Chương 10: Chương 10

Sự thay đổi ngày một rõ rệt của Minh Đức khiến Phương Anh cảm thấy như mình bị thôi miên vậy. Tối nào anh ta cũng thức khuya đánh liên minh tới tận sáng hay cả tuần ko về nhà là chuyện thường tình. Vậy mà bây giờ thì sao, thức khuya dậy sớm tập thể dục lành mạnh, uống trà xanh thay cà phê. Nói năng lễ phép với bà giúp việc, thời gian rãnh rỗi thì đọc sách, nghe nhạc ko hề nhắc tới gái gú, chơi bời gì hết. Đặc biệt anh ta ngủ ở phòng sách, trước đây anh ta từng nhiều lần sàm sỡ cô công khai nhưng bây giờ phải nói đúng là anh ta tránh cô như tránh tà.

Đó mới là nhận định của Phương Anh, theo nhận xét của bà giúp việc thì Trần Minh Đức cứ như trở thành một con người khác, nhân cách xấu xa biến thành nhân cách vàng.

Hôm nay cô ko đi học vì đã hẹn với một cô gái ko quen mặt, lạ tên bởi vì cô ta đã nhắn tin trên face nói với cô: " tôi có cách khiến Trần Minh Đức li dị, hãy liên thủ với tôi ". Nói ko phải mê tín thì cô ta đã đánh trúng vào tâm lí của Phương Anh rồi. Cô muốn, rất muốn ly hôn, vô cùng muốn được trở lại thời thanh xuân của tuổi mười bảy tràn đầy ước mơ, hoài bão và tương lai đang dương tay chào đón. Chứ ko phải ngày nào cũng ru rú trong nhà, ăn ngủ nghỉ, làm bạn với bốn bức tường. Cô chán ngấy tình cảnh này lắm rồi.

Phương Anh hẹn cô ta ở quán cà phê khá xa nhà vì cô rõ ràng rất cẩn trọng, nhất là với Trần Minh Đức, tuyệt đối ko được để anh ta phát hiện ra. Quán cà phê được trang trí đúng theo phong cách mà ông chủ đặt tên cho quán " Monkey caffee ". Chỗ nào đâu đâu cũng thấy khỉ: khỉ đột, gia đình khỉ, khỉ đầu chó..... Ông chủ quán nói vì ông sinh năm khỉ nên mới nghĩ ra cách trang trí như thế này.

Ngẫm nghĩ một lúc, trong đầu cô nảy ra một sáng kiến ờ thì sau này mở cửa hàng sẽ đặt tên là Phương Anh Dragon vì cô sinh năm rồng, rồng ở đây là rồng nước chứ ko phải rồng vàng. Rồng nước sợ nước thì người ta lại gọi là rồng cạn tức giun đất.

" Cô chờ tôi lâu chưa? " Một cô gái khá xinh đẹp, thân hình quyến rũ, đường cong chữ S đặc biệt bộ ngực to đùng kia chắc là hàng giả. Đâu như Phương Anh toàn hàng thật.

Xin lỗi đi cô mới mười bảy tuổi thôi, chẳng qua thân hình phụ huynh, gương mặt học sinh nên bị hiểu nhầm rõ rệt. Nhìn cô gái trước mặt chắc phải hai mươi hay hai mốt tuổi rồi.

" Vừa mới tới thôi " Phương Anh trả lời nhanh gọn, cầm ly nước uống từng chút một đâu thèm để ý đến ai kia.

Cô ta thừa biết Phương Anh ko ưa mình nên cũng chỉ mỉm cười nhẹ, lôi một danh thiếp của khách sạn nào đó mà cô chưa từng nghe danh.

" Phiền cô đưa Trần Minh Đức tới địa chỉ khách sạn này, phòng số 555. Việc còn lại cứ để tôi lo "

Phương Anh liếc nhìn tấm danh thiếp, móng tay bắt đầu bấu chặt vào nhau. Cô ta tại sao lại muốn hại Trần Minh Đức dù cô rất muốn nhanh chóng làm thủ tục ly hôn nhưng anh ta vẫn là chồng cô trên danh nghĩa. Trước khi biết được mục đích của cô ta, cô nhất quyết sẽ ko đồng ý giúp đỡ.

Nhận ra ánh mặt điều tra của Phương Anh, cô ta lôi ra một tờ giấy khám thai, giọng trầm xuống: " nếu trở thành vợ của Trần Minh Đức, chồng tôi sẽ thoát án tử hình " Nói đến đây nước mắt cô ta rơi lã chã, tâm trạng u uất bao trùm khắp ko gian.

" Tôi sẽ giúp cô, tối mai tôi sẽ đưa anh ta tới " Tuy trong lời nói của cô ta Phương Anh nửa tin nửa ko tin nhưng ít ra cô ta đã nói lý do cho cô và bây giờ điều quan trọng nhất của cô là ly hôn.