" Cô gia yên tâm, Vương gia nghe được tin này sẽ rất phấn trấn, tất cả pháo và hỏa thương bên Vương gia sẽ bao hết, tiểu nhân trưởng quản bên tài chính nên biết khả năng của phủ Vương gia, dù chúng ta vay mượn cũng vơ vét đủ đồng gang cùng lương thực để giao dịch dùng Cô gia, xin Cô gia thư cho vài ngày tiểu nhân dùng khoái thuyền và khoái mã 800 dặm truyền tin về cho vương gia chuẩn bị "
Nói rồi tên quân sư quạt mo cuống quít cáo lui để chuẩn bị truyền tin mừng này về cho chủ nhân của hắn, lâng này hắn đi sứ đạt được thành tựu vượt quá sự mong đợi của hắn, phải nói ra hắn đã đạt được công lao hãn mã cho sự nghiệp làm loạn của chủ nhân hắn.
Nguyên Hãn gật đầu phất tay ra hiệu cho hắn thối lui, giờ đây đã đến lúc hắn tiếp đoàn khách thứ ba trong ngày " Bữa tiệc cùng các đại tộc và thương nhân tai to mặt lớn của một nửa đại Minh". Bữa tiệc trưa này thức ăn rươu uống cũng không có gì mấy đặc sắc, mà cũng chẳng mấy ai quan tâm, cái mũi thương nhân của họ rất thính, tất cả đều hiểu rằng có chuyện lớn rồi. Có thể là một cơ hội phát tài, nhưng cũng có thể là một chiêu trấn lột tập thể, chuyện này không ai có thể nói trước được. bề ngoài ai cũng nói cười ăn uống nhưng bên trong thì đang bồn chông không thôi.
" Các vị đai gia kính mến của ta, theo thông tin truyền về thì đội thuyền buôn lần này của man di tây dương rất khổng lồ, tầm 400 tuyền lớn, tuy các vị tổng cộng đến đây hơn năm trăm thuyền nhưng toàn thuyền cỡ trung thôi, 'Cô' sợ là các vị không đủ để bao thầu hết chuyến này rồi"
Tin tức như quả đạn pháo tung vào giữa đám đông, nên nhớ mỗi lần giao dịch trước kia toàn la làm ăn nhỏ lẻ của các hộ buôn lậu, tầm hơn chục chiếc là nhiều rồi, nên nhớ thuyền buôn vựt hải dương của bọn mạn di mắt xanh mũi lõ tải trọng rẽ nước thường là trên 400 tấn, trừ đi mọi thứ thì it nhất cũng có 200 đến 250 tấn hàng. Chính vì vậy lần làm ăn đầu tiên này họ rất nghi ngờ mình phải cạnh tranh mua vì thuyền châu âu không đủ hàng nên hơn 100 nhà buôn và đại tộc cũng chỉ mang đến 500 thuyền đó chỉ là 1/3 năng lực của họ mà thôi. Nay nghe thấy vậy tất cả đều vui mừng phấn khởi, bõ công chờ đợi cả tháng trời.
" Bẩm Vương gia quả là một tin mừng cho giới kinh thương miên Nam, sau lần gặp mặt này chúng ta sẽ lập thương hội để tiện giao dịch cùng bon tây dương, cùng nhau đàm phán rõ số hàng lần sau cần chảu mỗi bên để cùng chuẩn bị cho kĩ càng, tránh bị động như lúc này đây.". Một tên tai to mặt lớn bụng phệ ăn mặc hoa mĩ đứng lên phát biểu. Hắn có vẻ là người rất có uy tìn trong giới kinh thương miền Nam.
Bên dưới xôn xao một đoàn gật đầu khen hay, khen phải Thương nhân thời nào cũng vậy, rất là nhạy bén ,chính họ mới là nhân vật chính thúc đẩy tiến bộ xã hội. Và cũng chính là những kẻ gây thị phi nhiều nhất, vì lợi ích không có gì là họ không thể làm. Nói chuẩn mực đạo đức cùng thương nhân rất khó, nhưng bàn về giá cả của chuẩn mực đạo đức thì họ rất rành.
