Chương 29: Dầu Thuốc Lá Trừ Tà

Tôi nhìn vào mắt ông nội, có thể cảm nhận được trong đầu ông đã có sẵn kế hoạch, chắc chắn ông đã nghĩ ra cách.

Sáng sớm hôm sau, tôi đưa ông nội đến nhà dì hai Lưu ở đầu thôn, lúc này dì hai Lưu vừa từ thị trấn chạy vội về, theo lời tôi căn dặn vào tối hôm qua, dì mua bột lưu huỳnh và một vài con chuột đồng.

Khi dì ấy nhìn thấy ông nội đi cùng, trên mặt đầy vẻ phấn khích.

"Lão Ngô, ông rốt cuộc cũng tới rồi."

Tôi nói ông nội đã nghĩ ra cách giúp con gái dì ấy.

Sau khi nghe xong, dì ấy càng vui mừng hơn, nắm tay ông nội khóc: "Lão Ngô, nếu ông thực sự cứu được con gái tôi, tôi sẽ biết ơn ông cả đời!”

Tuy nhiên, ông nội từ từ buông tay dì Lưu ra, lịch sự nói: “Tôi có thể cứu cô ấy, nhưng cô phải thành thật trả lời câu hỏi của tôi.”

Thấy ông nội kích động như vậy, dì hai Lưu chậm rãi mời ông nội và tôi vào nhà.

"Lão Ngô, Tử Phàm, uống trà đi!"

Ông nội cầm tách trà nhấp một ngụm, sau đó nhướng mày hỏi dì hai Lưu: "Nói cho tôi biết, khoảng thời gian này con bé có đắc tội với ai không?"

Dì hai Lưu vội vàng xua tay đáp: "Không có, cuộc sống hai mẹ con tôi rất cực khổ, vì tiền ăn học của nó, tôi phải tới công trường làm việc, sao có thể đắc tội với ai được?”

"Thật sao? Cô suy nghĩ kỹ lại đi."

Trong lời nói của ông nội có chút nghi ngờ, khiến dì Lưu nheo mắt lo lắng.

Dì ấy hít sâu một hơi nói: "Tôi thật sự không có đắc tội ai, nếu là vô ý đắc tội, vậy thì tôi cũng không biết!"

"Được rồi!"

Ông nội từ từ đứng dậy, cầm tẩu thuốc bước vào phòng.

Tôi nhờ dì hai Lưu rắc bột lưu huỳnh quanh nhà, nhốt chuột vào lồng đem để trong phòng.

Ông nội đi đến bên giường, nhìn Lưu Mộng nằm trên giường thở rất yếu ớt.

“Ừm……”

Lúc này, đôi mày trắng của ông nội nhíu lại, trong mắt không khỏi hiện lên một tia khó chịu.

"Quả nhiên là xà yêu, hơn nữa còn là ác xà, đã qua trăm năm."

"Đúng rồi, lão Ngô, bây giờ chúng ta nên làm gì?"

Thấy dì Lưu lo lắng, ông nội đặt tẩu thuốc lên bàn, lấy gói dầu từ trong túi ra, loại dầu này có màu sẫm và sền sệt, mùi thuốc lá nồng hơn nhiều.

Sau đó, ông bôi dầu lên trán Lưu Mộng và nói: “Sẽ nhanh chóng tỉnh lại sớm thôi!”

"Cái gì?"

Không chỉ có dì Lưu sửng sốt, ngay cả tôi cũng giật mình.

Quả nhiên, đợi một lúc sau, Lưu Mộng thật sự tỉnh lại, sau khi từ trên giường đứng dậy, liền nói: "Mẹ... là con đây?"

"Ôi, lão Ngô, ông thật lợi hại, con gái của tôi cuối cùng cũng tỉnh rồi!"

Dì hai Lưu mừng rỡ ôm lấy Lưu Mộng, vừa khóc vừa nói: “Con gái ngoan, con làm mẹ sợ chết khiếp!”

Tuy nhiên, ông nội nói: "Hiện giờ xà yêu chỉ tạm thời rút lui, nó chưa hoàn toàn rời khỏi cơ thể cô ấy."

Nghe vậy, tôi tò mò hỏi: "Ông ơi, vừa rồi ông dùng dầu thuốc lá là có bí quyết gì?”

"Ha ha, tiểu tử, ông nói cho cháu biết, trước đây rất lâu, ông nội ta cũng bị yêu xà nhập, khi đó trong thôn các thầy phong thủy đều lắc đầu không biết làm sao trừ khử nó. Họ bảo cha ta chuẩn bị hậu sự cho ông nội là vừa.”

