Chương 172: Tai họa cho đảo Luzong
Tiến theo su thế chung của các phe hiện nay là thôn tính thuộc địa, nếu Nguyên Hãn chậm bước sẽ lạc hậu. Thế nhưng hắn đã kí hiệp ước không đánh chiếm lục địa trung Hoa, lục địa Đại Việt càng không thể đánh, Chiêm thành thì Đại việt Trần Quý Khoáng cũng đóng dấu to đùng vào đoa bảo là của hắn rồi. Đánh mà Indonesia nhiều than đá nhưng lại quá xa, Malaysia thì cũng không gần....
- Các vị bộ trưởng, chúng ta bắt buộc phải mở rộng thuộc địa không thể đi sau Đại Việt và Nam Bắc Minh được. Thế nhưng đánh ai là vấn đề.... những vùng đất giàu tài nguyên quá xa chúng ta lúc này có chiếm được quản lý. Do vậy mục tiêu chiến lược của chúng ta sau khi nghỉ tết chính là quần đảo Luzong , nơi này phải biến thành địa phận của Nam Việt chứ không phải chỉ là thuộc địa. Các vị nhìn trên bản đồ sẽ thấy đây là Hải Nam đảo... đây là Đài Loan Đảo... nếu chiếm Luzong sẽ trở thành một tam giác cân hoàn toàn. Lúc ấy quốc gia Nam việt sẽ trở thành một chỉnh thể ba đỉnh của tam giác tương hỗ lẫn nhau, khó có thế lực nào có thể công vào được. Giờ đây Nguyên Hãn đang công bố kế hoạch cho năm tới của quốc gia. Hướng phát triển của hắn là đánh chiếm Philippin của ngày nay.
- Thần hoàn toàn tán thành phương án này, nhưng chiếm làm thuộc địa thì dễ , chiếm hoàn toàn rất khó. Không có mười, hai mươi năm là không thể đồng hóa dan bản địa. Lê Tộc là tộc bách việt chung nguồn gốc, mà còn bị Hán tộc âm bức nên mới dễ về với Nam Việt. Thế nhưng dân bản địa Luzong chắc chắn sẽ phản kháng và nổi loạn liên tục thế nên chúng ta phải đổ quá nhiều quân vào để dữ an ninh, cái này binh lực chúng ta sẽ mỏng đi nhiều a. Nguyễn Trãi khiêm tốn vạch rõ những khó khăn trong phương án của Nguyên Hãn.
- Theo tôi thì thanh tẩy hết tâng lớp quý tộc của Luzong là ổn dân đen không thể có phản kháng nếu không coa lãnh đạo
Bộ trưởng Quốc phòng Nguyễn Cảnh Chân đưa ra một kế hoạch tràn đầy bạo ngược, máu tanh... thế nhưng nếu muốn nhanh nhất kết quả thì cách này là thiên chân vạn xác. Tất cả đều đăm chiêu suy nghĩ về kế hoạch của Cảnh Chân xem lợi và hại ra sao. Lúc này Lý Tử Tấn bộ trưởng tư pháp ý kiến:
- Giết hết quý tộc xoa lẽ là biện pháp không tồi, thế nhưng quý vị nghĩ qua chúng ta không thông thuộc địa hình. Mà Luzong xung quanh đảo nhỏ quá nhiều khó có thể đảm bảo không có cá lọt lưới, chỉ cần có một hai hoàng tộc hoặc quý tộc thoát ra thôi sẽ chở thành mệt mỏi dài lâu với an ninh nội địa. Nguyên Hãn nhíu mày đăm chiêu, hắn cũng không thích cách máu tanh này, có thể gây cho người ta sợ hãi mà thuần phục chứ không thể là kính phục, kế này nhất thời thì nhanh nhưng lâu dần sẽ trở thành mối thù hằn giữa các tộc.
- Theo ta thấy lấy bắt làm chính bắt hết một mẻ quý tộc đưa về Hải Nam tiện quản lý, giờ đây Luzong rất loạn họ có 3 phe chính, một là các Datu người Mã Lai thống trị, nhóm thứ hai là Vương gia Hán tộc, nhóm thứ ba là mệt mỏi nhất đó là hồi giáo lập nên Salu vương quốc. VÌ nhóm hồi giáo thống trị nhân dân qua phương pháp tẩy não thế nên trừ khi họ bỏ đi tín ngưỡng nếu không thì họ thà chết không hàng phục chúng ta. Mà các vị không biết nhưng ta biết tín ngưỡng hồi giáo rất cực đoan, hàng phục là không thể. Nhóm này phải tiêu diệt, nhưng là dùng dân bản địa tiêu diệt, sau đó chúng ta cho di dân diện rộng. Ít nhất ½ dân bản địa Luzong phải di rời đến Lộ Đông Hải và cho 20 vạn Việt tộc di dân đến Luzong chỉ có vậy mới đảm bảo được ổn định.
Một lời nói của Nguyên Hãn đã quyết định sống chết của gần 20 vạn dân hồi giáo đảo Luzong. Một quyết định khá tàn bạo nhưng lại được ủng hộ tuyệt đối của nội các.
- Luzong là đảo núi lửa mới nên tài nguyên khoáng sản còn gấp nhiều lần Hải Nam, tại đây có thể sản xuất ximang chất lượng cực cao, và đặc biệt nhiều mỏ sắt, nhưng quan trọng nhất là một loại mỏ tên Niken, khoáng chất này quá quan trọng với chúng ta. Nhiệt độ chảy của nó chỉ có 1450 độ C, nếu hòa vào thép sẽ chống rỉ sét và chịu mài mòn. Ngoài ra Niken luôn đi cùng lưu huỳnh mà nhiệt phân rất dễ nên chúng ta khai thác luôn lưu huỳnh tị đây chứa chất nổ. Điểm khó là ở đây có ít than đá, thế nhưng không sao tam thời vậy đã có tàu vận tải chúng ta không phải lo lắng nhiều.
Quả thật Luzong rất giàu Niken cái kim loại từ tính này làm nam châm thì tuyệt, Nguyên Hãm không biết chuyển từ dòng điện xoay chiều qua một chiều chứ, nếu không có đủ niken làm nam châm thì hắn cho xây mấy cái đập thủy điện rồi cho điện phân nước lấy ôxy và hidro. Oxy mà cho vào với đất đèn thì nhiệt độ hàn phải tăng đến 3500 độ C đến cả Molypden cũng chảy. Hidro cho phản ứng với lưu hoàng ra acid sunfuric đậm đặc rồi. Lại còn điện phân muối biển có Clo tha hồ mà tẩy trắng giấy, dùng phèn chua quá mệt mỏi. Thế nhưng hắn không có nhớ rõ cái nắn dòng cấu tạo ra sao a. Bi kịch.