Chương 3: MỸ NỮ TRI THỨC

Mưa rơi xuống tí tách, tia chớp không biết đánh chết bao nhiêu vi khuẩn trong không khí .

Trong sân bay thành phố Cẩm Thủy , một người thanh niên tướng mạo anh tuấn, khí độ bất phàm,tròng mắt nhìn chằm chằm dáng người của hai tiếp viên hàng không phía trước .

Hai tiếp viên hàng không với bộ mông đầy đặn đang phô bày sự quyến rũ của vòng ba nẩy nở trước khuôn mặt người thanh niên, cái tiếp viên hàng không luôn dành nụ cười ngọt ngào cho hắn, thỉnh thoảng lại ném cho hắn một cái mị nhãn, không sai người này chính Lâm Thiên Vũ vừa xuất ngũ.

Lâm Thiên Vũ là đặt vé ở khoang hạng nhất, đằng sau còn đi theo vài quý phụ ăn mặt sang trọng và một hai người đàn ông ăn mặc lịch lãm với cái bụng phệ to đùng,họ đều là những người ngồi ở khoang hạng nhất .

Bởi vì đây không phải là tuyến bay dài nên khoang hạng nhất tuy nhiên xa hoa nhưng không có khoa trương như tuyến dài quốc tế .

Bởi vì không có ghế đơn, cho nên Lâm Thiên Vũ phải ngồi ghế đôi, giống như là một đôi tình lữ, phía trước còn có cái cái bàn nhỏ, dáng người đẹp cùng nụ cười ngọt ngào của tiếp viên hàng không thân thiết hỏi thăm Lâm Thiên Vũ cần gì.

Nhìn tiếp viên hàng không với bộ ngực như muốn phá áo mà ra, Lâm Thiên Vũ rất muốn nói muốn ngươi, bất quá có thể ngồi khoang hạng nhất mọi người đều là văn minh thân sĩ, nếu như hắn nói như vậy nhất định sẽ bị khinh bỉ đấy, nói sao hắn cũng không muốn quan hệ với những người phụ nữ không có tình cảm dù là tình 1 đêm .

Tiếp viên hàng không xinh đẹp rót chà Long Tỉnh vào chén cho Lâm Thiên Vũ,khi nàng điều chỉnh chiếc ghế cho hắn được thoải mái thì lại vểnh chiếc mông đầy đặn mà to tròn, khi nàng cúi người xuống điều chỉnh cái đệm cho hắn ,thì cái mông đầy gợi cảm nằm ngay trước mặt của hắn . Bộ chế phục và động tác của nàng làm nổi lên đường cong khiến người ta phải suy nghĩ nhiều . Lâm Thiên Vũ mất thật nhiều ý chí để không giơ bàn tay lên để trên chiếc mông đó.

Nếu như không phải bên cạnh chỗ ngồi còn có người, Lâm Thiên Vũ nhất định sẽ làm bộ tạp chí rơi trên mặt đất, sau đó làm ra xoay người lại nhặt.

Mặc dù có người ngồi bên làm hắn không thể thực hiện ý định đươc, còn may ngồi bên cạnh Lâm Thiên Vũ không phải là một ông chú bụng phệ, mà là một mỹ nữ đeo chiếc kính gọng vàng, bộ tóc đen nhánh được cột về phía sau, lộ ra lỗ tai trong suốt và cái cổ nuột nà, mặc một chiếc áo trắng ngắn tay được bỏ vào bên trong,chiếc áo bó sát làm nổi lên bộ ngực to làm cho chiếc áo như muốn nứt ra, phía dưới mặc một chiếc váy , năm ngón chân trắng noãn mà mềm mại lộ ra ngoài. Toàn thân lộ ra trang nhã, mỹ nhân tri thức.

Mặt như thu nguyệt, thân thể phong mãn, lông mi không vẽ mà thành, chiếc miệng anh đào nhỏ nhắn,mười ngón tay bút măng đẹp không tả xiết, mái tóc như mây, ,một đôi tay tròn ,trắng mịn màng .đôi mắt như biển xanh sâu thẳm làm cho người ta bị hút vào đó dù biết không có lối về .

"Đây mới được gọi là mỹ nữ! Người tiếp viên vừa rồi mà so sánh với nàng thì không cùng cấp bật"

Lâm Thiên Vũ tận trong đáy lòng nói thầm, nếu không vì máy bay sắp cất cánh, Lâm Thiên Vũ nhất định sẽ cầm lấy cuốn tạp trí vứt xuống đất, sau đó đi nhặt, như vậy có thể thấy được cảnh tượng xuân sắc dưới váy giai nhân.

