Lâm Thiên Vũ dìu mỹ nữ say rượu vào trong đại sảnh khách sạn , rồi đi tới quầy lễ tân để đăng kí , giờ phút này trời cũng đã là rạng sáng rồi, ánh sáng trong đại sảnh có chút hôn ám, phụ trách đăng ký là một vị cô nương rất xinh đẹp, chỉ thấy nàng trắng điểm rất nhẹ, mặc bộ váy đồng phục màu xanh da trời, khuôn mặt tú lệ phối hợp với đôi mắt to tròn sáng ngời, khóe miệng khẽ cười, có hương vị phong tình khác lạ. bộ ngực sữa đội chiếc áo đồng phục lên cao như hai ngọn núi, mái tóc nhẹ nhàng buông xuống ở phía sau.
Cô lễ tân nhìn sang mỹ nhân say rượu trong lòng của Lâm Thiên Vũ, rồi dùng ánh mắt hèn mọn nhìn qua Lâm Thiên Vũ, không biến sắc nói: "Tiên sinh, ngài là muốn đăng kí thuê phòng phải không!"
"Đương nhiên! Bằng không tới nơi này làm gì? chẳng nhẽ là ngắm cảnh hay sao!" Lâm Thiên Vũ ợ một cái, miệng đầy mùi rượu phả vào khuôn mặt của cô lễ tân, cô lễ tân dùng bàn tay ngọc phê phẩy để thổi bay hương vị khó chịu trước mặt, rồi nhíu đôi mi thanh tú nói ra: " xin lỗi ngài ,khách sạn của chúng tôi đã hết phòng, hiện tại chỉ còn lại có một gian phòng dành cho tổng thống."
"A" Lâm Thiên Vũ uống rượu nhiều như vậy, cũng đã say mèm rồi hiện tại có cảm giác muốn nôn ra.
Cô lễ tân phía trước thấy thế, lập tức lại càng hoảng sợ, vội vàng nói ra: "Vị tiên sinh này, nếu như ngài" lời nói của nàng còn chưa hết, Lâm Thiên Vũ liền nôn ra ngoài vừa vặn bắn lên trước ngực của cô lễ tân.
"Thật xin lỗi, tôi không cố ý... oa" Lâm Thiên Vũ lại nôn 1 lần nữa ra ngoài, trước ngực của cô lễ tân đã ước đẫm, thông gia chiếc áo sơ mi trắng bị ướt đã để lộ ra khẽ vú trắng mút mà sâu thẳm.
"Ngươi" cô lễ tân trước quầy hai mắt phóng hỏa, hô hấp dồn dập, lại tạo nên một khung cảnh kiều diễm... , khiến người thèm chảy nước miếng.
"Cô có thể cho tôi nếm thử đôi đào tiên của cô được không" Lâm Thiên Vũ cười ngây ngô chỉ vào bộ ngực của cô lễ tân.
"Anna, ngươi là giỏi nhất, ngươi ngàn vạn không nên tức giận, không được cùng một tên điên say khước chấp nhất ." Cô lễ tân phía trước, hai tay đặt ở ngực, trong nội tâm bắt buộc mình bình tĩnh trở lại.
"Di tại sao là... ? Chẳng lẽ biến dị sao?"
"Ngươi còn m ẹ n ó mới biến dị đấy?" Anna trong nội tâm thầm mắng, nụ cười khuôn sáo trên mặt chợt tiêu tán : "Vị tiên sinh này, ngài có thuê hay không?"
"Ta thuê" Lâm Thiên Vũ nói ra.
"Thực xin lỗi, tiên sinh, ý của tôi là khách sạn của chúng tôi đã hết phòng, thật có lỗi!"
"Còn có một gian phòng dành cho tổng thống mà, ách..."
"Đúng vậy a, khách sạn còn gian phòng dành cho tổng thống là còn trống. Hừ, cho ngươi xấu hổ cũng tốt!" Anna oán hận thầm nghĩ. Nguyên lai nàng thấy Lâm Thiên Vũ ăn mặc tùy tiện, thấy thế nào đều giống như sắc lang, không giống như người có tiền. phải biết là gian phòng dành cho tổng thống tiền một đêm là 3888 đô la, đó cũng không phải là người thường có thể bỏ ra được.
Ở được rất tốt đấy, tên "Sắc lang" trước mắt này cũng đã say đến mức hồ đồ rồi, bất quá vừa vặn giáo huấn hắn một chút cũng hay.
