Sau một lúc, Lộ Nhiên lại nhận được cuộc gọi của Tiểu Bạch Long.
"Lộ đồng học, ta đã tìm hiểu, liên minh quả thực đang lập kế hoạch xây dựng Ngự Thú Đại Học."
"Đúng rồi đúng rồi." Lộ Nhiên cười.
Ngươi cái tên mày rậm mắt to Tiểu Bạch Long này tin tức còn kém xa ta.
"Ừm, như vậy xem ra trường Ngự Thú Đại Học này thích hợp hơn với các Ngự Thú Sư trẻ tuổi như các ngươi... Ngoài ra, vị trí công tác của ta sắp có thay đổi, chuyển sang trường Ngự Thú Đại Học làm công tác tuyển sinh, lúc đó nếu ngươi có vấn đề gì cứ liên hệ ta."
Lộ Nhiên ngạc nhiên, nhưng vẫn nói: "Không vấn đề gì, nào, chuyện đăng ký kia..."
"À vụ đó, ngươi cho ta email, ta sẽ gửi cho ngươi mẫu đơn điện tử, ngươi điền vào rồi đính kèm ảnh chứng minh nhân dân gửi lại cho ta là được, khỏi phải đi lại."
"Cảm ơn ngươi nhiều lắm." Lộ Nhiên nghe khỏi phải chạy đi chạy lại mừng thầm.
Bên kia, sau khi cúp máy Tiểu Bạch Long vuốt lại cà vạt, với tư cách một ông cụ non trên công trường, hắn ta đoán được ý đồ của Triệu Tổ.
Thân phận Lộ Nhiên không đơn giản, còn quen biết cả tiến sĩ đỉnh cấp như đại lão Cố Thanh Y nữa.
Sau khi biết Lộ Nhiên sẽ vào học Ngự Thú Đại Học, lãnh đạo cũ tận dụng mấy mối quan hệ còn lại, đẩy hắn là Tiểu Bạch Long đi làm tuyển sinh cho trường.
Một mặt là thăng chức cho hắn, một mặt giữ mối quan hệ tốt với Lộ Nhiên.
Như vậy, cho dù lãnh đạo cũ đi nơi khác, ít nhất vẫn còn mối quan hệ với thiên tài trẻ tuổi đầy tiềm năng như Lộ Nhiên.
Tổn thất vì không trực tiếp phát hiện và chiêu mộ nhân tài cũng đỡ đi phần nào.
"Gừng đúng là càng già càng cay thật đấy, so với khối gừng non Sinh Khương của Công Hội Dược Các thì hơn xa." Tiểu Bạch Long suy nghĩ.
Mặt khác, sau khi cúp máy thì Lộ Nhiên cười tít mắt.
"Cười cái gì đấy?" Phương Lan hỏi.
"Ta cười cố bác sĩ có vẻ thực sự là một bắp đùi to, ban đầu lão ca Tiểu Bạch Phong muốn lôi kéo ta về phía chính phủ. Ta vừa nhắc tên Cố Thanh Y, Tiểu Bạch Long đã không còn bàn với ta chuyện kia nữa, chắc nghĩ ta quan hệ sâu sắc với cố bác sĩ rồi."
"Như vậy, phe cố bác sĩ không biết ta, phe chính phủ nghĩ ta là người của cố bác sĩ, cũng không lôi kéo gì ta nữa. Ta được tự do một thời gian rồi."
Phương Lan lắc đầu: "Ta nói sao ngươi cứ nhắc đến cố bác sĩ hoài vậy, đúng là muôn mưu tạo kế."
"Ta không thích bị ai quản mà thôi, còn những thứ ta nói đều là sự thật mà, chắc họ tự suy diễn thêm đấy... Thôi, chờ tin tức về trường Ngự Thú Đại Học thôi."
"Ta phải tập luyện chăm chỉ, biết đâu đến lúc đó có thể làm thẳng giáo viên luôn. Lúc đó ta cho ngươi làm lớp trưởng." Lộ Nhiên nói đùa.
Phương Lan: ???
"Sao ngươi không làm luôn hiệu trưởng cho rồi."
...
8 giờ tối.
Lúc này, đa số mọi người đã nghỉ việc, học tập và chuyển sang thư giãn, giải trí.
Trong thời đại internet, thay vì xem ti vi để thư giãn như trước, mọi người thích lướt điện thoại xem video ngắn, đọc truyện cho não được thư giãn sau một ngày mệt mỏi.
Tuy nhiên, đêm nay, điện thoại của mọi người, các ứng dụng khác nhau đồng loạt hiện lên một thông báo.
Có ứng dụng video, ứng dụng tin tức, gần như tất cả các loại ứng dụng đều có thông báo pop-up.
Nội dung tin tức cũng rất thu hút.
《 Trực tiếp! Nền văn minh siêu cổ đại bị thất lạc, thời kỳ nguyên thủy Lam Tinh từng tồn tại một nền văn minh siêu cấp khác? 》
Hình thức trực tiếp là phỏng vấn chuyên gia, một người dẫn chương trình và hai chuyên gia.
Trong phòng khách, Lộ Nhiên và Phương Lan vừa ăn đồ ăn ngoài vừa xem.
Ban đầu Lộ Nhiên còn tò mò phía chính phủ sẽ giải thích ra sao về sự tồn tại của Vô Hạn Thành, nhưng nhanh chóng, hắn liền cười sằng sặc.
Ra là dùng cách này, quả thực so với giải thích là ngoài hành tinh hay hiện tượng kỳ bí gì đó, cách này dễ khiến người dân chấp nhận hơn, cuối cùng Hạ Quốc cũng có rất nhiều truyền thuyết lịch sử.
Nội dung trực tiếp đề cập, đại ý là 3 năm trước, các đội thám hiểm của các nước phát hiện một di tích bí ẩn ở Nam Cực, di tích ghi lại thông tin về một nền văn minh cổ đại bị thất lạc.
Thời kỳ nguyên thủy xa xưa, Lam Tinh tràn ngập linh khí, dưới sự nuôi dưỡng của linh khí, mỗi sinh vật đều có sức mạnh kinh khủng, có thể dời núi lấp biển.
Con người đã tồn tại từ thời điểm đó, để tồn tại tốt hơn, con người phát minh ra pháp môn thuần hóa Ngự Thú, dùng sức mạnh của Ngự Thú tăng cường bản thân.
Nền văn minh Ngự Thú sau quá trình phát triển dài lâu đã đạt tới đỉnh cao, nhưng vì lý do không rõ, linh khí trên Lam Tinh đột ngột biến mất, sức mạnh siêu phàm cũng mất dần.
Thần thú biến thành động vật bình thường, con người cũng dần suy thoái, không còn thích ứng được với môi trường Lam Tinh.
Để bảo tồn ngọn lửa hy vọng, nền văn minh Ngự Thú này đã dùng sức mạnh cuối cùng xây dựng Vô Hạn Thành ở không gian khác, kết nối với dự án lịch sử, truyền lại hệ thống Ngự Thú.
Di tích mà các đoàn thám hiểm các nước tìm thấy chính là cơ chế mở khóa truyền thừa.