Chương 7: Trữ Dược Rương

Tân Sinh học tập luyện khí cũng đã 3-4 năm nhưng hắn bây giờ luyện chế chỉ được Linh Khí Hạ Cấp Hạ Phẩm, muốn tiến thêm một bước nữa cũng khá khó khăn. Hắn từng nếm thử luyện chế Trung Phẩm Linh Khí nhưng khó mà luyện được. Nếu muốn luyện được ích nhất cần thất bại vài chục lần, vài trăm lần mới thành công. Mặc dù là mỏ khoáng thạch nhưng trong Linh Mộc Động chỉ có Cách Linh Thạch và Xích Quang Tinh, còn lại đều phải mua tới nên khó mà chống đỡ a.

Luyện Khí Sư, Luyện Đan Sư, Linh Phù Sư và Trận Pháp Sư xưng là tu chân tứ nghệ, chỉ cần học tập được 1 trong 4 loại nghề nghiệp đó thì thân phận sẽ trở nên cao quý. Mẹ hắn Lịch Lăng Nga năm xưa là một Luyện Khí Sư Nhất Giai Siêu Phẩm, có thể luyện ra được một kiện Linh Khí Hạ Cấp Siêu Phẩm khiến không biết bao nhiêu người cầu kiến để xin luyện chế. Hơn nữa Tu Chân Tứ Nghệ đại sư đa phần đều giàu chảy mỡ, ai mà không muốn chứ.

Bởi vì ngộ được những đều này, lại thêm phải tự lực cách sinh khiến hắn càng ham muốn làm một Luyện Khí Sư, Luyện Đan Sư.

.....

Tân Sinh đem rương ngọc hoàn mĩ, đẹp đẽ rửa qua hàn thuỷ rồi lau khô, sau đó đi ra khỏi băng động, tiến nhập một căn phòng đá yên tĩnh chuyên dùng để làm việc.

Hắn ngồi xuống, đem rương ngọc đặt trước mặt tay trái cầm tay phải, ngón trỏ chấm vào nghiên mực trong suốt để cạnh bên rồi tản linh lực, linh thức ra, bắt đầu vẽ ra từng nét đầu tiên.

Những nét cơ bản hoàn thành, loại mực vô hình thẩm thấu vào mặt thuý ngọc, đem linh lực dẫn qua lại thấy nhàn nhạt linh quang.

Tân Sinh chăm chú từng chút một, đem từng đồ án vẽ lên nắp rương, thân rương.

Nửa giờ sau....

Tân Sinh buông tay, thờ phào một hơi. Trong lúc vẽ phù văn hắn đã phạm phải một sau lầm, xém chút nữa đã khiến phù văn bạo tạc làm hỏng cả món chưa thành phẩm linh khí của hắn. Cũng may Tân Sinh kịp phản ứng, đem linh lực nhanh chóng cắt đi lộ tuyến sai nếu không là toang rồi.

Công đoạn cuối cùng a.....

Đau lòng lấy ra một viên mộc linh thạch, Tân Sinh đem nó để trước mặt, dẫn từng dòng linh khí từ trung tâm mạch lộ tiến vào từng cái chi chít phù văn. Linh khí tràn vào gặp Linh khí có sẵn khiến chúng giằng co một chút nhưng cuối cùng lại hoà vào nhau, đem linh khí càng len lỏi vào sâu hơn nữa.

Chỉ vài phút trôi qua...

Tân Sinh nín thở, theo dõi linh khí len vào từng chỗ trên Rương Ngọc. Điểm cuối cùng linh khí lan tới, lập tức một luồng ánh sáng màu xanh lục phát ra kèm theo đó là một luồng linh áp. Thứ Linh Áp chỉ có Trung Phẩm Linh Khí mới đạt được....

- Khà.... Khai Linh thành công a, thật đáng ăn mừng.

Tân Sinh khuôn mặt vui mừng lẩm bẩm, đem rương ngọc chỉnh lại ngay ngắn mà ngắm nghía rồi nói tiếp:

- Gọi ngươi là gì đây? Ân... liền gọi là Trữ Dược Rương a.

Trí óc khó mà bình tĩnh, đôi tay xoa xoa đầu, bỗng hắn trích một giọt máu, đem linh lực của mình đánh vào thân rương chủ phù văn. Chốc sau, Tân Sinh cảm giác mình và cái Rương có một mối liên hệ kỳ dị.

Đem cái rương kéo lại gần, cho vào trong một cây Diệp Linh Thảo rất nhanh bị xói mòn linh khí nếu không bảo quản kĩ, đây nắp lại. Tân Sinh ngồi xếp bằng điều tức cạnh bên.

Vài giờ sau.....

Vận chuyển Thanh Mộc quyết mấy chục chu thiên, đem linh lực rèn luyện một vòng khiến nó càng đậm đặc, ngưng thực. Tân Sinh mở mắt, nhìn lên đồng hồ cát đoán chừng trời sáng, hôm qua săn giết Thiết Vĩ Yêu Hổ chỉ chốc lát là xong, nhưng vì đi Luyện Khí nên tốn thời gian thật lâu.

Đem rương ngọc mở ra, bên trong là Diệp Linh Thảo vẫn còn tươi mới, linh khí và mùi hương tản ra như mới hái. Cả cây cũng không bị tổn hao khiến Tân Sinh vui mừng.

..........

Truyện Thượng Linh bí lời quá, viết mới nghìn chữ :(((