tươi chảy thành sông, nơi đây đã biến thành một vùng tử địa.

Trong một năm này hai bên đã quyết chiến rất nhiều lần khiến rất nhiều người và ma thú bỏ mạng nhưng vẫn chưa phân ra thắng bại, người quyết định cho chiến thắng lúc này vẫn còn đang giao thủ ở trên bầu trời.

“Oanh... Oanh... Oanh...!”

Trên không trung, mây đen mờ mịt, sấm sét ầm ầm, những người đứng dưới quan chiến chỉ thấy trong màn mây đen kia liên tục vang lên từng tiếng nổ bởi đủ loại tia sáng năng lượng va chạm vào nhau.

Đột nhiên mây đen bị công kích thổi bay để lộ ra cảnh tượng bên trong, đó là hai lão già và một nữ tử trẻ tuổi đang hợp sức giao chiến với một con cự thú loài sư tử, lân giáp nó như thuỷ tinh có màu tím và hai cánh.

Ở trong số ba cường giả nhân tộc thì một lão già và nữ tử trẻ tuổi là Đấu Hoàng bởi vì sau lưng họ có hai đôi cánh năng lượng, ngoài ra còn có một vị lão già khác đã là Đấu Tông bởi hắn đang hư không đạp bộ.

Một Đấu Tông, hai Đấu Hoàng hợp sức mới có thể ngăn cản thì chứng tỏ nó là một con Thất Giai Ma Thú mà theo Nguyễn Anh Tuấn nhớ thì chỉ có bá chủ phương tây của Ma Thú Sơn Mạch đạt đến cấp độ này.

Mặc dù là ba đánh một sẽ có ưu thế lớn hơn nhưng nếu nhìn kĩ có thể nhận ra con cự thú màu tím có hai cánh sư tử đang treo đánh lên cả ba người mà bên dưới đất cũng bị cả bốn điều khiển cùng giao ra mệnh lệnh:

“Vân Lam Tông đệ tử ở đâu! Mau theo bổn toạ giết hết đám ma thú súc sinh này, hôm nay nhất định sẽ là ngày tàn của bọn chúng! Giết!!!”

“Gia Mã Quân Đội xông lên cho ta! Bên trong Ma Thú Sơn Mạch nhất định có trọng bảo xuất thế! Bằng mọi giá không để nó lọt vào tay kẻ khác.!”

“Ha Ha Ha! Con người quả nhiên quả nhiên là tham lam! Nhưng muốn xông vào lãnh địa của ta thì phải bước qua xác bổn vương! Các ma thú dưới trướng bổn vương nghe lệnh, giết hết đám nhân loại kia cho ta!”

“Hống...! Kíu...! Gào...!”

Cả chiến trường ngoại vi phương tây của Ma Thú Sơn Mạch lúc này diễn ra rất thê thảm, cấp thấp ma thú, đệ tử tông môn và binh lính quân đội đế quốc hiện tại giống như máy nghiền thịt.

Bọn họ đều là vật hi sinh, là pháo hôi nên chỉ có thể liên tiếp lao vào nhau chém giết, người trước ngã xuống thì kẻ sau tiến lên, trong chớp mắt số người chết đã có thể dựng thành mấy quả tiểu sơn.

Trong số những người giao chiến này chỉ có một ít nhân loại và ma thú cấp cao biết bay là tạm thời thoát khỏi việc bị vây công mà tiêu hao đến chết nhưng bọn họ cũng không thoát khỏi chiến trường đang giao chiến.

Trên không trung, từng vị cường giả nhân tộc có hai cánh năng lượng trợ giúp bọn họ bay lên cũng đang dính vào việc giao chiến với một số ma thú cấp cao biết bay mà kết quả lại đang thuộc về ma thú.

Nguyễn Anh Tuấn cũng không dò xét lâu gì, dù sao Nguyên Thần(linh hồn lực) của hắn không mạnh hơn đám người đứng đầu kia bao nhiêu, nếu không phải bọn họ đang tập tru giao chiến thì hắn đã sớm bị phát hiện.

Nhanh chóng đổi sang ngoại vi phương nam của Ma Thú Sơn Mạch, đạp vào Nguyên Thần(linh hồn lực của Nguyễn Anh Tuấn là ở nơi này con người và ma thú cũng đang giao chiến rất kịch liệt.

