Chương 18: Người Muỗi

Nửa đêm, Tiểu Minh bị một tràng âm thanh sột sột soạt soạt đánh thức – thính lực của nó vốn mạnh, hơn nữa nằm ghế nằm cũng khó ngủ say, nên chỉ hơi có tiếng động, đã làm nó tỉnh dậy.

Trong bóng tối, có tiếng hai người thì thầm với nhau: “Chị Lương, cái mùi này … sao em thấy không giống với lúc ban sáng nhỉ?”

“Phải không? Để chị thử nếm…Hình như là có chút khác thật.”

“Có cảm giác không được ngọt ngào như lúc sáng… nhưng mùi thơm lại càng nồng hơn.”

“Ừm, đúng là vậy… Duyệt Tâm, em có thấy mùi vị này có vẻ hơi quen quen không?”

“Ờ? Chị nói như vậy em mới cảm thấy, ừm … mùi vị này mình nếm thấy ở đâu ấy nhỉ?”

Tiểu Minh lặng lẽ không một tiếng động đi vào giữa hai người, khoe ra cây dương vật 20cm của mình, nói: “Này hai cô giáo, các cô thử … có phải là cái mùi vị này không?”

Hai người kia không là ai khác, chính là cô Lương cùng cô Đới.

Hai người vừa thấy cây gậy thịt, trên mặt hiện đầy vẻ đê mê say đắm, hai chân mất tự nhiên kẹp chặt lại, cổ họng phát ra những tiếng rên rỉ như có như không …

Tiểu Minh vẻ mặt đắc ý nói: “Hừ hừ… Đã sớm đoán hai người tối nay đến ăn vụng, em đã sớm đem ‘mật ong chúa’ đổi thành ‘sữa ong chúa’ rồi! Thế nào? Mùi vị không tệ đúng không! Oa ha ha ha ha…!”

Cô Đới cúi người ngồi xuống trước mặt Tiểu Minh, nhỏ nhẹ đáng yêu nói: “Tiểu…Tiểu Minh, là lỗi bọn cô.”

Cô Lương cũng cúi người ngồi xuống, nói: “Đúng thế Tiểu Minh à, bọn cô cũng không dám như thế nữa, trò có thể … không nói cho con gái cô biết được không!”

Tiểu Minh vênh vênh váo váo nói: “Hừ hừ…Nếu đã biết lỗi, vậy nên phải chấp nhận sự trừng phạt!”

Cô Đới xoay người đưa mông hướng về phía Tiểu Minh, hai tròng mắt tròn to long lanh như sắp chảy nước, cô dùng âm thanh nhõng nhẽo nói: “Tiểu Minh, trò hãy trừng phạt cô đi!”

Cô Lương cũng bắt chước làm theo nói: “Tiểu Minh, trò cũng trừng phạt cô đi!”

Tiểu Minh đưa hai cái tay ra, đem váy ngủ của cả hai cô giáo vén lên, rồi tuột hết quần lót xuống, lộ ra cặp mông căng mẩy múp thịt. Sau đó, Tiểu Minh dùng hai bàn tay, chia nhau vỗ mạnh lên hai cặp mông trần truồng một cái, phát ra những âm thanh ‘bạch bạch’ vang dội. Bàn tay vỗ lên cặp mông đầy nhục cảm, giống như cái muỗng đập lên trên bánh rau câu vậy, làm thịt mông rung rung mấy cái, tạo thành những đợt sóng thịt tràn qua mông.

“Tiểu Minh, xin hãy trừng phạt cô tiếp đi!”

“Đúng, Tiểu Minh, xin cứ thật hung hăng trừng phạt cô đi!”

Bạch… bạch… bạch… bạch… bạch… Tiểu Minh xoay tròn hai cánh tay, trái phải lần lượt, tận tình vỗ hai cặp mông trắng nõn căng mẩy quyến rũ này, mãi không biết chán.

Đánh một hồi lâu, mắt thấy hai cặp mông đã bị đánh đến đỏ bừng, giống như quả đào mật đã chín rục. Mà hai cô giáo lúc này cũng đã không chịu nổi, bắt đầu van xin: “Tiểu Minh, đừng đánh nữa, đau quá!”

