Sáng mùng 3 tháng giêng năm Nhâm Ngọ ( 1402) ba chiếc thuyền chiến Uy Vũ, Uy Viễn, Uy bá cập quân cảng Chiết Giang hơn 800 quân trùng điệp tiến vào quân cảng gồm 300 hỏa thương binh, 500 trường thương binh, 40 pháo binh kèm theo các thùng hộp lớn nhỏ bằng gỗ kín mà không ai biết bên trong là gì. "Chiến thần, danh tướng" Tôn Nghị đích thân ra đón tiếp Nguyên Hãn và Đặng Dung nhưng vì có đông ánh mắt nên hắn không dám hành lễ với Nguyên Hãn mà chỉ chắp tay chào hỏi bình thường. Tám trăm người đã thay trang phục Nhà Minh, mang tiếng là quân khách đến giúp chứ không nói rõ la quân khách từ đâu. Hai nghìn quân thủy sư Minh được điều động chỉ để lamg quân nhu, xe kéo ngực đôi được chuẩn bị để trở pháo đã đóng kín trong hộp nhằm giữ bí mật.
Đạo quân gần ba ngàn người trùng điệp tiến về Chiết Giang thành, cái thành này giá trị lên tới 30 vạn sau khi đã cò kè mặc cả với lão hoạn họ Vương. Toàn bộ 800 nhân của lính đánh thuê được cung cấp ngựa trong khi di chuyển để đảm bảo sức chiến đấu. Toàn là ngựa tồi được chưng dụng từ dân gian nhưng coa còn hơn không. vì không phải kị binh nên không cần yêu cầu gắt gao với ngựa.
Đến cuối ngày thì thành Chiết giang đã xa xa hiện ra trước mắt, doanh trại quân Oa Khấu cũng hiện ra trong ốg nhòm " Thiên lý Nhãn" của Đặng Dung. Quyết định đốn gỗ hạ trại xây hàng rào cách quân Oa Khấu 5km. Thế nhưng Nguyên Hãn quyết định đánh bất ngờ doanh Trại Oa khấu. Vì cưỡi ngựa nên Binh lính không mất nhiều sức. Nếu xây doanh trại thì tác dụng của pháo tầm xa rất kém khi phòng thủ dã chiến . Pháo bắn đạn ria thì chưa được sản xuất. Dù sao Đặng dung vẫn chưa quen thuộc với lối chiến tranh hiện đại.
Cách 10km thám báo báo về Giặc oa tổng binh tầm 4 ngàn gần 3 ngàn tập trung lều lớn cửa đông còn lại phân bố bao vây các cửa khác. Tấn công chớp nhoáng là đúng vì nếu cắm trại trong đem tối để 4 ngàn nhân Oa khấu khát máu ùa vào thì 800 nhân với trang bị vũ khí hiện đại cũng ăn không tiêu, có thắng cũng là thắng thảm.
- Mọi người nghỉ tại chỗ, ăn lương khô đêm nay ẵ ăn khuya trong thành Chiết giang.
Mệnh lệnh được nói bằng cả hai thứ tiếng Hán và Việt. Thám báo được cử đi trinh sát địa điểm đặt pháo cách 1,5km. Vì đã phát triển thước ngắm thô sơ cho các trinh sát nên việc đo khoảng cách trong 3 km với địa hình trống trải có thể sai số chỉ đến chục mét mà thôi. Vói pháo binh thiện nghệ ngày nào cũng dã đạn thật của Nguyên Hãn thì chỉ sau lượt bắn thử đầu tiên thì lượt thứ 2 đảm bảo không lệch mục tiêu.
Nghỉ ngơi nửa canh giờ nhìn thấy đồng hồ quả quýt là 8h đúng thì đoàn quân xuất phát. Pháo đã được lôi ra từ hộp gỗ và lắp giáp cẩn thận. 6 khẩu pháo 100mm được buộc vào ngựa kéo đến vị trí. Đêm đông trời tối rất nhanh, hôm nay ánh trăng mờ mịt , thời tiết thích hợp sát nhân. 2000 tên thuỷ Binh ăn hại nhà minh bố trí đi sau 1km mục đích trông ngựa và thu dọn chiến trường. Đánh nhau thì không thể trông mong gì lũ này.
Pháo đã vào vị trí , thước ngắm đã chỉnh sẵn sàng đạn đã nạp. 700 binh sĩ tiến lên 100 trường thương binh ở lại bảo vệ Pháo thủ. Ba trăm hoả thương binh đi trước 400 trường thương binh đi sau còn cách 500m thì dừng lại bố trí 3 hàng đứng nằm ngồi. Trường thương binh bố trí phương trận phía sau. Họ buộc phải dừng lại vì dù là đêm đen nhưng với ánh đuốc họ đã bị phát hiện. Ngoài ra các cơ sở thám báo ngầm của Oa khấu cũng đã phát hiện bọn họ. Trong quân doanh Oa khấu láo nháo ầm ĩ, tiếng quát tháo, rống giận ầm ầm. Đuốc đốt sáng chưng... Và cũng chính là tăng thêm tầm nhìn mục tiêu cho pháo binh.
Thật ra cả hoả thương binh và Trường thương binh đều chưa từng chính thức tham gia trận chiến nào cả. Mấy trận thuỷ chiến thì toàn Pháo binh lập công. Thế nên họ ca hồi hộp, có hưng phấn mong đợi, nhưng tuyệt không có rung sợ. Tầm bắn của súng trường là 300m nên việc sợ nhất của hoả thương binh lúc bấy giờ là bắn quá sớm do áp lự tâm lý. Bắn sớm đồng nghĩa hoả thương binh bị phế lúc bấy giờ vì hoả thương binh của nhà Minh hoặc Hồ chỉ có phạm vi tấn công trong 70 đến 80m mà thôi, bắn ào ào một lượt rồi vứt súng rút đao là phong cách lúc này. Thế nhưng hoả thương binh của Nguyên hãn sẽ không gặp sai lầm như vậy vì có 3 nguyên nhân. Thứ nhất họ được đào tạo rất kỷ luật nên tuyệt đối không bắn trước khi được lệnh, thứ hai là họ bắn ba hàng nên hàng đầu gặp sai lầm thì các hàng sau có bổ xung. Thứ ba và la quan trọng nhất hoả thương binh với súng xoáy nòng tầm đạn rất xa tầm 300m nên trong khoảng cách đó họ hoàn toàn có thể sửa sai, ngoài ra đạn vỏ đồng giúp tốc độ bắn của họ rất khủng khiếp.