Nguyễn Cảnh Dị tướng quân đứng ra phát biểu, hắn cũng là thanh niên ngang tầm tuổi Đặng Dung, la người có cái nhìn rất nhanh nhậy về bộ chiên : " Thưa đại Vương, theo cái nhìn của vi thần thì Pháo to, tầm bắn xa rất quan trọng, nhưng linh hoạt cũng quan trọng không kém, nếu ta cứ chạy theo đối phương chế pháo to uy lực thì cũng không phải cách vì các nguyên nhân sau đây xin phép thần trình bày, một là địch đông ta quả cứ cho giả định là chúng tầm 20, 30 thậm chí 40 vạn ta chỉ vẻn vẹn 2 vạn, chúng có vài trăm đến 1 ngàn chiến thuyền trong khi đó cúng ta chỉ có vẻn ven 20, thế nên chúng ta cần cơ động không thể cứng đối cứng trừ lúc phòng thủ ra. thứ 2 chúng có lâu thuyền khổng lồ có thể trở pháo khổng lồ, còn chúng ta không thể, thứ ba theo vi thần là quan trọng nhất người ta có câu nói "không có thành trì nào la không pha nổi" nên chắc chắn chúng ta phải phản công ở một thời điểm nào đó. Do đó cần phải đúc pháo to thậm chí rất to cho các pháo đài, tường thành, nhưng vẫn phải cố gắng cân đối giữa thể trọng và uy lực khi dùng với chiến thuyền và bộ binh dã chiến. Đây là thiển ý của vi thần mong Vương gia, các vị đại nhân, các vị tiền bối chỉ bảo."
Hội nghị người vỗ tay rầm rầm, một là ý kiến rất không tồi, hai là khích lệ một tên tướng trẻ có triển vọng để hắn tự tin hơn. Nguyên Hãn vỗ vai hắn : " Tôt.. tốt .. phi thường tốt một vị trí tướng của ta, ý kiến phi thường tốt, là bản Vương sốt sắng suýt phạm sai lầm. Đúc ần phải đúc pháo to pháo đài, tường thành tầm bắn phải trên 7km, cỡ pháo phải từ 200 li trở lên tăng uy lực. ta biết đúc pháo cho đạn pháo kín là rất khó khăn vì đạn pháo kín là công nghệ của pháo khoan nòng thế nhưng mong các vị công tượng cố gắng, chậm nhất là hai tháng sau chắc chắn Dương Lăng sẽ đến với một đạo quân hùng hậu, nhờ mong các vị Công bộ rồi"
Hiếm có vi quân vương nào tự thừa nhận sai lầm của mình, hắn là dị loại. MUốn tiến bộ phải nghe can gián, nhưng các vua chúa phong kiến thường chết không nhận sai, vì trong suy nghĩ của họ nếu họ nhan sai thì họ không con hoàn hảo và mất uy nghiêm. Cho nên càng ngày họ càng sai nhiều hơn ha ha ha.
Luca cũng đứng ra thêm ý kiến, tất nhiên hắn vừa nói vùa có người phiên dịch: " Vương gia, các vị đại nhân, xin phép ta cho ý kiến, cái pháo của người Minh mang về ta đã kiểm tra kỹ công nghệ của họ cũng là đúc nòng xoáy nhưng chất thép tồi cho nên theo tính toán của ta nếu muốn bắn xa 7km thì pháo của họ ít nhất phải nặng 120 tấn, mà pháo của chúng ta nếu lấy 150li chẳng hạn muốn tàm xa tăng lên 7km thì chỉ cần tăng nòng pháo từ 3m lên 4m là được, để hạn chế vỡ nòng thì đúc dày gấp đôi tính tổng cân nặng chỉ là 10 tấn kể cả bệ pháo sẽ tầm chỉ 17 tấn mà thôi, cho nên thần ý kiến là không cần pháo to trên hạm đội mà la cần pháo xa, ngoài ra thần xin vương gia phê chuẩn dự án nghiên cứu pháo đúc thừ thép có Molypden, các vị tướng lĩnh hải quân xin thứ lỗi Luca tôi lại khoa môi vào chuyện các vị"
" Thưa Vương gia, thưa các vị đồng liêu, ta thấy ý kiến của tiên sinh Luca nói hoàn toàn chính xác, pháo to quá khó bắn trên biển vì sức giật sẽ làm chòng chành thuyền, phải đợi ổn dịnh mới lại bắn tiếp. Chúng ta không có thuyền đế bằng khổng lồ thì không thể theo đuôt pháo uy lực được, mà chúng ta nên theo đuổi tầm xa. Kể cả giảm số lượng pháo đi ba phần theo đuổi tần xa và cơ động, vờn chết đối phương, xin Vương gia, các vị đại nhân cho ý kiến" Đặng Dung tự tin đạo, triết lý hải quân của hắn là pha quện của người pháp và du mục tạo nên một nét đặc biệt vậy đấy.
