Chương 7: Xuyên Tới Bí Cảnh

Chương 7. Xuyên Tới Bí Cảnh

Trước kia, tuy rằng Cáp tổng rất hung, nhưng với vũ khí trong tay Lộ Nhiên thì có thể xác định mình có thể dễ dàng chế ngự nó.

Nhưng bây giờ, hắn có thể mơ hồ cảm giác được, trải qua khế ước cường hóa, sức chiến đấu của Cáp tổng cũng đã vượt qua khái niệm Chó Phổ Thông, chiến lực đủ để so sánh với những mãnh thú sư hổ kia đã thuộc về loài chó siêu phàm.

So sánh với nó, tuy mình cũng đã nhận được một chút cường hóa, nhưng biên độ cường hóa cũng không lớn như sủng thú, chủ yếu lấy được năng lực mới, chỉ là có lực khống chế đối với Cáp tổng mạnh hơn mà thôi.

Dưới tình huống như vậy, trong tay hắn có một vũ khí tiện tay tự vệ là việc vô cùng quan trọng, dù sao cũng không thể hoàn toàn ỷ lại sủng thú, chỉ là không biết vũ khí có thể cùng nhau được truyền tống qua hay không.

"Còn có cái này... Cũng mang lên đi."

Lộ Nhiên buông thanh kiếm sắt được chế tạo bằng thép của mình xuống, mở ngăn kéo ra, từ đó lấy ra một món trang sức.

Đây là một sợi dây cổ, là một cái sừng nhỏ màu trắng bị gãy gãy, bị một đường chỉ xuyên qua, nhìn qua có chút niên đại.

Nghe nói đây là bảo vật gia truyền của Lộ gia, truyền được nhiều đời, là đồ vật mẹ lưu lại, giờ phút này Lộ Nhiên hiển nhiên coi nó như là một loại ký thác tinh thần.

Nghĩ đến cha mẹ, giờ phút này, Lộ Nhiên lại có chút tinh thần chán nản, hai người là ở nước ngoài điều tra một con thú lạ lùng, sau đó bị tập kích mà chết, di thể đến nay không tìm được, chỉ để lại một tiếng kêu thảm.

Lộ Nhiên vẫn không tin phụ mẫu cứ như vậy qua đời, vẫn muốn tự mình tiến vào mảnh rừng mưa kia để tìm kiếm phụ mẫu, lúc trước Phương Lan nghe thấy Lộ Nhiên nói là đi săn nên cảm thấy hứng thú, cho rằng Lộ Nhiên có ý nghĩ tiến vào dã ngoại, nhưng đúng như Lộ Nhiên nói, nếu quả thật đi dã ngoại nguy hiểm như thế thì sao có thể chỉ dựa vào một con chó như Cáp tổng làm chó săn, đây là tặng đầu người sao, hắn dùng tiền thuê một đoàn đội chuyên nghiệp dẫn đường không tốt sao.

Nhưng bây giờ...

Đeo dây chuyền lên, cầm cẩn thận thanh kiếm, Lộ Nhiên lại trở về sảnh chính, lúc này Cáp tổng đã ăn xong một chậu đồ ăn, đang uể oải nằm trên mặt đất...

Nhìn thấy Lộ Nhiên đi ra, nó liếc mắt một cái, sau đó đứng dậy, thở hồng hộc lộ ra khuôn mặt tươi cười.

"Gâu!"

Trên mặt Lộ Nhiên xụ lại.

Bởi vì gia hỏa này đang nói, cảm giác vừa rồi không tệ, có thể lại cho nó trải nghiệm một lần nữa hay không!

Giống như... Nó còn muốn trở nên mạnh hơn.

"Ngươi thật là lòng tham không đáy, không có, nhưng mà kế tiếp ngươi sẽ có rất nhiều trận đánh."

"Nếu như có thể chiến thắng đối thủ an toàn trở về thì nói không chừng có thể trở nên càng mạnh hơn."

"Ô?"

Cáp tổng sững sờ, sau đó lộ ra vẻ mặt sắc bén, đi vài bước, bắt đầu lộ ra khí phách.

Lộ Nhiên Không có phản ứng hưng phấn với hình thái của Cáp Tổng.

Ngoại trừ vũ khí và hộ thân phù ra thì hắn vừa chuẩn bị một chút dược liệu trị thương, nước khoáng, đồ ăn vặt cùng một chút đạo cụ sinh tồn dã ngoại.

Mặc dù không biết có thể dùng được hay không, nhưng mang theo thì vẫn không sai.

Chỉ là có hơi nặng... Nhưng mà cũng không có vấn đề gì lớn, cùng lắm vào thời khắc mấu chốt sẽ ném đi.

Cứ như vậy, trong lúc Lộ Nhiên không ngừng chuẩn bị, cũng không ngừng dạy dỗ Cáp tổng thì thời gian trôi qua từng giờ.

"Ngươi thật sự nghe hiểu sao."

"Khế ước cường hóa thể phách của ngươi, sao lại cảm giác trí thông minh không cường hóa cùng nhau được."

Trong lúc này, Lộ Nhiên mệt mỏi nản lòng nhìn Cáp tổng đang không kịp chờ đợi, đau đầu một trận.

Ví dụ như, hắn nói tiếp theo kẻ địch có thể là sinh vật mà bọn họ chưa từng thấy, cần phải cẩn thận, nhưng Cáp tổng vẫn luôn lộ ra vẻ mặt khinh thường.

Đây là ý gì?

Trái tim của Lộ Nhiên lạnh đi một chút.

Hắn có một loại dự cảm không tốt, nhưng thời gian đếm ngược còn mấy phút nữa, cũng không để hắn suy nghĩ nhiều.

"Được rồi, cứ như vậy đi."

"Ngươi trở về trước đi."

Lộ Nhiên triệu hồi ra một tấm thẻ đen, lúc này hắn có thể thu tấm thẻ đen vào trong cơ thể, cũng có thể tùy thời triệu hoán ra.

Sắp tới lúc xuyên không, Lộ Nhiên thu hồi Cáp tổng vào trong tấm thẻ đen trước, sau đó cất kỹ tấm thẻ đen, như vậy thì ít nhất không cần lo lắng mình và Cáp tổng bởi vì truyền tống mà bị tách ra.

"Ngao ô!"

Cáp tổng tiến vào tấm thẻ đen, Lộ Nhiên bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Mặc dù đã nhắm mắt, nhưng vẫn có thể nhìn thấy đếm ngược rõ ràng trước mắt.

Thời gian tiếp tục trôi qua.

Ba... Hai... Một... khi một giây cuối cùng đến, tâm tình của Lộ Nhiên không khỏi khẩn trương lên.

Bất kể nói thế nào thì hắn cũng chỉ là một học sinh cấp ba.

Đồng thời cũng chính là giờ khắc này, không gian xuất hiện gợn sóng, vị trí của Lộ Nhiên, không gian giống như vòng xoáy, vặn vẹo, thông qua sự vặn vẹo nhanh chóng, lập tức làm cho bóng dáng của Lộ Nhiên bị cắn nuốt, biến mất ở trong phòng.

Nhưng mà, tuy Lộ Nhiên đã biến mất, nhưng thanh kiếm sắt và ba lô lại không bị truyền tống.

Ngoại trừ quần áo và lá bùa hộ mệnh đeo trên cổ ra thì tất cả ngoại vật cho dù là đồ ăn uống cũng đều bị lưu lại tại chỗ.