"Bành mập ý kiền không tồi a, ngươi nói ra là muốn làm hội trưởng a, không tới lượt đâu a, đây là cơ hội làm ăn của vương gia mở ra cho chúng ta. Mong vương gia nói một lời công bình"
" Tên Mã xác ướp kia ở đây không tới lượt ngươi lên tiếng thương nhân sơn đông nghèo kiết xác có cái gì, tên Bàng mập kia cũng khồn có năng lực ấy. Khởi bẩm vương gia tiểu nhân Họ Tiền tên Phú Quý thương nhân Tô châu, nay có 3 ngàn xúc vải gấm Tô châu mong hiếu kính Vương gia tỏ lòng ngưỡng mộ, mong vương gia xuy sét" Đây gọi là hối lộ trần trụi, nhưng mà càng thế càng dễ làm việc.
Lập tức phía dưới nhao nhao ầm ỹ " tiểu nhan Giang nam lụa 3000 .... Tiểu nhân Giang tây ... Gốm cao cấp ... Tiểu nhân Chiết Giang ... Tiểu nhân Ninh Hải a..." Nói chung ai cũng nghĩ đây là một kiểu vơ vét có thiện chí của Nguyên Hãn nên nhao nhao tiến cống. Nếu có chân đứng trong thương hội ban quản lý thì rất chủ động trong việc buôn bán nên họ thuận nước đẩy thuyền làm vui lòng vương gia.
" Chư vị yên lặng a.... Trật tự a... Chư vị hiểu nhầm ý của ta rồi. 'Cô' đã nói chỉ thu 1 thành thuế là 1 thành không hơn không kém. Không cần tiến cống, 'Cô' hôm nay mời chư vị đến để làm một cuộc giao dịch thôi, nhưng có thêm việc thành lập ban quản lý thương hội thì rất tốt."
" Ta nói thẳng nếu theo kiểu tranh mua tranh bán thì chỉ có lợi cho bọn tây dương thế nên các vị phải đoàn kết a, các vị đã tin tưởng để cô chỉ định hôi trưởng thì cô không khách khí. Thế này đi, lần này cô mời chư vị mục đích chính là trong 10 ngày chờ đợi còn lại đoàn buôn tấy dương ta muốn cùng chư vị làm một cuộc giao dịch lớn."
" Cô cần Gang , quặng sắt, quặng đồng, đồng, lương thực cùng than đá. Cô sẽ mua với giá hơn 3 thành giá gốc các vị nhập vào trong mười ngày nhà nào cung cấp nhiều nhất thì làm hội trưởng đi, 9 nhà theo sau làm ban quản lý. Còn lại số lượng nhiều ít tính tình thành tích mà lập nên danh ngạch buôn bán cùng tây dương các vị nghĩ sao"
Tất cả thương nhân miền Nam điên mẹ nó rồi, đã không bóc lột lại còn cho tiền vì vụ buôn bán này kiểu gì cũng lãi 3 thành. Chỉ lấy số lượng làm thành tích chú hoàn toàn không nói đến giá cả, cái này là chuyện gì đây, tất cả thương nhâ đã bị đạp cho shock. Mấy nhà chuyên buôn lậu sắt đồng thi cười tươi như hoa nở, trong tay họ tích trữ không thiếu sắt và đồng nên họ chiếm lợi thế rất lớn trong cuộc đua này. Chỉ có Mười ngày nên chỉ có thể là các quặng đã khai thác chứ không thể kịp thời gian đi khai thác. Bên dưới nhao nhao một đoàn, ai cũng hằm hè nhin nhau, cái này liên quan lợi ích trực tiếp của họ, là cái quyết định danh ngạch mua bán với tây dương, cái nay mới là con số lãi thiên văn... nhân số ào ào cáo từ rời đi, cuộc chiến dành dật đồng thép than đá của các thương nhân trên lãnh thổ Đại Minh bắt đầu. Nguyên Hãn cười nhếch mép, hắn chờ xem Dương Lăng sẽ làm gì khi phát hiện ra. Nhưng đồng thời hắn cũng lo lắng 700 vạn của hắn có đủ không thế nhưng một thông tin gửi đến đã làm hắn yên tâm hoàn toàn.