Chương 14: Chém giết

Tân Sinh gượng dậy, đem linh quang tiêu tán. Cũng may hắn kịp đưa linh lực ra hộ thể nếu không thì đã gãy mấy cái xương. Bất quá cũng may, Thiết Mộc Côn bị hắn bạo lực ném tới đã cắm phập một lỗ vào thân rắn nhưng chỉ chệch một chút nếu không Thanh Xà đã khó thoát.

Tân Sinh thấy vậy, lập tức cho Tiểu Quy, mấy con yêu thú triển khai tấn công. Còn hắn cho vào miệng mấy viên Phục Thương Đan và Hồi Khí Đan rồi vận chuyển công pháp hồi phục.

Lúc ấy, Thanh Mộc Đằng Xà thấy nguy hiểm cận kề không ngờ lại chui vào động khẩu. Tân Sinh lập tức ra lệnh cho 3 con Tiểu Ngân đi vào đuổi giết, Tiểu Quy cũng chạy theo hỗ trợ. Tiểu Lôi thì đứng cạnh bên hắn hỗ trợ.

Vài phút sau, hắn lại đứng dậy, vết thương bắt đầu bớt đau nhứt, linh lực trong đan điền cũng chậm rãi được bổ xung. Tiến về phía động khẩu, Tân Sinh lấy ra một viên huỳnh thạch cầm trên tay, linh thức tràn ra khám phá phía trước 30 mét.

Chỉ chốc sau, Tân Sinh đã đi ra khỏi cửa động. Bên trong như một sơn cốc với cây cối kì dị, bao quanh là vách đá xám. Hắn lập tức đưa tầm mắt ra phía xa, chỉ thấy Tiểu Quy bị một đoàn dây leo trói chặt, Mộc Yêu Lực tuôn ra gia cố thân dây leo. Phía trên mai Tiểu Quy thình lình là Thanh Mộc Đằng Xà to lớn cuộn tròn. Tiểu Ngân và 2 con Ngân Kim thử thân hình mau lẹ liên tục phóng kim thứ đâm vào Thanh Xà.

Hắn thầm gật đầu, tuy Tiểu Quy có năng lực thổ độn quỷ dị nhưng đối đầu nó là Thanh Mộc Đằng Xà nhất giai hậu kì đỉnh phong, chiến lực yếu nhưng vẫn là Hậu Kì đỉnh thì khó mà chiến thắng. Lần trước hắn và mấy con yêu thú cũng từng vây công Thanh Xà nhưng cuối cùng lại tay trắng mà về, thậm chí một con Ngân Kim Thử nhất giai trung kì đã bị Thanh Xà nuốt mất.

Lần này đánh giết Thanh Xà một lần nữa thì Tân Sinh đã có chuẩn bị nghiên cứu kĩ lưỡng. Hắn chọn bây giờ mới tấn công là vì bây giờ là mùa Thanh Xà bắt đầu ấp trứng, Thanh Mộc Đằng Xà cái rơi vào thời điểm yếu nhược chiến lực còn chưa tới 7 thành bình thường. Đáng tiếc Võng La Phích Cầu đã sử dụng hết nếu không Thanh Xà khó thoát.

- Tuy không có Võng La Phích Cầu nhưng ngươi nếm thử uy lực của 10 cái Bạo Tạc Cầu xem sao a.

Tân Sinh vừa nói vừa vỗ trúi trữ vật, bất ngờ hiện ra 10 quả thiết cầu to chừng ngón cái, trên có linh quang lấp loé. Hắn lấy một quả kích hoạt rồi ném về phía Thanh Xà, Thanh Xà thấy thiết cầu bay tới liền cảm thấy nguy hiểm nên tránh đi.

Ngay lúc đó, Tiểu Ngân tụ lực, đen một cái đại kim thứ phóng về lồng giam Tiểu Quy.

- Tiểu Quy, thổ lao.