“Đúng đó Tiểu Minh, mông cô sắp vỡ ra rồi nè!”

Tiểu Minh dừng lại không vỗ, xoay người cả hai cô giáo lại, nói với hai cô: “Muốn em dừng tay hả, không phải là không được, có điều phải xem biểu hiện của hai cô!”

Hai cô giáo bò đến trước mặt Tiểu Minh, nịnh nọt nói: “Tiểu Minh, bọn cô sẽ phục vụ em thật chu đáo!”

“Đúng, Tiểu Minh, xin hãy tận tình hưởng thụ sự phục vụ của bọn cô đi!” Dứt lời, hai cô giáo khẽ hé đôi môi đỏ mọng, đưa cái lưỡi mềm mại trơn trượt ra, một trái một phải quấn lấy dương vật Tiểu Minh.

Cảm giác bị hai bên tập kích, khiến cho Tiểu Minh không nhịn được phát ra một tiếng rên rỉ sảng khoái. Hai tay bốn hộp sữa, hưởng hết lạc thú trần gian, cuộc sống tiêu dao cũng chỉ đến thế mà thôi! Oa ha ha ha ha ha ha…!


“Này! Cười ngáo ngáo làm cái gì đó!”

Tiểu Minh dụi dụi con mắt, từ trên ghế tỉnh lại – hóa ra tất cả chỉ là nằm mơ!

“Trò sao lại ngủ thiếp đi vậy?” Cô Đới hỏi.

“Em… cái đó .. chị ấy…” Tiểu Minh quay đầu nhìn về phía Triệu Thiến, phát hiện cô vẫn đang ngủ rất say, Tiểu Minh lại thấy có chút do dự - chẳng lẽ hồi nãy chị ấy tỉnh dậy phát hiện bị mình cắm vào cổ họng, cũng chỉ là giấc mơ của mình?

“Đúng rồi cô Đới, sao cô lại ra đây?”

“Không ngủ được, ra đây trò chuyện với trò một chút, không ngờ là trò lại ngủ thiếp đi.” Tiểu Minh ngượng ngùng gãi đầu.

“Cùng cô tán gẫu một chút đi, qua hết đêm nay, hai chúng ta người phải đi làm thì đi làm, người phải đi học thì đi học, sợ rằng rất khó có cơ hội như vậy.”

Tiểu Minh nghiêng đầu nói: “Đến trường học, em vẫn có thể đến phòng y tế tâm sự với cô mà.”

“Cái đó nó khác!”

“Sao lại khác?”

“Đừng nói nhảm nữa! Cô nói nó khác nghĩa là nó khác!”

Tiểu Minh giang tay ra – mẹ mình nói đúng, tranh luận lý lẽ với đàn bà là một chuyện gần như không thể nào thực hiện.

“Tiểu Minh, hãy nói cô nghe một chút chuyện của trò với cô Lương đi!”

“Không phải… đã nói hết cho cô nghe rồi sao?”

“Chi tiết! Cô muốn chi tiết!”

Bất đắc dĩ, Tiểu Minh chỉ đành đem chuyện xảy ra ở tối ngày hôm qua kể đầu đuôi cho cô Đới nghe. Trong quá trình kể chuyện, ánh mắt Tiểu Minh một mực để ý đến Triệu Thiến đang nằm trên giường – cô nàng vẫn đang ngủ rất say, chẳng lẽ việc chị ấy tỉnh lại đúng là mình nằm mơ? Nhưng sao cứ có cảm giác là nhịp thở của chị ấy lại trở nên dồn dập hơn?

Chẳng lẽ…

Nghĩ đến đó, năng lực chém gió của Tiểu Minh bắt đầu lên đến Max, không chỉ có chi tiết biểu cảm miêu tả lại toàn bộ quá trình câu chuyện tối qua, còn thêm dầu thêm mỡ bổ sung rất nhiều chi tiết vốn không hề xảy ra – dĩ nhiên những chi tiết này thực ra cũng đã từng chân thực xảy ra, chỉ có điều không phải phát sinh giữa nó với cô Lương mà thôi.