"Nguyên lai là ngài muốn thuê gian phòng tổng thống của khách sạn chúng tôi." Anna miễn cưỡng cố nặn ra vẻ tươi cười, "Tốt rồi, phiền toái tiên sinh ngài đưa chứng mình thư nhân dân của ngài cho tôi." Anna có chút âm hiểm nói.
Lâm Thiên Vũ vô ý thức lấy chứng minh thư ở trong ví tiền đưa cho cô lễ tân.
"Xin hỏi tiên sinh ngài muốn ở lại bảo lâu ạ?" Ngón tay Anna linh hoạt bấm trên bàn phím vi tính.
Lâm Thiên Vũ đưa một ngón tay lên, Anna cố ý kéo dài thanh âm, "Một tuần lễ phải không?" Vừa nói vừa thao tác lấy, tại hệ thống quản lý đăng kí nhập vào 7 ngày, hệ thống hiện lên một thông báo, bất quá sự chú ý của Anna cũng không phải là trên hệ thống, mà là chú ý xem Lâm Thiên Vũ có hay không phát giác việc làm của nàng, rất tốt, Lâm Thiên Vũ còn đang mơ hồ cũng không phát hiện ra động tác của nàng .
"Mời ngài đưa thẻ tín dụng để thanh toán." Anna yêu cầu nói.
Lâm Thiên Vũ lắc đầu, liền đưa chiếc thẻ màu vàng của ngân hàng Thụy Sỹ mà hôm nay mới lấy.
Anna nhìn thấy chiếc thẻ màu vàng, không khỏi trừng to đôi mắt lên: "chiếc thẻ màu vàng này, mình lại là chưa từng gặp qua, không phải là giả chứ!" Anna âm thầm nói thầm, tiếp nhận thẻ, quét qua một cái ,rồi một tờ hoá đơn ra sau đó lại để cho Lâm Thiên Vũ trên tờ đăng kí phòng kí tên của hắn vào.
Lâm Thiên Vũ tại lúc nhận chiếc bút trên tay của Anna, ngón tay cong một chút trong lòng bàn tay của Anna, Anna có chút tức giận, nhưng lại không thể phát tác, đành phải cầm bút đặt trên mặt quầy.
Lâm Thiên Vũ cầm lấy bút, viết nhanh như bay, thoáng cái tựu ký xong rồi.
"Cảm ơn ngài. Chào mừng ngài đến với khách sạn của chúng tôi, phòng của ngài tại tầng 35, ngài có cần người dẫn đường qua đó không?" Anna mỉm cười nói.
"Có chứ, xin hỏi nơi này của các ngươi có phục vụ đặc biệt không." Lâm Thiên Vũ hỏi: "Ta muốn chơi... ."
"Tên sắc lang, biến thái." Anna nghe thấy thế trong nội tâm cuồng mắng: "Thực xin lỗi, khách sạn của chúng tôi không có những phục vụ đặc biệt."
"A không có ah! Chán thiệt đó! Hay là cô theo giúp tôi một đêm , tôi sẽ cho cô 10.000 đô" Lâm Thiên Vũ duỗi một ngón tay rồi nói ra.
"Ngươi cho rằng ngươi có tiền thì muốn cái gì cũng được sao!" Anna hàm răng cắn lên bờ môi, cơ hồ đều nhanh chịu đựng không nổi nội tâm tức giận: "Thực xin lỗi, tôi không làm phục vụ đặc biệt đó."
"Cái kia, thật đáng tiếc .đúng rồi ,cô có thể cho tôi nếm đào tiên của cô được không.tôi chưa từng ném đào tiên biến dị!" Lâm Thiên Vũ tiếp tục đùa giỡn cô tiếp tân xinh đẹp.
Anna nắm tay nắm chặt, ngón tay bị nắm chặt quá mà trắng bệch: "thật xin lỗi, tôi không có loại đào mà ngài cần"
"Lại gạt người rồi, lúc này tôi còn nhìn thấy mà. Nếu mà cô không muốn cho tôi nếm thử thì tôi đành đi vậy "
Anna nhìn Lâm Thiên Vũ lảo đảo đi tới thang máy, giống như con Tiểu Hồ Ly giảo hoạt nở nụ cười.
Lâm Thiên Vũ vào thang máy, vẻ hồ đồ và say xỉn trên khuôn mặt chợt biến mất khóe miệng hiện lên một tia cười tà: "Cô gái này thật thú vị, ha ha!"