Máy bay bay lên, Lâm Thiên Vũ không bắt được chuyện với giai nhân bên cạnh, lại rình coi không được bộ ngực trong bộ chế phục của tiếp viên hàng không, trong nội tâm rất thất lạc, đành ngã đầu đi ngủ,lúc này có một tiếp viên hàng không với giọng nói ngọt ngào đi lại hỏi hắn có muốn dùng chăn hay không, cũng không để ý tới, giai nhân trí thức bên cạnh khóe miệng hiện lên một cái độ cong hoàn mỹ : "một người thú vị "

Qua mười mấy phút,loa thông báo vang lên : "Quý vị hành khách thân mén, rất là thật có lỗi, quấy rầy thời gian nghỉ ngơi của mọi người, bất quá máy bay lập tức đi qua khu vực có sấm sét, cho nên thỉnh mỗi vị hành khách buộc chặt dây an toàn! Để ngừa xuất hiện chuyện gì cố, cám ơn hợp tác" cơ trưởng vừa mới dứt lời , bên ngoài cửa sổ phi cơ bỗng tối sầm lại, mấy đạo thiểm điện xuất hiện ở ngoài cửa sổ, ngay sau đó chính là thân máy bay bỗng rung lên.

Lâm Thiên Vũ vừa tỉnh lại,khi ngồi xuống còn không có buộc dây an toàn, máy bay rung lên và nghiêng một góc 15 độ, khá tốt thân thể bị chặn, đôi tay liền đặt lên bộ ngực đầy co dãn.

"Thật mềm! Thật trơn, thật co dãn!" Lâm Thiên Vũ bị bộ ngực của giai nhân làm cho chấn động và chưa kịp hoàn hồn

Mỹ nhân kia cũng bị kinh hãi , đầu óc trống rỗng, tại sao có thể như vậy! Trong sạch của ta, cái này chết tiệt hỗn đản cũng dám sờ ngực của ta, ngón tay lại vẫn đang động !

"Ah!"

Mỹ nhân phát ra một tiếng kêu sợ hãi đầy bén nhọn! Lâm Thiên Vũ phục hồi tinh thần lại, nhìn chung quanh bị tiếng kêu hấp dẫn tới mọi người dùng khinh bỉ ánh mắt nhìn mình, ngay cả da mặt có dày như thớt cũng có chút chịu không được, con mắt nhìn cái miệng anh đào nhỏ, lộ ra hàm răng trắng noãn và cái lưỡi linh dộng, nhất thời kích động, liền cúi người xuống dưới hôn.

Khi hôn xuống ,bàn tay đang đặt trên bộ ngực của giai nhân của Lâm Thiên Vũ liền di chuyển qua cái eo nhỏ nhắn đến bờ mông đầy đàn hồi của nàng, sờ trên bờ mông đầy đàn hồi và mịn màng, cảm giác mười phần:

"Đây là bạn gái của tôi, đang cùng tôi có mâu thuẫn? Thật có lỗi kinh trước mọi người, thật có lỗi !"

Mọi người vừa nghe cũng cho rằng như vậy, không phải tình lữ sao ngồi cùng một chỗ đây? Tất cả mọi người đều quay lại con có mấy ông chú bụng phệ đầy ghen tị với diễm phúc của hắn.

"Ngươi đang nói cái gì, sắc lang, ai ——" nữ tử vừa nói lại đưa tới ánh mắt của mọi người, bất quá ở nửa đường bỗng dừng lại,, muốn nói chuyện, rồi lại nói không nên lời, thì ra đôi tay của Lâm Thiên Vũ hắn đã di chuyển vào trong váy của nàng, chỉ kém 1 chút là chạm vào trong tiểu hoa viên.

"Tốt lắm, tiểu bảo bối, đừng làm rộn, ta nghe lời của ngươi không được sao? Về nhà chúng ta tựu kết hôn" đôi tay của Lâm Thiên Vũdừng lại phía trước tiểu hoa viên , năm ngón tay nhu hòa phủ lên trong miệng làm bộ đầu hàng .

mỹ nhân kia hiện tại hận không thể cầm đao bổ Lâm Thiên Vũ, thật sự là rất đáng hận rồi, rõ ràng không biết hắn, lại bị hắn chiếm hết tiện nghi, bất quá tay của hắn có điện, vậy mà làm cho mình cảm thấy tê dại, không được, tiểu hoa viên muốn chảy nước!

"Hảo hảo, ta không náo loạn, ngươi trước về chỗ ngồi" mỹ nhân cực lực khống chế mình,hỗn đản chết tiệt này vậy mà không chút nào thu liễm, nàng lại cũng vô pháp ức chế, đùi ngọc khẽ run, xuân triều tràn lan ra.

"Nói như vậy thì tốt rồi, ta ngồi trở lại đi ah! Trở về chúng ta tựu kết hôn! Không nên náo loạn nữa!" Lâm Thiên Vũ dùng ngón tay sờ soạng tiểu hoa viên đang chảy ra ngọc lộ .trên khuôn mặt trắng nõn của giai nhân hôn 1 cái,rồi cũng an vị về chỗ ngồi vàcũng buộc chặt dây an toàn.

"Ta cam đoan sẽ không lại náo loạn!" Mỹ nhân mặt mang nụ cười, ngón tay thì ở bên hông Lâm Thiên Vũ bấm 1 cái, bất quá điểm ấy đau đối với Lâm Thiên Vũ mà nói bất quá là chỉ là gải ngứa .

"Sẽ không náo loạn là tốt rồi!" Lâm Thiên Vũ cười xấu xa lấy,lấy ngón tay còn dính hoa lộ mà giơ lên.

Mỹ nhân khuôn mặt đỏ lên, nàng còn nhớ cảm giác tê dại vừa rồi, thật sự là rất thư thái.