Cô Đới nghe chuyện về sau hai má đỏ hồng, ban đầu còn có thể trêu ghẹo nhạo bang Tiểu Minh mấy câu, đến khúc sau, đã không còn tâm sức đâu mà đáp lời nó, cặp chân trắng nõn thon dài của cô đã không tự chủ được kẹp chặt lại với nhau, hai bàn tay mất tự nhiên siết chặt gấu váy ngủ, đôi mắt như mù sương vậy, trở nên mơ màng như muốn chảy nước, tiếng hít thở cũng dần trở nên hổn hển.

Có điều, lúc này có người còn khó chịu hơn cả cô Đới, đó chính là Triệu Thiến đang nằm trên giường – cô vẫn đang cố giả vờ ngủ, có điều các cơ bắp trên mặt cô không nghe theo sự sai khiến, làm ra một vẻ mặt hết sức vặn vẹo.

Ha ha ha, chị quả nhiên đã tỉnh! Đã như vậy, thì sẽ cho chị xem một màn kịch hay đi!

Tiểu Minh tiến lên ôm lấy cô Đới, đưa tay vén váy ngủ của cô lên quá eo.

“Trò… trò làm gì thế!”

“Cô Đới, cô mới nói mà, qua đêm nay, là không còn cơ hội tốt như thế nữa!”

“Ơ kìa đừng!” Cô Đới còn chưa kịp làm ra phản ứng, Tiểu Minh đã lôi tuột quần lót của cô xuống, lộ ra một vệt nước dinh dính – cô ấy đã sớm ướt nhoét cả rồi.

“Trò làm nhẹ một chút … nhỡ chẳng may cô Lương tỉnh dậy thì phiền lắm!”

Tiểu Minh gật đầu nói được, nhưng cái hông của nó lại không chút nương tay, dộng mạnh một cái xuyên sâu vào khe hang bí mật của cô Đới.

“A… đã bảo trò nhẹ một chút mà! Muốn chết sao hả!”

“Cô … cô ráng chịu một chút…”

“Ráng cái đầu trò ấy! Trò thử bị thọc một cái thử xem!”

“Em bị thọc á … vậy không phải là tàn hoa cúc* sao?” (Chú: hoa cúc là từ dùng chỉ lỗ đít)

“Ai a …Cô mà là nam hả … chắc chắn sẽ đem hoa cúc của trò làm tàn tạ! …A. a a a …”

Tiểu Minh nghe mà thấy lỗ đít nhoi nhói – ả đàn bà này, thật quá độc ác! Không cho nhà ngươi biết chút thủ đoạn, làm sao có thể thẳng người làm chồng?!

Thế là Tiểu Minh đột nhiên tăng nhanh tốc độ cùng lực độ làm tình, mỗi một cú dập, cũng đều đẩy cao cửa tử cung của cô, cô Đới chịu không nổi, hai tay bịt chặt miệng mình, tránh phát ra tiếng rên rỉ, không còn hơi sức đâu mà trêu đùa Tiểu Minh nữa.

Trong căn phòng, tiếng da thịt va chạm vào nhau vang lên không dứt.

Tiểu Minh vừa làm tình, vừa hồi tưởng lại giấc mộng lúc này – nếu mà có lúc nào có thể cùng cô Đới với cô Lương cùng làm một lúc nhỉ, lúc ấy không biết là sướng biết bao nhiêu … Đúng rồi, còn có nàng cô chúa nhỏ đang ngủ trên giườn này nữa chứ!

Tiểu Minh lại đem tầm mắt chuyển sang Triệu Thiến đang nằm trên giường – vừa đúng lúc bắt gặp ánh mắt cô đang len lén nhìn sang. Cô nàng phát hiện Tiểu Minh quay sang nhìn mình, hoảng hốt vội vàng nhắm mắt lại giả bộ ngủ. Nhưng đôi má đỏ hồng đầy nhục dục cùng hơi thở hào hển đã bại lộ ra hết thảy.