Nhân loại và ma thú xác chết đã chất thành đống, máu tươi chảy ra tạo thành đủ loại huyết trì, oán niệm của những người chết nhuộm đen cả thương khung, vùng đất này đã trở thành một nơi dưỡng thi tốt.

Khi hai bên vẫn đang còn giao chiến thảm khốc thì mây đen trên không trung thuộc ngoại vi phương nam của Ma Thú Sơn Mạch bị thổi bay mà cảnh tượng trong đó cũng dần lộ ra.

Trên không trung, hàng chục vị cường giả nhân loại Đấu Vương trở lên đang giao chiến với cao giai ma thú cấp năm, thậm chí là cấp sáu nhưng chiến trường chính vẫn nằm ở nơi khác.

Đó là hai vị Đấu Tông cường giả đang hợp sức vây công một con bạch sắc cự thú giống như xà nhưng cả hai lại bị nó thong dong dùng một cái đuôi quất bay, có thể nói là treo lên đánh hai người.

Hai vị Đấu Tông liên thủ lại bị treo lên đánh, chứng tỏ đây cũng là một con Thất Giai Ma Thú, hơn nữa có thể thong dong đối kháng hai vị cùng cấp bậc với mình thì nó còn mạnh hơn con ma thú sư tử có cánh lúc trước.

“Xuất Vân Quân Đội ở đâu! Theo bổn toạ sát vào Ma Thú Sơn Mạch! Trọng bảo ở trong đó nhất định phải lấy về bằng được! Không được để nó rơi vào tay đế quốc khác!”

“Vạn Hạt Môn đệ tử nghe lệnh! Giết hết tất cả đám ma thú cản đường! Chỉ cần ai xông vào Ma Thú Sơn Mạch lấy được trọng bảo về thì kẻ đó chính là thiếu tông chủ của bản môn!”

Bị một con ma thú treo lên đánh, hai vị Đấu Tông cường giả vô cùng tức giận, lập tức kêu gào ra lệnh cho quân đội dưới trướng của mình tấn công đám ma thú phía dưới.

“Sát..!!!”

Đám người của Xuất Vân Đế Quốc và Vạn Hạt Môn lập tức như bị tiêm thuốc mê, một đám người điên không sợ chết lao đầu vào tiếp tục chiến đấu.

“Ha Ha Ha! Lãnh địa của ta không dễ vào giống như mấy bên khác đâu! Toàn bộ ma thú nghe lệnh! Giết hết đám nhân loại xâm nhập cho ta!”

“Hống...! Gào...! Rống....!”

Con bạch xà Thất Giai Ma Thú lại chẳng thèm quan tâm đến mọi chuyện xảy ra, thong dong dùng đuôi lại quất bay hai vị Đấu Tông xong thì mới ra lệnh cho đám thuộc hạ ma thú ở phía dưới

Đám ma thú cũng điên cuồng lên, lao đầu vào chiến trường rồi dùng răng nanh, móng vuốt, sừng nhọn... của mình giao chiến với nhân loại, từng cái xác chết lại lần nữa nhiều thêm...

Thấy được chiến trường phương nam nghiêng về phe ma thú thì Nguyễn Anh Tuấn không để ý nữa, nguyên thần chi lực lần nữa chuyển di đến ngoại vi phương bắc của Ma Thú Sơn Mạch mà nơi này chiến đấu lại rất khác biệt.

Mặc dù nơi đây có xác chết của nhân loại và ma thú rải rác khắp chiến trường nhưng cao tầng chiến đấu của hai bên lúc này giống như bị thôi miên, thần hồn điên đảo dưới chân một vị mỹ nữ có bảy cái đuôi cáo.

“Nữ vương đại nhân! Xin hãy chà đạp ta đi Hãy dùng đôi chân của ngài mà dẵm đạp lên tấm thân nhỏ bé này!”

“Không! Mau tránh ra! Bàn chân ngọc ngà của nữ vương đại nhân phải trừng phạt bổn hoàng mới đúng!”

“Hống! Nhân loại! Mau cút đi! Trừng phạt thương yêu này chỉ có ma thú chúng ta mới xứng đáng được hưởng ân huệ này!”

...................................…………………………………..

“Là mị công hoặc mị thuật của yêu hồ nhất tộc sao! Thú vị đấy!”

Nguyễn Anh Tuấn quét qua bảy cái đuôi cáo cùng hai cái tai thú thì nguyên thần chi lực lần nữa chuyển di, hắn có cảm giác Thất Vĩ linh hồn lực rất mạnh, hoàn toàn vượt xa hắn, nếu ở lâu liền sẽ bị phát hiện.

