Một người là lão sư đại học, một người là đệ tử năm 3.
Duyên phận cho các nàng gặp nhau trên giảng đường, sẽ gặp nhau như thế nào đây?
Ngự tỷ sở dĩ là ngự tỷ vì từ người nàng toát ra một loại trường khí tuyệt đối làm cho người ta thán phục.
Câu chuyện này kể lại ngự tỷ như thế nào "câu dẫn" đệ tử, đệ tử như thế nào "thu phục" ngự tỷ.
Câu chuyện này nhẹ nhàng, sẽ có chút trắc trở nhưng kết quả sẽ như ý mọi người.
Tìm được nhau khó thế nào, gần nhau lại càng không dễ dàng, ai mà không mong muốn có cuộc sống hạnh phúc với người mình yêu.
Lần đầu tiên hữu hảo đối thoại:
Dương Nhất: Lão sư, ngươi thực sự là là lão sư? Ngươi bộ dáng thật xinh đẹp, làm lão sư thật là đáng tiếc.
Mộ Ngôn Tín: Vị bạn học này, lần sau trước giờ lên lớp mời nộp cho ta bản kiểm điểm một vạn chữ rồi vào học.
Lần đầu tiên đề cập đến tình yêu:
Dương Nhất: Ngươi thật sự yêu ta?
Mộ Ngôn Tín: Ngươi cảm thấy thế nào?
Lần đầu tiên ML:
Dương Nhất: Ta rất hâm mộ những người đời này chỉ nói yêu một lần liền thành công, điển hình như ba mẹ ta. (ý đây là không cần biết yêu bao nhiêu lần nhưng chưa tỏ tình là không tính, còn một khi tỏ tình là 1 lần thành công quen nhau xong đi đến một kết cục viên mãn gia đình hạnh phúc, không bị từ chối, không có chia tay,...)
Mộ Ngôn Tín: Nói vậy ta không phải mối tình đầu của ngươi?
Dương Nhất: Ta chỉ nói là rất hâm mộ những người như vậy, cớ sao ngươi liên hệ đến ngươi có phải mối tình đầu của ta hay không?! Chẳng lẽ ngươi đây cũng ghen?!!!
Mộ Ngôn Tín: ... .