Tiểu Minh nhấp hông không ngừng, tiếp tục mãnh liệt làm tình, chơi cô Đới muốn chết đi sống lại, cô rốt cuộc cũng không chịu nổi nữa, bắt đầu to gan rên rỉ, các lời các câu đầy dâm tục bẩn thỉu từ trong cái miệng xinh xắn vốn trước nay luôn dịu dàng hòa nhã của cô bắt đầu tuôn ra, khung cảnh dâm đãng vô cùng.

“A ưm… Không được… cô sắp bị … bị trò đ- chết ….”

“A ah … A ah… Tiểu… Tiểu Minh chết dẫm… Trò đừng … nhấp vào sâu như thế….”

“A a a… Không được rồi … chịu không nổi … cô sắp bay …”

Nằm trên giường, Triệu Thiến đã không còn cách nào giữ được bình tĩnh, Tiểu Minh thấy đoạn chăn che bụng của cô, đang phập phồng phát ra tiếng nhóp nhép, xem ra cô nàng rốt cuộc cũng không chịu nổi, đã phải dùng tay tự mình giải quyết nhu cầu.

Ngay lúc gay cấn quan trọng này, bên ngoài phòng chợt truyền tới một âm thanh ‘rắc rắc’ rất nhỏ khó có thể nhận ra. Thính giác của Tiểu Minh bén nhạy cỡ nào, lập tức nhận ra đó là tiếng cô Lương mở cửa phòng! Nó lập tức dừng lại động tác làm tình, cúi người nói khẽ bên tai cô Đới: “Suỵt… phòng cô Lương có tiếng động, cô mau tránh đi một chút!”

Cô Đới đang trong cơn đê mê nghe vậy choàng tỉnh, không kịp sửa sang lại quần áo, xoay người một cái trượt ra khỏi giường, ngó quanh quất khắp nơi phát hiện không có chỗ nào thích hợp trốn nấp, thế là cô hụp người một cái, chui tọt luôn xuống gầm giường Triệu Thiến. Động tác của cô quá thuần thục, khiến Tiểu Minh nhìn choáng váng.

“Trò đứng đực ra đấy làm gì! Còn không mau cất cái thứ thòng lòng của trò đi, định để cho cô Lương tịch thu sao!”

Tiểu Minh ồ một tiếng, vội vàng kéo quần lên, đúng lúc này, cửa phòng Triệu Thiến bị người mở ra.


Tối hôm nay cô Lương ngủ cũng không được ngon giấc. Ngày hôm qua cùng với Tiểu Minh một phen mây mưa, là lần ân ái sung sướng nhất trong cuộc đời đàn bà mấy mươi năm nay của cô. Triệu Quân chồng cô không biết chiều chuộng đàn bà, mà cô lại là người làm trong ngành giáo dục, đưa đến cuộc sống tình dục của cô thường là đơn điệu mà nhàm chán, mà cô cũng trước giờ không coi làm tình là một chuyện có thể mang đến cảm giác sung sướng, cùng lắm chỉ là cô thực hiện nghĩa vụ vợ chồng mà thôi.

Nhưng trải qua lần tình ái tối qua… cô mất ngủ.

Chỉ vừa nhắm mắt, trong đầu cô liền hiện lên khúc thịt vừa to vừa dài dưới háng Tiểu Minh, thế nào cũng không dứt khỏi. Thậm chí, có đến vài lần, khi cô đang trong lúc nửa tỉnh nửa mê, lại nghe vọng vào tai những tiếng rên rỉ của một cuộc làm tình nam nữ, cô đưa tay sờ xuống dưới háng mình, nơi đó đã trơn trượt ướt nhèm nhẹp.

Haizzz. Lương Tư Dung ơi là Lương Tư Dung, mày hết cứu được rồi … Đầy trong đầu toàn những ý tưởng dâm đãng như vậy, sau này mày làm sao đối mặt với các học sinh của mày kia chứ?

Cô lắc lắc đầu, đã không ngủ được, thì thôi khỏi ngủ, qua bên đó ngồi tiếp chuyện với Tiểu Minh cũng tốt. Qua đêm nay, chỉ sợ rằng sẽ không còn cơ hội như vậy nữa …