“Chạy rồi sao? Xem ra người mà Quy Lão nói đã xuất hiện!”

Một đạo âm thanh tràn đầy hứng thú từ Thất Vĩ Yêu Hồ vang lên, hai mắt nó nhìn sâu về phía nơi nguyên thần chi lực của Nguyễn Anh Tuấn rút đi như thể thấy được hắn mà Nguyễn Anh Tuấn lại không phát hiện ra mình bị để mắt tới.

Trong khi đó, Nguyễn Anh lần nữa chuyển di đến ngoại vi phương đông của Ma Thú Sơn Mạch mà ngay khi hắn vừa đến nơi thì vô số tiếng đao kiếm, thú hống, chém giết lẫn nhau vang lên bên tai:

“Sát! Thiên Xà quân nghe lệnh! Giết hết đám ma thú này cho ta! Bằng mọi giá hôm nay phải công phá nơi này tiến vào trong Ma Thú Sơn Mạch!”

“Giết! Đệ tử Thiên Xà Phủ nghe lệnh! Hôm nay ai xông vào trong lấy được trọng bảo về thì kẻ đó chính là đệ tử của Thiên Xà Tôn Giả ta!”

“Ha Ha Ha! Thiên Xà lão nhi! Chỉ bằng Thiên Xà Phủ của ngươi cùng với Thiên Xà Đế Quốc dưới trướng thôi còn vọng tưởng đi qua chỗ lão phu canh giữ! Đừng có mơ!! Ma thú dưới trướng ta nghe lệnh! Sát!”

“Hống...! Rống...! Kíu...! Gréc...!”

Ngoại vi phương đông của Ma Thú Sơn Mạch, chém giết giữa nhân loại và ma thú đang diễn ra rất thảm khốc, hai bên như cối xay thịt va chạm vào nhau, từng phần mảnh vụn thịt thể văng ra khắp chiến trường.

Máu tươi, xương cốt và thịt thể của cả hai bên nhanh chóng chất thành đống, oán niệm của kẻ ngã xuống nhuộm đẫm thương khung nhưng ma thú cùng nhân loại giống như đều không có dấu hiệu dừng tay.

Trên không trung, từng vị Đấu Vương và Đấu Hoàng cường giả của nhân loại cũng không thoát nạn, bọn họ đang phải ra sức chống lại cao giai ma thú có thể so với chính họ nên cũng không thể hỗ trợ chiến trường phía dưới.

Trong khi đó, chiến trường chân chính quyết định thắng lợi của hai bên lại ở sâu trong tầng mây đen, đây cũng là nơi diễn ra chiến đấu quyết liệt nhất trong bốn phương ngoại vi của Ma Thú Sơn Mạch.

Ở phe nhân loại là một vị lão già đạt đến Đấu Tôn cấp bậc cường giả, trên thân lão mặc thanh y có đủ các loại xà khác nhau vờn quanh, tay cầm một cái roi rắn, tự xưng là Thiên Xà Tôn Giả.

Mà ở phe ma thú là một con cự thú giống rùa, tứ chân đạp lửa, trên mai có từng cái băng trụ như thái sơn, nó chính là con ma thú nuôi dưỡng Nguyễn Anh Tuấn đang tìm kiếm - Cực Băng Viêm Quy.

“Cuối cùng cũng tìm được Quy Lão! Chỉ là vẫn chưa phân ra thắng bại! Xem ra đối thủ lần này của Quy Lão khá khó xơi đây! Raiden Makoto! Nếu Quy Lão thất bại thì nhờ ngươi kéo hắn an toàn trở về.

Nguyễn Anh Tuấn thu hồi nguyên thần chi lực(linh hồn lực) lẩm bẩm nói, sau đó quay đầu nhìn Raiden Makoto đứng bên cạnh mình hạ lệnh mà nàng cũng gật đầu, sau đó hoà vào không gian biến mất.

“Chết tiệt! Quả nhiên thực lực vẫn quá yếu!”

Nguyễn Anh Tuấn hai tay nắm chặt tỏ vẻ không hài lòng rồi sau đó hướng về phía động phủ bế quan của mình bay đi, hắn muốn tu hành để có sức mạnh như Raiden Makoto, đến lúc đó ai cũng không coi thường được hắn.