Hắn ra lệnh một tiếng rồi thảy một viên Hồi Khí Đan và Phục Thương Đan cho nó, Tiểu Quy ăn vào thì linh hoạt bò tới gần Thanh Xà nép vào vách núi. Nó phóng ra linh quang màu vàng sẫm xuống mặt đất, một cái lồng bằng đất bỗng chốc ngô lên, đen Thanh Xà trọn vẹn bao vây.

Tân Sinh nhảy tới, đem tất cả thiết cầu kích hoạt, lại lấy một đạo Hoả Cầu Phù cho vào rồi nhảy ra xa.

Ầm.... ầm ầm, ầm.....

Liên tục 9-10 tiếng nổ truyền ra, đem Thổ Lao và cả sơn cốc không ngừng rung lắc. Khói bụi tán loạn, hoả diễm đem hoàn cảnh trong thổ lao đốt trụi. Thanh Xà tuy cường hãn nhưng liên tục bị thương cũng hôi phi yên diệt, trong đó cái đầu nát bét dính đầy máu và tro bụi.

Tân Sinh lập tức đem ra một thanh chuỷ thủ đem xác Thanh Xà từng bước một phân giải tài liệu. Thanh Mộc Đằng Xà chỉ mới là Nhất Giai, vẫn chưa có Yêu Hạch nhưng bù lại nó có nhiều tài liệu trân quý. Gân rắn dẻo dai nhưng mảnh khảnh, con này có tới 7-8 cây gân rắn, mỗi cây đều dài hơn 15 mét là tài liệu luyện khí tuyệt hảo. Da rắn mềm mại, bền chắc thích hợp làm nội giáp. Xương rắn cũng cứng rắn không kém, vừa dài vừa linh hoạt cực kì. Nhưng trân quý nhất là tim rắn và mật rắn, bên trong chứa lực lượng ôn hoà và một nguồn năng lượng lớn thích hợp để luyện đan.

Hắn thu xong liền đem một đạo Hoả Cầu Phù hạ phẩm ra phóng tới, đem toàn bộ thịt rắn còn lại đều thiêu đốt. Là Yêu Thú nên thịt Thanh Mộc Đằng Xà chứa năng lượng cuồng bạo, còn có một mùi hôi khó chịu và độc trong máu gây tê liệt nên hắn cũng không có thu thập.

Tân Sinh quay đi, chuẩn bị bước vào thạch động, bỗng Tiểu Ngân kêu lên chít chít, truyền lại ý niệm cho hắn. Tân Sinh lập tức quay đầu lại, Tiểu Ngân đứng bằng hai chân, hai chân trước đưa cho hắn một quả cầu xanh biếc lạ thường.

- Ồ, không ngờ có đồ vật có thể tồn tại trong dạ dày Thanh Mộc Đằng Xà sao?

Quả cầu là Tiểu Ngân sau lưng hắn vô tình phát hiện trong đống tro tàn khi đốt Thanh Xà mà lấy được. Quả cầu này đường kính chừng 10 phân, làm từ chất liệu như ngọc thạch màu xanh lục nhạt. Phía trên phù văn ảm đạm nhưng lại có chút kinh áp thoáng lan tràn.

Tân Sinh hiếu kì cầm lên, ngắm ngắm bên ngoài một chút, hắn lại đem một tia linh thức quan sát kĩ từng chút một phù văn. Phù triện huyền ảo tuy ảm đạm nhưng không ngờ lại có từng tia phù tuyến nhỏ xíu linh động di chuyển.

Hắn quan sát một lúc lâu nhưng vẫn không tìm rõ manh mối, quyết định thử thăm dò bên trong xem sau. Dù gì đồ vật có thể tồn tại trong bụng yêu thú này mà không bị hủ thuỷ ăn mòn thì chắc chắn có chỗ bất phàm, phải cẩn thận.

Tân Sinh đem một luồng linh lực tách ra, hình thành một cái lá chắn giúp Linh Thức khám phá. Linh thức tiến lại gần không ngờ sinh ra lực hút nhè nhẹ, hắn không quá để ý mà tiếp tục đi sâu vào.

Đi vào bên trong hiện trước mắt Tân Sinh là một không gian màu xanh rộng vô biên, nhưng cũng theo đó hắn mất đi ý thức......