“Sau đó, cha ta không biết từ đâu mời được một vị hòa thượng đến, đó là một hòa thượng già, ông ấy bảo cha ta lấy ít dầu thuốc lá bôi lên trán ông nội, rồi đêm đó liền làm phép.”

"Ngày hôm sau ông nội ta tỉnh lại, hòa thượng cũng rời đi."

Ông nội nhớ lại và thở dài thườn thượt: “Sau này ông nội rất tò mò nên đã xem thử, hóa ra tinh dầu thuốc lá có mùi rất khó chịu. Thông thường, người trên núi sẽ bôi một ít tinh dầu lên người, rắn không dám đến gần.”

"Dầu thuốc lá giải trăm độc, côn trùng đều sợ nó!"

Tôi nghe xong cũng rút kinh nghiệm, nhưng sự việc vẫn chưa kết thúc, con yêu xà này chỉ là tạm thời ngủ yên, chưa hoàn toàn tiêu tán!

Sau khi Lưu Mộng lấy lại tinh thần, ông nội hỏi cô ấy: "Tiểu Mộng, gần đây ở trường cháu có gặp phải chuyện gì kỳ lạ không?"

“Dạ không.” Lưu Mộng lắc đầu, tôi đã nhìn cô ấy lớn lên, biết cô ấy là một đứa trẻ lương thiện, chắc chắn sẽ không nói dối.

“Có chuyện gì liên quan đến rắn không?” Ông nội tiếp tục hỏi.

Câu nói này lập tức khiến Lưu Mộng nhớ lại, cô ấy nói với ông nội: “Có ạ, cách đây không lâu, cháu và mấy người bạn cùng lớp lên núi chơi, mấy người bọn họ phát hiện có một ổ trứng rắn, mấy bạn nam ham vui nên đem cả ổ trừng rắn đập vỡ!”

Nghe đến đây, ông nội đã hiểu ra sự tình, nhưng ông không hiểu những nam sinh kia đã đập trứng rắn, vì sao xà yêu lại ám Lưu Mộng?

“Lúc đó cháu làm gì?"

Lưu Mộng cúi đầu nói: "Cháu cũng ham vui nên đi theo chơi. Sau đó, một bạn học nói dưới chân cháu có một con rắn, cháu theo bản năng giậm chân, vô tình giẫm phải đầu rắn.”

"Giẫm chết?"

Lưu Mộng gật đầu.

"Không trách được!"

Tôi và ông nội đều hiểu rõ nhân quả, xem ra là rắn đến đây trả thù, chuyển hết oán hận vào thân thể Lưu Mộng.

"A, thật ra muốn trách thì phải trách những nam sinh kia, cứ nhất định lấy trứng rắn đem đập vỡ, bây giờ hay rồi, con gái tôi bị ám rồi!” Dì hai Lưu oán giận nói.

Ông nội biết xà yêu này sẽ không dễ dàng bỏ cuộc, xem ra đêm nay nhất định phải mời Quách Lão Can tới.

Lúc này, ông nội đột nhiên nhìn tôi nói: "A Phàm, xà yêu kia đêm nay sẽ ra tay, con có đủ tự tin sẽ trừ khử được nó không?"

"Cái này……"

Mặc dù tôi có chút kinh nghiệm đối phó với linh sát và lệ sát, nhưng tôi sợ mình không thể đối phó với yêu vật.

"Đại đao, đã lâu rồi cháu vẫn chưa dùng đúng không?”

Tôi chợt nhớ ra tôi vẫn còn giữ cây đao của Trần Nhị gia gia đưa cho.

Đó là một thanh đao lớn dùng để trảm yêu trừ ma, nhưng với cách luyện tập hiện tại của tôi, tôi hoàn toàn không thể sử dụng nó.

"Ông nội, đại đao kia chỉ sợ cháu dùng không tốt!"

"Nếu như không dùng liên tục, đại đao sẽ mất đi linh tính vốn có của nó, cháu phải biết Trần Nhị gia gia đã dùng đại đao này giết vô số yêu vật."

Nghĩ đến đây, tôi bắt đầu dao động.

Dù sao chuyện này cũng phải đối mặt, ông nội nói đây là số phận, không thể tránh khỏi, thuận theo ý trời thì sống, nghịch ý thì chết!

Tôi hít một hơi thật sâu và nói: "Tối nay hãy để cho cháu!"

Dĩ nhiên, ông nội chính là muốn nghe tôi nói câu này, bởi vì tôi đã có được đại đao, có nghĩa là tôi phải gánh vác sứ mệnh này.

"A Phàm, cháu phải nhớ kỹ, sinh tại đao, tử tại đao, sát ý của đạo đao rất mạnh, cháu nhất định phải khống chế nó!”