Toàn bộ võ tướng đều gật gù khen hay, khi lực lượng không bằng phương pháp chạy và bắn là khá phù hợp. Nguyên Hãn cũng nhất trí với ý kiến này: " Công bộ tiếp thu ý kiến này của hai vị đại nhân, rất phù hợp tình hình của chúng ta, khi tao chúng ta có thể chế tạo tàu tốt hơn thì sẽ đúc pháo uy lực mạnh, còn riêng Luca dự án thì không được rồi vì ta biết rõ Molypden thêm vào thép thì rất cứng , chịu ma sát , chịu nhiệt thế nhưng có hai nguyên nhân không được. Một là lượng molypden ko đủ để giúp ngươi đúc nhiều pháo, thứ hai molypden sẽ gây giòn cho thép kể cả ngươi cho thêm nhiêu mangan cũng vậy"
Imachi do dự ngập ngừng muốn nói, sau đó cái tinh thần hăng say phát biểu ý kiến của hội nghị cũng làm hắn không thể không đứng ra.Imachi đứng giữa hội nghị rút xoẹt thanh kiếm của hắn ra: " Thưa vương gia, các vị đồng liêu, nghe Luca tiên sinh và Vương gia đạo ta có một cái ý nghĩ, vì nó không nằm trong lĩnh vực của ta nen ta không dám chắc chắn. Các vị nhìn thanh đao này, vì sao nó có thể chém sắt như bùn mà lại dẻo dai đến vậy. Bởi vì lưỡi đao rất cứng và khá giòn nhưng sống đao lại dẻo, hai vật loại này được gia cố vào nhau tạo nên sự thần kì này không biết ý kiến tại hạ có giúp gì được không"
Imachi vừa nói xong thì Luca đã ào vào ôm lấy hắn xoay một vòng làm đao cũng xoay một vòng may mà không có người tới gần "Thiên tài a thiên tài a, ta yêu chết mi rồi" ha ha ha tên Luca văng một chàng tiếng Ý nhưng phiên dịch không dịch lại, hắn lo dịch xong có khi Luca chết dưới kiếm của Imachi.
" Bẩm vương gia cái này hoàn toàn thực tế, hoàn toàn khả thi, ta đang cải tạo lại kiểu ép khuôn pháo vì,kiểu đổ thép từ đầu ống khuôn rồi dùng máy ép ra cuối ống khuôn ta cho thử nghiệm thì 2 đầu chất lượng không đều. Đầu nòng pháo phía xa máy ép rõ ràng yếu hơn. Ta đang chế khuôn ép thép vào từ hai bên đối diện nhau của khuôn trụ, với hai đầu bịt kín. Nay cũng vậy, đầu tiên ta đúc thép có molypden làm lõi nòng pháo dày một phân thôi hoặc có thể 7 li là đủ sau đó thao khuôn vỏ ngoài nhưng không làm lạnh mà cho vào khuôn đồng trục thứ hai . Dùng máy ép công suất lớn nhất ép thép mềm thành lớp thứ 2, thép mềm tức là không cần nhiều cacbon và mangan giống như sống đao của vị đao sĩ đáng yêu này".
"Nong pháo vừa dẻo vừa chịu ma sát rất khó vỡ nòng kể cả khi mỏng có 3cm. Có thể chế nòng dài hơn lòng to hơn, giải quyết đươc cả tầm xa, uy lực, trọng lượng"
Luca đi lại xoa chân múa tay hắn rất hưng phấn, nhưng đời không như là mơ. Sự thật một phát minh cải tiến không dẽ thế mà thành.