Lâm Thiên Vũ cúi đầu xuống xuống nhìn thoáng qua mỹ nữ đang dựa vào lồng ngực của mình, phả vào mũi của Lâm Thiên Vũ là mùi cơ thể của người phụ nữ thành thục, cơ hồ khiến hắn hít thở không thông, theo trên cổ xuống có thể trông thấy khẽ vú sâu hút, làm máu toàn thân hắn sôi trào.
Lâm Thiên Vũ cũng không phải là chính nhân quân tử gì. cúi đầu xuống trực tiếp bao trùm đôi môi kiều diễm của mỹ nữ trong lòng, hắn lập tức cảm giác trong miệng tràn đầy mùi hương. trong lỗ mũi cũng đầy mùi thơm nữ nhân.
"Đinh" tiếng cầu thang máy đã lên đến tầng 35, đem mỹ nữ trong ngực đặt trên giường, Lâm Thiên Vũ sau đó vào trong phòng tắm ngâm mình một lúc.đợi khi hắn đi ra, Lâm Thiên Vũ chợt nhìn thấy trong phòng một người phụ nữ dáng người mê hoặc mặc một bộ đồ ngủ trong suốt hiện ra bên trong là bộ đồ lót tình thú màu đen huyền bí đứng bên của sổ.
Dáng người mà quỷ như ẩn như hiện sau bộ váy ngủ mỏng tanh.
Một đôi bắp chân thẳng tắp thon dài, bắp chân rắn chắc mượt mà, mắt cá chân nhỏ xíu. những ngón chân đều,đẹp,toả ra hào quang sáng ngời. khuôn mặt lộ ra băng thành ngọc khiết, như hoa sen mới nở vậy, chính là dáng người ma quỷ luôn là nguồn gốc của mọi tội lỗi, mỗi một tấc da thịt, từng cái đường cong luôn làm người khác lầm lỗi.
Kỳ thật, thời điểm quyến rũ nhất của người phụ nữ không phải là lúc người đó cởi bỏ hết quần áo, cái đẹp mông lung mới là cái đẹp cực hạn, bởi vì như vậy có thể làm cho người ta tưởng tượng nhiều thứ , cũng làm cho người ta muốn tìm tòi và khám phá.
Tập trung nhìn vào mỹ nữ đã uống rượu cùng mình. Thật là một yêu tinh, mê chết người không đền mạng ah!
Nàng như thế nào đã tỉnh? Lâm Thiên Vũ âm thầm nói thầm.
Hình như là nghe được tiếng động, mỹ nữ kia quay đầu lại, một mái tóc đen nhánh mềm mại, trải ở sau lưng, đôi mắt đẹp, mê mang mà tràn ngập khiêu khích nhìn qua Lâm Thiên Vũ, đỏ môi quyến rũ với Lâm Thiên Vũ có một độ cong: "Ngươi đã đến rồi" thành âm của nàng như mộng như ảo.
Lâm Thiên Vũ nuốt nước miếng một cái, thoáng tiến lên, đã ngửi thấy mùi rượu và mùi cơ thể hoà quyện vào nhau.
Lâm Thiên Vũ đi về phía trước, bàn tay ôm lấy nàng, rồi khẻ vuốt những sợi tóc bay loạn trên khuôn mặt của nàng, lộ ra một khuôn mặt đỏ ửng và ngập nước vì rượu.
Mỹ nữ giống như mê loạn vì say rượu, không đợi Lâm Thiên Vũ hành động, liền nắm lấy cổ áo sơ mi của Lâm Thiên Vũ rồi kéo về phía mình sau đó dùng đôi môi ướt át gợi cảm phủ lên đôi môi của Lâm Thiên Vũ.
Có thể vì rượu làm cho nàng lóng ngóng nên chỉ hôn lên gò má của Lâm Thiên Vũ rồi trượt xuống phía dưới.
Lâm Thiên Vũ bị đôi môi mềm mại kích thích toàn thân, chứng kiến mỹ nữ xinh đẹp trước mắt với bộ dạng ngập nước, với một bộ dáng mê người mặc người hái, hắn nào còn kiêng dè gì nữa? Dùng sức mạnh ôm chặt lấy dáng người không xương, hung hăng hôn lên đôi môi mềm mại của nàng.
"A..." Nữ nhân phát ra một tiếng than nhẹ, làm như vì Lâm Thiên Vũ mạnh bạo mà u oán, lại như vì mê luyến đôi môi mà hưng phấn đáp lại...
----oOo----
Đầu tiên là mình cảm ơn tất cả đh đã ủng hộ truyện của mình.nhưng vì giờ mình không có thời gian để dịch truyện và vì truyện ít người đọc quá nên mình sẽ drop truyện này.hi vọng sớm gặp lại các đh